Dessaro Nhân Ngư

Chương 33


Thuyền lắc lư mạnh hơn, tôi bất đắc dĩ phải dùng tư thế ái muội cực độ gắt gao bám chặt cổ Agaras mới có thể nhô đầu ra khỏi mặt nước, eo bị hắn ôm lấy nâng lên cao, đưa đến gần phiến cửa sổ hình tròn nhỏ kia.

Sắc trời trên biển vẫn tối đen, tôi sửng sốt phát hiện bên ngoài không có bão táp gì hết, trên mặt biển là một đàn hải âu dày đặc như mây đen, nước biển phiếm một tầng u quang màu lục, khiến tôi phải dõi theo dị tượng ở bên dưới, vừa nhìn liền không khỏi chấn động.
— Trên mặt biển gần sát đầu thuyền trồi lên một cơn lốc xoáy khổng lồ, bên trong tâm xoáy ẩn hiện hai vật thể phát sáng như hai ngọn đèn pha.

Mới đầu tôi cho rằng đó là một loại sứa cỡ lớn nào đó, thế nhưng khi vật thể phát sáng kia dần dần lộ ra hình dáng từ dưới mặt biển, tôi nhanh chóng phát hiện phán đoán của tôi hoàn toàn sai lầm.
Đó là một… Quái vật lớn, hai vật thể phát sáng to như cái đầu người kia chỉ là mắt của nó! Ông trời của tôi, cho dù là hình thể của cá voi cũng không có hai con mắt lớn như vậy, dựa theo tỷ lệ đó, thứ quỷ quái dưới cơn lốc xoáy này rất có thể sẽ to bằng cả cái thuyền của chúng tôi!
Hô hấp của tôi trở nên gấp gáp, thần kinh thái dương nảy lên kinh hoàng, cầm chặt cánh tay Agaras.

“Đây… Đây là thứ gì vậy?”
“Our… predators…” [Thiên địch của chúng tôi] Ánh mắt Agaras tối tăm như đáy biển về đêm, hơi hơi nhếch môi phun ra một chuỗi từ, ngữ khí bị răng nanh gọt thành mũi nhọn sắc bén.

Thiên địch của nhân ngư……
Tôi trừng to mắt gắt gao nhìn chằm chằm bóng đen khổng lồ đang dần dần trồi lên trong cơn lốc xoáy, cảm thấy mỗi tấc da thịt trên người đều căng như dây đàn bị kéo đến cao âm.

Thiên địch của loại dã thú hung mãnh siêu quần như nhân ngư rốt cuộc là loại sinh vật đáng sợ như thế nào? Loài vật có hình thể lớn như thế thì không thể nào thường xuyên nổi lên mặt biển được, nó chỉ là một con quái thú đến từ đáy biển sâu, bởi vì cảm nhận được sự xuất hiện của nhân ngư nên mới trồi lên kiếm ăn!
Chúng tôi đích xác… đang tiếp cận một sinh vật cổ xưa chưa được biết đến giống như nhân ngư vậy.
Mà lúc này tôi rốt cuộc cũng thấy rõ bộ dáng của con quái vật trong lốc xoáy, nó có hình thể vô cùng lớn, mồm dày đặc răng nhọn, kích thước miệng chiếm cứ cả một nửa thân thể, cái đuôi vừa thon vừa dài giống như cá chình điện, kéo theo vài chiếc xúc tu phát sáng thật dài, lắc lư trên không trung chờ phát động.
Tôi nghĩ tôi đã từng nhìn thấy một loài sinh vật cực kỳ giống với thứ trước mắt trong bộ ảnh chụp sinh vật biển sâu quý giá của viện nghiên cứu – Đây có lẽ là một con “Cá chình bồ nông(*)”.

