Trong khe núi không thể ngờ là nơi ma pháp công hội đã tuyển chọn thật tốt. Trong thung lũng là một quả núi lớn bị san bằng, đường vào duy nhất là một con đường hẹp quanh co.
Hai bên con đường nhỏ núi cao ngất dốc đứng, ở giữa khe sâu có mấy cây dại, thật giống những tòa nhà cao chọc trời trong thành phố hiện đại.
Ngay cả vào ngày trong nhất cũng là cả ngày không thấy thái dương; theo con đường gấp khúc mà đi, bất kể lúc nào ngươi ngẩng đầu lên cũng chỉ có thể thấy được một mảnh trời bằng bàn tay.
Đúng là vì có đường vào như thế nên bảo địa này còn chưa bị người thường phát hiện.
Chỉ có điều Tiếu Ân vô cùng kỳ quái, thám tử của ma pháp công hội này, đến tột cùng là làm thế nào mà phát hiện ra được nơi tốt thế này.
Ba ngày trôi qua rất nhanh, gần như chỉ trong nháy mắt.
Scar, Arnezeder trong ba ngày này chỉ trầm như nước, lo lắng vạn phần cho Doha chưa tới, vẻ mặt của Tiếu Ân cũng giống họ, dường như cũng rất lo lắng.
Đương nhiên, Tiếu Ân khống chế rất chuẩn, vừa tỏ ra mình lo lắng lắm, nhưng không thể hiện quá mức, ngay cả hai vị trưởng giả kia cũng không nhìn ra sơ hở.
Sau ba ngày, bất kể là Scar hay Arnezeder cũng buông xuôi.
Nhiều ngày như thế còn không có tin tức gì, vị cường nhân đến từ phía Nam đại lục này, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
Arnezeder nhìn xa xa, cười khổ:
- Thân là ma đạo sĩ nghiên cứu nhiều nhất về ma thú biển, không ngờ lại là người đầu tiên bỏ mình. Thật sự là chuyện rất trào phúng.
Scar cũng than thở:
- Liên thủ với những ma đạo sĩ phía nam đó, thật không biết có đúng không nữa.
Tiếu Ân lắc đầu:
- Ngài suy nghĩ một chút nên giải thích thế nào với nhóm ma đạo sĩ đến từ phía nam thế nào đi.
Scar lập tức nhíu chặt mày.
Khi tới đây, cho dù là người bi quan nhất cũng tuyệt đối không nghĩ đến sẽ có người mất tích.
Đừng quên, bọn họ có thêm ba vị cửu tinh ma đạo sĩ. Cho dù là Tiếu Ân kém cỏi nhất cũng có một viên tinh hồn ma hạch có thể so sánh với cửu tinh ma đạo sĩ.
Thực lực hùng mạnh như thế, đủ để tung hoành khắp nơi.
Cho nên, khi phát hiện ra thiếu mất một người, thật đúng là lâm vào hoàn cảnh không biết giải thích thế nào.
Scar cười khổ liên tục:
- Sớm biết như thế, lúc trước chúng ta toàn lực ra tay, nói không chừng còn có thể giết chết được hai con cửu cấp ma thú kia.
Tiếu Ân kinh ngạc nhìn hắn:
- Đúng vậy, ngay cả khi chúng ta giết chết hai con cửu cấp ma thú kia, nhưng ngài cho rằng chúng ta sẽ không tổn thất gì sao?
Scar nghẹn lời, bất luận là ai đối mặt với cửu cấp ma thú cũng không dám nói mình có thể bình an thoát thân mà ra. Nếu bọn chúng đồng lòng phải kéo một người chịu tội, như vậy bất kể là ai cũng đau đầu.
Có lẽ, chỉ ngàn năm truyền kỳ mới có thể coi thường thực lực siêu cường của cửu cấp ma thú khi liều mạng.
Thật lâu sau, Arnezeder thở dài:
- Quên đi, nói chuyện này cũng chẳng có ý nghĩa gì. Chúng ta nên bàn bạc một chút làm thế nào dựng được ma pháp trận.
Scar cười khổ gật đầu, trong ba người, lão phiền lòng nhiều nhất.
Chẳng những phiền lòng vì phải dựng ma pháp trận, càng phiền lòng hơn là không biết sau này sẽ phải giải thích thế nào với nhóm cường nhân của đại lục phương Nam. Vừa nghĩ đến việc phải nói chuyện với bọn họ rằng cửu tinh ma đạo sĩ của các ngươi mất tích giữa biển lớn, đầu Scar đã to như cái đấu.
