Đến Cổ Đại Làm Vương Gia

Chương 10


Vào những ngày sắp diễn ra kỳ thi hội, không khí tại kinh đô nhộn nhịp hơn bao giờ hết.

Tôi rất tò mò với cách tổ chức thi cử thời cổ đại này.

Thi cử ở đây chia làm thi hương, thi hội, thi đình.

Sau khi vượt qua được kỳ thi Hương, các sĩ tử xuất sắc nhất sẽ tiến đến kinh đô để Thi hội và thi đình.

Một người hiện đại như tôi, sau khi trở về thời cổ đại này trở thành một kẻ nửa mù chữ, nhìn đống chữ Nôm mà não tôi muốn xoắn cả lại.

Tiếp nhận ký ứng của nguyên chủ nên tôi cũng có thể đọc hiểu được nội dung sách vở nơi đây, nhưng mà để có thể cầm bút viết chữ quả thật làm khó tôi rồi.

Đang đi bộ tiêu thực trong sân bỗng tôi thấy Thượng Quan Ngọc Hòa từ xa đi đến, tên này chắc lại bát quái được cái gì chạy đến chỗ tôi làm bà tám đây mà.

"Tiểu Hy ngươi biết tin gì chưa" Vừa đi gần đến chỗ tôi tên đó đã vội nói "Nghe nói tướng quân Anh Vũ giao đấu với bọn hải tặc trên biển bị tập kích chưa biết kết quả ra sao"
Nghe thấy tin này tôi cũng hơi sửng sốt, bọn hải tặc này giờ lớn mạnh thế rồi à.

"Ngươi nghe được tin từ đâu đấy" Tôi nói rồi rót chén trà đưa cho hắn.


Thượng Quan Ngọc Hòa uống một hơi hết chén trà rồi nói "Ta nghe mấy thương nhân từ biển về bàn tán thế, có vẻ bị đuổi đánh nhiều quá nên bọn chúng tổ chức phản công"
Tôi thờ dài nói "Mấy bọn hải tặc này càng ngày càng to gan nghỉ, đến quân lính triều đình bọn chúng cũng dám tấn công".

Phải rồi, tấn công gần đến ổ của chúng chúng ko phản công để mà bị bắt à.

Thượng Quan Ngọc Hòa quan sát thấy tôi không có phản ứng gì quá kích thì nhẹ thở ra, chắc hắn vẫn sợ tôi còn vương vấn cái tên Hoàng Ngọc Anh Vũ kia, nếu là nguyên chủ thì chắc hắn còn quan tâm chứ tôi thì quan tâm mẹ gì đến cái tên mặt than ấy.

"Đám thương nhân hỏi ta có đồ hải sản khô hay đồ mới gì không, bọn họ muốn đặt cọc để giữ hàng" Ngọc Hòa thấy tôi không để ý lắm nên chuyển chủ đề.

Đặt cọc giữ hàng...!cái này làm tôi nhớ đến thời đi làm của tôi, mỗi lần muốn khách đặt cọc là một lần năn nỉ, ỉ ôi.

Hồi đấy tôi còn nói với khách hàng "Chị có biết tại sao Ngô Quyền đánh thắng quân Nam Hán không, nhờ Ngô Quyền đặt cọc ở sông Bạch Đằng đấy chị, chị đặt cọc trước cho em nha"
Đặt cọc trên sông...!cái này ở đây vận dụng được không nhỉ...!
Tôi còn đang nghĩ ngẩn ngơ thì có thái giám lại đây thông báo Hoàng thượng triệu kiến tôi và Ngọc Hòa, chúng tôi vội theo thái giám lên xe ngựa vào cung.

Khi tôi và Ngọc Hòa đến Kim loan điện đã thấy mấy triều thần ở đấy nghị sự.

"Hai đệ đến rồi" vừa thấy chúng tôi hoàng thượng đã bảo chúng tôi ngồi vào nghe thảo luận.

"Các ngươi cũng biết vụ hải tặc trên biển, bọn chúng ngày càng lộng hành, tướng quân Anh Vũ vừa gửi tấu chương về, các ngươi đọc đi" Hoàng thượng vừa nói thái giám đã truyền xuống bản tấu chương của tướng quân Anh Vũ.

Đến khi tấu chương truyền đến tay tôi, tôi lướt qua một lượt thì ngỡ ngàng, mịa nó tham quan thời nào cũng có, mà bọn tham quan dám buôn bán với hải tặc, hại nước, hai dân này đáng đem ra xử trảm cả trăm lần.

"Mấy tên tham quan này trẫm đã lệnh cho Anh Vũ giải về kinh thành giao cho hình bộ sử lý.

Còn bọn hải tặc chúng ta cần tiêu diệt tận gốc" Hoàng thượng nói "Trẫm muốn các ngươi rà soát lại tất cả quan viên, thắt chặt quản lý, không để sâu mọt lẫn trong quan viên triều đình"
"Hoàng thượng anh minh" Mất vị quan cùng chắp tay hô về phía hoàng thượng, tôi cũng làm theo.

Sau đó mọi người lại tiếp tục bàn về việc làm sao tiêu diệt hải tặc và thắt chặt bộ máy quan viên.

Tôi chăm chú ngồi nghe, tên Ngọc Hòa bên cạnh sắp ngủ gật đến nơi rồi, đúng là làm chính trị không phải ai cũng làm được.

