Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 180

Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)

Pidgey không che giấu chút nào, [ Đương nhiên, thời kì vũ trụ sơ khai, luyện khí cảnh là cảnh giới thấp nhất, không những Resse có, Arthur cũng có cấp bậc của chính mình. ]

Sa Nặc Nhân bất ngờ, [ Trình độ tinh thần lực của Arthur mạnh hay yếu không phải là từ lúc sinh ra đang có sao? Còn có thể nâng cao? ]

Pidgey xem thường nói: [ Ngươi chế tác Ngưng Thần Tề là dùng để làm gì? Thời điểm Arthur thức tỉnh trình độ tinh thần lực mạnh hay yếu, cũng quyết định tốc độ nâng cao cùng không gian phát triển sau đó. ]

Lúc này Sa Nặc Nhân mới nhớ tới, lúc đó phía dưới Ngưng Thần Quả có ghi lại rõ ràng, mang theo phiến lá của Ngưng Thần Quả trong thời gian dài có thể ôn dưỡng cùng nâng cao tinh thần lực.

[ Nhưng mà đẳng cấp cao nhất của Resse ở tinh hệ này cũng chỉ tới luyện khí cảnh cấp 9, tinh thần lực của Arthur càng là không có phân chia rõ ràng, như dược sư lấy trình độ chế dược để ước định giá trị tinh thần lực của mình, như chế tạo cơ giáp sư, cũng là dùng đẳng cấp cơ giáp mình có thể chế tạo ra để ước định đẳng cấp tinh thần lực của mình, giống như xưa nay chưa ai từng nghĩ tới tinh thần lực của Arthur cũng có thể phân chia đẳng cấp, hậu thiên cũng có thể nâng cấp. ]

[ Không phải không nghĩ tới, mà là không làm được. Nếu như không phải là bởi vì ngươi có chuỗi xích tay xương này, ngươi cũng sẽ không biết những việc này. Hiện tại cơ thể sống trong vũ trụ quá yếu, trải qua vũ trụ sơ khai và hai lần vũ trụ bị hủy diệt sau đó, hoàn cảnh vũ trụ càng ngày càng kém, trực tiếp dẫn đến việc cơ thể sống trong không gian ấy cũng dần dần suy yếu, cũng không thể nào trở lại thời gian huy hoàng như thời kì vũ trụ sơ khai được nữa. ]

Sa Nặc Nhân giống như hiểu ra, [ Nói cách khác, cho dù hiện tại có phương pháp, lấy thể chất nhân loại hiện tại mà nói, cũng không có biện pháp đạt tới cảnh giới càng cao hơn có đúng không? ]

Pidgey nói: [ Không đạt tới cảnh giới lúc đó là đương nhiên, chỉ là cấp 9 chưa chắc đã là thời kì cao nhất của vũ trụ này. ]

Nói cách khác, cái "luyện khí cảnh" kia thật ra là cách phân chia sức chiến đấu thời kì vũ trụ sơ khai, hiện tại có khả năng đã không cần tới loại phân chia đẳng cấp này nữa, mà cấp 9 vô cùng có khả năng không phải là bậc cao nhất phân chia sức chiến đấu của Resse, chắc chắn còn có cấp bậc càng cao hơn.

Tâm tư Sa Nặc Nhân hơi động, [ Resse kia có phân chia tiên thiên cùng hậu thiên, là có ý gì? ]

Pidgey trầm ngâm chốc lát, [ Hậu thiên là mượn một loại môi giới nào đó, đem năng lực ẩn giấu của bản thân kích thích phát ra, cách làm này, thường gây ra tổn thương rất lớn đến sinh mệnh thể, cũng có thể nói là tiêu hao sinh mệnh để duy trì cơ thể sống nhằm nắm giữ năng lực đặc biệt. Mà tiên thiên, đó là một loại truyền thừa huyết thống, năng lực trời sinh, đương nhiên sẽ không có tổn hại tới thân thể. ]

Sa Nặc Nhân nghĩ qua một chút liền hiểu, phòng tầm mắt trên toàn bộ đế quốc, cũng chỉ có huyết thống hoàng thất mới có thể thức tỉnh ra tiên thiên Resse, còn rõ ràng hậu thiên Resse, lại đột nhiên biến thành "tiên thiên" Resse --- Xích Kính, không cần phải nói cũng biết là hàng nhái. Nếu Pidgey đã nói, tiên thiên là huyết thống truyền thừa, chính là tồn tại không thể nghịch chuyển, trừ phi máu huyết của ngươi được tạo lại, còn không tuyệt đối không thể.

