Dường như là để phòng ngửa tôi lộn xộn không an phận, cái đuôi cá vừa thô vừa dài dưới thân Agaras cuốn lấy mắt cá chân tôi, cánh tay hắn ôm lấy cổ tôi, kê lồng ngực bên dưới ót tôi.
Tư thế thân mật như vậy khiến tôi cảm thấy vừa xấu hổ vừa khẩn trương, bởi vì tôi không biết lúc nào thì Agaras sẽ lại bộc phát thú tính, hiện tại tôi đang ở bên trong sào huyệt của hắn, căn bản chính là tình cảnh mặc hắn xâm lược.
Vì thế, tôi dứt khoát nhắm mắt lại – giả bộ ngủ.
Mà dường như Agaras tạm thời cũng không có ý muốn động vào tôi, lồng ngực rắn chắc của hắn thong thả phập phồng theo quy luật, hô hấp êm đềm bình ổn như gió biển, mềm nhẹ rơi trên đỉnh đầu tôi, bàn tay thon dài rộng lớn như một vận động viên bóng rổ đặt trên tay tôi, thật giống như hai chúng tôi chính là người yêu đồng tính thân mật vậy.
Dường như hắn thật sự không định làm gì cả.
Tôi lén lút nghiêng mặt liếc nhìn hắn, giờ phút này cặp mắt âm u muốn thiêu đốt người ta kia đang nhắm chặt, giọt nước đọng trên lông mi nhỏ xuống cánh mũi, giống như một pho tượng đồng trầm ổn yên lặng.
Dường như Agaras thật sự đang ngủ, hơn nữa đã ngủ say rồi.
Tôi không dám làm hắn tỉnh giấc, cũng chẳng dám thừa dịp hắn ngủ để lén lút chạy trốn.
Chắc chắn sẽ thất bại thôi.
Tôi dám thề chỉ cần tôi rút chân ra khỏi cái đuôi to nặng muốn đòi mạng kia, Agaras sẽ lập tức tỉnh dậy.
Tôi nhắm mắt lại lần nữa, hít sâu mấy hơi, buộc thân thể cứng ngắc mình từ từ trầm tĩnh lại, nhưng dị hương của kích thích tố tràn ngập bên trong sào huyệt này lại khiến tôi không thể nào đi vào giấc ngủ, trái tim tôi đập thật nhanh, toàn thân đổ mồ hôi, cho dù chỉ lẳng lặng nằm như vậy, tôi cũng cảm thân thể năng của mình đang nhanh chóng tiêu hao.
Tôi nằm đó một hồi, thân thể đã bán đứng chính mình –
Bụng của tôi phát ra một chuỗi tiếng ọt ọt.
“A… Chết tiệt!”
Tôi nuốt một ngụm nước miếng, lúc này mới ý thức được đã rất lâu rồi tôi chưa ăn gì cả.
Hiển nhiên Agaras cũng bị tôi kinh động, hắn mở mắt, tôi có chút ngượng ngùng sờ sờ dạ dày: “Này… Cái kia… Tao… Đói bụng.”
Hắn nghi hoặc thò tay đặt lên dạ dày của tôi, ấn ấn một cái.
Tôi mong ngóng nhìn hắn, tôi thật sự đói muốn chết rồi, mà con đường duy nhất để lấy được thức ăn của tôi chính là hắn.
Dường như Agaras đã biết bản thân vừa bắt được điểm yếu của tôi, hắn nhìn vẻ mặt của tôi, một bên khóe miệng cong lên bỡn cợt, nở nụ cười.
Bàn tay của hắn tiện đà nhẹ nhàng nắm lấy cằm tôi, khiến tôi kề sát bên cạnh hắn, ngay khi tôi còn đang ngạc nhiên không biết hắn có ý định gì, đã thấy hắn ghé cái lỗ tai nhọn nhọn kia của hắn vào bên môi tôi, giống như muốn bảo tôi làm cái gì đó.
Tôi lập tức phản ứng lại được – Tên kia là đang muốn đòi tôi hôn! Nói chính xác hơn thì, hắn đang hi vọng tôi sẽ giống như lần trước… liếm hắn – làm “phần thưởng dự chi” để đổi lấy thức ăn.
Điều này khiến tôi đột nhiên cảm thấy bản thân giống như biến thành một con cá heo lớn, mà hắn lại đổi vị trí biến thành thuần dưỡng viên, con nhân ngư này muốn nuôi nấng tôi thuần phục tôi, mà tôi buộc phải ngoan ngoãn dựa vào hắn.
