Bất quá hắn cảm thấy kể từ khi biết được bí mật này thì có cái gì đó đã trở nên không giống như trước.
Hắn bắt đầu thường xuyên đánh giá Lộ Vọng Xuyên, loại cảm giác này rất mới lạ.
Hắn biết Lộ Vọng Xuyên rất tuấn tú, nhưng cũng chưa từng có cảm giác rõ ràng như vậy. Trên thực tế, ở trong đầu của hắn, hình tượng của Lộ Vọng Xuyên vẫn là thằng nhóc đáng ghét mặt không biểu tình trừng cặp mắt cá chết, sau đó vù vù vù, thằng nhóc đáng ghét biến thành nam thần anh tuấn sóng mũi cao mắt hoa đào.
… Chênh lệch này cùng không phải chỉ có một chút.
Thí dụ như hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng chú ý dáng người vô cùng hoàn mỹ của Lộ Vọng Xuyên, dưới nước da màu mật ong là những cơ bắp mỏng không lộ rõ, thí dụ như hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng chú ý dung mạo khá anh tuấn của Lộ Vọng Xuyên, đôi mắt hoa đào phong lưu trêu chọc, sóng mũi thật cao, đôi môi được hình dung là lương bạc, khiến phụ nữ muốn đi cường gian y hoặc là bị cường gian, thí dụ như hắn chưa từng chú ý toàn thân Lộ Vọng Xuyên đều toát ra hormone nồng đậm, hấp dẫn mỗi một giống cái ở bên cạnh y… Có lẽ không chỉ có giống cái.
Kiều Mục cảm thấy mình hình như đã vô tình mở ra một thế giới mới.