Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 168

Một nhân viên công tác thấy nguy cơ được giải trừ, vội vàng tiến tới bẩm báo tin tức, "Bệ, bệ hạ, ta thấy mấy tên đó kéo đế phi vào thang máy..."

Nhân viên công tác còn chưa nói hết lời, Xích Linh đã giống như một cơn gió lao về phía tháng máy, nhưng là thang máy này chính là đang chậm rãi hạ xuống, đã tới lầu ba...

Xích Linh lo lắng cuồng ấn mở cửa, ngay thời điểm thang máy mở ra, tất cả mọi người trợn to mắt, ngay cả anh cũng không thể tin vào hai mắt của mình.

- ---- Sa Nặc Nhân hoàn hảo đứng trong thang máy, hơn nữa còn là tự mình đi thang máy trở về!

Sa Nặc Nhân vừa nhìn thấy Xích Linh, lập tức nhảy ra, đem người ôm lấy, "Xích Linh, anh tới rồi, vừa rồi quá nguy hiểm, những người kia thực hung tàn, mỗi người đều thân cao thể tráng, hơn nữa sức chiến đấu rất mạnh, đến đội hộ vệ cũng không phải đối thủ của bọn họ!"

Những người chờ ở ngoài thang máy: "..."

Cho nên nói, đối mặt với đám người cao to lại cường tráng như vậy, ngươi như thế nào trốn ra được?

Xích Linh đến bây giờ vẫn còn chút sững sờ.

Sa Nặc Nhân kỳ quái nhìn anh, "Anh làm sao vậy?"

"Em... Không có chuyện gì?" Xích Linh vẫn còn có chút không bình tĩnh nổi.

"Không có chuyện gì a... A có việc, cánh tay cùng cổ tay ngày mai nhất định phải xoa thuốc, những người kia quá thô lỗ." Sa Nặc Nhân xoa xoa cổ tay.

Cho tới bây giờ, Xích Linh mới thật sự tin tưởng Sa Nặc Nhân dã thoát khỏi nguy hiểm, "Em làm sao trốn ra được?"

Sa Nặc Nhân cười rộ lên, "Pidgey xuất quan."

Xích Linh thở phào nhẹ nhõm, khó trách, sức chiến đấu của Pidgey, anh đã thấy tận mắt.

"Người bắt em đi đâu?" Xích Linh hỏi.

"Trên sân thượng, đều hôn mê." Sa Nặc Nhân nói.

Xích Linh mang theo hộ vệ bị thương nhẹ chạy lên bắt người, chờ đám người chạy lên tầng cao nhất, ngoại trừ gió lạnh, chẳng còn cái gì cả, nào còn thấy bóng dáng người nào.

Sa Nặc Nhân cũng rất kỳ quái, "Người đâu? Mới vừa rồi còn nằm ngổn ngang ở đây mà."

Xích Linh ở sân thượng dạo qua một vòng, truyền lệnh tới cảng hàng không, tăng mạnh đề phòng, nghiêm tra phi thuyền cùng nhân viên xuất nhập. Những người kia phỏng chừng đã trốn, nhưng là, lầu cao như vậy, bọn chúng là làm sao chạy thoát, coi như là điều khiển cơ giáp cũng không thể, huống hồ lực công kích của Pidgey tuyệt đối không yếu, nếu hạ thủ lưu tình không có tại chỗ giết chết đám người kia, này cũng không thể nhanh như vậy đã tỉnh lại, khả năng duy nhất, chính là bọn chúng vẫn còn có đồng đảng.

May mắn lần nãy hữu kinh vô hiểm tránh được, chờ mọi chuyện đều được bàn giao không sai biệt lắm, Xích Linh mới hỏi Sa Nặc Nhân tại sao lại ra ngoài một mình.

Sa Nặc Nhân vô tội nói: "Ta đi ra mua ít thực tài, thiếu mất hai loại."

Xích Linh bị dọa cho phát sợ, rốt cuộc không chịu nổi kinh sợ như vậy, "Lần sau có việc nói cho anh biết trước, ta đi cùng em."

Sa Nặc Nhân phờ phạc nói: "Sau đó cũng không có vấn đề, Pidgey đã xuất quan."

