Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

Chương 40

Buổi tối trước khi ngủ, Sa Nặc Nhân đem chậu Xích Anh Quả bổ sung đầy đủ chất dinh dưỡng thêm lần nữa.

Trong khoảng thời gian này, xích anh quả đã cao bằng đầu gối cậu rồi, tiểu mầm non này lớn cũng thật nhanh a, mỗi ngày khác một chút, nếu như không phải Sa Nặc Nhân đã biết trước, còn cho rằng nó kỳ lạ đâu. Bất quá, hai ngày nay chiều cao của xích anh quả cũng không có thay đổi, mà là cành cây to ra. Sa Nặc Nhân nắm lấy, có thể sắp kết quả, tính tính thời gian, quả thực sắp được một tháng.

Sáng sớm, cùng Xích Linh đồng thời ăn bữa sáng, đang đeo túi xách chuẩn bị xuất môn.

Xích Linh nói, "Ta chuẩn bị tìm qua lần lượt các tinh cầu, có thể phải rời khỏi nơi này, cậu muốn cùng ta đi không?"

Sa Nặc Nhân rất kinh ngạc, cậu không nghĩ tới Xích Linh phải rời đi sớm như vậy. Khoảng thời gian này ở chung với anh, cùng ăn bữa sáng, bữa tối cũng thấy nhau, trước khi ngủ nói tiếng "ngủ ngon", trước khi ra cửa nói tiếng "tôi đi", tuy rằng Xích Linh chưa từng đáp lại, nhưng đây lại là thói quen của Sa Nặc Nhân, mỗi ngày chỉ một mình cậu nói, cũng đã cảm thấy rất thỏa mãn.

Sa Nặc Nhân do dự nói, "Tôi còn muốn đi học, hơn nữa..." Chúng ta chỉ là hôn nhân hợp đồng.

Xích Linh nhìn cậu, "Nếu đi theo ta, cậu có thể lên lớp qua mạng."

Sa Nặc Nhân mím mím môi, ngẩng đầu nhìn anh, "Toàn bộ tinh cầu của Đế quốc nhiều như vậy, anh thật muốn đi tìm từng nơi từng nơi một? Huống chi,người trên mỗi tinh cầu đều nhiều như vậy, anh định tìm đến lúc nào? Lẽ nào không thể đi đường tắt được sao? Ông ta là một cơ giáp chế tạo sư cấp tám, đến nơi nào cũng sẽ bị chú ý, cũng không phải là một người bình thường, coi như là người bình thường thì bây giờ cũng nên tìm được rồi."

Thời điểm lần trước đi tới Đế đô tinh, Xích Linh đã nói với Sa Nặc Nhân, Nam Cẩn đại sư chính là người chế tạo cơ giáp sư cấp tám thứ năm, vì Diễm Vương, vì hết thảy con dân Huyền Minh tinh vực, bất kể giá nào, anh nhất định phải tìm ra người này.

Xích Linh hiếm khi giải thích, "Người này sinh hoạt lười nhác, tính tình tùy tiện, không thích danh xưng "đại sư" này. Ông ta luôn chạy khắp nơi, rất ít thể hiện chính mình là một cơ giáp chế tạo sư, mấy năm qua đã triệt để mất đi tung tích của ông, thậm chí có người truyền ra tin tức rằng ông ta đã chết. Hiện nay trong tay ta cũng chỉ có một bức ảnh chứng minh được thân phận ông ta là một cơ giáp chế tạo sư cấp tám, tư liệu khác đều không có."

Sa Nặc Nhân vẻ mặt kỳ quái, "Vậy làm sao anh biết ông ta còn tại trên tinh cầu này?"

Xích Linh nói, "Nơi cuối cùng ông ta xuất hiện trước khi biến mất chính là tinh cầu này."

Sa Nặc Nhân suy nghĩ một chút, quyết định giúp anh hỏi đám bạn học một chút, mỗi một đồng học đại diện cho một gia đình, nói không chừng có thể có tin tức gì đó?

"Cho tôi nhìn bức ảnh đó một chút." Sa Nặc Nhân nói.

Xích Linh không ngại cho cậu nhìn một cái, nếu như Sa Nặc Nhân có biện pháp tìm ra người này, đó là cầu cũng không được.