Trong ba ngày này, mấy người bọn họ đã nhớ thật kỹ địa hình ở bên ngoài khe sâu.
Tiếu Ân giơ tay điểm một chút, bản đồ địa hình toàn bộ khe sâu lập tức hiện ra trước mắt mọi người. Hắn không sử dụng Ký Ức thạch, cũng không dùng thiết bị phụ trợ gì, chỉ bằng vào ma thuật mà bày ra thôi.
Scar và Arnezeder kinh ngạc nhìn hắn, lập tức đánh giá lại thực lực của hắn.
Tiếu Ân cũng cười thầm, bằng cách này hắn cũng hợp thời thể hiện năng lực bản thân một chút. Nếu không, che giấu quá sâu, đối với hắn mà nói, cũng không phải chuyện tốt.
Tiếu Ân chỉ vào bản đồ:
- Ta không biết nơi này đến tột cùng là do ai phát hiện ra, nhưng ta không thể thừa nhận, người này tuyệt đối là một thiên tài. Một đại thiên tài về ma pháp trận đồ.
Scar há miêng thở dốc, khó hiểu hỏi:
- Tiếu Ân các hạ, vì sao ngài nói như vậy?
- Nơi này, nơi này, còn có nơi này.
Hắn chỉ liên tiếp lên mười ba điểm trên bản đồ
- Các người xem, địa hình nơi đó đều vô cùng thích hợp để dừựng một số ma pháp trận đồ đặc biệt. Nếu có thể xâu chuỗi với nhau, sẽ có thể khiến cho hệ thống phòng ngự của nơi này đạt tới một trình độ đáng sợ.
Scar và Arnezeder nhìn nhau, đều nhìn ra một chút vẻ kinh nghi trong mắt người kia.
Sau khi nói ra điều mình nghĩ, Tiếu Ân không thấy sự hưởng ứng của hai người còn lại, kinh ngạc nhìn họ, chỉ thấy hai khuôn mặt kinh ngạc và hoài nghi.
Tiếu Ân nhướn mày hỏi:
- Sao vậy?
Scar ho nhẹ một tiếng:
- Tiếu Ân các hạ, ta muốn nói, người phát hiện ra nơi này chẳng qua chỉ là một thành viên bên ngoài của ma pháp công hội. Hắn thậm chí còn không phải là ma pháp sư, càng không có khả năng tiếp xúc với các ma pháp trận đồ huyền áo có các kỹ năng ma pháp đặc thù này.
Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến, mặt đỏ lên, Scar tuyệt đối sẽ không lừa dối mình vì việc nhỏ này. Tuy nhiên, nói gì thì nói, phát hiện ra được một nơi cực phẩm thế này, thành viên bên ngoài của ma pháp công hội kia thật sự là quá may mắn.
Arnezeder cũng hơi hạ ánh mắt:
- Tiếu Ân, trong bộ tộc Nguyệt Tinh linh, công pháp sở tu của ta là nghiên cứu ma pháp trận đồ. Nhưng theo ý ta, nơi này, trừ truyền tống trận ở dải đất trung tâm, có bảy nơi có thể bố trí ma pháp trận đố phòng ngự.
Tiếu Ân nao nao, giờ mới hiểu được vì sao sắc mặt họ cổ quái như thế.
Gãi gãi da đầu, hắn hỏi:
- Ngài chỉ thấy có bảy nơi? Là bảy nơi nào?
Arnezeder chỉ ra bảy vị trí trên bản đồ:
- Trong số mười ba nơi người nói, có ba nơi dường như không thể dựng một ma pháp trận đồ mạnh mẽ nào. Ba nơi còn lại nằm giữa dải đất trung tâm, khu vực này nhất định không thể bị xâm chiếm, nếu không có ảnh hưởng thật lớn đối với truyền tống trận.
Tiêu Ân khẽ cau mày:
- Arnezeder đại trưởng lão, ngài dựng một ma pháp trận cần một diện tich lớn đến như vậy sao?
- Đúng vậy, đây là truyền tống trận vượt đại lục siêu cự ly đó. Cho dù là truyền tống trận ma pháp công hội đặt ra cũng không phức tạp rườm ra như thế.
Tiếu Ân do dự một chút mới hỏi:
- Có thể cho ta xem ngài đặt trận đồ ra sao?
Arnezeder không chút do dự xuất ra một phần ma pháp lục thư, Tiếu Ân ngưng thần đưa vào một chút tinh thần lực, chậm chậm nhắm mắt lại.