Sa Nặc Nhân chú ý tới một vấn đề, [ Nếu tiên thiên Resse là truyền thừa huyết thống, như vậy khi sức chiến đấu của bọn họ tăng lên, so với hậu thiên Resse càng có ưu thế hơn mới đúng. ]

Tốc độ Xích Linh nâng cao sức chiến đấu, Sa Nặc Nhân là tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối không phải hậu thiên Resse có thể tưởng tượng.

Pidgey nói: [ Đó là đương nhiên, bất quá, chỗ thiếu hụt cần phải có dược tề phụ trợ, có thể đạt tới cấp 9, đã coi như là không tệ. Nền văn mình càng ngày càng phát triển, độ ỷ lại dược tề càng cao, bởi vì dược tề có thể cho bọn họ sức mạnh vô cùng. ]

Sa Nặc Nhân yên lặng gật đầu, trong lòng cũng thầm hạ quyết định, nhất định phải cẩn thận nghiên cứu ( Vạn thuốc Đồ Lục), cậu muốn giúp Xích Linh trở thành Resse mạnh nhất!

Sa Nặc Nhân xin nghỉ ba ngày, rồi quay lại trường học, bầu không khí trong sân trường so với tuần trước hoàn toàn khác nhau, mỗi người nhìn qua đều rất có sức sống, đặc biệt là Resse. Arthur lúc không có chuyện gì làm cũng đều tụ tập lại cùng một chỗ, bàn luận xem Resse nào đẹp trai nhất, Resse nào rất lịch sự, Resse nào là quý tộc,... Hoàn toàn biến thành một đám hoa si.

Sa Nặc Nhân không khỏi lo lắng, như vậy đối với học nghiệp thật sự không ảnh hưởng sao?

Đi tới phòng học, liền thấy Chu Nhuận một mặt hớn hở bước tới nghênh đón, cầm lấy tay Sa Nặc Nhân lay động một trận, "Nặc Nhân, rất cám ơn ngươi, đơn xin kết hôn của ta cùng Khang Đức đã được thông qua rồi!"

Thấy hắn cao hứng như thế, Sa Nặc Nhân cũng cười rộ lên, "Nhanh như vậy?"

"Đúng a, chỉ cần phía trên cho phép, ta cũng có thể chủ động." Chu Nhuận mặt đầy nụ cười.

"Thực sự là chuyện cười, ta đây vẫn là lần đầu nghe được có Arthur chủ động đệ đơn cầu hôn với Resse, thế đời thực sự là kỳ ba ở khắp mọi nơi, các ngươi nói phải không?" Mở miệng không phải ai khác, chính là Xích Dao vẻ mặt khổ đại cừu thâm(1), một người nói không thỏa mãn, còn muốn kéo theo một đám người vào, chỉ là mọi người không có ai lên tiếng.

1: có thù hận to lớn á

Nụ cười của Chu Nhuận trở nên lúng túng, Sa Nặc Nhân an ủi vỗ vỗ hắn, không thèm phản ứng.

Đế quốc mới ra chính sách mới, Arthur vừa ý Resse nào, quả thực có thể chủ động đệ trình đơn xin, sau khi trải qua quá trình kiểm tra thẩm định mới truyền tới tay đối phương, nếu như đối phương nguyện ý, có thể trực tiếp chọn đồng ý, quan hệ của bọn họ sẽ lập tức có hiệu lực pháp luật, chân chính trở thành bạn lữ pháp định.

Chu Nhuận vẫn luôn căng thẳng chờ đợi đáp án, rất sợ Khang Đức sẽ từ chối hắn.

Xích đại tiểu thư vừa nhìn chính là tâm tình không tốt, hỏi bạn học mới biết, cô ta đến bây giờ, cái dược tề cấp hai kia còn chưa có chế tác được, theo lý thuyết không nói trong lớp nhiều bạn học như vậy, tùy tiện hỏi một người là có thể giải quyết, chỉ là cô ta sĩ diện lại ỷ vào thân phận, đương nhiên không thể đi hỏi người khác, chỉ có thể tự mình dây dưa như vậy, lão sư ba lần năm lượt nói cô ta nhanh chóng nộp bài tập, chỉ là ả căn bản không nộp nổi nha, tâm tình đương nhiên là không tốt.

