26.1, Canh mộtThỉnh an Tín Vương, thiếu niên ôn hòa cười nhìn biểu muội Tri Y bị Tín Vương ôm đến ôm đi.Thiếu niên tên là Trang Trạch Khanh, đúng là đích trưởng tôn Trang phủ.
Khi ở nhà thỉnh thoảng hắn có nghe tổ mẫu nói qua, nói vị biểu muội này ở trong cung được Thái Phi và Thái Hậu nuôi dưỡng gần một năm, rất được sủng ái.
Nhưng tổ mẫu thấy cứ ở mãi trong cung dù sao không phải kế lâu dài, cũng không ra thể thống gì, liền tự mình tiến cung nói với Thái Hậu, khuyên Thái Hậu đem người thả trở về.Lần này hắn đến Mộ phủ dự tiệc sinh thần dượng, tổ mẫu dặn dò hắn, muốn hắn thân cận hơn với biểu muội, cũng như đem thư bà viết giao cho tiểu cô.Thư đã giao xong, nhưng hắn lại hoàn toàn không gặp được người, cả quá trình đều là do tỳ nữ chuyển thay.
Cũng may ở chỗ biểu muội không thất bại, hắn chỉ gặp một lát đã hiểu vì sao Thái Hậu trong cung lại yêu thương nàng như vậy.Tri Y được hai tay Tín Vương ôm lên cao, lại tiếp được, cảm giác lên xuống làm nàng rất vui vẻ, sau khi Tín Vương dừng lại nàng còn ôm cổ hắn mềm mại nói, “Còn muốn.”Từ ma ma nhìn, lo lắng khăn choàng bị vo thành một nắm, tâm cũng lên xuống theo động tác của Tín vương, thật vất vả chờ đến lúc Tín Vương dừng tay, tiến lên đem tiểu chủ tử ôm về, cười nói: “Phía trước đã sắp khai tịch, cô nương chúng ta nhanh qua thôi, sai canh giờ không tốt.”Tri Y lên tiếng trả lời, bị Từ ma ma nắm tay bước nhỏ ra hướng chính đường, còn ngoan ngoãn quay phất tay với Tín Vương và thiếu niên.
Nhìn thấy vậy Tín Vương lắc đầu cười to, bước lên hai bước xoa bóp khuôn mặt non nớt của tiểu cô nương, “Tiểu Hàm Bảo Nhi, phụ thân cũng muốn đi, được đi ăn lại không nhớ mang theo phụ thân, còn phất tay tạm biệt, tiểu quỷ tham ăn.”Mặt bánh bao của Tri Y bị niết thành một đoàn, chỉ có thể bất mãn y y nha nha dùng tay béo đẩy ra, nhưng chút khíy lực của nàng chẳng đả động được đến Tín Vương.
Vẫn là Trang Trạch Khanh nhìn không được, nhẹ giọng nói: “Tín Vương gia, mời ngài ra chính đường, hẳn chư vị đại nhân đều đang chờ ngài.”Tín Vương nghe vậy quả nhiên đứng thẳng lên, liếc mắt nhìn hắn một cái, như cười như không vỗ vai hắn, “Không hổ là trưởng tôn Trang Doãn Đức dạy ra.”Lại quay lại trừng mắt với Tri Y, sau đó mới bước nhanh ra ngoài.Trang Trạch Khanh nhìn bóng dáng Tín Vương, đảo mắt nhìn thấy tiểu cô nương đang mở to đôi mắt lấp lánh ánh sao nhìn hắn, giống như cảm thấy hắn là người tốt.Hắn không khỏi bật cười, ngón tay giật giật, rốt cục cũng không nhịn được, tiến lên khẽ chạm lên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại kia, “Tri Y, ta cũng đi trước.”Tri Y gật đầu, quay đầu nhào vào lòng Từ ma ma.Tiệc rượu tổ chức ở hai nơi, chính đường cùng một chỗ trong sườn viện, phân chia chỗ ngồi của nam nữ quyến.
