Chương I: Sát Kiếp
Tập 4: Vân Kiếm Tông Đệ Tử
"Dựa theo phương hướng bay của tên kiếm tu kia, phía đó hẳn là hướng đông đi.
"
Quan sát một chút địa hình xung quanh, nhờ vào kiến thức sinh tồn mà nàng lấy được từ Bạch Chi Chìa Khoá nàng rất nhanh phân rõ chính xác phương hướng đâu là đông tây nam bắc.
"Người đời có câu nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất nếu đã đắc tội rồi thì ngại gì mà không đi tìm hiểu đối phương một chút.
"
Hơn nữa hướng tên đó trốn chạy tuyệt đối là có người sống, nàng có thể nhân tiện hỏi thăm một chút để hiểu biết thêm về thế giới này.
Nói xong, Negro vẫy vẫy tay kêu gọi đám Bone Warrior theo sau, bọn họ cùng nhau đi vào hướng rừng rậm.
“Sư huynh, chưởng môn có phải hay không quá mức chuyện bé xé ra to? Một ả không biết từ nơi nào toát ra yêu nữ, vậy mà lại phái ra tới mười người nội môn đệ tử đi chinh phạt.
”
Trên lưng một con duỗi cánh dài 10 mét tiên hạc, vững vàng ngồi mười dư tên mặc bạch y người trẻ tuổi.
Bọn họ tuy rằng nhìn trẻ tuổi, nhưng trên thực tế mỗi một người ở đây ai ai cũng đã tu luyện ở trên 40 năm, chẳng qua tu chân công pháp có trú nhan hiệu quả, mới làm cho bọn họ tướng mạo nhìn không khác gì tuổi tầm hai mươi thanh niên.
Vừa rồi nói chuyện đệ tử tên là Minh Tu, dáng người gầy ốm, nhưng trán lại rất lớn, nhìn có chút đầu nặng chân nhẹ.
Mà trong miệng Minh Tu đại sư huynh Lưu Huyền vẻ ngoài tuấn tú lịch sự, phong thần tuấn lãng, ngồi xếp bằng ngồi ở đầu tiên hạc, cảm thụ nghênh diện thổi tới gió mạnh, tóc dài ở không trung đung đưa rung động.
"Ngươi thì biết cái gì? Vân Kiếm Tông trong phạm vi trăm dặm, đã thời gian rất lâu không có xuất hiện qua có thể nháy mắt hạ gục chúng ta ngoại môn đệ tử ma tu.
"
"Đây rõ ràng là yêu nữ không có đem chúng ta Vân Kiếm Tông để vào mắt, Chưởng Môn đây là muốn cho chúng ta giết một người răn trăm người, Vân Kiếm Tông đệ tử hà người ngoài có thể tùy tùy tiện tiện khi dễ?"
Minh Tu vội gật đầu.
“Sư huynh nói phải.
”
Hắn lại quay đầu nhìn ngồi đối diện ở cuối cùng có chút nơm nớp lo sợ Đường Nhạc nói.
"Uy, tiểu tử, hôm nay ngươi là đụng tới cơ duyên, nếu không, chỉ bằng ngươi vừa mới đạt tới nhập nội môn tiêu chuẩn ngoại môn đệ tử, lại sao có thể ngồi trên chúng ta môn phái tiên thú.
"
“……”
Đường Nhạc rõ ràng có chút sợ độ cao, tuy rằng biết hắn có đám người sư huynh ở đây sẽ không ngã xuống.
Nhưng khi hắn nhìn thôn trang ở đám mây dưới trở nên khác gì con kiến nhỏ các ngôi nhà, hắn hận không thể đem đôi mắt hoàn toàn nhắm lại.
Nhưng cố tình cái tên tên Minh Tu nội môn đệ tử còn đang cùng hắn lải nha lải nhải, phiền không thể phiền hơn.
