Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 77

Giọng nói này không thể quen thuộc hơn nữa!

Chính là thời điểm tôi cùng sắc quỷ đi vào tòa thí nghiệm, nghe được cái giọng nói âm dương quái khí kia của gã đàn ông!

Tôi tinh tế nhìn một chút tướng mạo nam sinh đó, cùng tại Post Bar bên trên nhìn thấy ảnh chụp thiếu niên thiên tài hóa học giống nhau như đúc!

Giờ phút này phát sinh hết thảy, tôi rất hi vọng chỉ là giấc mộng cảnh, nhưng là…… Làm sao có thể chứ.

Cảm giác thay thế thực sự này dường như đang xảy ra vào lúc này, ngay trước mắt tôi.

Chẳng lẽ nơi này là ký ức nữ quỷ áo đỏ khi còn sống sao? Cô ấy không cách nào rõ ràng nói cho chuyện của mình trải qua, cho nên đành phải dùng loại phương thức này, để cho tôi tự mình đến thăm dò chân tướng sao?

Tiểu Bình? Là tên của cô ấy à?

Thế nhưng là…… khoan đã!

Cái quỷ gì vậy?

Ai, cái kịch bản này không phải triển khai như vậy, hai ác quỷ bên trong thí nghiệm lâu, lại là một đôi nam nữ trước mắt tôi?

Không phải nói, tên thiếu niên thiên tài này sắp xuất hiện đã đưa bạn gái cùng tiểu tam nhốt ở trong phòng, phóng độc giết chết bọn họ, theo lý mà nói, hai ác quỷ hàm oan không phải là bọn hắn sao?

Thế nhưng tôi gặp được hai ác quỷ, mặc dù trong đó một ác quỷ không thấy được tướng mạo, nhưng ở tình hình trước mắt, tôi đã khẳng định.

Tại cách đó không xa một nam một nữ, chính là hai cái ác quỷ khi chúng tôi tiến vào tòa thí nghiệm gặp được!

Sẽ không sai!

nam sinh có làn da trắng mừng rỡ nhìn xem Tiểu Bình, đang muốn cùng nắm tay cô ấy, nhưng lại ngại ngùng mà đưa tay thu về.

“Tan lớp rồi hả?”

Tiểu Bình cười gật đầu, trong tay còn ôm sách giáo khoa dùng lên lớp, một mặt hưng phấn, trên mặt còn mang theo nét đỏ ửng động lòng người: “anh Kiện, hôm qua anh nói muốn cùng em đi ăn cơm, giữ lời nói đó nha”.

Từ Kiện cười một tiếng:” Đương nhiên rồi, vậy chúng ta đi”.

Tiểu Bình hết sức cao hứng, nét tú lệ trên mặt, nữ sinh một mực treo yêu đương bên trong mới có thể thẹn thùng cùng nũng nịu như thế,bàn tay tinh tế trắng nõn khoác lên cánh tay Từ Kiện, hai người vừa nói vừa cười hướng phía cổng trường đi đến.

Tôi một mực lưu ý Từ Kiện, thấy đáy mắt hắn mới chợt lóe lên thần sắc quỷ dị, để cho trong lòng tôi không ngừng mà run rẩy.

Vào thời khắc này, dưới một cây bách lớn, tôi thấy một nam sinh gầy gò, tướng mạo trắng nõn thanh tú, so với đàn ông trung bình, nam tính hơn rất nhiều, cộng với chiều cao thì thấp hơn TỪ KIện..

Hắn cứ như vậy nhìn thẳng vào Tiểu BÌnh, đưa mắt nhìn bóng lưng hai người bọn họ rời đi, tôi có chú ý tới, tay hắn bên cạnh thân bỗng nhiên nắm thành quả đấm, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng!

Tướng mạo quen thuộc cùng tấm ảnh trên Post Bar giống nhau như đúc, xem ra, nơi này chính là điểm ban đầu của bi kịch tình tay ba mười năm trước.

Tôi nhíu mày, trong lòng lại suy đoán.

