Trên mặt thiếu nữ xinh đẹp hơi lạnh đi, nàng ấy nói: "Công tử chẳng những tinh thông thuật phù chú mà còn nắm rõ đan dược trong lòng bàn tay, Mặc tiểu thư là đang chất vấn công tử nhà ta sao?"
Chất vấn công tử Cơ Nguyệt? Nói đùa gì vậy?
Một vị phù chú sư tùy tiện động tay một cái cũng có năng lực hủy đi một tòa thành trì, cho dù là Hoàng tộc cũng phải kính sợ tránh xa, làm sao nàng ta dám hoài nghi?
"Không dám, chỉ là.." Mặc Thiên Tuyết cắn môi, trong lòng hiểu ra chắc chắn tối qua đã sai sót chỗ nào đó rồi: "Xin công tử mau cứu ta."
"Đan chân ngôn không có thuốc nào cứu được, dược hiệu chỉ có ba ngày. Chỉ cần trong ba ngày này, Mặc tiểu thư ít nói lại là được, không có bất kỳ thương tổn gì." Thiếu nữ xinh đẹp lại cười một tiếng xinh xắn, chuyển đề tài.
"Công tử đợi đã lâu, trong các vị không có ai giải được vòng cửu liên sao?"
Đoạn nhạc đệm vừa rồi quá đặc sắc, tất cả mọi người đều dừng lại vây xem, lúc này mới nhớ tới vòng cửu liên trong tay, sôi nổi cúi đầu giải.
Mặc Thiên Tuyết nức nở, đáng thương nhìn về phía Long Càn Ngọc, người sau cũng đã quay người đi về phía sau, đứng chung một chỗ với đám người Long Thiển Huân.
Thượng Quan Thiến cũng đi theo, tranh thủ một chút đồng tình và thiện cảm, tiện nói xấu một chút.
Mặc Thiên Tuyết thấy vậy, tay nắm chặt vòng cửu liên, không rừng run rẩy, ngọc chất của vòng cửu liên cũng sắp bị nàng ta bóp nát.
Như vậy.. sao có thể khiến nàng ta toại nguyện được?
Nàng cười một tiếng, cúi đầu nhìn thoáng qua vòng một của vòng cửu liên, ngón tay chợt lóe lên linh lực, trong phút chốc, chín vòng đứt gãy, phát ra tiếng vang thanh thúy.
"Giải ra rồi." Nàng mở tay ra, bình tĩnh tự nhiên nói.
Mặc Thiên Tuyết vừa mới giải được một vòng, nghe vậy chấn động, chợt ngẩng đầu lên, lập tức kêu to: "Sao tính được? Ngươi là tiểu nhân hèn hạ!"
Hoa Hi cũng không nhìn nàng ta, chỉ cười hỏi thiếu nữ xinh đẹp trên đài: "Sao vậy? Có quy định nói không thể đánh nát sao?"
Thiếu nữ hơi do dự. Lúc này, một nữ tử vũ mị khác đi tới, chính là hồ nữ vừa rồi nói chuyện với Hoa Hi ở cổng.
Hồ nữ kia nhìn Hoa Hi, ôn nhu cười một tiếng, khẽ nói mấy câu với thiếu nữ xinh đẹp. Người sau gật đầu, lên tiếng nói với Hoa Hi.
"Quả thật không có quy định không thể đánh nát, các hạ thông minh nhạy bén khiến người ta bội phục, mời đi gặp công tử."
"Sao có thể như vậy được? Ta còn thông minh hơn nàng ta! Ta có thể giải ra, tên ngu xuẩn kia chỉ có vận khí tốt mà thôi!" Mặc Thiên Tuyết không buông tha, lớn tiếng hét lên.
Quả thật bên dưới có không ít người không phục.
Mở vòng cửu liên là dùng trí lực, nhưng tên oắt con kia đánh nát vòng cửu liên, rõ ràng là cậy mạnh!
Sắc mặt thiếu nữ xinh đẹp nghiêm lại, ngạo nghễ nói: "Không được nghi ngờ quyết định của công tử. Nếu chư vị bất mãn, mời trở về đi."
Thật là phách lối, ở đây cũng có không ít cao thủ nhưng tiểu thị nữ này hoàn toàn không để bọn họ vào mắt mà.
Vậy cũng có thể thấy được địa vị của công tử Cơ Nguyệt khá cao.
Quả nhiên phù chú sư không hề tầm thường.
Nghe thiếu nữ nói vậy, cũng không ai dám phản bác, quả thật công tử Cơ Nguyệt không dễ chọc.
Mặc Thiên Tuyết không quản được miệng của mình, còn muốn hô to. Hoa Hi đi tới bậc thang, nghĩ một chút rồi quay đầu nói với nàng ta:
"Tiên tử tố y luôn ôn nhu thiện lương. Hôm nay gặp mặt khiến người ta mở một cái nhìn mới. Ta khuyên Mặc tiểu thư bớt tranh cãi, tránh làm hỏng thanh danh."
Vẻ mặt Mặc Thiên Tuyết lập tức xanh đỏ đan xen, cuối cùng hoàn toàn trắng bệch. Nàng ta cắn chặt môi, mặc kệ đầu lưỡi không nghe sai khiến, muốn nói chuyện như thế nào, nàng ta cũng nhịn xuống.