Dị Giới Thú Y

Chương 228

Giải quyết xong gia tộc Ma Căn, Sở Thiên đến hang của Khải Văn, rồi cùng Khải Văn tham gia vào cuộc nội chiến chống lại Nam Hải Lang Vương.

Với sự trợ giúp của Kim Cương và Boeing, Lang Tộc bờ Tây Hải nhanh chóng chiếm được ưu thế áp đảo, lấy lại được sự huy hoàng trước đây.

Ở quần thể núi phía nam bờ Tây Hải, Khải Văn quét mắt nhìn bãi chiến trường với hàng đống thi thể nằm la liệt, chửi rủa, "Khốn kiếp! lại để Nam Hải Lang Vương chạy mất rồi! Tiếp tục đuổi theo thì ra ngoài biên giới bờ Tây Hải rồi!"

Sở Thiên đang vui vẻ thu thập đống thi thể, nghe thấy Khải Văn nói thì cười, "Đại ca, một tháng nay, chúng ta đã đánh với Nam Hải Lang tộc mấy chục trận. Trận nào Nam Hải Lang Vương cũng bỏ mặc huynh đệ chạy trốn. Cái thứ Lang Vương như hắn, dù có chạy về được Nam Hải thì cũng không còn uy tín mà tranh giành với đại ca nữa!"

Kim Cương gục gặc, cười lớn: "Ha ha, Nam Hải Lang tộc mạnh nhất trong Tứ đại Lang tộc đã không còn thực lực tranh với ta nữa rồi! Tiếp theo sẽ là lão già ở Đông Hải và đại thảo nguyên!"

"Đông Hải Lang tộc không cần đại ca xử lý nữa rồi!" Sở Thiên cất đống thi thể vào nhẫn không gian, cười: "Phương đông chính là địa bàn của huynh đệ đây. Mấy năm nay, Đông Hải Lang tộc luôn bị sự áp chế của Khải Tát Thần Khí, thực lực không đáng để nhắc đến. Nếu chúng dám phản đối đại ca làm Lang Hoàng… Khà khà, đệ sẽ bảo A Mạt Kỳ đi "nói chuyện" với tộc trưởng của bọn chúng!"

"Ồ?" Khải Văn sáng mắt, "Ha ha, vậy thì đa tạ huynh đệ! Có A Mạt Kỳ tiên sinh, Đông Hải Lang Vương tuyệt đối không dám từ chối!"

"Nhưng còn Lang tộc ở Huyền Hà đại thảo nguyên phía bắc thì đệ không giúp được huynh rồi!" Sở Thiên chỉ về phía bắc cười, "Chỉ e là giờ Thú Tộc vẫn muốn trừ khử đệ!"

"Ừm, Lang tộc trên đại thảo nguyên đúng là rắc rối!" Khải Văn chau mày, đi đi lại lại, "Lang Vương thảo nguyên luôn theo sát Tiên Hoàng, quan hệ với Thú Vương Tra Lý cũng tốt… "

"Đại ca không cần lo lắng!" Sở Thiên vỗ vào lưng Kim Cương, "Chỉ cần đại ca nhanh chóng thu phục Nam Hải Lang Vương thì sẽ có ba trong Tứ đại Lang tộc ủng hộ. Đến lúc đó Tra Lý cũng không dám phản đối!"

"Đúng vậy!" Khải Văn nghiến răng, "Đến lúc đó nếu Tra Lý dám phản đối, lão từ sẽ dẫn tam tộc Cự Lang lật đổ Thú Tộc!"

Nói rồi, Khải Văn dùng đuôi đánh Lỗ Tây Nạp, "Tiểu tử thối, ngươi dẫn hai mươi vạn huynh đệ vượt qua dãy núi Nam Hải, nhất định phải để Nam Hải Lang Vương sống mà đầu hàng. Còn nữa, không được đắc tội với các thế lực khác ở Nam Hải."

"Cha yên tâm!" Lỗ Tây Nạp quay người đi mất.

"Khà khà, tiểu tử này thực lực sắp vượt qua ta rồi!" Khải Văn nhìn theo bóng của Lỗ Tây Nạp, cười hòa ái. "Nếu không phải mấy năm nay đệ dạy bảo tốt, e là Lỗ Tây Nạp vẫn đang sống qua ngày ở cái hẻm núi đó!"

