Lâm Thiên Đế vội vàng giải thích. A Tu La cổ tổ chính là cổ tổ cường đại nhất của Tàm Long Tiên Đế nhất mạch, có cống hiến to lớn với Tàm Long Tiên Đế nhất mạch, mặc dù nói A Tu La cổ tổ đã từng có một ít quyết sách sai lầm, nhưng chuyện này A Tu La cổ tổ tuyệt đối sẽ không làm. - Đúng là không phải hắn.
Lý Thất Dạ cười cười, bình thản nói:
- Tuy năm đó A Tu La thật sự cường ngạnh ủng hộ Nhân Hiền Tiên Đế, nhưng hắn cũng không phải người cường thế như vậy, bởi vì A Tu La không dám làm chuyện như thế.
Lý Thất Dạ nói lời này mới khiến Lâm Thiên Đế thả lỏng một chút, ít nhất chuyện này không giáng xuống đầu Tàm Long Tiên Đế nhất mạch.
- Lúc này mấy lão đầu tử cho ngươi đến gặp ta, có phải muốn nói cho ta biết độc thủ sau màn của việc này đúng không.
Lý Thất Dạ nhìn qua Lâm Thiên Đế, vừa cười vừa nói.
Lời này đã làm Lâm Thiên Đế trầm mặc, bởi vì hắn cũng không biết nên nói thế nào, trước khi đi các lão tổ đã dặn đi dặn lại rằng, chuyện này hành sự theo hoàn cảnh, không đến vạn bất đắc dĩ, không thể nói ra, dù sao chuyện này quan hệ tới thanh danh các tổ tiên. - Ta hiểu rồi, đám lão đầu tử các ngươi hoài nghi tới Nhân Hiền Tiên Đế.
Nhìn thấy Lâm Thiên Đế trầm mặc, Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói.
- Các lão tổ không phải có ý này.
Lâm Thiên Đế bề bộn nói là nói:
- Các lão tổ đã nghĩ đến tất cả khả năng, tất cả cũng chỉ là cân nhắc mà thôi, các lão tổ thật sự không có ý này.
Chuyện này thật sự buộc Lâm Thiên Đế phải cẩn thận, không thể không làm các lão tổ Phi Tiên Giáo cẩn thận, dù sao chuyện này liên quan đến tên tuổi cả đời của Nhân Hiền Tiên Đế, huống chi năm đó Nhân Hiền Tiên Đế cũng đã đảm bảo với Phi Tiên Giáo. - Không phải Nhân Hiền Tiên Đế.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
- Điểm này có thể khẳng định, khả năng này không cần cân nhắc đâu.
Lý Thất Dạ dám khẳng định việc này không phải Nhân Hiền Tiên Đế làm, hắn không cần giải thích thêm, nếu như Nhân Hiền Tiên Đế thực sự có suy nghĩ này, hắn cũng không trở thành Tiên Đế! - Ta biết ngay không có khả năng.
Lâm Thiên Đế như trút được gánh nặng, với hắn mà nói đây là âm mưu của Tiên Đế, như vậy sẽ đả kích lớn tới thanh danh của Tiên Đế, hắn là hậu bối không muốn việc này xảy ra. - Mặc kệ năm đó như thế nào, nhưng Nhân Hiền Tiên Đế vẫn khắc chế, hắn cũng là người cơ trí.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Cũng chính bởi vì như thế, hắn có thể trở thành Tiên Đế, hơn nữa trở thành Tiên Đế còn làm ra những việc đáng khen. Đáng tiếc hậu đại của hắn và Phi Tiên Giáo không kế thừa khắc chế này, tự cho rằng mình là một môn ngũ đế đã vô địch cửu giới, không người nào có thể ngăn cản.
Lâm Thiên Đế há miệng muốn nói, nhưng hắn không biết nên nói cái gì mới phải. Qua một hồi lâu, Lâm Thiên Đế lại nói ra:
- Tôn thượng đại nhân nhìn việc này thế nào?
Nói ra lời này hắn cũng do dự, trong nội tâm không có lực lượng.
Hắn muốn hỏi cách nhìn của độc thủ sau màn kia, nhưng nói lời này cần dũng khí rất lớn.
Nhìn qua Lâm Thiên Đế trong chốc lát. Sau đó vừa cười vừa nói:
- Ngươi muốn hỏi cách nhìn của âm nha đại nhân đúng không? Nói cho ngươi biết cũng không sao, năm đó hắn hoài nghi Đế hậu.
- Đế hậu.
Lâm Thiên Đế khẽ giật mình, phục hồi tinh thần lại, hắn vội vàng nói:
- Cái này, cái này, đây là việc không có khả năng, Đế hậu sớm qua đời, hơn nữa, nàng, nàng cũng xuất thân từ Nhân tộc.