Trang thị làm chủ mẫu của Mộ phủ, một thân hoa phục ngồi trên chủ vị, ngẫu nhiên cười tiếp đón vài mệnh phụ và cô nương quen biết, còn những thời điểm khác đều là bộ dáng lãnh đạm, có ma ma hoặc tỳ nữ nhắc nhở cũng sẽ thỉnh thoảng nói đôi ba câu với những người ở xung quanh.Tri Y được an bài đến bên cạnh một bàn, từ Từ ma ma đi theo, cũng không có ai tiến lên nói chuyện.
Tiểu cô nương thoạt nhìn rất là đáng yêu nhu thuận, ai thấy đều muốn hôn nhẹ ôm một cái, lại kiêng kị hai ma ma khí thế rất thịnh bên cạnh, phụ nhân tiểu quan gia tầm thường không dám tới gần, càng đừng nói tới mấy đứa nhỏ cùng tuổi.Trang thị thân là thân mẫu của Tri Y cũng không có ý phải mang nữ nhi tới giới thiệu cho mọi người gặp một lần, những người khác thấy vậy cũng không tùy ý mở miệng.Nghe nói vị cô nương Mộ phủ này ở trong cung được Thái phi và Thái Hậu nương nương dẫn theo gần một năm, mấy ngày gần đây mới trở về Mộ phủ, lại nhìn hai ma ma và tư thế tỳ nữ xung quanh, ai cũng biết tiểu cô nương này ân sủng sâu sắc.Đối với những điều đánh giá âm thầm của người khác Tri Y hoàn toàn không biết, Thái Hậu cũng sẽ không dậy nàng nhìn sắc mặt người bên ngoài.Tích Ngọc cùng Từ ma ma hầu hạ nàng dùng bữa, nàng liền ngoan ngoãn ngồi, cầm đôi đũa, hai má non nớt nhuyễn thịt cùng mèo con đều hiển hiện tính trẻ con.
Nhưng nhất cử nhất động đều có dáng vẻ, khuôn mặt đáng yêu trắng noãn như tuyết kết hợp với mái tóc trải tiểu kế tinh xảo được Từ ma ma chải cho, cả người giống như tiểu tiên đồng trong bức họa.
Không ít phu nhân tiểu thư đều yêu thích, ánh mắt trìu mến, mềm mại như nước nhìn nàng.Trang thị không đả động đến nàng, ngược lại là Lâm thị ngẫu nhiên gặp qua đến hỏi một tiếng, nói vài câu như cô nương muốn ăn gì có thể nói để phòng bếp đi làm, lại bị Từ ma ma lạnh mặt làm chùn bước lui xuống.Mới đầu Mộ Liên Thu còn muốn Tri Y làm quen với muội muội nhỏ hơn một tuổi, cân nhắc hai đứa nhỏ tuổi gần bằng nhau sẽ dễ dàng thân cận.
Nhưng Từ ma ma lại không vừa mắt thứ nữ này, ngay cả Lâm thị cũng không cho đến gần, càng đừng nói đến đứa bé yếu ớt kia.Yến tiệc không nhẹ không nặng trôi qua, sau khi tiệc tàn là đến lúc ẩm rượu cùng nghe vài lời nịnh nọt.Mộ Liên Thu làm quan cẩn thận, nghe theo lệnh của phụ thân là Mộ đại học sĩ, tuyệt đối không kết đảng kết phái, lần này tổ chức tiệc cũng chỉ mời mấy vị có chức quan gần gần, tiếng tăm của Mộ đại học sĩ vẫn còn đó, mấy quan đồng liêu cũng không thiếu mấy lờ hay ca ngợi hắn.Yến hội kết thúc, Mộ Liên Thu đưa tiễn một ít quan viên, lại cùng vài vị quan lại thân thiết đi xem hành lang Văn Trường, thuận tiện làm thơ ẩm rượu.Tín Vương cũng không từ chối, cùng nhau đi theo đến Văn Trường hành lang, nhưng nửa đường lại tìm thời cơ chuồn ra đi tìm Tri Y.