"Đại ca, không phải đại ca muốn đòi lại Lỗ Tây Nạp về đấy chứ?" Sở Thiên cười khổ: "Thế không được đâu, bây giờ ở phía đông đệ có một Dong binh đoàn trong tốp mười của đại lục. Còn cả một đống bang phái đệ không nhớ là có bao nhiêu nữa. Tất cả đều do Lỗ Tây Nạp quản lý, đại ca mà đòi hắn về thì đệ gặp rắc rối to!"

"Ta đâu có đòi Lỗ Tây Nạp về, tiểu tử đấy theo đệ thì vẫn hơn!" Khải Văn cười, bấm ngón tay, "Tuy cái danh Lang Hoàng thái tử nghe hay, nhưng Lang tộc chúng ta trừ việc huynh đệ nhiều ra thì đến ma thú cấp chín cũng không có. Làm sao có thể so sánh được với việc ở bên cạnh đệ? Kỵ sĩ có Á Long cấp tám và Thổ Long Dong binh đoàn với vô số cao thủ đều phải nghe nó ấy chứ! Khà khà, số thủ hạ của Lỗ Tây Nạp e là đã nhiều hơn cả cha già này rồi! Bây giờ có ép thì nó cũng không muốn quay về đâu!"

Sở Thiên cười, cuối cùng thì Lỗ Tây Nạp cũng hoàn toàn thuộc về hắn rồi. Tuy trong gia tộc thực lực của Lỗ Tây Nạp không đạt nổi mức trung bình, nhưng đại thiếu gia xã hội đen này đúng là một thiên tài trong bang phái. Ban đầu Sở Thiên giao cho hắn Thổ Long Dong binh đoàn với ba vạn người, sau vài năm đã trở thành Dong binh đoàn đứng trong tốp mười đại lục rồi. Hơn nữa còn gián tiếp khống chế được hàng trăm thế lực ngầm của các nước ở phương đông.

Khải Văn đặt bàn chân lên vai Sở Thiên, "May mắn lớn nhất cả đời ta chính là biết được huynh đệ!" nói rồi, Khải Văn quay người đi về phía bắc, "Các huynh đệ, chúng ta về hang cũ!"

"Đại ca không cùng Lỗ Tây Nạp đi thu phục Nam Hải Lang Vương sao?" Sở Thiên thấy lạ.

"Nam Hải Lang Vương giao cho Lỗ Tây Nạp là được rồi." Khải Văn nói, "Tiệc mừng thọ ba nghìn tuổi của Thú Hoàng Ngũ Tư sắp đến rồi. Bệ hạ tuy mồm thì nói miễn lễ vật mừng thọ cho ta, nhưng ta vẫn phải chuẩn bị!"

Sở Thiên cười, hắn cũng chuẩn bị một món lễ phẩm lớn cho Ngũ Tư!

Tin thắng trận của Lỗ Tây Nạp không ngừng được truyền tới từ bờ Tây Hải, không những ép được Nam Hải Lang Vương phải hàng phục Kim Cương, mà tên tiểu tử này còn tiện tay bắt luôn mấy cô con gái của Nam Hải Lang Vương làm con tin.

Lúc này thì tiệc mừng thọ ba nghìn tuổi của Thú Hoàng Ngũ Tư cũng đã đến. Sở Thiên và Khải Văn cùng ngồi trên Boeing đến thành Hoàng Kim.

Nghìn năm trước, liên quân người – thú quyết chiến ở Bố Lôi Trạch, mà Ngũ Tư chính là thủ lĩnh của liên quân ma thú. Tuy một nghìn năm đã qua, nhưng Ngũ Tư vẫn có được uy tín không ai sáng bằng, cũng là cộng chủ trên danh nghĩa của thiên hạ ma thú.

Khải Văn ngồi trên lưng Boeing nhìn xuống dưới, không kìm được mà cảm thán: "Ma thú mạnh của phương tây gần như đã đến đủ rồi, ài, cả đời này ta vẫn chưa được chứng kiến một cảnh tượng lớn thế này!"

