Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 178

Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)

Hai người bước nhanh tiến lên lầu hai, không ít người vây quanh vài cái sĩ quan, mấy người này không phải tốt nghiệp từ trường quân đội hoàng gia, lần này là trộm trà trộn vào vì muốn tìm kiếm đối tượng cho thượng úy nhà mình, không nghĩ tới bị người phát hiện, còn bị một cái Arthur vây quanh, tới mức một đám bọn họ sợ đến kinh hồn táng đảm(1), trực giác khi trở về nhất định sẽ bị xử phạt.

1: Kinh hãi

Thời điểm Sa Nặc Nhân đến, liền nhìn thấy Chu Nhuận ánh mắt hồng hồng ngồi trên ghế salon nghỉ ngơi, trong tay còn cầm một tấm ảnh chụp, người trong ảnh chính là Khang Đức vẻ mặt tươi cười, ảnh này chụp lúc Khang Đức vẫn chưa xảy ra chuyện gì, thực tuấn lãng, cũng thực dương quang(2).

2: Thân thiện, hòa đồng, ấm áp

Sa Nặc Nhân đi tới, ngồi xuống bên người Chu Nhuận, "Thế nào? Có thể đi gặp hắn sao?"

Chu Nhuận thấy là Sa Nặc Nhân, vừa nghe cậu nói, hẳn là đã biết chuyện của Khang Đức, đỏ mắt cười khổ, "Ta cũng không phải ghét bỏ hắn, chỉ là sợ hắn không muốn nhìn thấy ta, từ nhỏ hắn đã rất hiếu thắng, lại xảy ra chuyện như vậy..."

"Sẽ không, càng là thời gian này, hắn sẽ càng cần ngươi." Sa Nặc Nhân cổ vũ nói.

"Nhưng mà bọn họ không nói địa chỉ cho ta, hơn nữa ta cũng không thể ra ngoài." Giờ phút này Chu Nhuận gấp gáp muốn gặp được Khang Đức, không quản người kia hiện tại biến thành bộ dáng như thế nào, hắn cũng sẽ không ghét bỏ người kia.

Kỳ thật Sa Nặc Nhân còn lo lắng một chuyện, nhân số Arthur vốn rất thưa thớt, để một Arthur gả cho một Resse tàn tật, không biết đế quốc có quy định về phương diện này hay không, cậu cảm thấy cần hỏi Xích Linh một chút về vấn đề này.

"Đừng lo lắng, sẽ có biện pháp..." Sa Nặc Nhân vừa ngẩng đầu, nhìn đến đối diện có một thiếu niên trực tiếp nhìn chằm chằm cậu, thật sự là oan gia ngõ hẹp(3), Sa Nặc Nhân cũng không biết, Metz cư nhiên cũng vào học trường này. Nghĩ lại một chút, liền hiểu, hắn là hậu thiên thức tỉnh giả hệ tinh thần, có thể thi được vào đây học cũng rất bình thường, nếu như ở cùng trường học, cậu không ngờ đến bây giờ mới nhìn thấy hắn, chẳng lẽ trước kia Metz đều là trốn tránh cậu?

3: Tình cờ gặp phải kẻ thù xưa

Sa Nặc Nhân tự giễu mỉm cười, hẳn là sẽ không, lấy tính cách của Metz mà nói, chắc chắn sẽ không làm chuyện như vậy.

Thấy Sa Nặc Nhân nhìn mình, Metz không e dè bưng chén rượu lại đây, tự tiếu phi tiếu nhìn cậu, "Đã lâu không gặp, đế phi."

Sa Nặc Nhân nhíu mày, cậu đối với Metz này, tuyệt đối không có chút hảo cảm nào.

Dưới lầu đột nhiên truyền tới tiếng hoan hô, âm thanh rất lớn, đinh tai nhức óc, người trên lầu đều với đầu nhìn xuống, không ngừng hỏi người bên cạnh làm sao vậy. Rất nhanh, bọn họ đã biết được chuyện gì xảy ra, hóa ra là chuyện đế quốc muốn thành lập "chiến đội quang giáp" được công bố. "Chiến đội quang giáp" này được đế quân trực tiếp sàng lọc, sau khi thành lập, mỗi người đều sẽ có được một đài quang giáp của riêng mình, hơn nữa tân quân sẽ trực tiếp đặc huấn(4) cho bọn họ, trong tương lai không xa, "chiến đội quang giáp" sẽ là một lưỡi dao sắc bén vô kiên bất tồi(5) của đế quốc. Hiện tại tân quân trong cảm nhận của những người trẻ tuổi, hoàn toàn là cái tồn tại giống như thần, bất kể là chiến lực, kinh nghiệm, hay là cơ giáp của ngài, mỗi một Resse đều lấy việc có thể tiến vào "chiến đội quang giáp" làm vinh quang.

