Edit+ beta: Công Tử Như Họa
Những cao thủ canh giữ kia hoàn toàn không phát hiện ra nàng.
Trong viện của Mặc Kình Thiên không có ai, Hoa Hi đi dạo một vòng, đến viện Phiêu Tuyết của La di nương và Mặc Thiên Tuyết.
Trong viện Phiêu Tuyết còn đốt đèn, nằm vùng ở dưới cửa sổ cũng có thể nghe thấy thấp thoáng tiếng người nói chuyện bên trong.
"Nương, rốt cuộc Phượng Đồ Đằng là cái gì vậy? Hình như thứ đó rất quan trọng với cha!" Giọng hiện tại của Mặc Thiên Tuyết và giọng ôn nhu ở bên ngoài hoàn toàn không giống nhau chút nào.
"Nương cũng không biết rõ lắm. Nhưng nhiều năm như thế, phụ nhân con vẫn giữ lại ả tiện nhân Độc Cô Phượng kia, e là vì thứ này rồi."
"Thật sao? Vậy có phải là nếu cha lấy được Phượng Đồ Đằng thì sẽ đuổi bà ta đi, nâng nương lên chính thất không?" Mặc Thiên Tuyết ngạc nhiên hỏi.
"Như thế thì càng tốt, đỡ cho chúng ta phải dùng thủ đoạn đối phó với ả ta. Thiên Tuyết, với thực lực và gương mặt xinh đẹp của con, tương lai nhất định sẽ vang danh thiên hạ, nương sẽ không để con làm thứ nữ cả đời đâu."
Nghe La di nương nói vậy, Mặc Thiên Tuyết cũng hơi mất mát.
"Nương, con dừng ở tầng một đã sắp bốn năm rồi, không có chút tiến triển nào cả. Mà thái tử điện hạ đã sớm đột phá tầng hai, con và ngài ấy chênh lệch ngày càng lớn, con sợ.."
"Nương cũng đang suy nghĩ vấn đề này. Con cũng sắp tiến vào tông Huyền Vân, đến lúc đó cao thủ sẽ có nhiều như mây, danh tiếng của con sớm muộn cũng bị người khác áp đảo."
"Vậy phải làm sao bây giờ?" Giọng của Mặc Thiên Tuyết gần như sắp khóc.
La di nương cười lạnh một tiếng: "Thiên Tuyết, con còn nhớ năm đó, nương khiến Độc Cô Phượng thất sủng thế nào không?"
Mặc Thiên Tuyết ngẩn ra, lập tức do dự nói: "Năm đó nương trộm đan trúc linh của cha cho ta ăn, vì để ta mở phù nguyên, sau đó giá họa cho Độc Cô Phượng.."
"Nương có thể làm chuyện này một lần thì có thể làm lần thứ hai!"
"Ý của nương là.."
"Phụ thân con có một viên đan chuyển linh, giấu ở bảo khố trong phủ. Viên đan chuyển linh này là đan dược thượng phẩm do năm đó thượng thần Tử Cực luyện chế ra, ăn vào trong kỳ đột phá tu luyện, có thể thăng cấp nhẹ nhàng."
"Nhưng thứ này cha chuẩn bị dùng để đột phá cảnh giới tầng bốn." Mặc Thiên Tuyết vội nói.
"Người không vì mình, trời tru đất diệt! Thiên Tuyết, tuy nói phụ thân của con tốt với con nhưng cả đời người đều rất khó lường, dựa vào người khác vĩnh viên không bằng dựa vào chính mình đâu."
Mặc dù La di nương này khiến người ta ghét nhưng ở quan điểm ở phương diện khác lại giống với Hoa Hi.
Trên đời này, dựa vào mình mới là tốt nhất!
"Vậy.."
"Không phải con đã sớm muốn loại bỏ Mặc Hoa Hi sao? Đây chính là một cơ hội tốt!" La di nương cười một tiếng u ám: "Nương đã lấy được tóc có khí tức của nó, vừa hay đêm nay phụ thân của con không có trong phủ, đây chính là thời cơ ra tay tốt nhất!"
"Nhưng trong bảo khố có rất nhiều người canh giữ." Mặc Thiên Tuyết vẫn sợ. Năm đó đan trúc linh ở ngay trong phòng cha nên dễ trộm, còn bây giờ đan chuyển linh lại ở trong bảo khố.
"Nương làm việc, ngươi cứ việc yên tâm. Ta mời một vị cao thủ tới, đến lúc đó hắn sẽ phụ trách dẫn người canh giữ ra, ngươi chỉ cần vào trong trộm là được!"
Mặc Thiên Tuyết do dự một hồi, nghĩ tới tiền đồ của mình, nghĩ tới Thái Tử, cuối cùng cắn răng gật đầu.
"Nương, con nghe người."
Hoa Hi khom lưng dưới cửa, nghe thấy rõ ràng.
Thật sự không ngờ hai mẹ con này lại đánh chủ ý lên bảo bối trong nhà, còn muốn giá họa cho nàng?
Chậc chậc, may là đêm nay nàng tới, nếu không thì chẳng phải là phải chịu thiệt thòi lớn sao?
Nham hiểm, quá nham hiểm! Đáng tiếc.. Cọp không ra oai thì thật sự coi nàng là hello kitty sao?
Tiểu Quế Tử trong lòng nhăn răng, giống như muốn xông vào, hung hăng cắn hai mẹ con này một cái.