Ánh sáng kia vỡ vụn, trong nháy mắt Mộ Hư lùi mạnh về sau hàng trăm trượng, mà sau khi ông ta dừng lại, một sợi chỉ bạc nhỏ bé bỗng nhiên bay ra từ mảnh thời không phía sau ông ta!
Mộ Hư lại xoay người, ông ta chắp hai tay lại, sau đó ấn mạnh về phía trước!
Ầm vang!
Một ấn này, thời không trước mặt ông ta trực tiếp lõm vào!
Sợi chỉ bạc nhỏ bé kia vỡ vụn thành hư vô, cùng lúc đó, một lực lượng mạnh mẽ thổi quét về phía Nam Ninh!
Mà lúc này, xa xa Nam Ninh bỗng nhiên bước lên trước một bước, một bước này nàng ta trực tiếp đến đỉnh đầu Mộ Hư, ngay sau đó, nàng ta cũng chắp hai ngón tay, nhẹ nhàng chỉ xuống.
Mộ Hư trong mắt hiện lên vẻ dữ tợn: “Tử đến!”
Vừa dứt lời, ông ta không lùi mà tiến tới, hướng một quyền lên!
Cứng rắn đối đầu!
Ầm!
Lúc này, thế giới nơi hai người đứng đột nhiên mai một, ngay sau đó, đồng tử mắt Mộ Hư chợt co rụt lại, bởi vì toàn bộ cánh tay phải của ông ta đã vỡ vụn thành hư vô, ngay sau đó, tay phải Nam Ninh trực tiếp ấn lên đầu ông ta, trong chốc lát, nàng ta liền như vậy nhẹ nhàng túm lấy
Xì!
Trước ánh mắt của mọi người ở đây, đầu Mộ Hư cứ như vậy bị túm lên, máu tươi b ắn ra thành cột.
Tại đây, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng châm rơi!
...
Giết rồi!
Tất cả mọi người đang nhìn Nam Ninh kia.
Không thể không nói, Diệp Huyên có hơi khiếp sợ, thực lực của Mộ Hư này vẫn là vô cùng kh ủng bố.
Vừa rồi trước khi Nam Ninh ra tay, có ba cường giả đỉnh cấp ra tay với Mộ Hư, nhưng cũng không thể gi3t chết Mộ Hư, rất hiển nhiên, cường giả Hoá Tự Tại không hề yếu.
Nhưng mà, người khiến hắn bất ngờ là Nam Ninh này!
Thực lực của Nam Ninh vượt xa dự đoán của hắn!
Đám người Hàn Giang nhìn Nam Ninh, trong mắt cũng là có chút kiêng dè!
Thực lực của đội lính đánh thuê đến từ lục giới này không bình thường!
Nam Ninh đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên mỉm cười: “Nam Ninh cô nương, làm tốt lắm!”
Mọi người: “...”
Nam Ninh nhìn Diệp Huyên, không nói lời nào.
Lúc này, Hàn Giang đột nhiên dùng huyền khí truyền âm cho Diệp Huyên: “Mới vừa biết được, bọn họ đến Bạch Trú Thành, sáu tinh mạch trong Bạch Trú Thành đã bị bọn họ lấy đi!”
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyên liền tối đen.
Xa xa, Nam Ninh đột nhiên xoay người rời đi.