Nhưng nhân gia là cấp 150 nội môn đệ tử, chính mình một cái cấp 90 ngoại môn đệ tử, có tư cách gì mà có thể nhân gia ngang hàng nói chuyện, trừ phi hắn không muốn ở Vân Kiếm Tông hỗn.
“Ngài nói đúng, ta thật sự đụng phải thiên đại cơ duyên……”
Nhưng Đường Nhạc trừ bỏ sợ cao ra thì tâm nhưng thật ra khá vui sướng.
Phía trước bị kia dị tộc nữ tử phá hư chuyện tốt làm hắn cực kỳ uể oải, hiện giờ có cơ hội rửa lại mối nhục, nói không chừng còn có thể cọ một ít chỗ tốt.
Đây cũng là tại sao khi hắn vừa nghe nói vì chính mình là người chứng kiến nên có thể đi theo, hắn liền lập tức tung tăng mà liền đuổi theo đám nội môn đệ tử này nguyên nhân.
Nếu không phải này tiên hạc bay thật sự là quá cao, hắn hiện tại biểu tình tuyệt đối là sung sướng cùng cao hứng.
Từ Vân Kiếm Tông đến Yêu nữ xuất hiện sơn động, nếu là đi bộ thì phải đi mất một ngày thời gian, nhưng nếu là cưỡi tiên hạc, không đến mười phút, mọi người liền thấy được ẩn giấu ở trong mây mù dãy núi.
Lưu Huyền đứng lên cất cao giọng nói.
"Các vị sư đệ, yêu nữ có khả năng vẫn còn ở trong động, bởi vì cũng không biết được đối phương chân thật thực lực, tận khả năng tiểu tâm cẩn thận.
"
"Một khi tìm được ả ta, lập tức phát ra tín hiệu, tuyệt đối không thể đơn độc chiến đấu, để ngừa ngăn mắc mưu, hay trúng phải tà pháp của ả.
"
Mọi người đồng loạt theo tiếng đáp vâng.
Đối mặt như thế rào rạt Vân Kiếm Môn nội môn đệ tử, đã rời đi rất xa Negro tự nhiên không biết điều đó.
Mà dù có biết thì nàng cũng không để tâm, dù sao với nàng một tên mười tên hay một trăm bao nhiêu tên có tới đi nữa thì cũng như nhau.
Tôm tép vẫn mãi là tôm tép chỉ cần đối phương không phải là Ngũ Tinh cảnh giới hoặc cao hơn, có tới bao nhiêu nàng cũng đập chết hết.
Cùng lúc đó, thật lớn tiên hạc ngừng ở Tri Chu động lối vào.
Vẻ mặt khốn khổ Đường Nhạc đi theo nội môn đệ tử nhảy xuống kia thật lớn cánh, chân mềm không nói, ngay cả dạ dày hắn lúc này như sông cuộn biển gầm.
Hắn không chỉ có sợ độ cao, còn mẹ nó say máy bay, không đúng, là say tiên hạc.
Còn không có thời gian hoà hoãn, thì thấy Minh Tu đi tới, vẻ mặt ghét bỏ nhìn hắn.
"Uy, ngươi chính là ở nơi này gặp phải yêu nữ kia sao?"
Đường Nhạc nuốt một ngụm nước đắng, cường nén xuống trong người mỏi mệt đáp.
"Không, không phải, là ra phía trong động huyệt lưng núi sườn núi.
"
"Được, đã biết.
"
Lúc này trong huyệt động có một bầy nhện chạy ra ngoài, bọn chúng là vì ngửi thấy trong không khí mùi hương của nhân loại, với bản tính khát máu của mình, chúng không chút do dự xông tới giết đám dám cả gan xâm phạm chúng lãnh địa.
Những con đã từng mang cho Đường Nhạc không ít phiền toái phun ti bầy nhện tại nội môn đệ tử trong mắt, quả thực không khác gì là không hề có lực uy hiếp tiểu loài bò sát vậy.
Bọn họ căn bản chưa làm cái gì động tác, những con nhện vừa gần liền sôi nổi nổ mạnh, bay tứ tán khắp nơi màu xanh lục thể dịch đánh vào trên tường.