4: Huấn luyện + đặc thù, đặc biệt

5: Kiên cố không gì phá nổi

Resse còn ở trên lầu sau khi biết được, cũng đều ầm ĩ hết lên, hô hào, hò hét. Bất quá, trước khi được chọn, bọn họ phải kết thân với một bạn lữ Arthur, phải có tinh thần lực, mới có tư cách tiến vào tranh giành danh ngạch này. Sau khi tin tức này được truyền ra, một đám Resse giống như được tiêm máu gà(6), nhiệt tình tăng vọt, vây bắt Arthur, còn thiếu không yết giá công khai đẩy mạnh tiêu thụ bản thân.

6: được uống thuốc kích thích

Sa Nặc Nhân nhìn bộ dáng hưng phấn của bọn họ, đã biết được phân lượng của Xích Linh trong lòng quần chúng, không khỏi lộ ra ý cười.

Metz bên cạnh trào phúng nói: "Ngươi vẫn nên cẩn thận một chút đi, đế quân có thể thú bốn bạn lữ, ngươi cũng chỉ là một người trong đó thôi, ngươi có thể tùy tiện hỏi xung quanh, người Arthur muốn gả nhất là ai?" Metz nói xong, ngẩng đầu rời đi.

Tuy rằng Sa Nặc Nhân tin tưởng cách làm người của Xích Linh, nhưng lời Metz nói, vẫn có chút lưu lại trong lòng cậu.

Thời điểm tiệc tối kết thúc, trường học có nhân viên chuyên gia đăng ký ghép đôi. Cũng không tệ lắm, buổi tiệc mới được tổ chức lần đầu tiên, liền có đến trên trăm đôi nguyện ý kết thành bạn lữ, Chu Nhuận cũng đi đăng ký, hắn đem tên của mình cùng Khang Đức báo lên cho lão sư đăng ký, lão sư vừa nhấc đầu, chỉ nhìn thấy một người.

"Ngươi yêu ngươi đâu?" Lão sư không hiểu hỏi.

"Hôm nay hắn không tới đây, ta nghĩ trước đăng ký với hắn một chút." Chu Nhuận có chút khẩn trương, hắn cũng không biết đế quốc có quy định gì về việc không cho phép Resse tàn tật thú Arthur hay không.

Lão sư cầm lên bảng đăng ký, bắt đầu tìm kiếm ở trên mạng giả lập, rất nhanh, tư liệu kỹ càng tỉ mỉ về Khang Đức liền hiện ra, muốn tìm kiếm thông tin về quan quân, cần phải có quyền hạn đặc biệt, vì để kết hôn cho Resse, trường quân đội hoàng gia đến quyền hạn như vậy cũng lấy được.

Lão sư thuận tiện lại tra tìm tư liệu của Chu Nhuận, liền nhíu mày. Chế độ hôn phối của Arthur cùng Resse, hiện tại vừa mới thành hình, còn chưa có hoàn thiện, hắn cũng không rõ ràng Arthur khóe mạnh có thể kết đôi cùng Resse tàn tật hay không, vì thế liền nói: "Trường hợp này của ngươi tương đối đặc biệt, cần phải có báo cáo, trở về chờ tin tức, có sẽ thông báo cho ngươi."

Chu Nhuận tâm sự nặng nề đành phải gật đầu đáp ứng, liền đi về trước.

Chuyện này, Sa Nặc Nhân trên đường trở về hỏi Xích Linh, anh trả lời rằng, này phải xem tư chất của Resse rốt cuộc có cao hay không, nếu như là tư chất dưới cấp C hoặc là dưới sĩ quan phổ thông, phân cho hắn một Arthur, không thể nghi ngờ là đang lãng phí một danh ngạch, đương nhiên không được.