Cái này cũng quá đáng cười rồi đó!
Tôi sững sờ ngay tại chỗ, bụng lại không chịu thua kém kêu gọi một tiếng, hơn nữa còn vang dội hơn cả lần trước.
Cảm giác đói khát mãnh liệt khiến tôi không thể không buông bỏ chút giãy giụa trong lòng, tâm không càm tình không nguyện tiến đến liếm lên lỗ tai Agaras một cái, ai ngờ hắn được một tấc lại muốn tiến một thước dịch má đến trước mắt tôi, ánh mắt tà tà liếc tôi, khóe miệng cong lên càng sâu.
Âm hiểm…
Tôi hung hăng chửi mắng trong lòng, nhắm mắt lại liếm liếm sườn mặt của hắn, kết quả tên này lại đưa bàn tay đến dưới cằm tôi, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve môi tôi, ánh mắt ái muội kinh khủng, rõ ràng còn có chút hưng phấn –
Tùy tiện tưởng tượng một chút cũng biết liếm ngón tay là hành vi có tính ám chỉ đến cỡ nào, nếu cứ tiếp tục như vậy chẳng lẽ còn phải liếm hết toàn thân hắn thì tôi mới lấy được thức ăn hả? Tôi đây thà chết đói còn hơn.
“Này, cái tên này!”
Mặt tôi đỏ lên trơn mặt nhìn hắn, cái tên đối diện lại nhếch miệng, xoay tay bắt lấy cổ tay tôi, vươn đầu lưỡi tùy ý liếm qua liếm lại.
Hành động này khiến tôi đột nhiên ngây ngốc tại chỗ giống như hóa đá không biết làm sao, bên tai nóng rát, sau khi Agaras tùy ý liếm đủ, ánh mắt ý vị thâm trường lại quét qua người tôi, đuôi cá uốn lên, thả người nhảy một cái liền thoát ra khỏi động, trong khi tôi còn chưa kịp phản ứng đã lẫn vào bóng đêm, chỉ còn tiếng nước vang lên ở phía xa xa.
Tôi buồn bực che lồng ngực đau buốt, bò đến bên cạnh cửa động muốn nhìn xem hắn đi săn thế nào, trước mắt lại đột nhiên sáng bừng, tầm mắt trở nên rộng mở.
Quả nhiên sào huyệt này nằm trên một vách đá bên rìa hòn đảo, chẳng qua độ cao so với mặt nước biển cũng không quá cao, Agaras chỉ cần thả người nhảy một cái là có thể lên trên, hơn nữa xung quanh còn có rất nhiều đá ngầm đan xen, giống như cầu thang dẫn thẳng đến mặt biển.
Phóng mắt nhìn ra xa, bốn phía đều là đại dương vô biên vô hạn, ánh trăng rắc trên mặt biển phiếm lên từng vầng sáng dập dềnh, nối tiếp với vòm trời ngập tràn ánh sao.
Gió biển thổi ngược từ dưới lên, vén tung quần áo và tóc của tôi, phảng phất như đang bay lượn.
Trăng tròn gần ngay gang tấc, giống như chỉ cần thò tay là có thể chạm vào, khiến người ta có cảm giác như đang đặt mình trong vũ trụ rộng lớn, chân đạp lên một chiếc phi thuyền, lưu lạc trong ngân hà mênh mông đằng đẵng.
Nhìn thấy cảnh đẹp thần bí đồ sộ như vậy, tôi không khỏi vui vẻ thoải mái, nhất thời quên mất thời gian, quên mất bản thân, đắm chìm trong thế giới mênh mông nơi đây, cho đến khi một bóng đen chợt phá tan mặt biển như tên nhọn, tôi mới đột ngột hồi phục tinh thần, nhìn thấy thân ảnh nửa người nửa cá mạnh mẽ kia xẹt qua một đường cong duyên dáng dưới trăng tròn, khi rơi xuống biển làm tung lên một mảng bọt nước lấp lánh như ánh sao, lại phảng phất không phải rơi vào trong biển, mà là trực tiếp chui vào trong lòng tôi, kích khỏi từng đợt sóng nước không cách nào bình lặng.
Trái tim tôi giống như nước biển bị bắn lên tận cổ họng.