Căn bản không có một tí nào điểm bắn tung tóe lên người đám nội môn đệ tử, đâu giống Đường Nhạc bọn hắn, lúc đi vào con nhện huyệt động, toàn thân trên dưới đều phát ra ghê tởm mùi hương.
Sự trên lệch như vậy làm người sống sót Đường Nhạc xem cũng đều xem ngây người.
Nói thật, từ lúc hắn gia nhập môn phái cho tới nay thật sự rất ít khi nhìn đến thực lực cao cường nội môn đệ tử ra tay.
Mới vừa rồi dị nữ một chiêu nháy mắt hạ gục Đường Nhạc hắn đoàn đội cũng đủ làm người cảm thấy chấn động.
Hiện giờ Vân Kiếm Tông nội môn đệ tử tàn sát bầy quái vật nhện trường hợp càng là làm người cảm thấy, ngoại môn đệ tử cùng đám đẳng cấp cao nội môn tu tiên đệ tử chênh lệch thật sự là quá lớn.
Đặc biệt là ở tiên minh đối lập, Đường Nhạc đoàn người chỉ để thông qua một cái khảo nghiệm gia nhập nội môn nhiệm vụ đã mất gần hai mươi người liều sống liều chết mới hoàn thành.
Mà đám nội môn đệ tử lúc này đây ngay cả góc áo đều không có dính một vết bẩn nào liền đã làm xong, bởi vậy có thể thấy được nội môn cùng ngoại môn hồng câu to lớn đến thế nào.
Mà bởi vậy, Đường Nhạc đối với sắp phát sinh nội môn đệ tử cùng tà tu dị tộc nữ nhân hai bên va chạm tràn ngập chờ mong.
Nhưng không bao lâu, hiện trường tình huống giống như là một ráo nước lạnh đổ lên đầu của hắn, làm hắn vừa khơi dậy nhiệt tình nguội đi hơn phân nữa.
Bởi vì Vân Kiếm Tông đệ tử ở tốc độ nhanh chóng giết qua Tri Chu huyệt động, khi họ đến được nơi mà Đường Nhạc đám ngoại môn đệ tử toàn quân bị diệt, lại phát hiện vị tà tu kia đã sớm không thấy bóng dáng.
Kỳ thật giờ phút này khoảng cách Đường Nhạc đám người bị tiêu diệt cũng chỉ hơn nửa giờ mà thôi.
Bọn họ chạy tới tốc độ đã là cực nhanh, nhưng không nghĩ tới kia tà tu kia nhanh như vậy rời đi Tri Chu động.
Lưu Huyền đương nhiên không muốn như vậy bất lực trở về, hắn ngưng thần hướng bốn phía quan sát, từ lúc tiến vào nơi này luôn cảm thấy trong không khí luôn phiêu đãng mùi thơm gì đó.
Không lẽ yêu nữ để lại cái gì mị hoặc nhân tâm tiểu đồ chơi đi.
"Đại sư huynh, chúng ta hiện tại nên làm cái gì bây giờ?"
Lúc này Minh Tu đứng ra hỏi.
“Nếu là không thu hoạch được gì, chúng ta khó mà công đạo với Chưởng Môn, như vậy, chúng ta mười người lập tức chia nhau ra tìm, phân công nhau tìm yêu nữ tung tích, nếu có phát hiện, lập tức phóng ra pháo hoa thông báo.
Ta thì ngự tiên hạc ở trên cao phối hợp tác chiến.
”
Lưu Huyền nói.
"Vâng.
” mọi người đồng loạt đáp.
[To Be Continued]
………………………….
.
Nếu mọi người thích hoặc thấy hay hãy cho một LiKe, Yêu Thích hoặc Đề Cử để tác có thêm tinh thần cố gắng viết truyện.
Nếu tác có gì sai sót thì viết comment ở phần bình luận để tác biết, tác sẽ sửa lại.
Cảm ơn mọi người, Love You All.