Tôi đứng ở cửa, nhìn qua mắt mèo ra ngoài, thấy một người cảnh sát.
Hành lang rất tối. Người bên ngoài đang dùng đèn pin chiếu sáng, trong bóng tối chỉ thấy một hình bóng người. Tư Dao cũng rất cảnh giác, yêu cầu anh ta xuất trình giấy tờ.
Người cảnh sát lấy ra giấy tờ, dùng điện thoại chiếu vào và nói:
"Xin hãy nhanh lên, trong tòa nhà còn rất nhiều người đang chờ."
Tôi thấy có vẻ không có vấn đề gì, liền mở cửa.
Vừa vào nhà, người cảnh sát chỉ liếc nhìn chúng tôi một cái, lập tức dùng đèn pin chiếu vào chiếc hộp dưới sàn. Vừa thấy có hai chiếc, anh ta hỏi:
"Hai người không phải vợ chồng à? 801 sao lại chạy sang phòng cô ấy?"
Tôi vội vàng nói:
"Chúng tôi là hàng xóm, chồng cô ấy đi công tác rồi, tôi sang nhà cô ấy sửa ống nước."
Người cảnh sát mỉm cười nhẹ:
"Được rồi, chuyện sửa ống nước của hai người tôi không quản, chỉ cần chú ý an toàn là được."
Rồi anh ta dùng đèn pin chiếu một vòng quanh phòng:
"Vừa nãy có cư dân phản ánh, trong phòng các bạn có tiếng động?"
Tư Dao chỉ vào chỗ sàn nhà vừa lau:
"À, là do bị rò rỉ nước, lúc đó tôi hơi hoảng nên mới nhờ hàng xóm sang xem."
Tôi hơi căng thẳng, lo lắng cảnh sát sẽ thực sự vào kiểm tra. Nhưng anh ta dường như không có hứng thú với những chuyện khác, mắt vẫn dán chặt vào cái hộp. Anh ta ngồi xổm xuống định ôm lấy.
Vịt Bay Lạc Bầy
Tôi và Tư Dao vội vàng ngăn lại. Chúng tôi nói rằng những người đã chạm vào hộp trước đó đều đã rời nhóm và mất liên lạc, nên đừng động vào nó vội.
Người cảnh sát gật đầu, ngồi xổm xuống xem xét kỹ hơn một lát, rồi đứng dậy ra ngoài gọi điện thoại. Có vẻ như anh ta đang gọi cho cấp trên, luôn cúi đầu nói nhỏ:
"May quá, mới chỉ mở ba cái."
"Được rồi, tôi sẽ lập tức sơ tán người dân..."
"Yên tâm, họ bây giờ cảm xúc tương đối ổn định."