Dị Giới Thiên Anh Hùng Ca Của Người Và Thần

Chương 16


Chương I: Sát Kiếp
Tập 16: Cà Khịa Với Lương Tâm
Đây là..

nơi nào..?
Negro mờ màng mở mắt, nàng chợt nhận ra mình không biết từ lúc nào xuất hiện tại nơi không gian bốn phía màu trắng xóa.
Nhưng rất nhanh nàng phát hiện là nơi này có gì đó nàng cảm thấy rất quen thuộc.
“Nơi này… không thể nào… nơi này không thể nào là …”
“Đúng vậy, đây là thế giới nội tâm của cô…”
“Hay đúng hơn…là của chúng ta.”
Lúc Negro đang chuẩn bị nói gì đó chợt một âm thanh hiền hòa, ấm áp nói ra trong đầu nàng ý nghĩ.
Trời ** … cái giọng nói này… không thể nào…
Bất cứ ai nghe xong âm thanh này, bản thân đều không tự giác được thấy yên lòng, yên bình, trong vô thức không nhịn được sinh ra hảo cảm với chủ nhân của giọng nói này.
Nhưng với Negro thì có vẻ không phải vậy, khoảnh khắc nàng nghe được cái giọng nói đó, nàng như thể ăn phải còn ruồi vậy cảm thấy cực kỳ kinh tởm.
“Lại là ngươi! Are you Fucking kidding me!!”
Bộ dáng nhìn có vẻ rất bực bội Negro quay đầu, tiến vào mắt nàng là một thanh niên trẻ trung nhìn đâu đó khoảng 17 18 tuổi, hắn một đầu tóc đen ngắn cao ráo, thân hình thon gọn, khí chất ôn hòa như thư sinh cộng thêm mặc trên người hắn bộ vét trắng, với dáng vẻ này của ngươi thanh niên làm người không kiềm được liên tưởng tới trong các trang truyện tiểu thuyết mà các tiểu thư cô gái trẻ thường hay cầu mong ảo tưởng bạch mã hoàng tử.
“Chúng ta lại gặp rồi, một cái khác ‘ta’.”
Đối mặt với ánh mắt như giết hắn của Negro, thanh niên trẻ không chút nào sợ hãi, hắn cười cười ôn nhu nói.
“Ngươi! ngươi để cho ta thở có một cái có được không!!?”
Ngay khi thấy người thanh niên đó, Negro trong không chút nào gọi là vui vẻ, dòng máu trong huyết quản của nàng dồn hết lên não, gân xanh tức khắc phủ đầy trên trán nàng.
“Như vậy không được đâu ‘ta’ ơi, né tránh một mặt khác nội tâm của mình như vậy là không tốt đâu.”
“Đi Con M Nó cái nội tâm, tao nhớ là đã giết mày rồi cơ mà! Hai lần!!”

“Đối diện với nó đi ‘ta’ ơi, chừng nào cô còn sống, cô không thể nào giết được chính lương tâm của mình.”
“Đây thật là vô lý, ta là một vị thần đúng CMN nghĩa luôn, không lý nào mà TA!! không! thể! GIẾT!! được cái thằng khỉ tự gọi ‘lương tâm’ của mình được.”
“Nói cho chính xác, cô chỉ là Bán Thần không phải Thần, hai từ này nhìn giống nhưng thật ra khác biệt một trời một đất đấy.”
Nam ‘Anh Kiệt’ nhúng vai, trong giọng nói có chút gì đó như trêu chọc buồn cười nhìn vào Negro nói.
“Vì vậy đáp án là không! Cô không thể giết được lương tâm của mình, cô chỉ đơn thuần là làm ‘tôi’ tạm thời biến mất thôi.”
“Và ta sẽ làm lại nó..

một lần nữa…nhưng lần này, là mãi mãi luôn.”
Giọng nói dần dần trầm xuống, Negro híp mắt trong con người léo lên một tia sáng.

“à Ta tin cô có thể và tôi sợ phát khiếp vì điều đó, nhưng buồn thay…đó là không phải với bây giờ cô.”
Nam ‘Anh Kiệt’ không chút nào sợ hãi, hắn nhẹ nói một câu làm nhắc nhở Negro rằng nàng đã bị Odin lấy đi hết sức mạnh bây giờ không phải trong thời kỳ mạnh nhất của mình.
“Hừ!! nói đi ngươi rốt cuộc muốn gì.”
Thừa hiểu điều đó Negro thu hồi sát khí của mình.
“Ôhhh ~ không có gì… chỉ là ta hi vọng cô…cô biết đó….là cô có thể tin tưởng người khác một chút không…tình hình gần đây của cô khá là…căn thẳng làm ngưới cực kỳ bất an.”
Nam ‘Anh Kiệt’ Đôi măt như cún con cầu xin, với vẻ ngoài điển trai của làm ra động tác trẻ con manh manh như thế phần lớn nữ tính không thể nào từ chối được lời của hắn.
Nhưng đáng tiếc với bản thân một cựu nam tính cộng thêm cái việc nàng là một kẻ vô tình Negro không chút nào cảm giác nàng lạnh lùng nói.
“Lòng tin chỉ dành cho lũ trẻ con...”
“…và lũ chó.”
“…và lũ đần.”
“Không tin tưởng ai lắm ha, vì thế mà cô luôn không có bạn.”
Hự.