Có người sinh ra để làm lãnh đạo như đại ca hoàng thượng anh minh, thần võ nhà tôi đây, còn tôi vs tên Ngọc Hòa chỉ hợp ăn no chờ chết thôi.

Sau khi nghị sự cả một buổi chiều xong tôi vs Ngọc Hòa theo hoàng thượng đi thưởng trà ở hoa viên.


Nhìn thấy đôi mày đang nhăn lại của hắn, tôi cảm thấy là vua một nước cũng không dễ dàng gì.

"Vậy là tên Anh Vũ kia tự lấy mình làm mồi nhử để bọn quan viên lòi đuôi ra à" Ngọc Hòa bà tám tò mò hỏi hoàng thượng.

"Đúng vậy" Hoàng thượng nhấp một ngụm trà rồi nói "Cũng may có phòng bị từ trước, nên không bị thương gì"
Tôi là đứa không biết thưởng thức trà, nên uống cũng không cảm nhận được gì, nhưng mà trà trong cung có khác, thơm thật.

"Bọn hải tặc thì sao, bàn cả buổi hôm nay mà cứ quanh đi quẩn lại không đưa ra được cách gì, nếu mà có thể giam chúng lại một chỗ thì tốt rồi" Ngọc Hòa chống tay lên bàn nhìn cà lơ phất phơ.

Hoàng thượng thấy thế nhìn hắn một cái "Càng ngày càng không có phong phái, ngươi ngồi ngay ngắn lên" Xong nói tiếp "Tại chúng ta không có nhiều kinh nghiệm tác chiến trên biển, việc thủy chiều lên xuống cũng ảnh hưởng đến việc tấn công của quân ta."
Tôi thấy thế nói "Hoàng thượng, thủy triều trên biển chỗ đó có lắm được quy luật không"
"Đại khái có thể lắm bắt được" hoàng thượng trả lời
"Ta có ý này không biết hữu dụng không" Tôi nói "Chúng ta có thể lợi dụng thủy chiều lên xuống, đóng cọc trên biển xong đợi nước lên chúng ta dùng thuyền nhỏ dụ chúng vào vùng đóng cọc, đợi thủy chiều xuống, thuyền của chúng bị vướng lại, chúng sẽ không thể chạy được"
Hoàng thượng với Ngọc Hòa nghe tôi nói xong hai người đều nhìn tôi đầy ngạc nhiên.

Hoàng thượng kích động cầm tay tôi nói "Đệ nói rõ lại ý của đệ cho ta"
Tôi dựa vào dữ liệu lịch sử ít ỏi của mình nói lại kế sách đóng cọc trên sông của Ngô Quyền.

Hoàng thượng vỗ vai tôi nói "Hay, hay, ta sẽ bàn với mấy đại thần rồi truyền tin cho tướng quân Anh Vũ"
Ngọc Hòa thì nhìn tôi như nhìn thấy người ngoài hành tinh "Sao ngươi lại thông minh đột xuất như vậy, ngươi có phải Tiểu Hy của ta không đấy" nói xong hắn còn đưa hai tay lên ôm lấy mặt tôi mà xoay xoay nhìn ngó.

Hết hồn chim én, tim tôi đập thịch thịch chỉ sợ mình bị lộ, nhưng vẫn tỏ ra mình tĩnh, hừ một cái rồi gạt tay hắn sang một bên.

"Ta vốn thông minh, tại ngươi không nhận ra thôi"

"Ngươi thông minh như vậy ta sẽ trở thành đứa con ngu nhất trong nhà mất" Ngọc Hòa giả vờ ủ rũ nói.

Hoàng thượng thấy thế đập cho hắn một cái "Nói lăng với vẩn, giờ ta thấy Tiểu Hy trưởng thành rồi, ngươi lại là đứa đáng lo nhất đấy"
Nhìn cái tên to xác Ngọc Hòa tỏ ra đáng thương làm tôi buồn cười dễ sợ.

Có vẻ hoàng thượng vội vụ hải tặc nên muốn thông tri mấy vị quan viên bàn kỹ hơn về kế hoạch đóng cọc, mãi tôi mới được thả ra.

Tôi nhìn con đường trước mặt, bước chân không khỏi vội vàng hơn, lâu rồi tôi mới được đến gặp bạch kim công tử.

Dưới dàn hoa tử đằng một nam nhân đang đứng, nghe tiếng có người đến gần hắn quay đầu về phía cổng.

Tim tôi bỗng nhói một cái, không phải hôm nào hắn cũng đợi tôi đến đấy chứ, một ý nghĩ hiện nên làm tôi thấy chua sót đến lạ.

"Thần Phù ta đến thăm huynh đây" tôi có thể cảm nhận được giọng mình hơi run run.

Trên gương mặt ngỡ ngàng của Thần Phù nhẹ thả lỏng, phản phất ý cười, điều đó làm tôi càng đau lòng, tôi vội chạy đến ôm lấy hắn.

Có vẻ bất ngờ về hành động của tôi, nhưng hắn không đẩy tôi ra, đứng yên cho tôi ôm, cảm giác ăn đậu hũ của bạch kim công tử làm tôi thích chết đi được..

Bình Luận (0)
Comment