Đến sau cùng là phát triển như thế nào, để kết cục biến thành như thế?

Vì cái gì, lưu tại bên trong tòa thí nghiệm hóa học mười năm sau lại là hai người?

Đột nhiên, cảnh tượng trước mắt lập tức thay đổi, trong lòng tôi giật mình, coi là Tiểu Bình mang đến cho tôi ảnh hưởng này, nhưng tôi lại nghĩ sai.

Hình tượng thay đổi, tiếp theo, tất cả đều là từng cái đoạn ngắn như những mảnh vỡ.

Tiểu Bình cùng từ thời gian tốt đẹp khoẻ mạnh cùng một chỗ nói yêu thương, và ở mọi nơi họ đang ở, luôn có một đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tiểu Bình.

Cái thiếu niên nhỏ yếu kia có mấy lần ở trước mặt Tiểu Bình tỏ tình, lại đều bị cô ấy cự tuyệt.

“Thật xin lỗi, Đàm Hạo nhưng tôi yêu anh Kiện, đó là bạn trai của tôi, tôi yêu anh ấy, cho nên, xin cậu đừng dây dưa với tôi, được không?”

Mỗi lần Tiểu Bình đều quyết tuyệt cự tuyệt hắn như vậy, nhưng hiệu quả quá mức bé nhỏ, Đàm Hạo nhưng vẫn kiên trì như cũ đi cùng cho Tiểu Bình thấy ý nghĩ của mình.

Bức tranh trước mặt tôi bắt đầu thay đổi, và tốc độ thay đổi trong phong cách làm tôi kinh ngạc. Khung cảnh bị bóp méo và khác lạ hoàn toàn so với cảnh tình yêu ấm áp ban đầu.

Từ Kiện bắt đầu lạm dụng Tiểu Bình, nhìn thấy hắn điên cuồng cầm đến một bình thuốc thử hóa học mình điều ra, liền muốn hướng trên thân Tiểu Bình giội lên, Tiểu Bình khóc lớn tránh né:” anh tại sao muốn đối với em như vậy! em yêu anh! anh Kiện!”

Từ Kiện cả khuôn mặt đều bóp méo, hắn cầm bình thuốc thử xanh xanh đỏ đỏ kia, từng bước một đi hướng ở nơi hẻo lánh bên trong Tiểu Bình núp, hai mắt trừng rất lớn, con mắt lồi ra bên ngoài, che kín tơ máu.

“Yêu tôi? Tiểu Bình, nếu như cô yêu tôi, cô nên tiếp nhận bình bảo bối này”.

Hắn đem cái bình đặt ở bên cạnh mũi của mình, ngửi mấy ngụm, điên cuồng nói:, “khí tức tốt đẹp dường nào, nhanh, cô cũng nhanh tiếp nhận nó! Để nó chảy xuôi qua tất cả mọi chỗ trên người cô, để nó ăn mòn da của cô, cùng cô hòa làm một thể!”

Tiểu Bình trên mặt vì nước mắt cùng tro bụi, trở nên vô cùng bẩn, cô ấy đã dùng hết khí lực toàn thân, tránh đi cử động như là tên điên của Từ Kiện, hướng phía ngoài cửa chạy tới.

Lòng tôi khẽ run, sự tình phát triển quá nhanh, đến mức tôi còn không có kịp phản ứng đến cùng một chuyện là thế nào.

Mãi đến khi tôi bỏ ra một chút thời gian, đem tất cả đến không ít đoạn kí ức ngắn trước kết hợp lại với nhau, mới xem như hiểu được!

Trong lòng, hiện đầy kinh hãi.

Quả nhiên, thiên tài cùng tên điên chỉ có cách nhau một bước.

Từ Kiện mặc dù là thiên tài hóa học, nhưng cùng lúc, hắn cũng tên điên là triệt để!

Cái gì tình yêu, tình cảm gì, trong mắt hắn, cũng không sánh bằng những thuốc thử hóa học trọng yếu này.