Sa Nặc Nhân vội vàng nói: "Tư chất của hắn là cấp A, cũng tốt nghiệp trường quân đội hoàng gia, trong một nhiệm vụ hơn hai năm trước, bị hủy một cánh tay, lúc ấy quân hàm của hắn đã là thượng úy, thân phận như vậy có thể chứ?"

Xích Linh nói: "Vậy lại phải xem là dạng Arthur nào muốn kết đôi với hắn."

Sa Nặc Nhân nghĩ nghĩ, tư chất của Chu Nhuận chỉ có thể nói là bỉnh thường, không biết như vậy được không.

Xích Linh lại nói: "Là người em quen biết sao?"

Sa Nặc Nhân vội vàng gật đầu, "Chu Nhuận cùng Khang Đức từ nhỏ là thanh mai trúc mã, lưỡng tình tương duyệt, Chu Nhuận lại là đồng học của em, cho nên..."

Sa Nặc Nhân chớp đôi mắt to, chờ mong nhìn Xích Linh.

Xích Linh điểm trán cậu một chút, "Không quản được không, em vẫn là muốn tôi mở cho hắn một cái cửa sau, phải không?"

Sa Nặc Nhân vui vẻ cười gật đầu liên tục, ôm lấy anh khen, "Em biết anh là tốt nhất, chắc chắn sẽ không muốn chia rẽ uyên ương."

Xích Linh cũng nhịn không được gợi lên khóe môi, Sa Nặc Nhân làm nũng, luôn khiến anh không có biện pháp.

Trở lại nhà, Sa Nặc Nhân liền đem tin tức tốt này nói cho Chu Nhuận, Chu Nhuận cảm kích ngay lập tức liền đỏ hốc mắt, liên tục nói lời cảm tạ, đổi thành Sa Nặc Nhân đều có chút ngượng ngùng.

Sau đó hai ngày là cuối tuần, Sa Nặc Nhân muốn đi trợ giúp Adorno thượng tướng đột phá, sau đó lại hẹn Lạp Mạc thượng tướng cùng Hào Tư thượng tướng, ba người này đều là nhân vật hết sức quan trong trong quân bộ, phải giải quyết vấn đề của bọn họ trước mới được. Người hẹn chính là Xích Linh, bọn họ chỉ biết là tân quân muốn giúp bọn họ đột phá cánh cửa cấp 6, nhưng không biết là đột phá như thế nào.

Sáng sớm ngày hôm sau, Sa Nặc Nhân sớm đã rời giường, sau khi ăn xong bữa sáng, liền dẫn theo đội hộ vệ, một đường hường về phía nhà Adorno thượng tướng.

Xích Diên sớm đã đứng chờ ở cửa, thấy đội huyền phù tới đây, lập tức tiến lên đón. Xích Diên thấy Xích Linh đi cùng Sa Nặc Nhân, đi theo là một đội hộ vệ, còn lại không thấy những người khác, hắn không khỏi có chút nghi hoặc, đem ánh mắt nhìn về phía Sa Nặc Nhân, chẳng lẽ người có thể giải quyết vấn đề đấu khí bạo loạn, là Sa Nặc Nhân?

Xích Diên không có hỏi nhiều, dẫn hai người bọn họ vào đại sảnh.

Nhà Adorno trừ hắn và nhóm gia tôn, còn có Hạ Lâm cũng ở, bởi vì đối đầu với Thanh Vương đến bế tắc, gần đây nàng vẫn ở lại nhà Adorno, không có quay về tinh cầu Huệ Ương. Nhìn thấy Sa Nặc Nhân cũng Xích Linh tiến vào, Hạ Lâm cũng chỉ là đứng dậy, không nói lời nào, không nói trước đó Thanh Vương cùng Diễm Vương vốn bất hòa, bản thân Hạ Lâm và Phượng Khuynh Lưu cũng không nhúng tay, Hạ Lâm vẫn cho rằng Phượng Khuynh Lưu cướp Diễm Vương của nàng, nhiều năm như vậy, vẫn là ghi hận Phượng Khuynh Lưu trong lòng, tự nhiên đối với Xích Linh cũng sẽ không có sắc mặt gì hòa nhã, cho dù anh là đế quân cũng như vậy.

Xích Linh đương nhiên cũng sẽ không để ý tới Hạ Lâm, hoàn toàn không nhìn đến nàng, đi theo Xích Diên bước vào bên trong, xem tình trạng của Adorno thượng tướng.