- Đây là điểm thú vị.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Năm đó thời điểm dò xét, cũng đã kiểm tra hài cốt của nàng, nàng thật sự tráng niên mất sớm.
Nói đến đây, ánh mắt của hắn lạnh lẽo.
Trên thực tế, năm đó âm nha hắn thật sự có một ít hoài nghi. Đáng tiếc không có bằng chứng thực tế, chuyện này đối phương làm rất cẩn thận.
- Có thể tránh được ánh mắt của Nhân Hiền Tiên Đế, đây là việc không đơn giản.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
Lâm Thiên Đế há miệng muốn nói, nhưng hắn không biết nên nói cái gì, cuối cùng hắn do dự, hai tay cầm lấy quyển sách đưa cho Lý Thất Dạ, cung kính nói:
- Đây là sổ tay do các lão tổ làm, thỉnh âm nha đại nhân xem xét.
Trên thực tế khi đưa quyển sách này lên,. Lâm Thiên Đế gần như thoát lực, thời điểm hắn rời đi, các lão tổ dặn dò hắn, nếu hiềm nghi không phải Nhân Hiền Tiên Đế thì trình cuốn sách này lên.
Lý Thất Dạ tiếp nhận, mở ra xem xét, sau đó thu lại, vừa cười vừa nói:
- Các lão tổ các ngươi muốn cầu tình, nhưng mặt mũi của bọn họ không đủ.
- Lão tổ biết rõ.
Lâm Thiên Đế cũng không có lực lượng nói:
- Các lão tổ chỉ muốn lưu lại truyền thừa, hy vọng truyền thừa Tiên Đế của bọn họ vẫn tiếp tục kéo dài.
Trên thực tế trước khi đến đây, các lão tổ biết rõ không có khả năng xoay chuyển, bọn họ biết rõ một khi Phi Tiên Giáo chiến bại, Phi Tiên Giáo sẽ bị tiêu diệt. Cho nên bọn họ cầu tình, hy vọng lưu lại đạo thống. - Việc này không phải không được.
Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:
- Chuyện này ta có thể làm chủ, ta yêu cầu rất đơn giản, tìm ra huyết thống năm đó, ta có thể cho các ngươi lưu đạo thống, tuy Phi Tiên Giáo diệt, nhưng xem như các ngươi có thể lưu lại hạt giống. - Chuyện này...
Lâm Thiên Đế há miệng muốn nói, nhưng nói không nên lời, bởi vì chuyện này không thể làm khác được.
- Các lão tổ cũng không có đầu mối.
Cuối cùng Lâm Thiên Đế đành phải cười khổ một tiếng, nói ra:
- Cửu giới lớn như vậy, các lão tổ không biết tìm ở đâu.
- Không, tin tưởng ta, huyết thống này chắc chắn giấu trong Phi Tiên Giáo.
Lý Thất Dạvừa cười vừa nói:
- Nó tuyệt đối không rời khỏi Phi Tiên Giáo! Về phần dấu ở nơi nào, khó mà nói.
- Đây là việc không có khả năng!
Lâm Thiên Đế kinh ngạc, nói ra:
- Lão tổ từng nói qua, bọn họ đã từng lưu ý chuyện này, Phi Tiên Giáo không có chỗ nào chưa tìm qua, lão tổ còn kém đào ba thước đất, nếu quả thật có khả năng, chỉ có một nơi là tiên lao. - Không phải tiên lao.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói ra:
- Tiên lao không cho phép huyết thống này tồn tại, tất nhiên sẽ tru diệt, đây là nguyên nhân năm đó không đuổi giết vào tiên lao. Bởi vì các đế tử của Nhân Hiền Tiên Đế không có mang huyết thống kia! Huyết thống Cổ Minh thuần chính không thể che dấu.
Chuyện này cũng làm cho Lý Thất Dạ cảm thấy thú vị, hắn quá quen thuộc huyết thống Cổ Minh, nhưng hắn hiếu kỳ chính là thủ đoạn kẻ kia che dấu huyết thống Cổ Minh như thế nào. - Vậy không có nữa rồi.
Lâm Thiên Đế đành phải lắc đầu nói ra.
- Không vội, sẽ xuất hiện.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Ta muốn xem huyết thống Cổ Minh có thể tiến hóa đến thế nào, thật sự có giá trị tham khảo mà.
Đây cũng là nguyên nhân Lý Thất Dạ vẫn không động thủ, năm đó người giật dây Phi Tiên Giáo lại có khả năng che dấu huyết thống Cổ Minh, điểm này nói rõ huyết thống Cổ Minh đã tiến hóa rất lớn, chỉ có biến chất tiến hóa, lúc này mới giấu được ánh mắt của hắn.