Devil Cry Dragon Advanture

Chương 30

Bên trong Dungeon, tại tầng ba có một lối đi tự nhiên hình thành từ những chấn động xa xưa dẫn đến một cái hang rộng lớn, nơi đó có rất nhiều người phụ nữ bị trói và dường như tất cả đều bị ngất đi do tác dụng của loại ma thuật kiểm soát diện rộng.

-Tìm thấy rồi!

Từ trong bóng tối, ánh sáng đỏ rực của ma thuật lửa soi rọi bầu không khí đen tối, Lia chạy ra theo lối mòn thông suốt từ Dungeon tới đây. Theo lời của Yuuji, cô đã rời đi nhanh chóng để giải cứu những người bị bắt cóc để đảm bảo họ an toàn tuyệt đối.

Thế nhưng việc không ngờ đã sảy ra.

Những chấn động của cuộc chiến đã ảnh hưởng khá lớn đến khu vực địa chất xung quanh và khiến cho lớp đá lớn phía trên trần rơi xuống lấp đi lối mòn dẫn ra tầng ba của dungeon và cả lối mòn nhỏ dẫn đến gần chỗ làng Lemon.

Tưởng rằng mọi chuyện kết thúc ở đó nhưng cũng may thay, cơn chấn động đã làm một phần của hang động nức ra tạo thành một lối đi khác dẫn đến tầng 11.

Lia nhanh chóng nắm bắt cơ hội đó, sau khi giải hoàn toàn những ma thuật kiểm soát nhóm phụ nữ thì cô cố gắng để đưa họ đến tầng kế tiếp vì ở lại đây chờ người đến giúp không phải là ý hay trong khi trần hang động có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Hiện tại cô cũng chỉ có một lựa chọn là di chuyển đến tầng 25, khu vực an toàn nhất trong Dungeon mà người ta hay gọi nó là [Safe Zone Dungeon] - Vùng an toàn.


Nơi đó có đầy đủ điều kiện để có thể sống sót, hay đúng hơn là đủ thức ăn và nước uống cho tất cả mọi người ở đây trong thời gian chờ người đến cứu hoặc nếu may mắn họ sẽ tìm thấy được Teleport System và có thể trở lại mặt đất an toàn.

Và cũng có lý do để họ không đi ngược lại lên trên vì ở tầng 10 là phòng của Boss tầng. Và cánh cửa thông suốt giữa tầng 10 và 11 chỉ mở khi con quái vật đó bị tiêu diệt. Hơn nữa boss tầng sẽ hồi phục hoặc hồi sinh sau 12 tiếng mỗi ngày và khi đó cánh cửa sẽ đóng lại.

Với ý nghĩ như thế.

- Đi nào, chúng ta sẽ tiến đến Vùng An Toàn, ai tự tin mình có khả năng chiến đấu hãy hỗ trợ những người khác, tôi sẽ mở đường!

Nhóm người khoảng chừng 30 cá nhân tiến vào khe nức và ra đến tầng 11. Trong đó chỉ khoảng 1/3 là có thể chiến đấu.

Mình chưa bao giờ nghĩ đến việc phải dùng đến nó. Nhưng lần này thì phải nghĩ lại rồi."

Với điều đó cuộc chiến của những người phụ nữ với lũ quái vật của Dungeon bắt đầu.

----------Skip time---------

Tầng 20.

Quá trình tiến lên từ tầng 11 đến tầng 20 của một Dungeon sơ cấp quả là chả có gì khá khăn đối với một mạo hiểm giả rank B như cô, thế nhưng điều đó chỉ đúng khi cô đi solo hay với một nhóm ăn ý.

- Cẩn thận!!

-Gruw!!!

-Ugh....

Lia vừa rút kiếm chém đôi một con sói đột ngột xuất hiện từ trong bóng tối và tấn công vào người phụ nữ đi sau cùng.


Tuy là khả năng tay đôi của cô rất tốt nhưng việc vừa bảo vệ một người vừa chiến đấu thì nó còn khó nhằn gấp nhiều lần khi đối đầu với lũ [Sói Bóng Tối].

Chúng có thể lẫn trốn trong bóng tối để tấn công bất cứ ai sơ hở.

Đổi lại việc người phụ nữ lúc nãy an toàn thì cánh tay trái của cô đã chảy khá nhiều máu, điều đó khiến sức chiến đấu của cô giảm xuống một chút. Dù vậy, thật may mắn khi cô không bị nhiễm trùng từ vết thương đó nếu không thì đó lại là một vấn đề rất lớn.

Mình nghĩ nên để mọi người nghỉ ngơi dưỡng sức cho những chuyện sắp tới.

Mọi người xung quanh Lia đã phần nào gục ngã vì kiệt sức, cũng chẳng trách họ được khi một người dân bình thường lại phải đối đầu với những mối nguy hiểm chết chóc này.

Nếu là Lia của trước kia thì cô sẽ run rẩy và tuyệt vọng mà khóc lóc. Nhưng bây giờ cô không phải là một đứa trẻ, cô đã từng đối đầu với những thứ nguy hiểm hơn thế này để có thể leo đến bậc mạo hiểm giả cấp B và lòng tự trọng của mình không cho phép cô bỏ cuộc trong khi đang cứu giúp những người phụ nữ này.

-.... Haa....

Lia nhìn cánh cửa trước mặt mình và thở dài.

Đây là cánh cửa mở đến căn phòng của boss tầng. Đã từng có lần cô đánh bại được boss tầng 20 cùng với đồng đội của mình, lần đó khá đơn giản khi có mọi người cover nhau tốt.


Nhưng hiện tại cô lại là người đang phải đi solo vì đơn giản những người chiến đấu được cũng chẳng thể chống lại áp lực mà họ sắp đối mặt.

Đắng đo suy nghĩ không phải là một cách hay vì chỉ sau một lúc nữa thì lũ quái sẽ lại xuất hiện. Thời gian hồi sinh của lũ quái nhanh gấp 3-4 lần boss tầng nên cô phải nhanh chóng kết thúc việc này.

Mình phải làm việc này.

Cô đẩy mạnh cánh cửa ra và đi một mình vào trong. Cánh cửa to lớn bằng thép mở ra phát lên âm thanh két khó nghe. Nó như một lời chào của sự bất an từ một nơi có thể coi là địa ngục.

Trước khi cánh cửa khép lại, Lia để lại những lời nói làm mọi người không khỏi lo sợ.

- Nếu cánh cửa này không tự mở ra lần nữa thì xin mọi người hãy cố gắng cầm cự, sớm thôi sẽ có người đến giúp đỡ. Về phần tôi........ Tôi sẽ làm những gì mình có thể lúc này.....

Chỉ với những câu nói đó, cánh của đóng lại và Lia biến mất.

Chap sau: Món quà của thần thánh.

Bình Luận (0)
Comment