Vốn là có mấy con ma thú bay cùng Boeing đến thành Hoàng Kim, nhưng sau khi chiếc cổng thành nguy nga hiện ra tất cả đã hạ cánh đi bộ.

"Chúng ta không hạ cánh sao?" Khải Văn phát hiện tốc độ của Boeing không đổi, thấy lạ, "Theo quy tắc của thành Hoàng Kim, ma thú chỉ được vào bằng đường bộ mà!"

"Khà khà, đấy là quy tắc với những ma thú bình thường." Sở Thiên cười. "Còn Boeing của chúng ta là ma thú của đảo Bố Lôi Trạch."

"Ha ha, cuối cùng huynh đệ cũng đến rồi!" Ba Ba Lạp bay tới từ phía hoàng cung, hạ xuống lưng Boeing, thân mật cầm tay Sở Thiên, cười: "Ngươi nhớ đại tỷ ta chết được hả? Mau vào đi, bệ hạ đang đợi!"

Boeing hạ cánh trên nóc hoàng cung, còn Ba Ba Lạp thì dẫn Sở Thiên và Khải Văn vào trong cung.

Ngũ Tư đang ngồi trên hoàng vị nói chuyện với mấy người có dung mạo kỳ lạ.

"Lang Vương bờ Tây Hải Khải Văn xin chúc thọ bệ hạ!" Khải Văn quỳ xuống, dùng hai bàn chân trước dâng lên một món lễ vật, nhưng không dám ngẩng đầu nhìn mấy người khách kia.

"Ai nói ngươi là Lang Vương?" Ngũ Tư đứng bật dậy, đỡ Khải Văn lên, cười lớn: "Ngươi là huynh đệ của Phất Lạp Địch Nặc, sao lại chỉ là Lang Vương nhỏ bé? Phải là Lang Hoàng mới đúng! Ai không đồng ý thì ngươi cứ nói cho hắn là Thú Hoàng Ngũ Tư nói thế!"

Khải Văn nhìn Sở Thiên cảm kích, rồi lui sang một bên, hắn biết Ngũ Tư để hắn làm Lang Hoàng chẳng qua là nể mặt Sở Thiên.

"Chúc mừng lễ mừng thọ của bệ hạ!" Sở Thiên cung tay, coi như đã hành lễ.

"Người nhà cả, khách khí gì chứ? Nào, để ta giới thiệu mấy người!" Ngũ Tư kéo Sở Thiên đến bên cạnh hoàng vị, chỉ mấy người khách nói: "Mấy vị đây là huynh đệ năm đó đã vào sống ra chết cùng ta. Giờ đều là bá chủ một phương rồi!"

Một trong số đó với gương mặt già nua đứng dậy, "Phất Lạp Địch Nặc điện hạ uy danh truyền xa. Đại hôn của điện hạ, hồ ly già ta không đi chúc mừng, thật đáng trách!"

Ngũ Tư giới thiệu: "Đây là Phí Xá Nhĩ, quân sư của liên quân ma thú năm đó, nay là tộc trưởng Hồ Ly tộc. Khà khà, tể tướng Phúc Gia ở đại thảo nguyên là cháu của hắn đấy! À, đúng rồi, mấy người con trai của Phí Xá Nhĩ lão đệ có xây dựng một tiểu quốc ở phương đông, nhờ điện hạ giúp đỡ nhiều!"

"Không biết là quốc gia nào?" Sở Thiên hỏi.

Phí Xá Nhĩ cố tình nghĩ ngợi, rồi cười, "Già rồi, đầu óc cũng lú lẫn, hình như… gọi là Áo Khoa vương quốc gì đó!"

Sở Thiên nghĩ bụng: Áo Khoa vương quốc, đối tượng đề phòng hàng đầu của quân đoàn Ma Hạt phía tây Khải Tát, cương thổ vạn dặm, hùng binh năm mươi vạn, quốc gia này thật là "nhỏ"!

"Ha ha ha ha, vậy thì phải là lão tiên sinh giúp đỡ ta mới đúng!" Sở Thiên cười: "Thật không ngờ quốc vương của Áo Khoa lại là con của tiên sinh! Nếu biết sớm thì ta đã đến thăm từ lâu rồi!"