Tôi ngây ngốc nhìn về phương hướng kia hồi lâu, mới miễn cưỡng thu tầm mắt lại.
Bằng không tôi thật sự rất sợ bản thân sẽ không nhịn được nhảy vào trong biển, bơi cùng với Agaras.
Tôi nhắc nhở bản thân, hẳn là nên thừa dịp hắn còn chưa trở về, nhanh chóng tra xét địa hình bên trong huyệt động một chút, chuẩn bị để về sau tìm cơ hội thoát thân.
Nghĩ như vậy, tôi mò mẫm từng bước đi vào trong huyệt động.
Sâu trong huyệt động lơ lửng rất nhiều sinh vật phù du giống như đom đóm, tản ra từng đốm sáng màu lam nho nhỏ, có tác dụng chiếu sáng rất tốt, giúp cho tôi có thể thấy rõ cấu tạo sào huyệt của Agaras.
Trung tâm huyệt động có một cái hố lõm xuống rất to, bên trong tràn ngập nước chảy, giống như một bể tắm thiên nhiên, tôi đoán dưới đáy chắc hẳn được thông đến đại dương, đây có lẽ là nơi bình thường hắn hay ngủ.
Tôi thật cẩn thân đi vòng qua bên cạnh nó, phát hiện phía bên trái có một cửa động chứa được nửa người chui qua, nhìn giống như một cửa sổ hình trứng, thế nhưng bên trong nó không sâu, liếc mắt là có thể thấy rõ, đây là một tử động không có cửa ra.
Tôi chú ý tới bên trong hình như có đặt một đống đồ, liền hiếu kỳ thò nửa thân thể vào nhìn.
Lập tức, tôi kinh ngạc phát hiện tất cả những thứ này đều là một số vột phẩm thuộc về nhân loại.
Thượng vàng hạ cám, cái gì cũng có, một lọ hương liệu, một viên trân châu, chế phẩm từ ngà voi giá trị xa xỉ, rượu vang đỏ, rượu đế, bia, mất thứ này đều là hàng hóa thường gặp trong thương mại Á Âu, ngoài ra còn có một số dụng cụ thường dùng trong hàng hải, không ít trong số đó đều đã từng được sử dụng trong quá khứ, tỷ như kính lục phân(*) và bản đồ hàng hải làm bằng da dê, niên đại xa nhất còn có một cái kính viễn vọng đơn bằng ống đồng chỉ thấy trong thế kỷ 18, cùng với một cái bánh lái dường như bị bẻ xuống từ một chiếc thuyền!
(*)Kính lục phân (sextant) là dụng cụ để đo góc kẹp giữa hai vật thể có thể trông thấy bằng mắt thường.
Trong hàng hải, sextant thường được sử dụng để đo góc kẹp giữa thiên thể và đường chân trời, góc kẹp đo được cùng với thời điểm đo cho ta vị trí tàu tại thời điểm quan trắc.
Do đó sextant là dụng cụ hàng hải cơ bản được sử dụng trong hành hải từ rất lâu rồi.
Người ta thường sử dụng nhất là vào giữa trưa để xác định vĩ độ người quan sát.
Ông trời của tôi, ngay lúc tôi đang cảm thấy khó tin vì những gì mình nhìn thấy, tôi lại đột nhiên thấy được một quyển từ điển tiếng Anh rất dày đã bị tàn phá không chịu nổi – Tôi lập tức hiểu ra đây chính là nguyên nhân Agaras lại có thể nói được tiếng Anh.
Hắn quả thật là một nhân ngư hiếu học…
Tôi tùy ý mở quyển từ điển này ra, thấy bên trong có một ít từ đơn bị vẽ lên mấy ký hiệu đặc thù bằng bút bi, cái này nhất định là do người đã từng sử dụng nó trước đây lưu lại, tôi lật lật vài cái, ngoài ý muốn phát hiện ở bên trong có kẹp một tờ giấy viết thư, mở ra, liền thấy rất nhiều bút tích lưu lại dày đặc trên giấy, tôi không xác định được đây là ngôn ngữ đến từ quốc gia nào, bởi vì chữ viết rất hỗn độn, còn phóng túng hơn cả tôi, hơn nữa trải qua năm tháng và nước biển ăn mòn, thật sự khó có thể nhận ra được là viết cái gì.
Tôi theo bản năng giấu nó vào trong túi quần, bởi vì có lẽ bên trong này sẽ ghi lại một vài chuyện về người đã gặp Agaras, tôi cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.