Vừa rồi hắn gặp đã quên mất, con trai nhỏ Cảnh Mân nhớ thương muội muội quấn quýt lấy hắn đòi hắn mang đến gặp muội muội.Mộ Liên Thu liếc mắc thấy Tín Vương chuyển hướng, âm thầm dặn dò quản gia cho người đi theo, lại cùng đồng liêu ngâm thơ làm văn hứng khởi.Tuyên Đế trọng người tài, từ khi đăng cơ đã ban hành chế độ mới, đối đãi giữa đệ tử hàn mộ cũng như sĩ tử cao môn đại hộ đều như nhau, đương nhiên—— cũng chỉ là mặt ngoài.
Kỳ thực các thế gia ở Tuyên triều rễ dài đâm sâu, trong đó về nhân mạch làm sao người bình thường có thể so sánh.Nhưng từ sau trận chiến với Đại La quốc, Tuyên Đế đã xây dựng được sức ảnh hưởng rất nặng, nắm trọn binh quyền.
Mặc dù có là thế gia trăm năm cũng không dám làm gì, mặc cho bọn họ muốn âm thầm ăn chơi trác táng trong phủ hay là thành thành thật thật bắt bọn họ tiến học khảo thủ công danh.
Chuyện này làm cho Tuyên Đế thắng được không ít dân tâm, trong triều cũng được không ít thế gia ủng hộ.Mộ Liên Thu thảo luận với những người này về đề thi hội năm nay, ước chừng sau nửa canh giờ mọi người đã tỉnh táo, liền cười nói: “Mấy vị đại nhân không bằng đi đến hồ nhỏ bên cạnh Tây viện, Mộ mỗ sai người chuẩn bị trà tốt nhất chúng ta nghỉ tạm một phen?”Mọi người không có ý kiến, tùy Mộ Liên Thu an bài thong thả đi đến Tây viện, trên đường không khỏi tán thưởng cảnh quan Mộ phủ, bài trí thanh nhã, khắp nơi lộ ra ý vị phong lưu của văn nhân.Trong lòng Mộ Liên Thu có chút tự đắc, trên mặt lại không hiện, chỉnh xiêm áo, “Chư vị —— “Lời nói chưa dứt đã bị một chuỗi tiếng cười sang sảng đánh gãy, Mộ Liên Thu không khỏi nhíu mày.
Có người nhìn thần sắc hắn, nghe xong một lát nói: “Này… Giống như là Tín Vương?”Mộ Liên Thu ngẩn ra, ngược lại ý thức được lúc này có khả năng Tín Vương ở cùng với Tri Y, nhất thời khóe miệng co rút.Quả nhiên ở một bên khác Tín Vương tiếp tục cười nói: “Hàm Bảo Nhi, gọi thêm vài tiếng phụ thân tới nghe một chút.”Tín Vương tiếp tục cười nói: “Hàm Bảo Nhi, nhiều kêu vài tiếng phụ thân tới nghe một chút.”Theo sau liền vang lên âm thanh non nớt của tiểu cô nương gọi “Phụ thân”, Quang Lộc tự khanh Khâu Mẫn hiếu kỳ nói: “Tín Vương gia đến nay hình như chỉ có hai vị công tử, tiểu nữ oa này không biết từ đâu mà đến?”Có người khác mỉm cười mở miệng, ngữ khí ái muội không rõ, “Tín Vương phong lưu, ở bên ngoài lại có thêm một nữ nhi cũng không có gì ngạc nhiên.”Trong lời nói mang theo ý tứ nam tử đều có thể hiểu, vừa là trêu chọc vừa ngưỡng mộ.
Mộ Liên Thu lại cười không nổi, tuy rằng hắn biết lời nói của đồng liêu căn bản không đề cập đến hắn, nhưng trên mặt vẫn giống như bị hung hăng tát hai cái, nóng bỏng sinh đau.Tri Y hồi phủ đã vài ngày, đến nay cũng chưa từng gọi hắn một tiếng ‘Phụ thân’, mỗi lần thấy cũng đều chúi trong lòng hai ma ma ánh mắt trốn tránh, cũng không chủ động nói chuyện với hắn.