Nguyên nhân hắn cùng Tiểu Bình nói yêu thương, hoàn toàn là vì muốn khống chế cô ấy trở thành vật thí nghiệm,cơ thể sống thuộc về riêng mình hắn, tới thử nghiệm thuốc thử cho hắn.

Cho dù lúc trước hắn che giấu tốt bao nhiêu, một ngày nào đó sẽ bại lộ phương diện tinh thần hắn biến thái kia, một mặt cuối cùng tên điên kia sẽ hiển lộ ra.

tình huống Tiếp theo, tôi không nhìn những đoạn ngắn kia, đều có thể đoán cái đại khái cái kết.

Tiểu Bình sau khi trãi qua sự cố này, phải biết Từ Kiện là loại người gì, loại thời điểm này, cô ấy sẽ chỉ đi tìm một người.

Đó chính là Đàm Hạo! nhưng Ở trong mắt cô ấy, chàng trai nhỏ luôn yêu thương bản thân cô là điểm đến duy nhất có thể bảo vệ cô.

Nhưng giờ phút này, trong mắt Từ Kiện, Tiểu Bình với hắn mà nói, là đồ vật hắn có, cô ấy đến Đàm Hạo tìm nơi nương tựa,nhưng bên kia với hắn mà nói, không thể nghi ngờ chính là phản bội.

Vật sở hữu của mình tại sao có thể rơi vào đến trong tay người khác.

Hắn thâm trầm mở miệng, nở nụ cười, tiếng cười khiến người rụt rè, cùng tiếng cười trước đó tại dưới lầu tòa thí nghiệm nghe được, giống nhau như đúc.

Hình tượng lại là nhanh chóng thay đổi, cảnh này, xuất hiện ở tầng thí nghiệm hóa học.

Từ Kiện thừa dịp Tiểu Bình cùng Đàm Hạo thời điểm không có cảnh giác, cầm cây gậy gõ bọn họ bất tỉnh.

Sau đó, hắn đem bọn họ dẫn tới lầu bốn tầng thí nghiệm hóa học, hắn cột họ vào trong một cái phòng lớn nhất, chờ bọn họ tỉnh lại.

Tôi nhìn thấy cảnh này, đã cảm giác mình sắp không thể thở nổi.

Vì cái gì tôi lại nói hắn là thằng điên, hắn muốn giết chết bọn họ, dùng khí độc hóa học, đã là rất biến thái.

Từ Kiện lại còn muốn để bọn họ tỉnh dậy đến nhấm nháp cùng cảm thụ khí độc mang đến thống khổ cho thân thể, sau đó hắn đứng tại bên ngoài cửa sổ bắng kính, trơ mắt nhìn bọn hắn bị dằn vặt đến chết! Thất khiếu đến chảy máu!

Tôi nhìn thấy trên mặt của hắn lộ ra nụ cười ghê người, trong mắt mang theo vòng xoáy hỗn độn, đục không chịu nổi.

Từng màn ký ức trước mắt tôi giống như đèn kéo quân phát hình, tôi không đành lòng, dùng hai tay che mắt, tim từng đợt co rút đau đớn.

Nếu như, từ khoẻ mạnh lúc bọn họ còn hôn mê, hại chết bọn họ, tôi thậm chí có thể nhận được hắn còn có chút nhân tính.

Thế nhưng, kết quả lại là như thế.

Cái bi kịch này, tựa hồ kết thúc như vậy……

Không! Còn chưa nữa!

Tôi mỏi nhừ con mắt thấy được hai cái linh hồn trong suốt, Từ trong thân thể Tiểu BÌnh còn có Đàm Hạo bay ra.

Linh hồn Tiểu BÌnh vừa xuất hiện, liền không ngừng mà khóc, nhưng động thái tiếp theo của Đàm Hạo, là điều gây sốc nhất trong toàn bộ sự việc này!

Nước mắt cũng từ đây tràn thành lụt.

Đàm Hạo nhưng ôm lấy Tiểu BÌnh, cùng hôn lấy cô ấy, thay cô ấy lau đi nước mắt, lại lưu luyến không rời ôm lấy Tiểu BÌnh.