Nhất Hào đã sớm thức thời chiếu âm bản ma pháp trận đồ này lên máy tính của mình.
Tiếu Ân nhắm mắt ngồi yên trên mặt đất, Scar và Arnezeder cũng không quấy rầy hắn, vì họ biết hắn đang phân tích và cảm ngộ kết cấu truyền tống trận này.
Thực tế, khi Dohha nói, ngay cả khi vị hội trưởng ma pháp công hội thần bí kia cũng nói Tiếu Ân am hiểu dựng ma pháp trận đồ, tuy miệng họ không nói ra, nhưng trong lòng lại chưa chắc đã tin tưởng. Một người trẻ như thế, nếu đã tu luyện đến ma đạo sĩ, làm sao có khả năng phân tâm đi nghiên cứu ma pháp trận đồ rườm rà mà dù có bỏ ra tinh lực cả đời cũng chưa chắc đã có thể có thành tựu đó.
Cho nên khi Arnezeder nói trong tộc Nguyệt Tinh linh có nghiên cứu ma pháp trận đồ, cũng là có một tia ý tứ dạy dỗ.
Vô số ma pháp lộ tuyến ma pháp bay nhanh qua trong đầu Tiếu Ân, và Nhất Hào như một cái máy (thực chất là một cái máy) tổng hợp sửa sang lại, và đối chiếu với nguyên lý ma pháp trong thư viện trí nhớ của Nhất Hào, phân tích từng đường đi của mỗi bộ phận.
Nếu là trước khi đi vào vũ trụ, Nhất Hào sẽ rất khó đề xuất ý kiến gì với ma pháp truyền tống trận này. Nhưng sau khi Tiếu Ân nghiên cứu qua thượng cổ truyền tống trận vũ trụ, hắn cũng đã có một vài lý giải mới đối với kết cấu rườm rà của truyền tống trận.
Đặc biệt, ở một vài nơi mấu chốt, tuy chỉ là thay đổi nhỏ bé, cũng tác dụng cũng đã một trời một vực.
Một giờ sau, Nhất Hào đã phân tích thấu triệt truyền tống trận đồ đó, trên cơ sở đó tiến hành cải tiến.
Trên thế giới này, ngoài máy tính siêu cấp cường đại Nhất Hào, chỉ sợ không có người thứ hai có thể chỉ trong một thời gian ngắn kia làm được việc này. Sau khi mở hai mắt, trên mặt Tiếu Ân lộ vẻ tươi cười, hai tay cầm ma pháp lục thư, tinh thần ý thức không ngừng cải biến trên đó.
Loại lục thư này là vật phẩm đặc chế, cũng chỉ có sử dụng lực lượng tinh thần của ma pháp sư mới có thể thay đổi nội dung trong đó.
Một lát sau, dựa theo đề nghị của Nhất Hào, Tiếu Ân sửa lại một chút trong ma pháp trận, cũng không tính là quá lớn.
Sau đó hắn cầm lục thư trả lại cho Arnezeder.
Scar và Arnezeder thầm kinh ngạc, Tiếu Ân mới nhìn qua một chút, không ngờ dám làm liều sửa chữa nội dung. Nghĩ đến điều này, bọn họ quả thực không tin nổi.
Sau khi tiếp nhận ma pháp lục thư từ tay hắn, Arnezeder ngưng tụ ý thức tinh thần trong đó, vẻ mặt của bà dần trở nên kinh ngạc, ngưng trọng, thậm chí còn rung động.
Nói thực, Tiếu Ân sửa cũng không nhiều, thậm chí còn không đến một phần mười.
Hơn nữa, nơi hắn sửa cũng không phải những nơi mấu chốt, trong đó, nơi thực sự mấu chốt, chẳng qua hắn chỉ sửa có một tí thôi.
Tuy nhiên, chính cái sửa một tí đấy đã khiến trong lòng Arnezeder nổi lên sóng gió động trời.
Bên cạnh lục thư, Tiếu Ân có lưu lại một ít văn tự giải thích vì sao phải sửa. Giải thích đó ngắn gọn dễ hiểu, không có gì rườm rà phức tạp, nhưng chính những giải thích đơn giản đó, có thể được ví như ngọn đèn soi sáng, chỉ ra một con đường mới.
Đây là một ma pháp truyền tống trận hoàn toàn bất đồng với tất cả ma pháp truyền tống trận truyền thống. Arnezeder còn mơ hồ nhớ, bà đã tìm thấy trong một số bản sách cổ một số giới thiệu tương tự, nhưng nội dung này đã bị tàn phá không được đầy đủ, lại cũng không thể có được một hệ thống hoàn thiện tương đối.