Mấy thứ này đủ để chứng minh Agaras ít nhất cũng phải hơn 300 tuổi rồi, chúng là nhân chứng cho kiếp sống dài đằng đẵng trong đại dương của hắn, là một ít chiến lợi phẩm hắn mang về, hoặc là, vật kỷ niệm.
Mà tôi, cũng có thể không phải là người đầu tiên hắn mang về sào huyệt…… Cũng không phải là “Bạn tình” đầu tiên hắn lựa chọn, dù sao tuổi tác của hắn chênh lệch quá lớn với tôi.
Tôi miên man suy nghĩ, trong lòng đột nhiên có cảm giác thật chua xót, thế nhưng tôi lập tức ép buộc bản thân loại bỏ ý niệm kỳ quái đó đi, tiếp tục đặt lực chú ý lên quyển từ điển kia, tùy tiện mở ra, trong lòng lại lộn xộn, có chút khó chịu.
Đáng giận, Dessaro, mày đang để ý đi đâu vậy! Nghĩ xem sau này phải rời khỏi đây thế nào mới là chính sự, con dã thú này mang bao nhiêu người đến sào huyệt thì mày quan tâm làm quái gì!
Tôi nhíu mày, xoay mặt nhìn qua hướng khác.
Sâu trong huyệt động này dường như vẫn còn tồn tại mấy cửa vào khác, nhưng ngay lúc tôi đang định chui ra khỏi động nhỏ, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một trận động tĩnh, tôi lập tức ý thức được là Agaras trở lại, liền vội vàng rời đi, ai ngờ vừa lui đến cạnh ao, thân ảnh Agaras đã bất ngờ không kịp phòng bị xuất hiện ở cửa động, dưới chân tôi trượt một cái, lập tức lảo đảo ngã cắm đầu xuống nước.
Mẹ nó, thật xui xẻo!
Tôi hoảng sợ sặc vài ngụm nước, ngay lúc tôi giãy giụa ngoi lên được bên trên, vừa ngẩng đầu đã phải trực tiếp đối diện với gương mặt Agaras, suýt chút nữa thì sợ tới mức ngã ngược trở về, lại bị bàn tay hắn lanh lẹ túm lấy eo, đuôi cá quấn lấy chân tôi, kéo ngang người tôi từ trong ao lên bờ, đặt xuống đất.
Trong ánh sáng âm u tôi không nhìn được rõ thần sắc của Agaras, nhưng vẫn cảm thấy chột dạ vì vừa rồi đã lật xem đồ đạc hắn cất giữ.
Tôi biết nhất định là hắn đã phát hiện ra hành vi vừa rồi của tôi, nhưng không biết liệu làm như vậy có khiến hắn tức giận hay không, bởi vậy cho nên khi bàn tay của hắn lần mò đến sau gáy tôi, tôi theo bản năng run run, chỉ sợ một giây sau hắn sẽ bóp chết tôi.
Thế nhưng, hắn chỉ đè gáy và đầu của tôi xuống, cúi người, miệng đề sát vào lồng ngực của tôi, liếm lên.
Tôi cứng ngắc rũ mắt nhìn, lúc này mới phát hiện vết thương do đạn bắn trên ngực lại rứt ra vì động tác kịch liệt vừa rồi, máu tươi đã nhuộm đỏ cả vạt áo ôi, mà tôi còn hồn nhiên không phát hiện ra.
Đầu lưỡi của Agaras tỉ mỉ liếm qua một vòng trên miệng vết thương của tôi, sau đó lại lướt xuống dưới theo đường máu chảy, xé vạt áo tôi ra, còn muốn liếm về phía bụng dưới của tôi.
Tôi vội vã rụt lui thân thể về phía sau, lấy tay túm lấy hai tai hắn ngăn cản hắn tiếp tục đi xuống: “Này…… Đừng liếm, tao cảm thấy tốt hơn nhiều rồi!”
Chết tiệt, còn tiếp tục liếm xuống nữa sẽ có phản ứng đó……
Tôi cắn chặt răng, những nơi tiếp xúc với đầu lưỡi hắn đều nổi lần một tầng da gà.
Thế nhưng lời nói của tôi không có bất cứ tác dụng gì, Agaras ngoảnh mặt làm ngơ tiếp tục liếm xuống, hai lỗ tai trắng mịn dễ dàng trượt ra khỏi lòng bàn tay trơn mịn của tôi, đầu lưỡi quơ quào từ ngực đi xuống theo vết máu, khiến bụng tôi mẫn cảm run lên.
