Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 14

Trong tám năng lực lớn, hệ chiến đấu có bốn, hệ phụ trợ cũng có bốn. Đem bốn loại dược tề tiêm vào, năng lực của mỗi cá nhân sẽ thức tỉnh theo hướng khác nhau, có đấu khí năng lực, sẽ phân về ban chiến đấu, còn lại sẽ về hệ phụ trợ.

Những người thức tỉnh đấu khí, thường được gọi là Reese, bọn họ nắm giữ sức chiến đấu siêu cường, cùng thể lực phi thường, ý chí cương nghị, bọn họ chiếm 20% toàn bộ Bạch Ngân tinh hệ tổng dân số, là lực lượng quân sự chủ yếu biểu hiện sức mạnh của một quốc gia.

Còn những người thuộc phụ trợ hệ, dùng tinh thần lực làm nền, được gọi là Arthur, bọn họ thể năng yếu kém, một số trường hợp ngay cả người bình thường cũng không bằng, nhưng bù lại bọn họ lại là phụ trợ hệ, là hậu thuẫn cùng phụ tá đắc lực của ban chiến đấu, bọn họ trong Bạch Ngân tinh hệ chiếm không quá 8%, là một quốc gia chủ yếu phát triển về khoa học kỹ thuật, Arthur đối quốc gia mà nói, mỗi một người đều là tài phú quý giá.

Cho nên tại sinh hoạt hàng ngày, Reese cùng Arthur được hưởng thụ những quyền lợi mà người bình thường không có, mà Arthur ở một vài phương diện còn trội hơn Reese, chỉ vì bọn họ ít ỏi lại rất quan trọng, có giá trị sinh mệnh cao hơn người thường, cho nên tính mạng của họ phi thường quý giá, bất cứ ai có ý đối với Arthur bât lợi, đều sẽ chịu xử lý của pháp luật.

Sa Nặc Nhân xảy ra chuyện, này đối Sa gia mà nói, quả thật là chuyện động trời.

Không quản chuyện này có phải do Sa Nặc Nhân gây ra hay không, dính đến mưu hại Arthur, đều rất phiền phức. Càng khó khan hơn chính là, nếu Sa Nặc Nhân cũng là một cái Arthur, vậy thì còn có được một tầng bảo vệ, nhưng là, cách đó không lâu, tinh thần lực của hắn đã biến mất, căn nguyên thiên phú cũng bị phá hủy, bị cao cấp trị liệu sư phán là người bình thường, đã như thế, tình cảnh của hắn càng thêm nguy hiểm, mà hắn, lại không có cách nào chứng minh những chuyện kia không phải do hắn gây ra, bởi vì hắn hoàn toàn không sót lại chút ký ức nào từ nguyên chủ. Đối chứng cứ lần lượt bày ra trước mắt, giống như một lưỡi dao sắc bén, muốn đem Sa Nặc Nhân đưa xuống địa ngục.

Sa Nặc Nhân bị "Arthur giữ gìn quyền lợi" giam lại, không có mở phiên tòa, đến cơ hội trở mình hắn cũng không có.

Trong khoảng thời gian này, mấy người Sa gia đều đến xem hắn mấy lần, cũng vì hắn tìm tới một cái nổi danh nhất luật sư, nhưng ngay cả trong thời điểm trao đổi với luật sư, liền ngay cả luật sư cũng không nhịn được lắc đầu. Sa Nặc Nhân đối những chuyện kia không có bất cứ ấn tượng nào, muốn trở mình, ngay cả cơ hội phản kích cũng không có, căn bản không có chỗ có thể xuống tay.

Sa Đạo Dương tức đến ngã bệnh, vẫn chỉ có thể nằm trên giường, mê mê tỉnh tỉnh, thời gian tỉnh táo ít, gần như luôn mê man.

Chuyện này vừa xảy ra, Sa tộc bị đẩy lên đầu song ngọn gió, Sa Phí Đề bận bụi tứ phía, vừa muốn chăm sóc nhi tử, vừa muốn chống lại áp lực từ ngoại giới, còn muốn phân tâm chăm sóc người yêu cùng phụ thân đang trên giường, mấy ngày ngắn ngủi, Sa Phí Đề liền gầy đi trông thấy, tin tức luật sư mang về, cũng không được khả quan lắm.