Nhưng trong sự sửa đổi của Tiếu Ân này, bà lại thấy được một hy vọng có thể bổ sung vào nội dung một số ma pháp trận đồ trong truyền thuyết.
Đương nhiên, trừ những sửa đổi ở trung tâm, khu vực bên ngoài được sửa đổi nhiều nhất.
Sau khi được Tiếu Ân rút gọn, cả ma pháp trận như thể được rút gọn một vòng.
Kết quả này, chỉ cần dải đất trung tâm cũng đủ phạm vi, khiến cho mười ba ma pháp trận phòng ngự Tiếu Ân nói cũng đủ chỗ.
Arnezeder không kìm nổi rung động trong lòng, yên lặng không nói gì, đưa lục thư trong tay cho Scar.
Vị cửu tinh trưởng lão ma pháp công hội này ngạc nhiên nhận lấy, sau khi Arnezeder nhìn qua ma pháp trận đồ được cải biến, không ngờ không có đánh giá gì, đây quả thật là bất ngờ lớn.
Quét tinh thần ý thức một vòng qua lục thư, Scar cũng mặt nhăn mày nhó, hắn cũng hơi hiểu vì sao Arnezeder có vẻ mặt như thế.
Vì sau sự cải biến của Tiếu Ân, ma pháp trận đồ đã hoàn toàn vượt qua phạm vi có thể lý giải của bọn họ.
Nếu ma pháp trận này của Tiếu Ân có thể kích phát thành công, như vậy thì đúng là trong tay Tiếu Ân hẳn còn nắm giữ một hệ thống tri thức truyền tống vượt xa họ.
Nhưng nếu nói về tuổi của Tiếu Ân, điều đó căn bản không có khả năng.
Đừng nói là hắn không có khả năng tự mình sáng tạo, cho dù là muốn học ở đâu đó, thời gian học toàn bộ lý luận này, và trải nghiệm thực tiễn cũng không đủ!
Suy xét một lát, Scar cắn răng nói:
- Không được, ta không đồng ý cải biến lớn như vậy.
Tiếu Ân nao nao hỏi:
- Vì sao?
- Cải biến quá lớn, ta sợ tới lúc đó không thể kích phát thành công.
Hai mắt Tiếu Ân trắng dã. Lão già này, không ngờ không tin mình…
Hắn xòe hai tay nói:
- Scar các hạ, ta xin cam đoan với ngài, ma pháp trận này có thể vận hành thuận lợi.
Scar chần chừ một lúc, có lẽ vẫn đang dao động như con lắc. Đối với Scar thành thục lão luyện, cải biến lần này của Tiếu Ân thật sự rất mạo hiểm.
Tiếu Ân nhíu mày, nhìn Arnezeder, nếu bà cũng nói lời phản đối thì khổ rồi.
Arnezeder trầm ngâm hồi lâu, sau cùng ngẩng đầu, nhìn Tiếu Ân, ánh mắt có thêm vẻ khó hiểu:
- Tiếu Ân, trong lộ tuyến ma pháp ngươi sửa chữa, ta thấy có dấu vết của truyền tống trận thượng cổ. Ngươi hãy nói cho ta biết ngươi có gặp qua truyền tống trận của cổ nhân sao?
Hai mắt Scar chợt sáng lên, hắn kinh ngạc nhìn Tiếu Ân, ánh mắt cực kỳ phức tạp.
Truyền tống trận thượng cổ, theo như trong truyền thuyết và sách cổ, nghe nói có thể truyền tống ra ngoài đại lục, là một truyền tống trận siêu cấp hùng mạnh có thể tiến tới một nơi thần kỳ.
Vạn năm trước, sau khi chúng thần bỏ lại đại lục, các truyền tống trận truyền thuyết này cũng vì các nguyên nhân khác nhau mà dần dần biến mất.
Nhưng Arnezeder tuyệt đối không làm gì mà không có mục đích, cho nên Scar vội vàng nhìn chằm chằm Tiếu Ân, chỉ lo bỏ sót mất một tia phản ứng nhỏ của hắn.
Tiếu Ân do dự một chút mới nói:
- Không sai. Chẳng qua ta đã gặp qua truyền tống trận thượng cổ, hơn nữa còn học qua, thậm chí còn dùng qua.
Có tiếng hít không khí của hai vị cửu tinh ma đạo sĩ, nhưng bọn họ không chỉ là kinh ngạc và rung động, hơn nữa còn có sự hâm mộ thật lớn.