Nhưng cá chình bồ nông không có răng nhọn đáng sợ như vậy, mà hình thể của nó ước chừng cũng lớn hơn gấp mười lần kích thước được ghi lại trong bức ảnh, nói đây là loài tổ tiên viễn cổ của cá chình bồ nông thì càng thỏa đáng hơn!
(*)Nguyên văn là 吞鳗, khi ta search thì ra loài cá chình bồ nông này.


Đây là một loài cá biển sâu hiếm thấy, mặc dù đôi khi cũng bị bắt trong lưới đánh cá, sống ở vùng nước trung bình và có nhiệt độ vừa phải.

Chúng có thể đạt đến chiều dài 1,8 mét, kéo theo một cái đuôi dài như cây roi, miệng khổng lồ là dấu hiệu của chúng.

Miệng của chúng có thể mở rộng, cho phép chúng nuốt con mồi có kích thước lớn hơn chính mình.

(hình để cuối chương nhé ~)
Đúng vào lúc này, bóng đen khổng lồ rốt cuộc đã trồi lên hoàn toàn khỏi mặt nước, đột ngột di chuyển tới lui xung quanh thân thuyền, boong tàu dưới chân chúng tôi phát ra một tiếng đập đinh tai nhức óc, thân thuyền xóc nảy kịch liệt y như gặp phải sóng thần, ngay cả Agaras trọng tâm cũng không vững ngã về phía sau, kéo theo tôi cùng nhào vào trong nước.
Nối tiếp sau đó là va chạm ngày càng mãnh liệt, tôi sặc mất vài ngụm nước mới được Agaras kéo lên, nhưng chân còn chưa kịp đứng vững thì đã nghe thấy cửa sổ phía sau đột nhiên vang lên một tiếng nổ lớn, trong nháy mắt quay đầu liền thấy một thứ dài dài như thân rắn lao đến nhanh như chớp, thân thể lập tức bị đuôi cá dưới thân cuốn lấy quăng ra xa vài mét, vừa xẹt qua bóng đen, lại đã thấy nó giống như độc xà phát động công kích phi thẳng về phía mặt Agaras!
Thần kinh của tôi treo lơ lửng trên cao, tiếng rống sợ hãi kẹt trong cổ họng.


Vật thể hình rắn kia bị móng vuốt sắc bén của Agaras nắm chặt trong tay, rắc rắc một tiếng, liền bẻ nát vụn từng đoạn xương của nó, mềm nhũn rũ xuống, rất giống một chiếc vòi hoa sen.

Tôi lập tức thấy rõ thứ đó hoàn toàn không phải rắn biển gì hết, nó thậm chí còn không có đầu, miệng như một mặt cắt hình tròn, trong trong ngoài ngoài ẩn giấu ba tầng răng nhọn kinh tởm, đang hấp hối khép mở, chỉ cách mũi Agaras có một ngón tay, nếu nó thật sự cắn lên, khuôn mặt có chút tinh tế này của hắn đại khái cũng phải báo hư thôi.
Tôi nhìn chằm chằm cái thứ kỳ quái kia, lại không nhịn được nổi lên bệnh nghề nghiệp, trong đầu nhanh chóng thu thập các loại sinh vật có ngoại hình tương đối giống nó.
Thứ này nhìn qua rõ ràng là một con cá chình răng cưa(*), nhưng độ dài của nó quả thật rất khó tin, phần thân thể len vào trong ước chừng phải dài đến hơn ba mét, phía cuối lại vẫn kẹt bên ngoài cửa sổ, trống rỗng vung vẩy thân thể, giống như bị một quái lực nào đó điều khiển, phương thức hoạt động… Thật giống như một cái… Xúc tu cá mực.
(*)Cá chình răng cưa (tên khoa học: Serrivomeridae) là một họ cá biển sâu được tìm thấy ở vùng biển ôn đới và nhiệt đới trên toàn thế giới.