Tiếp theo, Ngũ Tư giới thiệu mấy người còn lại, đều là những nhân vật nắm quyền hành một phương.

Sở Thiên nheo mắt, chẳng trách mà năm đó Ngũ Tư dám thống lĩnh ma thú tranh quyền thống trị đại lục với con người. Nếu giờ những người này còn nghe lời Ngũ Tư thì hắn có dấy lên một trận chiến nữa cũng không thành vấn đề.

"Hừ, ma thú cấp tám cũng xứng ở đây sao?"

Sở Thiên ngoảnh đầu nhìn, một tráng sĩ trung niên đang chỉ vào Khải Văn hét, "Cút ra ngoài, ma thú cấp tám ngay tư cách vào thành cũng không có!"

Tuy tức giận nhưng Khải Văn không dám lên tiếng.

Sở Thiên đứng chắn trước Khải Văn lạnh lùng nói: "Ngươi là ai!"

"Ha ha, hiểu nhầm thôi!" Ngũ Tư cười chen vào giữa hai người, "Bối Khắc lão đệ, đây chính là Phất Lạp Địch Nặc điện hạ, U Minh Lang cấp tám đây là bạn của điện hạ!"

"Thì ra là Phất Lạp Địch Nặc điện hạ!" Bối Khắc cung tay, lạnh lùng: "Nếu đã là bạn của điện hạ thì thôi!"

Ngũ Tư chỉ Bối Khắc nói: "Đây là Bối Khắc, tộc trưởng Khuyển tộc!"

Một con chó? Sở Thiên cười.

"Nghe nói điện hạ cũng nuôi một con chó, còn để nó làm việc nhà, đúng vậy không?" Bối Khắc vỗ vai Sở Thiên, cười: "Ha ha, nói như vậy thì gia tộc Phất Lạp Địch Nặc cũng coi như là người trong Khuyển tộc chúng ta rồi?"

Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh linh thiêng! Sở Thiên nheo mắt, những người có mặt thì tái mặt. Bối Khắc nói như thế khác nào chửi Sở Thiên và người nhà hắn đều là chó?!

"Khà khà, không biết gia tộc Khuyển tộc là cấp mấy?" Sở Thiên bỗng cười, "Thực lực của tộc trưởng Khuyển tộc chắc không tồi phải không?"

"Hừ!" Bối Khắc lạnh lùng, "Lão tử cấp chín!"

"Ừm, không tồi!" Sở Thiên gục gặc nghiêm túc nói: "Nếu tộc trưởng Bối Khắc đã nói gia tộc ta là người trong Khuyển tộc, vậy được, sau khi lễ mừng thọ của bệ hạ kết thúc, ta sẽ bảo A Mạt Kỳ đi "nói chuyện" tử tế với tộc trưởng ngài!"

"Ngươi… "

Bối Khắc chỉ vào Sở Thiên định chửi rủa nhưng bị Ngũ Tư ngăn lại.

Ngũ Tư nói: "Hai vị xin hãy nhớ hôm nay là đại thọ ba nghìn tuổi của ta!"

"Xin lỗi bệ hạ!" Bối Khắc trừng mắt nhìn Sở Thiên rồi lui sang một bên.

Còn Sở Thiên thì cười: "Bệ hạ, ta vốn chuẩn bị một đại lễ phẩm cho người, nhưng một số người ở đây khiến tinh thần ta không yên, sợ là sẽ làm lỡ đại thọ của bệ hạ!"

Lão hồ ly Phí Xá Nhĩ tiến lại, cười: "Điện hạ, lễ mừng với tâm trạng có quan hệ gì sao?" xem tại TruyenFull.vn

"Đương nhiên là có!" Sở Thiên nhún vai, "Tâm trạng ta không tốt, hiệu quả thuật Thượng cổ Tế Tự sẽ không tốt. Có vài người ở đây chướng mắt, ta không có cách nào thăng cấp cho con trai của bệ hạ Thái Qua Nhĩ thành ma thú cấp mười!"
Bình Luận (0)
Comment