Đối với Lý Thất Dạ nói như thế, trong hồ sâu không có phản ứng, cũng không có thần niệm hiển hiện.
Nhìn qua hố sâu, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhàn nhã nói:
- Vạn Niệm Hồ, bao nhiêu người nghĩ muốn có ngươi, cho dù là chân tiên cũng phải điên cuồng vì ngươi, nhưng mà đối với ta mà nói, ngươi chỉ là cái ấm sứt mà thôi, một cái ấm sứt mang tới vô số phiền toái. - Chẳng lẽ ngươi không muốn đạt được?
Thời điểm này thần niệm lại hiển hiện.
Nhìn vào hồ sâu, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Cửu đại thiên bảo, nói thực, đối với cửu đại thiên bảo, nói không động tâm chính là gạt người. Vạn Niệm Hồ, với tư cách một trong cửu đại thiên bảo, một thứ làm tim người ta phải đập thình thịch. Nhưng mà ta không cần nó, cho dù không có Vạn Niệm Hồ, ta cũng có thể thực hiện mộng tưởng của mình.
Vạn Niệm Hồ, thế gian đương nhiên là thứ người thế gian đều muốn, cho dù là Tiên Đế cũng không ngoại lệ, nếu như thế gian có tiên nhân, như vậy cho dù là tiên nhân cũng nhớ Vạn Niệm Hồ không quên.
Cửu đại thiên bảo, bất kể là ai đều muốn có được, không có ai sẽ không động tâm với cửu đại thiên bảo, cho dù Lý Thất Dạ cũng động tâm với cửu đại thiên bảo, không ai bỏ qua chúng được.
Nhưng mà lúc này Lý Thất Dạ lại không muốn Vạn Niệm Hồ, bởi vì Vạn Niệm Hồ sẽ mang cho hắn vô số phiền toái. Muôn đời đến nay, cũng không chỉ có một người đạt được Vạn Niệm Hồ, cuối cùng nhất người đạt được Vạn Niệm Hồ không ai có kết cục tốt.
Đây cũng không phải là nói Vạn Niệm Hồ sẽ mang tới ác mộng, trái lại Vạn Niệm Hồ có thể mang cho ngươi tất cả, Vạn Niệm Hồ nó có thể thực hiện mộng tưởng của ngươi, nó có thể thực hiện tất cả những gì ngươi cần.
Nhưng mà một khi ngươi đạt được Vạn Niệm Hồ, vậy ý nghĩa dục vọng của ngươi sẽ phóng đại vô hạn, phóng đại đến cuối cùng ngay cả ngươi cũng không khống chế được, đến cuối cùng đã không phân rõ ngươi nắm giữ dục vọng của ngươi hay dục vọng đang điều khiển ngươi.
Trong thời đại vô cùng xa xôi, ngược dòng tìm hiểu thời đại đã bị quên lãng. Trong thời đại đó không chỉ một người từng có được Vạn Niệm Hồ. Hơn nữa người đạt được Vạn Niệm Hồ không có người nào là tục nhân, đều là tuyệt thế vô song, kinh diễm muôn đời.
Nhưng mà quản chi là người nào, sau khi đạt được Vạn Niệm Hồ thì không ai có khả năng khống chế dục vọng bản thân, đều không thể khống chế dã vọng của mình, cuối cùng tất cả bọn họ lâm vào kết cục không tưởng.
Xa không nói, như là Đế Thích, trong dòng sông thời gian dài dằng dặc không có bao nhiêu người biết rõ Đế Thích, chỉ sợ thậm chí rất nhiều người ngay cả tên còn chưa nghe qua.
Nhưng mà Đế Thích tuyệt đối sẽ không thua kém bất luận Tiên Đế nào, quản chi là tồn tại như Phi Tiên Đế, Đế Thích không kém hắn chút nào.
Nhưng mà trong thời đại xa xôi kia, Đế Thích đạt được Vạn Niệm Hồ thì có táng phật cao nguyên!
Ngồi bên cạnh hồ sâu, Lý Thất Dạ nhìn vào nơi sâu nhất của hồ, cười lên, nói:
- Ta sẽ lại tới nơi này, sau đó ta lấy Không Thư, cứ như vậy.
Trong hố sâu không còn phản ứng, Lý Thất Dạ cười lên, đứng dậy và đi ra ngoài.
Lý Thất Dạ lại trở vào trong đại điện, lão hòa thượng hợp thành chữ thập, chắp tay, nói ra:
- Thí chủ lần này vẫn muốn biện phật sao?
- Nói đúng.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:
- Chém chém giết giết, chuyện như vậy đã làm chán rồi. Các ngươi một đám lão hòa thượng lúc đó chẳng phải được xưng phật hiệu vô song sao? Vậy cũng tốt, ta sẽ dùng phật hiệu đánh sập các ngươi. - Thí chủ muốn đánh cược sao?