Họ Cá chình răng cưa có tên gọi như vậy là do sự sắp xếp răng hướng nội xiên gắn liền với xương lá mía trong vòm miệng.
Fuck!
Tôi bỗng nhiên nhớ tới hình thái phần đuôi của con quái vật trong nước, lập tức ý thức được cái thứ nhìn giống cá chình răng cưa này chính là xúc tu của sinh vật kia, bằng không cũng là một giống loài ký sinh!
Ngay lúc tôi còn đang suy nghĩ, mấy cái bóng đen đã liên tiếp lủi vào, tôi bất ngờ không kịp phòng bị suýt chút nữa bị cắn phải, may mà Agaras tay mắt lanh lẹ dùng đuôi cá cứng cỏi nhô lên cao đập chúng vào tường, thậm chí có hai cái trong đó gần như sượt sát qua bụng của tôi.

Có lẽ phản kích của hắn khiến con cá chình lớn kia bị đau, thân thuyền lúc này càng chấn động kịch liệt hơn, đỉnh đầu truyền đến tiếng bước chân hỗn độn xen lẫn với tiếng đạn bắn ồn ào, một gã đàn ông hoảng sợ rống to lên.


“Mau, mau, thả nhân ngư dưới khoang đáy kia ra, thả nó ra khỏi chiếc tàu này, con quái vật kia nhất định là nhắm vào nó, nó đang liều mạng cắn xé khoang đáy, động cơ sẽ bị hư mất!”
“Hiểu rồi! Mau, Michael, Jerry, mau, chúng mày nhanh mở cửa cabin đi!”
Một kẻ lớn tiếng trả lời, trên đỉnh đầu lập tức truyền đến tiếng vang trầm đục mở cửa cabin.
“Dessaro…” Agaras phát ra một tiếng kêu trầm thấp, bỗng nhiên buông mấy chiếc xúc tu nắm trong tay ra, tôi còn chưa kịp phản ứng đã bị cánh tay hắn ôm lấy eo, cả người theo sự chống đỡ của đuôi cá nhảy lên không trung, bịch một tiếng đụng mạnh vào cửa cabin vừa mới hé ra một khe hở.
Trong phút chốc, cảnh tượng hỗn loạn đáng sợ trên thuyền đập vào mắt tôi, mấy chục căn xúc tu to như mãng xà uốn éo bên mép thuyền, đang giương cái miệng giác hút hoàn toàn che kín răng cưa của nó lên không ngừng phát động công kích, đám hải tặc hung ác cùng cực lúc này lại giống như chim sợ cành cong chạy trốn tán loạn, trên tay bọn họ đều cầm một khẩu súng lắp đầy đạn, đáng tiếc viên đạn hiển nhiên không thể đánh được vào điểm yếu của đám xúc tu không phải sinh mệnh độc lập này, mấy tên xui xẻo còn bị nó lợi dụng thời gian trống khi dùng hết đạn mà cắn xé thân thể, kêu thảm một tiếng bị kéo xuống khỏi thuyền, trong chớp mắt liền biến mất trong bồn miệng máu đang mai phục dưới mặt biển.
Ông trời của tôi, tôi không muốn phải chết như vậy!
Trông thấy thảm cảnh đủ để khiến bất cứ một người bình thường nào cũng phải sợ đến vỡ mật, tôi hoảng hối trừng trừng nhìn bóng đen phập phồng trên biển, cả người cứng ngắc, cho đến khi được Agaras kéo thẳng vào trong một khoang thuyền tối như mực, bị hắn buông lỏng thân thể ra, mới hồi phục được tinh thần.

Đuôi cá thật dài của Agaras ở trong bóng đêm chậm rãi lướt qua bên người tôi, thân ảnh treo ở cạnh cột buồm, quay đầu nhìn chằm chằm tôi, ánh mắt trầm tĩnh khiếp người, tôi bỗng nhiên cảm thấy linh hồn như bị đóng đinh tại chỗ không thể động đậy, chỉ nghe thấy thanh âm trầm thấp của hắn từ trong bóng đêm bay tới bên tai.

“Dessaro… Stay here, wait for me…” [Ở nơi này, chờ tôi…].

Bình Luận (0)
Comment