- Ngươi đã từng dùng truyền tống trận thượng cổ?
Scar run run hỏi.
- Phải.
Tiếu Ân đáp không chút do dự.
- Ngươi… đã đi qua nơi đó sao?
Scar do dự hỏi.
Tiếu Ân lắc đầu, đương nhiên hắn không thể nhận bừa, mỉm cười:
- Không có, ta chỉ sử dụng truyền tống trận thượng cổ để tiến hành truyền tống vượt qua đại lục thôi.
Nhìn Tiếu Ân có vẻ không muốn nói chuyện, tuy trong lòng Scar khó chịu như bị mèo cào, nhưng ngoài mặt vẫn giữ được bình tĩnh, có điều trong lòng lão cũng đang cực kỳ bất bình, thậm chí còn thầm nghĩ, nếu Tiếu Ân là một ma pháp sư bình thường thì tốt rồi, lão có thể bức cung bắt hắn làm theo ý mình.
Arnezeder lẳng lặng nhìn Tiếu Ân, rốt cuộc nói:
- Ta đồng ý với kế hoạch của Tiếu Ân.
Lúc này Scar cũng chỉ do dự một chút liền lập tức đồng ý, có lẽ trong tâm lão cũng muốn thử một chút trận pháp siêu cường có ẩn chứa bộ phận truyền tống trận thượng cổ đi.
Ngay một khắc đi tới trước đại lục của người da đen kia, Tiếu Ân cũng không nghĩ tới, không ngờ có ngày mình trở thành người chủ trì dựng ma pháp trận đồ.
Tuy nhiên, sau khi đánh lén Doha, hắn cũng đã quyết định, phải để cho ma pháp truyền tống trận hoàn thành thuận lợi.
Vì hắn cũng không muốn để lại cái cớ cho người ta nói, nếu để cho những người đó nói, vì khuyết thiếu mất cường nhân đại lục phía Nam trợ giúp nên bọn họ mới thất bại, thì Tiếu Ân thực sự là không có mặt mũi gặp ai.
Trước khi dựng truyền tống trận, Tiếu Ân xuất mười ba khối đá lớn nhỏ không đồng nhất làm móng. Sau đó xuất ra thiết kế ma pháp trận đồ Nhất Hào thiết kế.
Khiến cho Scar và Arnezeder sau khi thấy được ma pháp trận đồ đó, sự tin tưởng đối với Tiếu Ân lại càng tăng thêm ba phần.
Vì trên trận đồ này, Tiếu Ân đã triển lộ ra một số trận pháp uy lực hùng mạnh học của Hắc Long Vương.
Trận pháp đó không chỉ có một chức năng phòng ngự mà là cả ba mặt phòng ngự, tấn công, ảo thuật.
Sau khi dựng được ma pháp trận ba trong một này, lập tức khiến cho người ta cảm thấy mới lạ. Đương nhiên, năng lực của liên hợp trận pháp phòng ngự được đề cao thật lớn, hơn xa bảy trận pháp phòng ngự của hai người Scar lúc trước.
Sau ba ngày ba người cố gắng, mười ba trận pháp được dựng hoàn thành.
Scar và Arnezeder cũng thử nếm chút uy lực của trận pháp này, cũng không khỏi chậc chậc lấy làm lạ.
Loại trận pháp đơn giản này, bất kể ở đâu cũng có thể vượt xa hơn uy lực bọn họ có thể dự đoán. Trước mắt, xem ra, bọn họ có trận pháp này hiệp trợ, tương đương với việc tự nhiên hiện ra thêm một vị cửu tinh ma đạo sĩ bảo vệ.
Càng quan trọng hơn, trận pháp này là trận pháp tự tiêu hao, chỉ cần có thể bám trụ được trước sự tấn công của đối phương, cho dù bị phá hủy toàn bộ cũng không có gì đau lòng.
Quả thật, nhiệm vụ chính của bọn họ là có thể bảo vệ nơi này trong vòng một ngày để kích phát truyền tống trận, là thuận lợi hoàn thành.
Hoàn thành mười ba tiểu hình trận đồ, và sau khi thí nghiệm, hai người Scar đã không còn nửa điểm nghi ngờ năng lực của Tiếu Ân nữa.
Bọn họ có thể khẳng định, Tiếu Ân là có được trận đồ thượng cổ, cho nên mới có thể hiểu được trận pháp thần kỳ cũ kỹ đó. Nếu xét về trình độ trận pháp, hai bên đã không cùng cấp bậc, vậy hết thảy nghe theo Tiếu Ân phân phó mới là lựa chọn tốt nhất.