Sa Nặc Nhân nhìn hình ảnh một tờ giấy chứng nhận trên màn hình quang não, một đầu tóc ngắn, dung mạo tuấn dật, da dẻ rất trắng, một đôi mắt dâm tà, ánh mắt rất lười nhác. Sa Nặc Nhân khẽ cau mày, thay đổi góc độ đến nhìn, cảm giác ánh mắt kia lại mang điểm hung hăng cùng ương ngạnh.

"Ông ta chính là Nam Cẩn đại sư? Sao lại trẻ như vậy, thoạt nhìn không tới 30 tuổi đi?" Sa Nặc Nhân thật bất ngờ.

"Ông ta là thiên tài được giới chế tạo cơ giáp công nhận, thời điểm 28 tuổi ông ta liền lấy được chứng nhận cơ giáp chế tạo sư cấp tám." Xích Linh nói.

Sa Nặc Nhân kinh ngạc, quả nhiên rất lợi hại, gia gia đều hơn 70 tuổi, vẫn là chế tạo cơ giáp sư cấp tám.

Nhìn chằm chằm bức ảnh trong phút chốc, Sa Nặc Nhân đột nhiên hỏi, "Anh nói... Ông ta có thể làm lão sư trong trường học hay không?"

Xích Linh nói, "Ông ta sẽ không, tính tình của ông ta rất kém cỏi, không có đủ kiên nhẫn để dạy học sinh."

"Như vậy a..." Sa Nặc Nhân có chút thất vọng, kỳ thực cậu vừa mới nghĩ tới một lão sư vừa cường hãn, vừa bá đạo nào đó.

Xích Linh thấy bộ dáng thất vọng rõ ràng của Sa Nặc Nhân, liền hỏi, "Cậu có nghĩ tới người nào sao?"

"Ừm." Sa Nặc Nhân nhanh chóng gật đầu, "Hắn là lão sư của ta. Bất quá, bộ dáng của hai người bọn họ không quá giống nhau, tên cũng không giống, còn có lão sư của ta tóc dài, ông ta tóc ngắn, cái khác màu da, màu tóc cùng cặp mắt hoa đào đều giống nhau, tương tự nhất chính là ánh mắt của hắn. Còn nữa a, thời điểm hắn bắt đầu nóng nảy, tính tình hung hăng, đến hiệu trưởng cũng sợ hắn."

Xích Linh sẽ không bỏ qua bất cứ một khả năng nào, "Hắn dạy bảo trì cơ giáp?"

"Không phải, hắn dạy chúng ta chế tạo cơ giáp, yêu cầu rất nghiêm khắc!" Sa Nặc Nhân thuận tiện nói xấu hắn vài câu, đâu chỉ là nghiêm ngặt!

Xích Linh cau mày, "Cậu không phải tại ban chuyên bảo trì cơ giáp sao?"

Sa Nặc Nhân đắc ý nói, "Đúng a, bất quá ban chuyên bảo trì cơ giáp thiết lập đơn độc một cái lớp R, chính là lớp sơ cấp cơ giáp cấp 1~3, thời điểm tốt nghiệp nhất định phải chế tạo ra, bằng không không cho tốt nghiệp, rất nghiêm khắc. Nha, còn có, ngày hôm nay chúng ta cùng học sinh lớp 1 ban chế tạo cơ giáp "ước chiến", nói cái gì mà giao lưu học tập, nhất định là lão sư lớp 1 nhìn lão sư lớp chúng ta không vừa mắt, cảm thấy hắn là đang múa rìu qua mắt thợ(1), bất quá lão sư lớp tôi nói, không được làm cho hắn thất vọng..."

1: làmhoặc khoe khoang việc mà mình không thạo trước mặt người có chuyên môn

Sa Nặc Nhân cằn nhằn liên mien còn chưa nói hết, Xích Linh đã cầm chìa khóa xe, lôi cậu ra khỏi cửa.

"Ai, anh muốn kéo tôi tới nơi nào?" Sa Nặc Nhân bị lôi đi.

"Ta tự mình đến nhìn xem." Nếu như không phải,anh nhìn liền biết.
Bình Luận (0)
Comment