Chính vì thế ta luôn ghét ngươi.
Một lời đó như đánh vào chỗ đau của Negro, trán nàng nổi gân xanh, thành thật mà nói nàng thực sự rất không thích đối mặt với một kẻ rất hiểu rõ ý tưởng nội tâm của nàng, nhất là kẻ đó lại còn chính là bản thân mình, bắt đầu có chút mất kiên nhẫn Negro nói.
“Bớt vòng vo tam quốc, nói thẳng vấn đề chính đi.”
“Được rồi, tôi đơn giản chỉ muốn cô là bớt giết ngươi lại có được không hay thôi.”
“Ý tôi là…cô nhìn đi…122, 122 người đấy, kể từ lúc cô xuất hiện ở thế giới này, không tới một tuần cô đã giết 122 người rồi.”
“Lũ tâm thần sát nhân cũng không giết nhiều người như thế, chúng có khi còn phải quỳ xuống gọi cô một tiếng sư phụ luôn nữa đó.”
“Ta giết chúng vì đó là chúng tự chịu…”
“Ta không tìm tới chúng…là chúng tự tìm rắc rối trước, tự làm tự chịu, ta là tự vệ chính đáng.”
“Cô ngồi im cho bọn chúng đánh cả ngày còn chưa chắc là làm trầy được da của cô, chứ đừng nói là đả thương.”
“Cô thuần túy là chỉ muốn giết người thôi, cái con điên.”
“Ta điên thì có liên quan gì…”
Thậm chí không phủ nhận là mình điên.

Nghe được lời đó của Negro xong, Nam ‘Anh Kiệt’ duỗi tay xoa hai mắt hắn biết bây giờ có nói kiểu gì cũng sẽ không lọt tai Negro.
“Nói chung là, cô làm ơn có thể bớt giết người lại được không, như vậy rất không tốt tinh thần, nó thực sự! thực sự! là rất gây stress lắm đấy, không sớm thì cũng muộn cô sẽ mất trí.”
“Vấn đề là….”
Negro giống như không thích lắm với điều đó, nàng duỗi ngón tay muốn nói một lời nhưng lập tức bị Nam ‘Anh Kiệt’ cắt lời, hắn hung dữ chỉ ngón tay vào Negro nói.
“Tôi thề với thượng đế!! Nếu cô mà không làm theo, tôi sẽ cạo trọc đầu cô!! Tôi thề đó.”
“Chậc! được thôi… ta sẽ bớt được chưa Jeeazz.”