Ngày thường như thế cũng chẳng sao, hôm nay là sinh thần hắn nhưng cũng không tiến đến nói một câu, còn ở trong viện ôm Tín Vương kêu “Phụ thân” .Nếu bị người khác biết được, không phải sợ người khác hoài nghi Tín Vương cấu kết với hậu viện của hắn mà là cảm thấy hắn bán nữ cầu vinh, cố ý để nữ nhi lấy lòng Tín Vương.Mộ Liên Thu tự nhận là quan thanh lưu, sao có thể để người khác hiểu lầm đến mức này.Hắn áp chế lửa giận, không dấu vết dẫn mấy người hướng nơi khác đi đến.
Lại kiềm chế cảm xúc thưởng trà cùng mọi người.Cho đến qua giờ Thân, nhóm bằng hữu này mới rời đi, hắn mới ẩn nhẫn sắc mặt đi vào trong Quan Lan viện.Tri Y cầm con rối Tín Vương đưa là quà của Cảnh Mân chơi đùa, con rối nhỏ dùng hai thanh cột chống tinh tế, lôi kéo tứ chi sẽ hoạt động, buông tay có thể tự hoạt động hồi lâu, làm cho tiểu cô nương trợn tròn mắt kinh ngạc.
Mèo con ở một bên dựng thẳng đuôi, bộ lông tuyết trắng đều dựng đứng, meo meo kêu to.Nhìn tình cảnh này, tức giận trong lòng Mộ Liên Thu dịu đi một chút.
Bước chân chậm dần, nhẹ nhàng đi vào viện.Hai người Từ ma ma ở buồng trong thêu thùa, trong viện có Tích Ngọc và một cung nữ khác trông chừng.“Tri Y.” Mộ Liên Thu tận lực mềm giọng, giống như khi ở cùng với tiểu nữ nhi, lộ ra mỉm cười, “Hôm nay là sinh thần của phụ thân, Tri Y có lễ vật gì muốn tặng cho phụ thân không?”Sinh thần? Tri Y nghi hoặc nghiêng đầu nhỏ, sau đó nhớ lại lời Tĩnh thái phi từng nói với nàng.
Hơi do dự một chút, lưu luyến không rời nhìn hầu bao trong tay, bọc nhỏ chỉ còn một chút, nhưng vẫn vươn tay, ngửa đầu nói: “Lễ vật.”Trong lòng Mộ Liên Thu vừa động, nghĩ đây là thời cơ tốt để thân thiết với nữ nhi, chậm rãi đi qua.Phòng trong, tay Từ ma ma lướt nhanh trên mặt vải, đầu cũng không nâng nói: “Nay cũng qua sinh thần rồi, nên lấy lí do gì để mang cô nương hồi cung đây?”Nguyên ma ma trầm ngâm một lát, “Cũng không cần lý do gì, chỉ cần nói chủ tử nhớ cô nương, muốn để cô nương tiến cung ở một đoạn thời gian là tốt rồi.”Ý chỉ của Thái Hậu có mấy người có thể cố ý không theo, huống chi Thái Hậu yêu thích cô nương nhà ai đều là vinh hạnh của nhà đó, Mộ phủ sao có thể bỏ qua.Gió nhẹ thổi mang theo hơi nước, động tác trong tác của Từ ma ma dừng lại, trong lòng hơi lo lắng, “Hai đêm nay cô nương ngủ không được tốt, sợ là nhớ Thái Hậu nương nương và Hoàng Thượng.”Nguyên ma ma gật đầu, “Mấy tháng nay cô nương cũng chưa rơi khỏi bên người Thái Hậu, mấy ngày nay không khóc cũng là nhu thuận mười phần rồi.”Mới nói, trong viện vang lên âm thanh huyên náo, giống như là âm thanh Tích Ngọc sốt ruột, “Ai da Mộ đại nhân, ngài không thể như vậy, cô nương sẽ bị ngài làm hoảng sợ.”Từ ma ma vội vàng đứng dậy, bước ra khỏi phòng, thấy cảnh tượng trước mắt thiếu chút nữa hai bà tức giận đến ngã ngửa.Vị Mộ Thị lang kia cũng không biết muốn làm cái gì, khuôn mặt nghiêm túc bộ dáng hờn giận, như muốn ôm tiểu chủ tử của bà, Tích Ngọc tránh trái tránh phải đem người che ở đằng sau.
