Mọi người đều biết Bất Độ Hải là chốn về của Thủy Tổ, khi đến lúc các Thủy Tổ sẽ vượt qua Bất Độ Hải.
Cho nên hôm nay khi Kim Quang Thượng Sư đứng ở ven Bất Độ Hải làm nhiều người hết hồn, tưởng y định vượt Bất Độ Hải.
Tiếc nuối là Kim Quang Thượng Sư không muốn bị ai rình, chặn hết tầm mắt bên ngoài biển ánh sáng vàng, nên không người biết y làm gì ở ven Bất Độ Hải.
Trường Tồn Bất Hủ siêu mạnh cũng chỉ từ xa thấy Kim Quang Thượng Sư quanh quẩn ở ven Bất Độ Hải.
Kim Quang Thượng Sư đích thân đến, đất viễn hoang bị tổ uy vô thượng bao phủ. Đất viễn hoang cách xa Bất Độ Hải ức ức ức vạn dặm, nhưng tổ uy chí cao vô thượng, bất cứ sinh linh nào đều run rẩy dưới tổ uy.
Trong khoảnh khắc đó Kim Quang Thượng Sư là chúa tể của thế giới này, chúng sinh linh chỉ là con kiến, như hạt bụi bị phủi nhẹ biến mất.
Chân Đế nhìn phía xa cũng nín thở xem đại dương ánh sáng vàng.
Khoảnh khắc này thời gian ngừng lại, ngàn vạn năm như một cái chớp mắt, một cái chớp mắt như ngàn vạn năm. Mọi người cảm giác thế giới ngừng tại đây.
Không ai biết Kim Quang Thượng Sư làm gì ven Bất Độ Hải, thứ duy nhất mọi người biết là Kim Quang Thượng Sư đến ven biển, không hơn.
Một số chí cao vô thượng có thực lực dòm ngó cũng không tùy tiện rình, vì Kim Quang Thượng Sư đã chặn ánh mắt mọi người bên ngoài biển ánh sáng vàng, không muốn cho ai nhìn.
Biển ánh sáng vàng tràn ngập thiên địa, nhấn chìm thế giới, nháy mắt tràn đầy, Lý Thất Dạ đi trên Thiên Tiệm cũng thấy.
Lý Thất Dạ từ xa nhìn ánh sáng vàng tràn đầy thế giới, cười cười rồi thôi, tiếp tục thăm dò Thiên Tiệm.
Kim Quang Thượng Sư đứng ở ven Bất Độ Hải rất lâu, mọi người không biết y đang làm gì. Tổ uy trấn áp chư thiên, tất cả sinh linh, cường giả phập phồng lo sợ.
Thật lâu sau Kim Quang Thượng Sư rời đi, bỗng biến mất, ánh sáng vàng tràn đầy thế giới khoảnh khắc mất tăm.
Kim Quang Thượng Sư đi rất nhanh, chớp mắt biến mất, làm mọi người không kịp trở tay. Khi tất cả chưa kịp phản ứng Kim Quang Thượng Sư đã biến mất, ánh sáng vàng tràn đầy thế giới cũng không còn.
Gió vẫn nhẹ thổi, côn trùng kêu vang, chim hót ríu rít, dường như không có chuyện gì xảy ra, mọi thứ vừa rồi như một giấc mơ.
Một lúc lâu sau mọi người lấy lại tinh thần, quay sang ngó nhau. Bọn họ không biết Kim Quang Thượng Sư rời đi như thế nào, nói chính xác hơn là khi họ chưa kịp nhận ra thì y đã đi.
Mọi người cảm thấy thật mộng ảo, như nằm mơ. Họ biết Kim Quang Thượng Sư đến rồi lại đi, tiếc rằng không ai thấy mặt y, không thể chiêm ngưỡng chân dung, cùng lắm chỉ thấy bóng lưng.
Không ai biết Kim Quang Thượng Sư từ đâu đến, đi đâu. Đến vô ảnh, đi vô tung, thần thông của Thủy Tổ khiến người vô cùng kinh ngạc.
Sau khi Kim Quang Thượng Sư rời đi, các cặp mắt giữa hư không chậm rãi rút đi.
Có người nhỏ giọng nói:
- Có lẽ sắp xảy ra chuyện lớn.
Kim Quang Thượng Sư xuất hiện ở ven Bất Độ Hải khiến mọi người biết đây tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, lý do tại sao thì không ai rõ.
Với Trường Tồn Bất Hủ, Chân Đế vô địch, họ mơ hồ cảm thấy sắp xảy ra chuyện lớn, rất có thể họa đến từ Bất Độ Hải, Kim Quang Thượng Sư không thể nào bỗng dưng tự mình đến Bất Độ Hải.
