Tại quảng trường khu chung cư, một chiếc xe buýt lớn đang đỗ, xung quanh tối om, ngay cả đèn đường cũng không bật.
Mọi người lục tục tập trung ở đây. Mỗi người đều dán số căn hộ của mình lên ngực.
Người cảnh sát đếm số người, tổng cộng có 56 người sống trong tòa nhà tối nay. Sau đó, anh ta cầm loa gọi:
Vịt Bay Lạc Bầy
"Tất cả lên xe, tôi sẽ đưa mọi người đến địa điểm tái định cư mới."
Đám đông lại một lần nữa xôn xao:
"Cái hộp trong nhà rốt cuộc là sao?"
"Ba người mở hộp trước đó thế nào rồi?"
"Anh định đưa chúng tôi đi đâu?"
Người cảnh sát chỉ thúc giục:
"Miễn bình luận, tôi cũng chỉ tuân lệnh cấp trên, mọi người nhanh chóng lên xe đi!"
Tôi càng nhìn càng thấy không ổn.
Cảnh sát đi làm nhiệm vụ thường lái xe cảnh sát chứ. Sao anh ta lại lái thẳng một chiếc xe buýt lớn? Hơn nữa, nó lại vừa đủ chỗ cho tất cả chúng tôi.
Anh ta chắc chắn đã biết chuyện xảy ra ở đây trước khi đến. Nhưng nếu đây là một chuyện thực sự quan trọng, sao có thể chỉ có một mình cảnh sát đến?