Bắt đầu ngày thứ ba, bọn họ cùng nhau dựng lên truyền tống trận cự ly siêu xa quan trọng nhất ở trung tâm thung lũng.
Trận pháp này tuy đã được Tiếu Ân sửa chữa và rút gọn, nhưng vẫn chiếm gần hết diện tích khe sâu, lại mất thêm ba ngày nữa mới hoàn công.
Tốc độ này, nếu để cho đám người Tiffani biết, chỉ sợ sẽ tức hộc máu tại chỗ.
Bọn họ để dựng một truyền tống trận cá nhân nhỏ cũng mất hơn mười năm, mà ba người Tiếu Ân không ngờ chỉ trong ba ngày đã có thể hoàn thành một truyền tống trận cự ly siêu xa cỡ trung. Sự chênh lệch quả thực không thể so sánh nổi.
Sau khi đặt ma pháp tài liệu cuối cùng để hoàn thành ma pháp trận đồ cuối cùng, thần sắc ba người Tiếu Ân lập tức ngưng trọng.
Vì họ biết, bước tiếp theo là bắt đầu kích phát trận đồ.
Một khi bọn họ dung nhập ma lực hoàn toàn vào ma pháp trận độ, phóng thích toàn bộ năng lượng tinh thạch của trận đồ, toàn bộ truyền tống trận sẽ tự điều chỉnh hoàn thành, và điều chỉnh chức năng chọn vị trí, hơn nữa phải thử kết nối với ma pháp trận của ma pháp công hội nơi xa.
Quá trình này sẽ kéo dài suốt một ngày, trong lúc đó không thể bị quấy rầy, nếu bị người khác phá ngang, thì tất cả công sức lúc trước sẽ đổ ra sông đổ ra bể.
Ma pháp công hội từng vố số lần bí mật dựng truyền tống trận, nhưng lần nào cũng là “suýt nữa” mà về. Lúc này đây phái bốn ma đạo sĩ cùng đi, kỳ thật là cũng có ý được ăn cả ngã về không.
Sau khi liếc mắt một cái, Scar lấy ra một đạo cụ ma pháp kỳ lạ trong vật phẩm không gian, nhẹ nhàng đặt trên mặt đất, sử dụng ma lực dẫn dắt, đạo cụ lập tức tản ra ánh sáng vàng.
Một lúc sau, ánh sáng vàng trên đạo cụ chợt sáng lên một chút, sau đó hoàn toàn biến mất.
Scar khẽ gật đầu:
- Ta đã thông tri với công hội, bọn họ cũng nhận được tin tức. Chúng ta có thể bắt đầu.
Arnezeder lên tiếng:
- Tiếu Ân, bắt đầu đi.
Tiếu Ân cười ha hả, hai vị ma đạo sĩ bình thường tâm lý rất ổn định, nhưng trong giờ khắc này cũng có phần lo lắng không yên.
Thực ra, cho dù là không thành công, mấy người bọn họ muốn chạy trốn cũng không vấn đề gì. Chỉ có điều vài người cứ lẳng lặng đến, nếu không thành công, chẳng những thanh danh đại tổn hao, hơn nữa, đại lục Hoàng Kim cũng tuyệt đối không dám dễ dàng phái chiến hạm ra.
Đây là liên quan đến đại kế của ma pháp công hội và bộ tộc Nguyệt Tinh linh, hai người bọn họ không khỏi khẩn trương.
Suy xét một chút, Tiếu Ân đi tới dải đất trung tâm, đầu tiên hắn phóng ra ba ma pháp trận đồ phụ trợ.
Ba trận đồ này chỉ có một tác dụng, là ẩn nấp và ảo thuật.
Sau khi phóng thích, toàn bộ địa hình đều có biến hóa nghiêng trời lệch đất, bất cứ kẻ nào cũng đều khó có thể nhìn ra sơ hở trong một khoảng thời gian ngắn. Đương nhiên tất cả đều là hư ảo, không phải là biến đổi thật sự. Nếu muốn thay đổi địa hình thật sự, sợ là chỉ có thần linh mới có khả năng này.
Sau khi kích phát ba trận đồ, trên bầu trời khe sâu lập tức chỉ có một tấm kính sáng trong suốt.
Đám người Scar biết, từ trong khe sâu nhìn ra làm một tấm kính sáng trong suốt, nhưng nếu là ở ngoài nhìn xuống, không còn là kính sáng gì nữa, mà là một dãy núi thật lớn, che giấu toàn bộ khe sâu trong đó.