Học viện Arthur được bao gồm trong trường quân đội hoàng gia, ra vào trường học đều phải đi qua cửa chính của trường quân đội hoàng gia. Buổi chiều không có lớp, buổi trưa sau khi tan học, Sa Nặc Nhân liền muốn đi thẳng về, lại gặp phải một người ở cửa học viện Arthur, người kia chính là Phượng Bạc cũng ở trường này đọc sách, hắn hiển nhiên là đang đợi Sa Nặc Nhân.

Thấy Sa Nặc Nhân đi ra, vội vàng ngoắc ngoắc tay với cậu, thần thần bí bí đem Sa Nặc Nhân kéo tới bên cạnh, còn không ngừng nhìn xung quanh cửa học viện.

Học viện Arthur cũng không phải chỉ có mỗi Sa Nặc Nhân đã kết hôn, năm thứ ba trở lên, người kết hôn cùng đính hôn cũng không ít, cho nên cửa học viện có không ít người qua lại.

"Làm sao vậy?" Sa Nặc Nhân đã có một thời gian không gặp Phượng Bạc.

Phượng Bạc có hơi lúng túng, hạ thấp giọng nói: "Ngươi... Có biện pháp gì để ta có được tinh thần lực hay không?"

"Ngươi cũng muốn tiến vào chiến đội quang giáp?"

Phượng Bạc lườm cậu một cái, "Hỏi thừa, ta đương nhiên muốn vào, hơn nữa nhất định phải tiến vào!"

Chuyện quang vinh như vậy, lại là tư binh dưới trướng anh hắn, hắn có nằm mơ cũng muốn, nhưng mà, trong thời gian ngắn cũng không tìm ra được Arthur phù hợp, nhìn ra thiên phú chế tác dược tề của Sa Nặc Nhân, nói không chừng sẽ có biện pháp khác, vì vậy liền tới tìm cậu, hơn nữa chuyện này còn không thể để cho anh hắn biết được.

Sa Nặc Nhân cười nói: "Vậy thì đi tìm Arthur đi, ta không có biện pháp gì."

Phượng Bạc buồn bực vô cùng, "Nếu như ta có thể tìm được, còn tới tìm ngươi sao?"

Sa Nặc Nhân đem hắn quan sát từ trên xuống dưới một lần, đưa ra đánh giá, "Nhìn dung mạo ngươi ngươi là một nhân tài, tư chất cũng không tồi, lại là tôn tử của Phượng thượng tướng, làm sao lại không tìm được đâu? Học viện Arthur vài ngàn người, không có ai vừa ý ngươi sao?"

Phượng Bạc cả giận nói: "Kết hôn là chuyện cả đời, ta không thể nghĩ qua loa như thế!"

Đây kỳ thực cũng là một cái hại của chính sách, Phượng Bạc muốn có được tinh thần lực, sẽ phải kết hôn với Arthur, không loại trừ khả năng có một số Resse chỉ là muốn có được tinh thần lực, do đó mới kết giao với Arthur, chờ sau khi có được tinh thần lực liền chia tay, thậm chí, có thể ngang nhiên lợi dụng thủ đoạn không đàng hoàng này để giao dịch. Những thứ này đều không thể tránh khỏi, có ánh sáng thì có bóng tối, ngăn không được. Lại như hai người kết hôn, giống như không ai có thể cưỡng ép yêu cầu bọn họ không thể ly hôn, ngươi cũng không thể yêu cầu Resse kết giao với Arthur không thể chia tay, không phải sao?

Sa Nặc Nhân nói: "Ta đây thật sự hết cách rồi, ngươi tìm ta cũng vô dụng."

Phượng Bạc im lặng nửa ngày, mới nói: "Vậy ngươi cho ta một bình Tụ Khí Tề."

Sa Nặc Nhân bất đắc dĩ lắc đầu, Tụ Khí Tề Phượng Bạc khẳng định không thiếu, lấy tốc độ một tháng một bình của hắn, không thể dùng hết nhanh như vậy, thật không biết hắn muốn thêm như vậy làm cái gì. Tìm trong không gian nửa ngày, lấy ra được hai hộp hạ phẩm Tụ Khí Tề.

Phượng Bạc vừa nhìn, nói: "Ta muốn trung phẩm."