Tuyết Bảo Nhi cũng chưa bao giờ hung hăng như vậy, đứng ở phía trước tiếng kêu bén nhọn.Từ ma ma không rõ tình huống, nhưng không thể không tức giận, tiến lên đem tiểu cô nương ôm lấy, ôn nhu an ủi vài câu, miễn cưỡng bình tĩnh đưa mắt nhìn, “Không biết Mộ đại nhân làm cái gì vậy?”Tri Y bị dọa, ôm lấy Từ ma ma không chịu buông tay, sau một lúc lâu quay đầu nhìn Mộ Liên Thu nãi thanh nói: “Không phải, phụ thân!”Mộ Liên Thu sắc mặt xanh mét, trầm giọng nói: “Tuổi còn nhỏ đã không có trên dưới, ỷ vào có người bảo bọc mà ngay cả phụ thân cũng không nhận thức, hôm nay vi phụ không thể không giáo huấn ngươi một phen!”Hắn chưa bao giờ bị người nào ngỗ nghịch như vậy, hơn nữa trước mắt còn là đích nữ duy nhất của hắn.
Lúc này tức giận đến run cả tay, đầu ngón tay sắp chọc lên mặt Tri Y.Tri Y nhìn hắn, cũng là vẻ mặt tức giận thở phì phì, nhìn thấy ngón trỏ hắn, a ô cắn một ngụm, trong miệng còn ngô ngô kêu to “Người xấu.”Nàng còn nhỏ cũng không có khí lực, răng cũng không sắc, căn bản có cắn cũng không đau.
Mộ Liên Thu lại nhớ tới nàng thân thiết ôm cổ Tín Vương, lại so với thái độ lúc này của nữ nhi đối với mình, lại cảm thấy sâu sắc Tri Y được Thái Hậu sủng ái quá mức, còn tùy hứng hơn so với nương nàng.
Nếu hôm nay hắn không xuất ra uy nghiêm của một phụ thân chỉ sợ sau này khó được nữ nhi tôn kính.Tri Y không biết suy nghĩ trong lòng hắn, buông miệng nha nha lung tung kêu, ôm Từ ma ma nói vài tiếng, lại bảo gọi A Ma đến, chỉ vào Mộ Liên Thu bộ dáng nhỏ thật sự có khí thế, âm thanh cả giận: “Kêu A Ma, đánh hắn, đánh hắn.”Mộ Liên Thu thở hắt một hơi, quả nhiên là nữ nhi tốt, lại còn học được để Thái Hậu đến phạt hắn.Nguyên ma ma đứng nhìn nửa ngày, quả nhiên là vừa giận vừa muốn cười, mắt thấy Mộ Liên Thu thiếu chút gọi người đến mang cô nương của bọn họ ôm đi, mở miệng.
“Mộ đại nhân, không biết cô nương đã làm gì, làm ngài tức giận như thế? Cô nương mới có bốn tuổi, vẫn còn nhỏ, ngày thường không có phụ mẫu dạy dỗ, có chút bướng bỉnh….
cũng là khó tránh khỏi.”“Đúng là ngày trước không có song thân dạy dỗ, hôm nay ta tới để dạy dỗ nàng cho tốt, làm cho nàng nhớ hai chữ “Hiếu Đạo”.
Mộ Liên Thu đi về phía trước từng bước, sắc mặt âm trầm như thể sắp nhỏ ra nước, “Tri Y, xuống dưới, cả ngày để người ôm còn ra thể thống gì.”Đương nhiên Tri Y nghe không hiểu hắn đang nói cái gì, mắt tròn trừng trừng nhìn hắn, chân ngắn cũng không an phận, thấy hắn tới gần còn muốn chạy trốn.Nghe vậy, mấy ma ma bên cạnh và cung nữ đều nhịn không được muốn trợn trắng mắt.
Vị Mộ Thị Lang này không phải ngày xưa đọc sách đến choáng váng, lại đi răn dạy một cô nương bốn tuổi như vậy, sao hắn không tự mình cảnh tỉnh, học lại xem thế nào là “Vi phụ chi đạo.”
.