Dị Giới Dược Tề Sư (Dịch)

Chương 47 - Tôi Là Mẹ Con Bé!!!

Vài phút sau, Lâm Ân vừa lòng nhìn nữ quỷ với hàm răng trắng nõn ở ngay trước mặt, nhưng quy trình này còn chưa chấm dứt. Tiếp theo, hắn lại lấy ra một bình dược tề hơi thở thơm mát hình dáng tinh xảo, rồi “Phụt phụt” lên hàm răng kia.

"Có phải hiện giờ chị cảm thấy hơi thở của mình lập tức trở nên tươi mát hơn rất nhiều hay không?" Lâm Ân lấy một cái gương ra, mỉm cười rồi đặt ngay trước mặt người phụ nữ nọ.

Cô ta nhìn thấy toàn bộ gai ngược cùng với xúc tu chui ra từ bên trong vết nứt trên mặt mình đều đã chuyển thành màu sáng bóng, còn có hương vị vô cùng tươi mát nữa, vẻ mặt lập tức dại ra.

Trên thực tế, trong vài phút thời gian này, gần như đại não của cô ta vẫn đang rơi vào trạng thái mơ màng.

Bởi vì loại chuyện này quá mức khó hiểu!

Phương hướng phát triển của nó hoàn toàn không giống những gì cô ta vẫn luôn tưởng tượng!

Hắn không sợ coi như xong, nhưng vì sao hắn có thể lộ ra vẻ mặt hưng phấn mà vui vẻ chăm sóc khoang miệng cho cô ta chứ...

Đây là phản ứng mà một nhân loại bình thường nên làm ra sao?

Không phải dựa theo kế hoạch bình thường, hắn nên hoảng sợ mà thét chói tai, sau đó còn khủng hoảng tới mức tè ra quần rồi ba chân bốn cẳng chạy trốn sao?

Không thích hợp!

Nhân loại này không thích hợp!

Ca ca ca ——

Người phụ nữ kia vươn tay, dùng sức mà khép lại gương mặt mới nứt vỡ của mình, khôi phục lại hình tượng ngự tỷ nhân loại phong tình vạn chủng lúc trước kia.

Ba ——

Cô ta đập xuống quầy, lạnh lùng nói: "Bớt mở miệng tâng bốc lão nương đi, lần này tôi tới đây tìm cậu là có chuyện chính sự. Nói mau! Có phải ngày hôm qua cậu đã làm giải phẫu cho một tên Ma Đầu Heo, đúng hay không?"

【 độ nguy cơ 71%】

Lâm Ân suy tư một chút rồi đáp: "Đúng."

Nữ quỷ kia nheo mắt, cười lạnh nói: "Cậu đã giải phẫu cho hắn, còn lôi ra một đứa hài nhi từ trong bụng hắn, có đúng hay không?"

Ngay lập tức, trong đầu Lâm Ân đã xuất hiện hình bóng của con Quỷ Anh kia.

"Xin hỏi chị là?"

Nữ quỷ kia đầy sát ý nói: "Tôi là mẹ con bé."

Lâm Ân: "!!!"

...

Đây tuyệt đối là chuyện Lâm Ân không thể ngờ nổi.

Bởi vì hắn hoàn toàn không nghĩ ra điểm liên hệ giữa con Quỷ Anh thích tan vỡ kia và nữ quỷ xinh đẹp trước mắt.

Lâm Ân trừng mắt nói: "Chị cứ an tâm một chút chớ nóng vội, an tâm một chút chớ nóng vội, tôi chỉ cảm thấy vô cùng khó hiểu mà thôi, bởi vì một quý bà xinh đẹp như chị, làm sao có thể vừa mắt tên Ma Thịt Heo xấu xí kia? Hơn nữa kể cả khi câu chuyện này là thật, thì có gì để chứng tỏ rằng cô bé kia là con của chị?"

Người phụ nữ kia cười lạnh một tiếng, nói: "Cậu đừng có giả bộ hồ đồ với tôi."

“Cậu có biết tình huống đó là gì hay không? Ừm… hẳn là hắn cũng nói cho cậu nghe rồi, là một tháng trước hắn từng ăn một con tiểu quỷ, nhưng rất không may, con tiểu quỷ kia chính là một bộ phận rơi ra từ trên người tôi."

"Cho nên nếu nó đã thành hình, thì tôi chính là mẹ của nó."

Lâm Ân: "!!!"

Lâm Ân dùng sức mà giữ cho cảm xúc của bản thân bình tĩnh lại, hắn tiếp tục thăm dò: "Vậy chị tới nơi này là..."

Người phụ nữ kia cười lạnh mà liếm đôi môi màu đỏ tươi của mình, nói: "Đương nhiên là muốn đón con gái của tôi trở về rồi, nếu tôi đoán đúng, hẳn là hiện giờ, con gái của tôi đã trở thành một con quái vật tai họa rồi?"

Lâm Ân trừng lớn con mắt, sau đó lui về phía sau từng bước một: "Ách, nói như thế nào đây..."

Mà chỉ trong nháy mắt này, gương mặt của người phụ nữ kia lại một lần nữa nứt toác ra, toàn thân từ trên xuống dưới không ngừng chảy xuôi một lớp dịch nhầy tanh hôi.

Vô số sợi xúc tu “Hoa lạp lạp” mà lan tràn trên mái tóc của cô ta, hai cánh tay mảnh khảnh lại “Ca ca ca” mà mọc dài ra từng viên, từng viên nhãn cầu.

Cô ta cười lạnh lập tức tới gần Lâm Ân từng bước một, nói: "Giết chóc! Ác ý! Oán niệm! Tà ác!"

"Con gái của tôi sẽ có được hết thảy những phẩm chất làm cho người ta sung sướng từ tôi, nếu nó đã được sinh ra, thì nhất định phải trở thành một tay thợ săn đủ tư cách, mang đến tai họa và ác mộng cho tất cả mọi người!"

【 độ nguy cơ 81%】

【 độ nguy cơ 91%】

Lâm Ân run rẩy lui về phía sau, nhưng phần lưng đã đụng phải quầy thuốc đằng sau, đã hết đường, không thể tiếp tục lùi lại được nữa.

"Quý bà này, chị cứ chờ một chút trước đã! Làm sao chị có thể chứng minh được rằng cô bé kia chính là con gái của chị chứ? Nếu chị muốn nhận lại nó, theo tôi cảm thấy hẳn là chị nên để cho tên Ma Đầu Heo kia đi tới giáp mặt đối chứng nha!"

Lâm Ân vội vàng nói chuyện, muốn kéo dài thời gian.

Người phụ nữ kia nghe xong lý do của hắn, lập tức cười lạnh nói: "Đối chứng sao? Được! Để tôi gọi hắn ra đối chứng cùng cậu!"

Vừa dứt lời, “Oa” một tiếng, chỉ trong nháy mắt người phụ nữ nọ lại mở cái miệng khổng lồ như chậu máu của mình ra, cùng với từng chuỗi âm thanh nôn ọe.

Rất nhanh, cái đầu heo bị phủ kín bởi một lớp dịch nhầy đã chui thẳng ra ngoài từ trong miệng cô ta, rồi rơi xuống quầy hàng.

Bình Luận (0)
Comment