Đồng thời, một làn sương mù tràn ngập trong lòng thung lũng phía trên tòa truyền tống trận, đây là ma pháp ẩn giấu trong sương. Tuy đám người Tiếu Ân biết, nếu đối phương có thể phát hiện truyền tống trận khắp trên đại lục, thì thuật che lấp rất có thể không có hiệu quả, nhưng không thử một chút thì thật không yên tâm.
Dạo qua một vòng dọc qua khe sâu, Tiếu Ân theo thứ tự kích hoạt mười tòa ma pháp trận khác. Cả khe sâu lập tức giống như tường đồng vách sắt không gì phá nổi.
Ngay cả bản thân Tiếu Ân muốn phá hư ma pháp trận này, cũng tuyệt đối không thể làm được trong nhất thời, càng không phải nói còn có ba vị cửu tinh cao thủ đỉnh đỉnh trấn thủ.
Chuẩn bị xong xuôi tất cả, Tiếu Ân đi tới ma pháp trận, khẽ nói một câu:
- Cầu may mắn.
Sau đó, hắn giơ tay hơi hướng về truyền tống trận.
Từ giữa tâm tòa truyền tống trận chiếm diện tích mấy trăm thước vuông lập tức bắt đầu sáng lên.
Điểm hào quang ấy dường như truyền ra xung quanh, dọc theo lộ tuyến một đoạn lại một đoạn sáng lên.
Trên tòa truyền tống trận này có hơn ngàn viên năng lượng tinh thạch, muốn kích phát thành công, ít nhất phải có được từ năm trăm viên trở lên phát huy tác dụng. Sau khi mỗi viên tinh thạch phát huy tác dụng đều đã kích phát được một bộ phận của trận đồ, cho đến khi toàn bộ được kích phát, hình thành một trận đồ siêu cấp lớn, kích phát thuộc tính không gian thông suốt thiên địa.
Với ma pháp trận chưa từng được kích phát trước đó, trong tâm bọn họ có lẽ vẫn còn một chút lo lắng.
Nhưng sau khi ma pháp trận được kích phát, ba người bọn họ trong nháy mắt bình tĩnh lại, nhìn nhau, chậm rãi ngồi xuống đất, lẳng lặng đợi.
Tới giờ khắc này, có thể bảo vệ một ngày hay không, cũng chỉ có làm hết sức.
Khí thế ma pháp trận ngày càng mạnh, ánh sáng rực rỡ kia dường như muốn phóng lên trời.
Nhưng khi hào quang đó rọi lên gặp tầng sương mỏng cũng bất ngờ dừng lại.
Tầng sương mù đó dường như có khả năng đặc biệt, không ngờ có thể phân giải hào quang tan rã.
Tuy hào quang ngày càng mạnh lên, nhưng thủy chung vẫn không thể đột phá được phong tỏa của tầng sương.
Ba người Tiếu Ân nhìn nửa mừng nửa lo. Nói thật, ngay cả bản thân Tiếu Ân trước đó cũng không từng ôm bao nhiêu hy vọng với trận đồ bí mật này. Nhưng tuyệt đối thật không ngờ, trận đồ được hy vọng thấp nhất này ngay từ đầu đã cho họ một ngạc nhiên vui mừng lớn.
Phần nổi của năng lực ma pháp trận đồ, năng lượng ma pháp khổng lồ dường như đang chuyển động, một tầng sương mù cuồn cuộn ào ào xuất hiện, bao phủ cả khe sâu, ngay cả ba người Tiếu Ân cũng bị chôn trong làn sương, giơ bàn tay không thấy năm ngón.
Nhưng ba người bọn họ không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, hận làn sương đó không thể nồng hơn gấp trăm lần mới tốt.
Nhưng nguyện vọng của bọn họ cũng không được thành. Hào quang của truyền tống trận không ngừng sáng thêm, đã khiến cho làn sương dần mỏng đi, mà tài liệu xây dựng ma pháp trận đồ lại dần dần ảm đạm.
Tài liệu đó vốn chỉ là một thứ bình thường, tuy có thể phát ra tác dụng tương ứng nhưng bất kể là uy lực trận đồ hay thời gian, đều tuyệt đối không thể so sánh với hàng cao cấp. Có thể duy trì tới bây giờ không sụp đổ đã là mừng lắm rồi.
Cuối cùng, một tiếng vỡ rất nhỏ, cả tài liệu dựng ma pháp trận đồ ẩn nấp ầm ầm vỡ ra.
Tầng sương mù trong không trung lập tức tan thành mây khói, mà ánh hào quang kia giống như được sổ lồng nhanh chóng tỏa khắp đất trời.
