Đệ Nhất Cuồng Phi: Tuyệt Sắc Tà Vương Sủng Thê Vô Độ

Chương 36

Edit- beta: Công tử như họa

Cuộc tỷ thí này, là một trận đánh khó nhất từ lúc nàng sinh ra đến giờ, bởi vì thực lực của nàng và người khác có khoảng cách lớn như vậy!

Nhưng trong tình huống bất lợi nhất, nàng đã sắp xếp một cách hợp lý nhất, sử dụng hết tất cả những gì có thể sử dụng được!

Hoa Hi sờ lên miếng khóa ở trước ngực, miếng đồng bình thường này, thế mà lại giúp nàng rất nhiều!

Lợi dụng phản xạ của ánh sáng đâm thẳng vào hai mắt của kẻ địch, bộ não sẽ có thời gian trống rỗng khoảng mười giây ngắn ngủi, mười giây đó chính là cơ hội thắng tranh thủ của nàng!

"Ta thua." Giọng nói lãnh khốc chậm rãi vang lên.

Trảm Long Kiếm biến thành một tia ánh sáng vàng kim rồi biến mất trên ngón tay, Long Càn Ngọc chậm rãi ngẩng đầu, tròng mắt đen nhánh nhìn Hoa Hi, từng chữ một, vừa rõ vừa lạnh như băng.

Những giọt mồ hôi từ khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của hắn lăn xuống, sau khi hắn nói xong, mím chặt môi.

Hắn là con cưng của trời, sinh ra với thân phận cao quý, thực lực nổi bật, có vô số tiếng vỗ tay và sự ngưỡng mộ đi theo từ nhỏ.

Hắn.. Trong cuộc đời chỉ thất bại đúng một lần, lần đó là thua bởi Ma tộc hùng mạnh.

Đây là lần thứ hai.. Lại thua bởi một người bình thường!

"Không thể nào! Thái Tử điện hạ làm sao có thể thất bại? Cuộc tỷ thí này rõ ràng vẫn chưa có kết quả!"

Mặc Thiên Vũ dưới đài bỗng nhiên quát to lên, suýt nữa là xông lên trên đài, may mà Mặc Thiên Tuyết giữ nàng ta lại.

"Điện hạ, ngài vẫn có thể tiếp tục chiến đấu, tiếp tục đánh tới khi nào nàng ấy nhận thua cầu xin tha thứ thì thôi!"

Mặc Thiên Vũ nhìn Ling Càn Ngọc với ánh mắt trông mong, lời vừa nãy nàng nói tất cả mọi người đã nghe được, muốn tự mình phế đi Linh Nguyên của chính mình!

Nếu Mặc Hoa Hi thật sự có thực lực như vậy, nhưng rõ ràng nàng là một phế vật, vừa rồi cũng là dựa vào may mắn không thể giải thích được!

Vậy phải làm sao nàng ta mới cam tâm?

"Thiên Vũ, ngươi không nên bốc đồng, ở đây chắc chắn là có hiểu lầm gì đó, Thái Tử điện hạ nhất định sẽ nói rõ ràng."

Mặc Thiên Tuyết cũng khẩn trương nhìn Long Càn Ngọc, tại sao phải nhận thua? Kiêu ngạo như hắn, làm sao cho phép chính mình thua được chứ?

Lại còn thua dưới tay một người phế vật?

Long Càn Ngọc cúi đầu nhìn các nàng, thốt ra câu nói một cách lạnh lùng: "Không có hiểu lầm."

Đùng!

Giống như một cái sét đánh trên đầu, Mặc Thiên Vũ không khỏi lui về phía sau một bước, trong ánh mắt hoàn toàn không thể tin được.

Trong lòng thấp thỏm bất an.

Tại sao? Có phải Thái Tử điện hạ đã nhận ra được điều gì rồi không?

Sau khi tiếp xúc gần với Mặc Hoa Hi, chẳng lẽ hắn phát hiện điều gì đó có liên quan đến chuyện của ba năm trước?

Không thể nào! Ba năm trước hắn căn bản chưa từng gặp Mặc Hoa Hi kia! Một chút ấn tượng hắn cũng không có, nên bây giờ hắn mới có thể tin nàng..

Trong lòng mang một bí mật, khiến cho lòng Mặc Thiên Tuyết vĩnh viễn luôn trong sự lo sợ, sợ bị vạch trần bất kể lúc nào.

Loại cảm giác này đã ngày đêm giày vò nàng trong rất nhiều năm, chỉ cần có một chút không đúng, nàng cũng lo lắng.

Vì vậy nàng không thể mất đi Thái Tử điện hạ, đây là thứ tốt nhất mà đời này nàng có được!

Nàng là ước ao của tất cả nữ hài ở Vương quốc Phong Tây muốn có, vì vị hôn phu của nàng là thiên tài trẻ tuổi nhất trên Đại lục, Thái Tử-thân phận cao quý nhất!

Tất cả điều này, nàng không muốn mất đi..

Trong lòng Mặc Thiên Tuyết hung hăng hiện lên một tia tàn độc, ánh sáng của đôi mắt liếc nhìn qua Hoa Hi.

Nha đầu chết tiệt kia, trước đây đồng ý giữ lại ngươi, có lẽ là quyết định sai lầm!

Trong sân rộng, bị kết quả của cuộc tỷ thí này làm cho sốc một hồi lâu không thể nói nên lời, dần dần hoàn hồn, thấy Mặc Thiên Vũ tranh cãi, cũng bắt đầu xì xào bàn tán lên.

"Có lầm hay không? Thái Tử điện hạ thua thật sao? Cuộc tỷ thí vừa rồi, không phải vẫn luôn nghiêng về một bên sao?"

"Nói cách khác, Mặc Hoa Hi kia đã đánh bại Thái Tử điện hạ?"
Bình Luận (0)
Comment