Sa Nặc Nhân nói: "Ngươi đã đến cấp 5 sao?"

Phượng Bạc không tự nhiên, "Chưa tới, ta rất nhanh sẽ dùng tới."

Hóa ra là muốn tích trữ hàng a. Sa Nặc Nhân không thể làm gì khác là thay đổi hai hộp trung phẩm cho hắn, lúc này Phượng Bạc mới cấp tốc nhận lấy, lúc đi còn không quên nhắc nhở, "Không cần nói cho anh của ta!"

Sa Nặc Nhân cười cười, tính cách Phượng Bạc biệt nữu(2), thế nhưng người không xấu.

2: Không được tự nhiên

Sa Nặc Nhân còn chưa kịp rời đi, lại bị người gọi lại, lần này người gọi cậu lại chính là một đồng học ở viện nghiên cứu dược tề trong trường quân đội hoàng gia, nói là Dion lão sư tìm cậu.

Thời điểm vừa mói khai giảng, Sa Nặc Nhân đã cùng Dion gặp mặt, lão nhân này phi thường coi trọng tài hoa của Sa Nặc Nhân, hai người ở trong phòng nghiên cứu dược tề tiến hành nói chuyện một phen, sau khi nói xong, thái độ của Dion lão sư đối với Sa Nặc Nhân càng tốt hơn, thậm chí mang theo tôn kính, góc nhìn của Sa Nặc Nhân rất đặc biệt, dưới góc độ của dược tề học có nhận xét rất độc đáo, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, Dion sẽ mời Sa Nặc Nhân tới phòng nghiên cứu, hai người như bạn tốt nhiều năm, khiến cậu muốn gọi ông một tiếng "lão sư" cũng không cho, Dion là không dám nhận, nơi này của ông không có gì giao cho Sa Nặc Nhân, ngược lại ông còn muốn hướng Sa Nặc Nhân học tập, cho nên hai người lấy thân phận bạn bè giao lưu, mà không phải quan hệ thầy trò.

Những việc này người khác cũng không biết, chỉ có Dion cùng Sa Nặc Nhân hai người biết được, cho nên học sinh bên trong phòng nghiên cứu của Dion, mỗi lần nhìn thấy Sa Nặc Nhân tới đây, đều sẽ sai khiến cậu bưng trà rót nước, cho rằng cậu cũng là học viên được Dion lão sư coi trọng, bị gọi đến hỗ trợ, bất quá cậu nhỏ tuổi nhất, lại là mới tới, người bên trong phòng nghiên cứu đều là sư huynh sư tỷ của cậu, để cậu phục vụ cũng là phải, người mới tới đây đều là như vậy.

Sa Nặc Nhân vừa mới vào cửa, vừa vặn gặp Lữ Ninh muốn tới phòng sát vách rót nước.

Lữ Ninh vừa nhìn thấy người mới tới, liền tiện tay đem chén nước đưa cho cậu, "Đi rót cho ta cốc nước, muốn nước ấm."

Đưa chén cho Sa Nặc Nhân, xoay người lại tiến vào phòng nghiên cứu. Lữ Ninh này là người tiến vào phòng nghiên cứu sớm nhất, tự mình cũng có điểm tài hoa, hiện giờ đã là học viên năm sáu ngành dược tề chuyên sâu, trong phòng nghiên cứu ngoại trừ Dion lão sư, hắn là lớn nhất, cho nên hắn sai khiến người khác đều sẽ nghe. Giống như chuyện sai bảo này, để cậu đi rót nước cho Lữ Ninh, đó là xem trọng cậu.

Học viên dẫn Sa Nặc Nhân tới đây, vội nói: "Học trưởng, lão sư tìm Sa niên đệ có việc cấp bách."

Lữ Ninh vốn đã rời đi, vừa nghe lời này liền dừng chân, "Các ngươi có thời gian đứng ở chỗ này, ai cũng không tin."

Học trưởng dẫn Sa Nặc Nhân tới kia, cũng là thủ hạ làm việc dưới Lữ Ninh, ít nhiều còn phải nghe hắn, liền tiếp nhận chén nước trong tay Sa Nặc Nhân, "Ta đi, ngươi nhanh chóng đi vào đi, lão sư còn đang chờ đâu."

Sa Nặc Nhân gật đầu, nói cám ơn, liền đi về phía phòng nghiên cứu của Dion lão sư.
Bình Luận (0)
Comment