Solan nắm chặt tay trượng phu, khuôn mặt tiều tụy, "Nặc Nặc thế nào rồi? Luật sư nói sao? Có thể lật lại bản án hay không?"

Sa Phí Đề trong lòng cũng rất lo lắng, nhưng không thể lộ ra bộ mặt suy yếu, cố gắng động viên người yêu, "Em đừng quá lo lắng, anh sẽ cố gắng nghĩ biện pháp."

Solan hiểu rất rõ trượng phu, nghe nói như vậy, khẳng định là không có biện pháp.

Nam nhân bộ dáng đơn bạc(1), nước mắt mông lung, "Tại sao lại như vậy? Nặc Nặc là hảo hài tử, rốt cuộc là ai muốn hãm hại con ta?"

1: thân thể yếu đuối

Sa Phí Đề trầm mặc, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ, không chỉ là vấn đề riêng của nhi tử nữa, dính đến Cổ Đằng Nhất, chuyện này liền khó giải quyết.

Cổ Đằng Nhất là một trong số ít cơ giáp chế tạo sư cấp tám nổi tiếng của đế quốc, tại trong giới cơ giáp có danh vọng rất cao, được gọi là "người có hy vọng đạt được cấp chín". Càng quan trọng là... Hắn có ảnh hưởng rất lớn trong giới chính trị của đế quốc, hắn là một cái đệ nhất cao cấp cơ giáp chế tạo sư, trợ thủ đắc lực trong ba người dưới trướng Diễm vương, mà Diễm vương đương nhiệm lại là anh em cùng một mẹ sinh ra với Sa gia, Sa gia nhiều năm qua vẫn luôn cùng Diễm vương giao hảo. Đã xảy ra chuyện như vậy, Sa Phí Đề nghĩ đến đầu tiên chính là hướng Diễm vương giải thích chuyện này, nhưng là liên hệ nhiều lần, đều bị phó quan chặn trở về, nói rằng Diêm Vương rất bận, rảnh rỗi sẽ liên lạc lại với ông, nhưng đợi liên tiếp mấy ngày đều không thấy có tin tức, Sa Phí Đề không thể không lo lắng, Diễm vương cũng làm cho Sa gia nổi lên phản tâm(2).

2: phản: phản kháng, phản cảm, làm phản; tâm: suy nghĩ, tâm tình

Những việc này ông không thể nào nói cùng người yêu, cũng là tăng thêm phiền não. Diễm vương nếu như không chịu bỏ qua cho Sa gia, như vậy Sa gia sẽ rất khó vượt qua cửa ải này.

Solan nhìn thấu tâm tư trượng phu, "Vương thượng nói thế nào?"

Sa Phí Đề hướng hắn lắc đầu, "Hai ngày nay anh phải tự mình đi tới Huyền Minh tinh vực một chuyến, chuyện trong nhà, nhờ em bận tâm thêm một chút."

Solan càng lo lắng hơn, "Vương thượng không tin chúng ta sao? Sa gia đã cùng hắn giao hảo nhiều năm như vậy, làm sao có khả năng mưu tính hắn."

Sa Phí Đề vỗ nhẹ tay người yêu, động viên hắn, "Không thể trách vương thượng, dù sao cũng có chuyện Phổ Nhĩ Sinh trước đây."

Solan nghẹn lại. Đúng vậy, lần đó Phổ Nhĩ Sinh một tay Diễm vương nâng lên đều có thể tạo phản được, vương thượng liền có lý do gì để tin tưởng Sa gia trung tâm đâu? Huống hồ, mưu hại vẫn là sau khi Phổ Nhĩ Sinh tạo phản, có khả năng lên được cấp chín Cổ Đằng Nhất đại sư, chuyện như vậy vừa ra, dù là ai cũng đều tin tưởng, Sa gia là cố ý mưu hại Diễm vương.
Bình Luận (0)
Comment