Huống chi mới gần đây Bất Độ Hải từng có vật to lớn bay ra.
Kim Quang Thượng Sư đến Bất Độ Hải không lâu sau, Thiên Hùng quan truyền tin nói Thiên Hùng quan thủ Thái Doãn Hỉ mời hào kiệt thiên hạ cùng đến dự tiệc.
Thiên Hùng quan thủ Thái Doãn Hỉ mời hào kiệt thiên hạ nhưng không nói vì chuyện gì, mơ hồ bảo là cùng dự tiệc, không hơn. Mọi người thầm suy đoán.
Mới trước đó vật khổng lồ bay ra khỏi Bất Độ Hải vụt qua Thiên Hùng quan, kinh động nguyên Tiên Thống Giới, mọi người bị giật mình.
Hơn nữa làm Thiên Hùng quan thủ, Thái Doãn Hỉ mời hào kiệt thiên hạ tuyệt đối không phải chuyện tình cờ. Huống chi Thái Doãn Hỉ toàn mời người vô song cõi đời, Chân Đế hoặc Trường Tồn Bất Hủ đương thời, cường giả Chân Thần bình thường không được mời.
Ngẫm lại xem, Chân Đế, Trường Tồn tham gia sẽ là thịnh yến vô song cõi đời. Khi tin tức truyền ra dẫn đến sôi trào lớn.
Một số người lo lắng hỏi:
- Thật sự sắp xảy ra chuyện lớn?
Vì trước tiên là có vật to lớn bay khỏi Bất Độ Hải, sau đó Kim Quang Thượng Sư giá lâm, giờ là Thái Doãn Hỉ mời hào kiệt thiên hạ.
Thái Doãn Hỉ địa vị cao quyền trọng, không khoa trương khi nói địa vị của gã trong Tiên Thống Giới không kém gì Thủy Tổ. Bình thường Thái Doãn Hỉ không mời hào kiệt thiên hạ, hôm nay gã phát ra mời thì chắc chắn có việc lớn động trời.
Một số người thầm cầu nguyện:
- Hy vọng mọi thứ đều bình yên.
Cường giả tu sĩ lạc quan thì càng yên tâm cười nói:
- Sợ gì? Không nói những người vô địch ẩn thế, đương thời có nhiều Chân Đế, vừa có Thủy Tổ như Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh. Huống chi Thiên Tiệm vẫn còn, Thiên Hùng quan trấn giữ thì xảy ra chuyện gì được?
Lời lạc quan này cũng có lý, nếu Thiên Hùng quan không giữ được, Thiên Tiệm sẽ tan vỡ, Tiên Thống Giới còn ai ngăn cản nổi? Bọn họ có lo âu cũng không thay đổi được gì.
Trong khi thiên hạ ồn ào, Lý Thất Dạ đã thăm dò xong, nắm rõ Thiên Tiệm.
Lý Thất Dạ nhẹ lắc đầu nói:
- Vẫn hơi mục, nếu là ngàn vạn binh mã thì còn ngăn được, nhưng phải tu sửa lại kẽ hở không thì Thiên Tiệm nguy rồi. Nếu có trùm ra tay Thiên Tiệm sẽ không ngăn lại nổi.
Ánh mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm nhìn Bất Độ Hải phía xa, ánh mắt hắn như vượt qua đại dương, từ tốn nói:
- Không biết mấy lão già này có chịu đựng được không. Nói đến cũng kỳ, nó vốn không nên xuất hiện trên thế giới này nhưng tại sao nó tồn tại? Những lão già này làm chuyện gì?
Lý Thất Dạ chỉ lẩm bẩm một mình, dù có người ở đây cũng không nghe hiểu.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ thu lại tầm mắt, chậm rãi nói:
- Tai nạn sắp đến, còn là nạn lớn, sơ sẩy một cái là vạn kiếp bất phục. Nếu đám già đó không chống nổi thì Tam Tiên giới khó tránh tai kiếp, có lẽ thành tro. Tam Tiên giới đã trốn kiếp vạn cổ, có lẽ kiếp này sẽ mất trước Cửu Giới. Thế đạo vô thường, có vài thứ không cách nào trốn thoát.
Chợt con ngươi Lý Thất Dạ co rút lạnh lùng nói:
- Nếu không trốn được thì nên trực diện nó, không thì mãi mãi không thể giải quyết!
Lý Thất Dạ đứng trên Thiên Tiệm thật lâu sau ngoái đầu nhìn đất viễn hoàng đằng sau tường thành:
- Kiếp từ Bất Độ Hải sắp đến, không lâu nữa!
Lý Thất Dạ lại nhìn Bất Độ Hải phía xa, đạp không mà đi, nháy mắt vượt qua thiên địa bước đến Bất Độ Hải.