Tuy rằng Sa Nặc Nhân nói là sự thực, nhưng là anh vẫn cảm thấy rất không thoải mái, Sa Nặc Nhân ỷ lại cùng tín nhiệm Pidgey như vậy, anh cảm giác giá trị của mình thấp xuống.

Thấy sắc mặt Xích Linh không tốt, Sa Nặc Nhân nói: "Anh lúc thường bận rộn như vậy, lại không thể bên cạnh em mọi lúc, so với để em mang theo hộ vệ, tới chỗ nào cũng khiến người ta chú ý, còn không bằng để Pidgey bảo vệ em đâu, thực lực của Pidgey anh nên tin tưởng mới đúng."

Xích Linh thở dài, đè xuống cảm giác không thoải mái, khách quan mà nói, Sa Nặc Nhân nói không sai, không thể làm gì khác đành nói: "Lúc rảnh rỗi anh sẽ đi cùng em, đợi khi nào có thời gian nói sau đi."

Mấy cơ giáp bị Xích Linh chém nhát bên ngoài kia, ngoại trừ có hai tên tử vong tại chỗ, còn lại ba tên đều trọng thương, còn chưa có chết, nói không chừng có thể từ trong miệng bọn họ hỏi ra được điều gì đó. Xích Linh đem hiện tràng giao cho cảnh viên, để cho bọn họ xử lý, chính mình mang theo Sa Nặc Nhân hồi cung.

Sa Nặc Nhân cũng không có bị chuyển này ảnh hưởng, sau khi trở về, lập tức bắt tay vào chế tác thuốc giải.

Xích Linh lại đang suy tư, chuyện này có vô vàn điểm đáng nghi, từ sau lần người Tuy Vĩ Hạt ngụy trang thành nhân loại trà trộn vào đế đô tinh, cảnh giới ở mọi mặt đều đã được tăng cường, những phần tử bất hợp pháp trà trộn vào được dễ dàng, nhưng mà muốn chạy cũng không dễ dàng như vậy. Bọn họ có thể từ tòa nhà cao trăm tầng, còn trong lúc đang hôn mê biến mất, chuyện này quả thực rất kỳ quái, khẳng định có tiếp ứng.

Chính là lúc nghĩ trăm lần cũng không ra, thì có tin truyền tới, là cục cảnh sát truyền tin, giám đốc căng thẳng nhìn tân nhậm đế quân.

Xích Linh nghe xong, nhíu mày, "Ba người đều chết hết?"

Giám đốc xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, "Vâng, đúng, trên đường đưa tới còn rất tốt, nhưng là sau khi tiến vào cục cảnh sát, bọn họ đều không còn thở, pháp y hiện đang giám định."

Mặt anh lạnh lùng, "Mau chóng cho ta câu trả lời."

Giám đốc gật đầu liên tục, "Vâng, được."

Sa Nặc Nhân cầm dược tề đã chế xong bước vào, "Hoàn thành, đi thôi, để Titan ăn vào thử xem."

Một nhà Thái thị nằm mơ cũng không nghĩ tới, có một ngày có thể tiến vào đế cung nhìn xem, bất quá bọn họ cũng có như biết thủ lễ, cũng không có tự ý rời khỏi địa phương quản sự đã an bài, đế cung canh phòng nghiêm ngặt, không phải là nơi du lịch quan sát.

Thấy đế quân cùng đế phi tiến tới, vợ chồng Thái thị lập tức căng thẳng đứng lên, nơi này chính là đế cung, để cho một nhà bách tính bình thường ở một cái tinh cầu xa xôi như bọn họ vào ở đây, bọn họ có thể nào bình tĩnh nổi.

Sa Nặc Nhân cũng không nhiều lời, lấy ra một bình dược tề giao cho Thái phu nhân, "Cho hắn uống cái này."

"Được." Thái phu nhân cung kính nhận lấy dược tề, cùng với trượng phu, một người đỡ nhi tử một người uy.

Sau nửa giờ uống vào dược tề, Sa Nặc Nhân lần thứ hai dùng tinh thần lực tra xét, phát hiện thức hải của Titan đã xuất hiện, xem ra bên trong hắn quả nhiên là Ẩn Thực Tề.