Mặc dù rất không thích có người đe dọa mình và nàng biết tên này thuần túy chỉ là quá khứ còn sót lại đâu đó lương tâm duy tâm vật chất, hắn không thể nào đến từ vật lý ảnh hưởng tới nàng, nhưng nàng hiểu sao cảm thấy tên này tuyệt đối nói được là làm được.
Thế là vì không muốn thấy cái cảnh mình trọc đầu như người ung thư, nàng đành đồng ý.
“Cảm ơn chúa!!”
Như nghe được phước âm trên trời, Nam ‘Anh Kiệt’ vươn cao hai tay hoan hô.
“Tại sao lại cảm ơn lão? Ngươi không phải nên cảm ơn ta mới đúng chứ.”
“FUCK YOU Negro!!”
Trong giây lát sau lời thô tục của nam ‘Anh Kiệt’ Negro bật người ngồi dậy, nàng ngay sau đó liền phát hiện mình vừa nằm trên một chiếc giường gỗ, mà xung quanh là bàn ghế cùng với một ít nội thất làm từ gỗ với độ chế tác rất tinh tế và xinh đẹp.
A! Quay về rồi.
Nhận thấy đây là ngôi nhà gỗ mà cô loli nữ vương Elf sắp xếp cho mình, Negro bực bội gãi đầu.
Haizz trời ạ ~ cứ nghĩ là đã xẻo được tên đó vài năm trước rồi.
Nhiều năm trước lúc còn ở Lam Tinh bị cái tên khỉ gọi là ‘lương tâm’ hành hạ tâm trí của nàng không biết bao nhiều lần, chịu hết nổi hắn nàng thử giết hắn, nhưng lần nào ở khi nàng đã cho là giết được hắn rồi, thì hắn cũng một cách quỷ quái xuất hiện mà ám nàng giống như lần này khiến Negro buồn bực không thôi.
Hi vọng Outer God tri thức có phương thức pháp nào đó ‘giết’ được lương tâm, không thì sớm hay muộn.
Nàng không chết vì bị giết thì cũng bị tên trời đánh đó chọc tức chết.
Nghĩ vậy Negro có chút bội phục mấy ông thánh trong các cuốn truyện tiểu thuyết nàng đã từng đọc khi còn ở địa cầu, nàng không hiểu mấy ông thánh đó làm thế quái nào mà giết ‘lương tâm’ của dễ dàng như vậy.
Của nàng thì cứ như thánh đấu sĩ lũ tiểu cường nhân vật chính ấy, không những không chết mà còn lợi hại hơn, trực tiếp uy hiếp nàng.
Haizzz ~
Biết là từ nay về sau, sẽ có một thằng không khác gì là đường tam tạng sẽ lãi nhãi khẩn cô nhi chú (Kim cô chú) trong đầu mình, làm nàng bắt đầu có chút hiểu cảm xúc của con khỉ đá kia rồi, hận không thể một gậy đánh chết lão nhưng không được.
CMN đây là muốn đòi mạng ngươi…à không đòi mạng thần mà.
Haizzz ~
Negro lần thứ hai thở dài, nàng giống như đã nhìn một tương lai tăm tối đang chờ nàng ở phía trước.
……………………………………………….
“Như vậy thì để tại hạ vào thẳng vấn đề nữ vương bệ hạ.”
“Tại hạ muốn các vị, tộc Elf làm việc cho tại hạ.”
Đứng ở trung tâm của một căn phòng rộng lớn Negro quan sát ngồi ngay ngắn trên ngai vàng tâm thần 10 phần thận trọng cảnh giác nhìn mình cô loli nữ vương nàng nói.
“Kthanid các hạ…Các hạ đây là muốn Elf chúng tôi làm thuộc hạ của ngài?”
Lily nhăn mày nàng có chút khó khăn nói.

“Không, bệ hệ hiểu nhầm ý tại hạ rồi, tại hạ muốn các vị làm việc cho tại hạ với tư cách là giữa ngươi thuê và ngươi làm công quan hệ.”
“Không phải là giữa chủ và nô.”
“Vậy sao…”
Lily nghe xong chút yên lòng, nói thật nếu cái ngươi mạnh mẽ tên ‘Kthanid’ nhà lữ hành này có ý tưởng muốn bắt các nàng làm thuộc hạ bề tôi của nàng ta, nàng thật không có cách nào để phản khán một người mạnh như Kthanid ngoài việc thuận theo yêu cầu của nàng ta.
Và nàng cũng đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất tương tự như vậy, mau thay tình hình nó đã không có diễn ra tệ đến như nàng tưởng.
Chỉ là đáng tiếc, nhìn cái cách Kthanid các hạ hành sự trông không giống như là một kẻ gian ác, nếu vậy nàng mong Kthanid muốn các nàng làm thuộc hạ cho nàng ta, như vậy tộc Elf các nàng có thể có được một chỗ dựa mạnh mẽ.
Đáng tiếc.
“Nhìn bệ ngài có vẻ khá cảnh giác tại hạ.”
Negro theo quan sát nhận thấy sắc mặt của cô loli nữ vương nhìn lúc thì nhẹ lòng, lúc thì đáng tiếc sau khi nghe nàng nói vậy, nàng nhếch miệng nói.
Biết suy nghĩ của mình viết hết lên mặt và đã thất lễ, Lily vội vàng nói.
“Xin thứ lỗi cho tôi, tôi không có ý như vậy, nhưng xin các hạ hiểu cho, với một ngươi mạnh như các hạ, vì an nguy của bộ tộc mình, tôi không thể không đề phòng.”
“Không sao, tại hạ hiểu mà, mỗi ngươi luôn có một trọng trách gì đó trên vai để gánh vách, tại hạ cũng không ngoại lệ.”
Negro gật đầu, nàng thông cảm nói.
“Cảm ơn ngài.”
“Rồi, quay lại vấn đề chính nào, về nội dung chi tiết hơn cho hợp đồng thuê của chúng ta.”
“Đúng vậy.”
Như thể đạt thành nào đó thống nhất, Negro cùng Lily nhìn nhau cười nhẹ.
…………………………..
Nếu mọi người thích hoặc thấy hay hãy cho một LiKe, Yêu Thích hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.
Nếu tác có gì sai sót thì viết comment ở phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.
Ps.

Tác là người rất thích đọc comment, nếu được mọi người comment nhiều nhiều để tác có thêm động lực để viết truyện
Cảm ơn mọi người, Love You All.

Bình Luận (0)
Comment