Sau đó, hắn nhìn về kẻ phía ngoài cửa sổ còn đắm chìm trong thế giới của mình, nguyên bản trên thân thể thuần khiết khí tức bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được cấp tốc biến thành đen! Thậm chí còn có một tia màu đỏ chảy xuôi ở trong đó!

Tôi cảm giác khóe mắt có nước mắt trượt xuống, nhìn thấy cái cảnh này, hai chân của tôi không khỏi lùi lại về sau mấy bước.

Hắn nhanh chóng mình biến thành ác quỷ! Hắn là điên rồi sao?!

Trong đầu của tôi cấp tốc xẹt qua một câu nói của An Bình.

‘Linh hồn muốn ngưng tụ thành thực thể, chỉ có hai loại khả năng, trong đó một loại, chính là hóa thân trở thành ác linh’.

Hắn là muốn báo thù! Hắn nghĩ nhanh chóng biến thành ác quỷ, ở dạng này hắn liền có thể xuất hiện tại trước mắt Từ Kiện, đồng thời có thể tổn thương đến hắn!

Đoàn hắc diễm kia hừng hực bốc lên trên thân Đàm Hạo, Trên hành lang bên Từ Kiện giống như là thấy được hắn, trên mặt lộ ra biểu tình kinh hãi.

Đàm Hạo liều lĩnh hướng phía Từ Kiện bay tới! Giờ phút này, nguyên bản mọi chuyện đang im ắng bỗng truyền đến một tiếng nữ tử la khóc.

“Hạo nhiên!”

Đoàn hắc diễm kia vây quanh công kích linh hồn hướng về phía Từ Kiện, liền tại một khắc bọn hắn chạm vào nhau cùng một chỗ! TỪ kiện liền giống bị đánh bay! Lúc ấy hắn vừa vặn đứng ở bên ngoài hành lang, thân thể bay lên thẳng lấy hướng dưới lầu rớt xuống!

Phanh!

Máu tươi văng khắp nơi, mọi thứ im bặt mà dừng, trong nháy mắt tràng cảnh trước mắt về một màu đen kịt.

Dần dần, hắc ám rút đi, tôi về tới vị trí trước kia.

“Hoa nhi! Hoa nhi!”

Sắc quỷ ngay tại lo lắng hô hoán gọi tôi, nhưng anh chậm chạp không dám dùng năng lực đem tôi từ trong trí nhớ Tiểu Bình gọi về, bây giờ thấy cặp mắt vô thần của tôi khôi phục tiêu cự, kích động đem tôi ôm chặt vào trong ngực.

“Nàng trở về rồi Hoa nhi của ta.”

Tôi hai mắt thẳng tắp nhìn cách đó không xa nữ quỷ váy đỏ còn đang khóc nức nở, nước mắt giàn giụa ngấn, trong hai mắt hình như còn đang không ngừng chảy ra, đều ngăn không được.

Cái gì tình tay ba……

Biết chân tướng tim tôi như bị đao cắt.

bên trong mọi chuyện, chỉ có Đàm Hạo là chân chính yêu Tiểu Bình, đáng tiếc, Tiểu Bình thích lại là một kẻ điên!

Nếu như đổi hiện tại mà nói, Từ Kiện rất có thể là bệnh tâm thần rồi.

Tiểu Bình yêu sai một người, tạo thành kết cục bi thảm ba người.

Thế nhưng Đàm Hạo vạn vạn không nghĩ tới, hắn đã dùng hết sức mạnh linh lực của mình, báo thù thành công, mình cũng biến mất giữa trời đất mà quên một việc.

Từ Kiện cũng sẽ trở thành quỷ, mà hiện tại, mười năm trôi qua, hắn trở thành thứ ác linh hại chết thật nhiều học đệ học muội!

Bi kịch không có kết thúc, nó còn đang không ngừng phát sinh.

Chỉ cần cái đầu nguồn này không có đoạn kết, sẽ có nhiều người hơn vì hắn mà mất mạng.
Bình Luận (0)
Comment