Cũng không lâu lắm, Titan tỉnh lại, nhìn thấy cha mẹ trước giường mừng đến phát khóc, Titan há miệng, lại không phát ra được âm thanh nào, hắn đã hôn mê nhiều ngày, chỉ dựa vào truyền dịch dinh dưỡng mới duy trì được sự sống của cơ thể. Thái tiên sinh vội vàng đứng dậy, rót chén nước cho nhi tử, để hắn uống xong. Vì uống quá nhanh, Titan bị sặc đến ho khan vài tiếng.

Chờ sau khi nhi tử bình phục lại, Thái phu nhân mới cảm kích muốn bái tạ đế quân cùng đế phi, lần thứ hai bị Sa Nặc Nhân ngăn lại.

Sa Nặc Nhân đi tới trước giường, nhìn thiếu niên còn có chút kinh hoảng trên giường, mỉm cười nói: "Titan, ngươi bây giờ có thể nói chuyện không?"

Titan chỉ mới vừa nhìn thấy cha mẹ, Sa Nặc Nhân cùng Xích Linh đứng dựa vào chỗ cửa, hắn cũng không nhìn thấy, đột nhiên thấy được người phong hoa tuyệt lệ như vậy, trong nháy mắt liền dại ra, ngay cả đáp lại như thế nào cũng đều quên. Thái phu nhân vội vàng nói: "Titan, còn không mau cảm tạ ân cứu mạng của đế phi."

"Đế phi...?" Titan vẫn là một mảnh mờ mịt, ký ức của hắn chỉ dừng lại ở chỗ mình đang trở về tinh cầu cư trú, làm sao có khả năng nhìn thấy đế phi?

Đế quốc vừa lập tân quân, chính là niềm vui khắp nơi trên đế quốc, trường học nghỉ hè, Titan mới về nhà, không nghĩ tới trên đường lại xảy ra vấn đề.

Sa Nặc Nhân tiếp tục nói: "Ngươi còn nhớ chuyện xảy ra lúc đó sao?"

Titan thu hồi tâm tư, quan sát tỉ mỉ nam tử tuyệt sắc trước mắt, đúng là bạn lữ của tân quân, trận đấu chọn người kế nhiệm lúc đó, bọn họ đều được quan sát toàn bộ, uy tư lúc đó của tân quân, đều khiến cho bọn họ hưng phấn tới hét ầm lên, đương nhiên cũng nhìn thấy thời khắc thắng lợi cuối cùng, nam tử đứng ở bên người tân quân, nhưng là, tại sao không phải đế hậu, mà là đế phi?

Tư tưởng của Titan có chút không thể khống chế, tổng là nghĩ đến chút chuyện khác, chờ khi ý thức được người này thật sự là người trên ti vi, trên mặt Titan có chút đen, cũng càng đỏ hơn.

Xích Linh vẫn luôn đứng bên cạnh không lên tiếng, khẽ cau mày, tiểu tử này khẳng định không nghĩ đến chuyện kia, như thế nào lại giống như đang nghĩ tới bảo bối của anh?

Xích Linh một thân khí lạnh tiến lên trước, lạnh lùng nghiêm nghị nói: "Lúc đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nói chi tiết chút."

Titan bị âm thanh lạnh lùng nghiêm nghị dọa đến run run một cái, sau đó nhìn thấy, đế quân bọn họ sùng bái cư nhiên đang đứng ở trước mặt hắn, hắn hưng phấn cố gắng chống đỡ ngồi dậy, kích động nói: "Đế... Đế quân!"

Xích Linh cũng không muốn cùng tiểu hài tử phí lời, không nhịn được nói: "Trả lời."

Vợ chồng Thái thị nhìn ra được tân quân thiếu kiên nhẫn, vỗ vỗ nhi tử, để cho hắn mau chóng trả lời.

Titan suy nghĩ một chút, mới chậm rãi nói ra.