Scar và Arnezeder hai người rõ ràng thấy được, không phải ma pháp trận đồ ẩn nấp sụp đổ vì tài liệu bị tổn hại, mà là ma pháp trận sau khi chịu đựng quá khả năng, gần như trong nháy mắt, tất cả tài liệu ma pháp đều vỡ hoàn toàn trong nháy mắt.
Như vậy cho dù có muốn thu về những tài liệu này cũng không dùng được.
Tuy nhiên, bởi vậy cũng có thể chứng minh, tòa ma pháp trận này của Tiếu Ân được bố cục rất hợp lý, thiết kế rất tinh diệu.
Nếu như trong đó chỉ có một chút xíu xíu sai lầm, thì cả tòa ma pháp trận đã sớm vì tổn hại tài liệu mà rơi vào tai ương.
Vừa nghĩ đến đây, hai vị cửu tinh ma đạo sĩ đại biểu cho thế lực bất đồng đều nhìn Tiếu Ân thêm vài phần khâm phục. Thật không hiểu vì sao tuổi hắn nhỏ thế mà có thể nắm giữ được ma pháp trận tinh diệu như vậy.
Thực ra hắn thầm thở dài không ngừng.
Ma pháp trận đồ hắn lấy ra đều là kế thừa từ lão già Hắc Long Vương.
Lão long ấy đã có hơn mười vạn năm nghiên cứu ma pháp trận đồ, ma pháp trận đồ lão truyền lại cho hiển nhiên là tinh phẩm. Có thể làm được thế này tất nhiên không có gì lạ.
Nhưng ma pháp trận có tác dụng giống nhau, vì tài liệu khác nhau, hiệu quả phát huy được quả nhiên cũng khác nhau thật lớn.
Nếu trong tay Tiếu Ân có dư thừa tài liệu ma pháp cao cấp, hắn thậm chí còn nắm chắc co thể phát huy hiệu quả của ma pháp trận đồ này gấp hàng trăm lần. Nhưng vấn đề là ma pháp tài liệu cao cấp trên tinh cầu này dường như đã hoàn toàn hết sạch. Trừ phi hắn đến cửa hàng giao dịch trên vũ trụ mua, nếu không thì cũng đành không bột đố gột nên hồ. Căn bản đừng nghĩ có thể có được đầy đủ hết.
Scan thở dài thật dài, ngàn vạn cảm khái:
- Tiếu Ân các hạ, ma pháp trận đồ ngài thiết kế thật sự rất giỏi. Không ngờ kiên trì suốt mấy giờ, nếu trước đó chúng ta đổi mười ba ma pháp trận đồ này đổi hết thành mười ba ma pháp trận ẩn nấp, có lẽ căn bản không cần động thủ cũng có thể chống đỡ qua ngày này.
Nghe xong, Tiếu Ân và Arnezeder nhìn nhau cười khổ.
Kết quả này, trước đó, có ai đoán được đâu.
Khi khí tức ma pháp truyền ra ngoài lần thứ nhất, trong lòng mọi người lập tức có cảm ứng mơ hồ, hình như khí tức này đã bị ai đó phát hiện.
Loại sức mạnh này khiến cho bọn họ có cảm giác như biển lớn đại dương, căn bản là không biết được nông sâu của đối phương. Tuy nhiên cũng may loại sức mạnh này dường như có công năng dò xét mà không có khả năng phòng ngự và công kích. Nếu không ba người bọn họ căn bản là không cần đứng đợi ở đây mà nhanh nghĩ biện pháp chạy thoát thân đi thôi.
Vì đối diện với cỗ lực lượng này, bọn họ không có gì chắc chắn có thể chịu được một kích trí mạng.
Ba người trao đổi ánh mắt, không khỏi cảm thấy hoảng sợ.
Nếu nói, trước kia bọn họ thật sự còn có một tia hoài nghi không thể dựng thành công truyền tống ma pháp trận trên đại lục người da đen, thì giờ phút này coi như có thể tự mình hiểu.
Hóa ra trên đại lục người da đen, thật sự là có một loại lực lượng thần kỳ có thể giám sát toàn bộ đại lục.
Đến tột cùng thì đây là loại lực lượng gì? Thế nào lại có thể thần thông không thể tin nổi như thế?
Trong một thời gian ngắn, trong lòng bọn họ đều có nghi vấn, không biết đại lục người da đen có loại lực lượng này thủ hộ, có thể bị Hoàng Kim đại lục đánh bại không?