Đệ Tam Thứ Mười Chín Công Lược

Chương 47


Dụ Sở đột nhiên muốn nuôi mèo.

Mèo nhỏ sao lại có thể đáng yêu như vậy a!
Cô bò lên trên giường, duỗi tay sờ sờ đầu mèo nhỏ, sạch sẽ như vậy, hẳn là không phải mèo hoang, có lẽ là do nhân viên nào đó của công ty nuôi đi.

“Được rồi, bồi em chơi một lát.”
Dụ Sở ghé vào trên giường, hai bàn chân trắng nõn co lên, ngón trỏ dời cuộn len sang bên kia, mèo nhỏ lập tức nhảy qua, dùng chân bắt lấy rồi lăn về phía sau.

Dụ Sở bỗng nhiên nhớ tới, hôm nay Thần Hi nói kẹp tóc của cô giống như cây gậy chọc mèo.

Cái kẹp tóc kia cô có tới hai cái.

Dụ Sở sờ sờ ba lô, lấy ra chiếc kẹp khác.

Đến trước mặt mèo nhỏ nhẹ nhàng quơ quơ.

Mèo nhỏ: “???”
Đôi mắt băng lam thâm thúy của nó trợn tròn, ngơ ngác nhìn kẹp tóc, lại nhìn nhìn Dụ Sở, biểu tình có chút kinh ngạc.


Thần Hi không nghĩ tới mình còn có thể nhìn thấy một cái khác, giống như đúc cái anh nhận được.

Dụ Sở lại không biết mèo nhỏ suy nghĩ cái gì, thấy nó bất động, liền quơ quơ kẹp tóc.

Mèo nhỏ tức khắc duỗi móng vuốt bắt lấy lông vũ.

Cô mỉm cười lắc qua lắc lại không để nó dễ dàng bắt được, vì thế mèo con càng thích thú, dẫm lên lông vũ mềm mại mà chơi đùa.

Dụ Sở cố ý đem kẹp tóc chậm rãi để gần trong lòng ngực của mình, mới buông lỏng tay.

Vì thế mèo nhỏ một phen bắt lấy kẹp tóc, vừa lúc nhào vào trong lòng ngực của thiếu nữ.

Mềm mềm mại mại.

“……”
Nó tức khắc trợn tròn đôi mắt.

Thần Hi lực chú ý ở trên kẹp tóc, nào nghĩ đến, chính mình đột nhiên không kịp phòng ngừa nhào vào trong ngực, thiếu nữ mới vừa tắm xong, trên người hương thơm mềm mại, tóc dài rũ xuống, cười tủm tỉm mà đem mèo con bế lên.

Thiếu niên tức khắc theo bản năng meoo một tiếng, móng vuốt ôm lấy tay cô.

Dụ Sở dùng ngón trỏ cuốn cuốn cái đuôi nó, mèo nhỏ rõ ràng cứng đờ.

Dụ Sở cảm thấy bé mèo này quá có linh tính, giống như người vậy.

Cô cuốn cái đuôi, cười cười, trêu chọc nó: “Em như thế nào lại thẹn thùng a, những chú mèo khác sờ cái đuôi cũng sẽ không thẹn thùng nha.”
“……”
Mèo nhỏ trầm mặc không lên tiếng.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, hai người bạn cùng phòng đã trở lại.

Dụ Sở đứng dậy mở cửa cho các cô, mèo nhỏ nhìn nhìn cửa, nhanh nhẹn mà nhảy vào trong chăn, chỉ lộ ra đôi mắt mèo màu băng lam.


Hai người bạn cùng phòng vào cửa, đều thực hưng phấn.

“Wow, Hoa Ức không hổ danh là công ty tên tuổi, thật nhiều minh tinh a, hôm nay tôi thấy không ít, còn xin chữ ký của một người trong đó! A a a quá vui sướng, liền phát Weibo khoe khoang, cơ hội thực tập lần này thật đúng là phúc lợi a…… Tôi muốn ăn vạ ở nơi này không đi nữa, mỗi ngày nhìn xem soái ca mỹ nữ.”
“Tôi cũng vậy, bất quá nhất tiếc nuối nhất chính là chưa thấy được Thần Hi, nghe nói anh ấy có đến, là ở phòng thu âm, tôi thật muốn đến phòng thu âm nhìn xem!”
Dụ Sở không có tham gia vào cuộc nói chuyện của bạn cùng phòng, mở cửa xong liền trở lại giường, phát hiện mèo nhỏ đã biến mất, cô leo lên giường nhìn quanh, chỉ thấy nó trốn sau lớp chăn bông.

Trong bóng tối, con ngươi của mèo con hiện ra sáng hơn, giống như sao trời xanh lam, chỉ có tai mèo được ánh sáng bên ngoài chiếu vào, trắng nõn lại mềm mại.

Trốn đi có thể là bởi vì sợ người lạ.

Cô nằm ở trên giường đem chăn kéo ra, trở mình đem mèo con ôm vào trong ngực, trấn an mà vuốt ve bộ lông của nó.

Cô xoa đến mèo nhỏ phi thường thoải mái, híp con ngươi, tai mèo đều giãn ra, nép ở trong lòng ngực Dụ Sở, cái đuôi thích ý mà cuốn cuốn lên.

Dụ Sở một bên xoa mèo, một bên khoe: “Tôi ở phòng thu âm nhìn thấy Thần Hi bảo bối.”
“……”
Mèo nhỏ ngẩng đầu, nhìn cô một cái.

Hai người bạn cùng phòng tức khắc bị thu hút, kích động mà lại đây hỏi cô: “Thật sự? Bảo bối của tôi đẹp hay không nha!”
“Là lão bà của tôi, đương nhiên là đẹp rồi.” Dụ Sở xoa mèo đáp.

“A a a thât hâm mộ cô! Tôi rất muốn gặp Thần Hi bảo bối!! Ô ô, thần tượng chỉ có Thần Hi là cao lãnh nhất, bỏ lỡ cơ hội lần này càng khó có thể nhìn thấy, đời này cũng không biết có thể gặp mặt được hay không a……”
“Chính là vậy a, tôi rất hâm mộ cô nha! Có chụp ảnh hay không? Mau cho chúng ta nhìn xem!”

“Có chụp.”
Dụ Sở vươn một bàn tay, sờ sờ ba lô, lấy ảnh chụp cho các cô ấy xem.

Hai người bạn cùng phòng xem xong đều phải hét lên, cầm điện thoại mặt đầy mặt cảm thán: “Ô ô kỹ thuật chụp ảnh của cô quá hoàn mỹ, tôi muốn lưu lại chúng!”
“Nếu còn có thể gặp được bảo bối, cần phải chụp nhiều ảnh hơn a!”
Dụ Sở tiếp nhận điện thoại, cười gật gật đầu, lại thở dài: “Tôi cũng không biết còn có thể nhìn thấy hay không…… Lão bà của tôi bận rộn như vậy.”
Cô nằm ở trên giường lướt di động.

Từ góc độ của mèo nhỏ, vừa lúc có thể nhìn thấy weibo của cô.

Tên weibo [ Đem ca ca cưới về nhà làm lão bà ].

“……”
Mèo nhỏ an tĩnh trong chốc lát, quay đầu lại, cái đuôi từ phía sau cuốn lên, móng vuốt phấn nộn che khuất mặt nhỏ của chính mình.

====
210923.

Bình Luận (0)
Comment