Tân quân đăng vị, cả trường bọn họ đều nghỉ, không ít học sinh đều chọn về nhà, cũng có gia đình điều kiện không tồi, lựa chọn đi ra ngoài du lịch. Lúc đó trong lớp học cũng có mấy học sinh muốn kết bạn đi du lịch, địa điểm du lịch lúc đó chọn lại đúng lúc là tinh cầu phụ cận nhà hắn, vì vậy liền cùng bọn họ kết bạn mà đi, bọn họ đi chính là chuyến tàu chuyên chở hành khách cỡ lớn. Titan trước đó đi qua đi lại, đều là ngồi tàu chuyên chở hành khách này, chưa từng xảy ra chuyện gì, nhưng là lần này xảy ra vấn đề rồi.

Trên tàu cỡ lớn này chia ra thành rất nhiều gian nhỏ, mỗi gian phòng nhỏ lại có sáu chỗ ngồi, ba ba đối diện nhau, nhóm của Titan chỉ có năm người, tự nhiên sẽ thêm vào một người ngoài. Người thêm vào chính là một nam nhân bình thường, có tướng mạo nhã nhặn, mang kính mắt, nhìn qua giống một học giả, hơn nữa cũng rất hay nói, mấy ngày lữ hành, bọn họ rất nhanh đã thân thiết với nam nhân kia. Thời điểm chuyến tàu cập cảng không gian, bọn họ cùng nam nhân kia cùng đi ra cảng hàng không, nam nhân rất nhiệt tình, liền mời bọn họ tới nhà hắn làm khách, nhà hắn cách cảng hàng không rất gần, đi xe một tiếng đồng hồ là tới.

Bọn họ nghĩ, tới đây dù sao cũng là đi chơi, ở trên đường gặp được một người bạn mới, vì vậy liền cùng đi qua. Thời điểm bọn họ ăn xong bữa tối, liền bắt đầu mệt rã rời, hơn nữa cả người vô lực, đại não hỗn độn. Titan ăn cũng không nhiều, hắn bình thường cũng không thể ăn đồ vật sống hoặc nguội, trước khi rời thuyền, hắn uống hơi nhiều đồ uống, cho nên có điểm tiêu chảy, cả người đều ủ rũ không có tinh thần, đến nhà nam nhân, cũng liền chạy ra chạy vào nhà xí thêm mấy lần. Chờ tới thời điểm hắn đi xong xí trở lại, phát hiện có một bạn học nằm nhoài trên bàn ăn mà ngủ, ba người khác cũng là một bộ dáng buồn ngủ, mà nam nhân vẫn còn đang chậm rãi thưởng thức mỹ thực, phảng phất cũng không cảm thấy được có cái gì không đúng.

Titan lập tức cảm thấy không tốt, hắn trốn ở bên cạnh, không có đi qua. Ngay lúc đó, hắn nhìn thấy mấy nam nhân cường tráng từ bên ngoài tiến vào, vào cửa liền thấy trên bàn nằm úp sấp bốn người, nam nhân dẫn đầu không vui nói: "Sao lại chỏ có bốn? Không phải nói năm sao?"

Nam nhân chỉ chỉ phòng vệ sinh, "Phỏng chừng là ngủ trong nhà cầu. Một tay giao tiền, một tay giao người."

Nam nhân dẫn đầu nói: "Xác định đều là Arthur?"

Nam nhân hừ lạnh, "Đó là đương nhiên, lần này số may, liền để ta gặp được năm cái học sinh ngu ngốc, dễ lừa vô cùng."

Mấy nam nhân khác, mỗi tên khiêng một người, đem đồng học của Titan đều khiêng ra ngoài, nam nhân dẫn đầu đi về phía phòng vệ sinh tìm Titan, tuy rằng Titan cả người cũng không còn chút sức lực nào, hoa mắt chóng mặt, nhưng còn chưa tới mức mê man, nơi hắn trốn là dưới cầu thang, phía sau cầu thang chính là cửa sổ, hơn nữa còn là tầng một. Titan vừa thấy nam nhân đi về phía này, liền vươn mình từ cửa sổ nhảy ra ngoài, động tĩnh bên này lập tức hấp dẫn nam nhân, tên đó lập tức bước nhanh chạy đến trước cửa sổ, lại thấy một thân ảnh đang chạy trốn.
Bình Luận (0)
Comment