Xích Diên không đành lòng để ngoài công nằm một mình trong phòng nhỏ, liền để ngoại công nằm ở gian phòng cũ của ông, chẳng qua trên bốn vách tường đều dùng kim loại đặc biệt gia cố qua, bên trong cũng không để lại gia cụ dư thừa nào, sẽ bị đấu khí phá nát, thượng tướng Adorno thì nằm trên giường, da tróc thịt nứt, trên hai cánh tay, đều tràn ra máu tươi, ngoài ý muốn chính là, ông cư nhiên còn tỉnh. thượng tướng nằm trên một cái giường được làm từ chất liệu đặc biệt, ván giường kim loại cũng bị đấu khí vạch ra từng vết trắng bạc.

Ba người đứng bên ngoài cửa, cũng không có đi vào, Xích Diên có chút lo lắng cho Sa Nặc Nhân, nhưng thấy thần sắc như thường của cậu, ngược lại là có chút kinh ngạc, ngoài cửa đã có thể cảm nhận được đấu khí hung bạo, người thường căn bản không dám tới đây, huống chi là Arthur còn nhu nhược hơn so với người bình thường đâu?

Sa Nặc Nhân cảm nhận một chút cường độ đấu khí, không thể không cảm thán, quả nhiên là thượng tướng năm sao, đấu khí thực hùng hậu, bất quá so với Phượng thượng tướng vẫn còn kém hơn một chút.

Sa Nặc Nhân cũng không có do dự nhiều, liền chuẩn bị bắt đầu, hiện tại chuyện này đối với cậu đã là rất thuần thục, không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, cho tới trưa hẳn là có thể làm xong.

"Thượng tướng, nghe được tiếng nói của ta không?" Sa Nặc Nhân mở miệng nói, cậu có thể tưởng tượng được, tỉnh táo mà thừa nhận thống khổ như thế, là dày vò cỡ nào.

Nghe được có người nói chuyện, Adorno thượng tướng gian nan quay sang, nhìn về phía cửa, khi nhìn thấy rõ ràng người ở cửa là ai, đấu khí vốn đã cuồng loạn lại càng hung bạo hơn, điều này cũng tỏ vẻ Adorno thượng tướng bài xích bọn cậu, ông hiện tại đã nói không ra lời, chỉ có thể thống khổ kêu, chờ tới tia khí lực cuối cùng, lại không nghĩ tới trước khi chết, còn bị đối thủ cười nhạo, ông đương nhiên không thể chịu đựng.

Xích Diên vội vàng nói: "Ngoại công, là cháu mời bọn họ tới, bọn họ có thể cứu ngài, hỗ trợ ngài đột phá cánh cửa cấp 6."

Ba Lan Khâm có thể có địa vị hôm nay, đều là đánh đổi tuổi trẻ chinh chiến sa trường, không nghĩ tới lúc già, lại bị tiểu tử Thanh Vương kia đùa giỡn đến vòng vòng, sao ông có thể nhịn xuống cơn tức giận đến nôn ra máu. Không nghĩ tới thời điểm cùng đường bí lối, cư nhiên lại có người đến bố thí, nếu như vậy, ông tình nguyện chết!

Ba Lan Khâm trừng lớn hai mắt, nhìn chằm chằm Xích Diên ở ngoài cửa, gian nan nói: "... Ninh... Tử..."

Hốc mắt Xích Diên phiếm hồng, "Ngoại công, xin ngài, hãy đồng ý đi!"

Ba Lan Khâm vẫn cứ gắt gao nhìn chằm chằm cửa phòng, chỉ là không mở miệng.

Sa Nặc Nhân nói: "Thượng tướng, chúng ta không phải muốn hại ngài, chúng ta tới đây, chỉ bởi vì ngài là thượng tướng đế quốc, trừ ngài ra, ngày mai ta còn phải trợ giúp Lạp Mạc thượng tướng cùng Hào Tư thượng tướng thăng cấp, thái độ đối đãi của ta và tân quân đối với các ngài đều giống nhau, các ngài đều là nguyên lão của quân bộ, trước tình hình đại chiến hết sức căng thẳng lúc này, không thể thiếu đi các ngài tọa trấn chỉ huy, cho nên hãy tiếp nhận sự trợ giúp của ta, vì đế quốc, vì vô số con dân, cũng vì để xứng đáng với quân hàm của chính ngài, ngài không thể tư bỏ."
Bình Luận (0)
Comment