Tôi chỉ còn biết đem tuyến phòng thủ duy nhất – thắt lưng quần nắm chặt, thật ra thì tôi đã dự cảm trước được khi ở cùng với Agaras nhất định sẽ phát sinh ra mấy chuyện sát súng ra lửa gì đó, chỉ là tôi không nghĩ lại đến vào hiện tại: Cơ thể của tôi bây giờ cũng không thể nào thừa nhận sự ép buộc của con dã thú này!
Nhưng hiển nhiên sự phòng thủ của tôi chẳng có tí tác dụng nào, bàn tay của Agaras xê dịch từ sau gáy đến trên quần tôi, sau đó nâng mí mắt lên nhìn chằm chằm tôi, sắc mặt tôi nhất thời trắng bệch, lắp bắp nói: “Không, không được.”
“Wet…you should take off cl…othing…” [Ướt, em nên cởi quần áo ra]
Agaras dùng ngữ khí gần như ra lệnh, trầm thấp nói ra từng câu từng chữ, hơi thở ẩm ướt phun trên người tôi, mùi hương kích thích tố ập vào mặt khiến trước mắt tôi tối sầm.
“Không sao đâu, tao vẫn mặc được, chờ một lát là khô thôi!” Tôi lớn tiếng tranh cãi, cũng nắm chặt thắt lưng quần hơn.
Nếu đổi lại là bất cứ nam nhân nào khác ở nơi này, tôi đều có thể không chút xấu hổ nghênh ngang lõa thể, nhưng đối diện lại là Agaras, không mặc ở quần áo lắc lư qua lại trước mặt hắn, quả thật chẳng khác nào cả người đầy máu nhảy vào lãnh địa của cá mập cả!
“Take off…” (lột ~) Agaras nhếch môi, ngữ khí tràn ngập uy hiếp.
Lưng của tôi phát lạnh.
Cuối cùng sự đấu tranh của tôi chỉ đổi lấy kết quả là quần bị xé rách thành hai mảnh, áo cũng hai ba cái liền bị lột xuống, toàn thân chỉ còn lại một cái quần lót tứ giác đáng thương.
May mà Agaras không có ý bắt ép tôi lõa thể toàn thân nữa, dưới sự đấu tranh thề sống thề chết che đũng quần của tôi liền miễn cưỡng thu tay.
Tôi giống như một con tôm cuộn người lên, xấu hổ không chịu nổi trừng Agaras, nhưng cũng chẳng dám phát tác.
Hắn lại không chút để ý đến ánh mắt căm tức của tôi rút ra mấy con cá từ sau lưng, nhìn bề ngoài thì hình như là một loại cá giống cá hồi, thuộc về thực phẩm có giá trị dinh dưỡng cao, hơn nữa nghe nói thịt rất mềm.
Đói khát khiến tôi không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng, chăm chăm nhìn Agaras dùng móng vuốt mổ bụng cá lôi nội tạng ra, cho đến khi hắn xé xuống một miếng thịt cá dài mảnh đưa tới bên miệng tôi, tôi mới như sực tỉnh khỏi giấc mộng.
Với tình cảnh hiện nay tôi cũng chẳng thể trông cậy vào việc ăn được thực phẩm chín, tôi không chút do dự nhận lấy thức ăn trước mặt, thử cắn xuống một miếng.
Khiến tôi ngoài ý muốn là, thịt cá rơi vào trong miệng không có đậm mùi tanh như dự đoán, chỉ có một chút vị nước biển nhàn nhạt, cắn xuống còn có vị ngòn ngọt, khiến khẩu vị của tôi bùng nổ, lang thôn hổ yết chén hết mấy con cá Agaras mang đến, sung sướng ăn no nê một bữa.
Ngay khi tôi thỏa mãn ợ một cái vì no, vài tiếng kêu kéo dài bỗng nhiên truyền đến từ ngoài cửa động, tôi nghe tiếng nhìn lại, kinh ngạc phát hiện dưới mặt biển không biết từ lúc nào đã nổi lên rất nhiều nhân ngư, bọn họ lộ đầu ra khỏi mặt nước, không biết vì sao đều nhìn vào tôi và Agaras, dường như đang chờ mong cái gì..