Đối với Lý Thất Dạ nói không khách khí như thế. Lão hòa thượng cũng không tức giận, vẫn là hợp thành chữ thập, vẫn là thập phần khách khí nói ra.
Lý Thất Dạ nhìn lão hòa thượng, nói ra:
- Hòa thượng, đừng đào hầm để ta nhảy vào. Ta lúc này tới đây không phải đánh cược với các ngươi.
- Lão Vô Tự vẫn có đánh cược.
Lão hòa thượng lộ ra vẻ hòa ái, thậm chí có thể nói là mặt mũi hiền lành, người nào nhìn qua cũng cảm thấy thoải mái.
- Đánh cược con em nguơi.
Lý Thất Dạ lạnh lùng lườm lão hòa thượng, nói ra:
- Chỉ có những lăng thanh đầu mới nhảy vào hố của các ngươi! Ta tới đây không phải vì đánh cược với các ngươi, ta chỉ muốn Không Thư, không phải muốn Vạn Niệm Hồ! - Năm đó thí chủ cũng hùng tâm tráng chí...
Lão hòa thượng hợp thành chữ thập, vẫn mặt mũi hiền lành, thập phần hòa ái, làm cho người cảm thụ hắn rất thân thiết, người không biết rõ tình hình còn có thể xem hắn như thân nhân. - Hùng tâm tráng chí con em ngươi!
Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói:
- Năm đó lão tử không rõ huyền cơ trong đó, một đám con lừa trọc các ngươi đào hầm để cho ta nhảy vào, may mắn ta thanh tỉnh kịp thời, nếu không ta thật sự bị đám lừa trọc các ngươi gài bẫy rồi. - Thí chủ lời ấy sai rồi.
Lão hòa thượng hợp thành chữ thập nói:
- Không phải người một nhà, không tiến cùng một cửa, thí chủ hữu duyên với Lão Vô Tự, duyên phận này là thiên định...
- Tốt rồi, không nên làm ra bộ dáng thần côn với ta, ta cũng có thể một lời thành phật, tất cả mọi người là cùng một cảnh giới, những lời lừa dối này đừng nói trước mặt ta.
Lý Thất Dạ chen ngang lời lão hòa thượng, nói ra:
- Ta chỉ muốn Không Thư.
- Thí chủ không muốn Vạn Niệm Hồ?
Lão hòa thượng nói lời này rất bình tĩnh, cũng rất bình thường.
Những lời bình tĩnh như tiếng lời thường ngày, nhưng lại tràn ngập hấp dẫn, có thể nói đây là hấp dẫn trí mạng nhất thế gian, hấp dẫn tràn ngập trí mạng.
Không muốn Vạn Niệm Hồ? Lời bình thường như thế ai nghe cũng phải tức giận, chỉ cần biết rằng Vạn Niệm Hồ là một trong cửu đại thiên bảo một thì cho dù là Tiên Đế cũng không thể kiềm nén được. - Vạn Niệm Hồ?
Lý Thất Dạ lườm lão hòa thượng, nói ra:
- Hòa thượng, năm đó các ngươi chính là dùng lời này lừa gạt Hạo Hải Tiên Đế a. Hẳn là trước lừa dối Phi Dương Tiên Đế, sau đó lại lừa dối Hạo Hải Tiên Đế.
- Thí chủ lời ấy sai rồi.
Lão hòa thượng hợp thành chữ thập, hòa ái nói:
- Lão Vô Tự lấy chân thành đối người, trong đó có nguy hiểm thế nào chúng ta đã chỉ rõ ràng, cũng không tồn tại lừa gạt. Người xuất gia, không nói dối, điểm này thí chủ cũng nên biết.
Lý Thất Dạ xem lão hòa thượng liếc, nói ra:
- Điểm này ngươi không có nói sai, Phi Dương Tiên Đế là kẻ gian trá giống như quỷ, chỉ có hắn lừa người ta uống nước rửa chân, người khác muốn hắn uống nước rửa chân đó còn khó hơn lên trời. Hạo Hải Tiên Đế thực sự không phải là ngu xuẩn, hắn quá mức tự tin mới có thể bị các ngươi lừa, vì chuyện này cho nên hắn cả đời không bước vào táng phật cao nguyên thêm lần nào nữa.
Năm đó Phi Dương Tiên Đế tới nơi này trước nhất, đã từng là muốn có được Vạn Niệm Hồ. Nhưng mà Phi Dương Tiên Đế người này không giống với Tiên Đế khác, Phi Dương Tiên Đế lúc còn trẻ vô cùng gian trá, không biết có bao nhiêu người bị hắn lừa gạt ngay cả quần lót cũng không còn