Dị Giới Thú Y

Chương 340

Công Lịch năm 724, năm này còn được gọi là nguyên niên Sáng Thần Lịch, vì chỉ một năm ngắn ngủi mà có tổng cộng ba Thần rưỡi được cùng một người sáng tạo ra.

A Mạt Kỳ, Anh Cách Lạp Mỗ, cả Kim Cương hiện nay, đó là ba, còn nửa thì… Sắt Lâm Na cũng có một nửa trong đó, không phải sao?

Nhưng Sở Thiên vẫn chưa biết nửa sáng sau sẽ có chuyện gì xảy ra. Giờ hắn đang bận sáng tạo ra Thần Sức Mạnh.

Do cơ thể to lớn của Kim Cương nên Sở Thiên chuyển nơi phẫu thuật lên lưng Ni Mễ Tư, nhưng chính vì thế mà Sở Thiên bật cười khi nhìn viên Thần Thạch chưa to bằng kẽ răng của Kim Cương.

"Kim Cương, lát nữa chú ý sự thay đổi của cơ thể, nếu có gì lạ thường lập tức báo ta ngay!"

"Tuân mệnh!" Kim Cương nằm im không động đậy.

Mười bốn mảnh Thần Thạch xếp thành hàng ngang, nhìn thấy một bộ Thần Cách Sức Mạnh hoàn chỉnh đang bày ra trước mặt mình, Sở Thiên bỗng ngẩn người.

Lý luận thì rất chính xác, nhưng thực tiễn thì lại khác. Mười bốn mảnh, ghép chúng lại hay phân ra đặt vào từng bộ phận của cơ thể? Đây đúng là một vấn đề, việc sáng tạo Thần không thể chấp nhận sự cẩu thả!

"Đáng chết, Mạch Khẳng Tích làm thế nào mà thăng cấp cho Trinh Đức vậy?" Sở Thiên lẩm bẩm, "Mạch Khẳng Tích trực tiếp đưa Thần Cách vào cơ thể, nhưng mà vào chỗ nào? Phân ra hay hợp lại?"

Nghĩ một lúc, Sở Thiên nói với trợ thủ A Mạt Kỳ, "Đưa Khách Thu Sa đến đây!"

Rất nhanh, Tiểu Hùng Miêu nửa tỉnh nửa say đã được đưa tới, "Ợ, ông chủ, ta dùng cách ông chủ dạy, ủ rượu… ngay trong bụng, hì hì!"

Sở Thiên nhấc Tiểu Hùng Miêu lên lắc lắc: "Năm đó ngươi làm thế nào để hấp thụ Thần Cách?"

"Thần Cách… là cái gì?" Tiểu Hùng Miêu mơ màng.

"Lúc đó ta thật không nên cho ngươi uống rượu!" Sở Thiên lầm bầm, "Trước khi ngươi có thể thao túng thực vật, có chuyện gì xảy ra không?"

"Ồ, người ta… người ta ăn mấy cái quả đen đen là biết làm thôi!"

Quả? Lẽ nào Thần Cách của nữ thần Tự Nhiên mang hình thái thực vật? Sở Thiên nghĩ một lúc rồi hỏi: "Sau khi ăn ngươi có gì thay đổi? Có cảm nhận được chỗ quả đó đi đến bộ phận nào trên cơ thể không?"

"Sau khi ăn xong… chóng mặt! Quên… hết rồi!"

"Ngươi chóng mặt, ta càng chóng mặt hơn!" Sở Thiên bất lực thả Tiểu Hùng Miêu xuống, nhưng hắn cũng có được một vài thông tin.

Khách Thu Sa ăn từng quả, cũng có nghĩa là Thần Cách nên chia ra để vào cơ thể.

Lúc ấy Ni Mễ Tư bỗng nói: "Ông chủ, người của Cự Long tộc đến!"

Sở Thiên cau mày, chúng đến làm gì? Mười ngày nay các trưởng lão Cự Long quỳ mãi ở Quang Minh Thần Điện thật. Đương nhiên Sở Thiên vùi đầu nghiên cứu dưới mật thất, họ muốn tìm cũng tìm không thấy.

"A Mạt Kỳ, chặn chúng lại, tuyệt đối không được làm ảnh hưởng đến ta!" Sở Thiên phẫy tay, rồi lại nhìn lên người Kim Cương, "Còn nữa, nếu chúng dám gây sự. tùy ngươi xử lý!"

"Nhận lệnh!" A Mạt Kỳ muốn xử lý Phất La Đa lâu lắm rồi.

Nghĩ ngợi một lúc Sở Thiên cười: "Kim Cương, ngươi muốn ăn Thần Cách hay đặt vào cơ thể?" Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

"Ta nghe ông chủ!"

Trên người Kim Cương vẫn còn khí chất quân nhân, đây cũng là một rắc rối, hắn quá nghe lời, làm gì cũng đợi lệnh của Sở Thiên, rất ít khi tự quyết định.

"Ông chủ, ta nhớ ra rồi!" Tiểu Hùng Miêu tỉnh ra được một chút, lắc lắc đầu. "Lúc đó, ta thấy hơi choáng rồi bắt đầu từ đầu, các bộ phận khác trên cơ thể cũng choáng theo!

"Ồ? Từ đầu, vậy là bắt đầu từ Tinh Hạch!" mắt Sở Thiên sáng trưng, "Kim Cương, ta bắt đầu đây!"

Do thể cách của Kim Cương, Sở Thiên đã bảo Tề Bách Lâm làm nhanh một con dao phẫu thuật cỡ lớn, giờ hắn đang vác con dao khổng lồ mở não của Kim Cương.

Cơ thể to lớn nhưng Tinh Hạch của Kim Cương lại không có gì khác với ma thú bình thường, trong khi các cơ quan như huyết quản, dây thần kinh thì vô cùng lớn.

"Chậc chậc, cơ thể to thật tốt, bác sỹ cũng thuận tiện hơn!" Sở Thiên cười khi nhìn huyết quản có đường kính đến nửa mét, "Lĩnh Vực, Thời Gian Thuận Lưu!"

Tiện thể nói luôn, từ sau khi Sở Thiên hấp thụ khí tức Long Thần ở Cực địa băng nguyên, tuy đẳng cấp không tăng, nhưng nồng độ Thần Lực và tuổi thọ thì đã có một sự thay đổi to lớn. E là giờ hắn có thể so sánh được với Cự Long chân chính rồi!

Sở Thiên hiện nay chỉ cách việc thành Thần một bước nhỏ, thậm chí chính hắn dự cảm rằng, nguyên tố pháp tắc có thể đến bất cứ lúc nào!

Sở Thiên đi vào cơ thể Kim Cương, kiểm tra dọc theo Tinh Hạch của Kim Cương. Đầu tiên phát hiện ở yết hầu có hai chỗ nồng độ máu cao nhất.

"Đây không phải là amidan sao?"

Cơ thể tinh tinh và con ngươi quá giống nhau, mà cơ thể Kim Cương thì càng gần với con người. Ví dụ như có amidan giống hệt với con người.

Tạm thời đánh dấu chỗ này, Sở Thiên tiếp tục tìm xuống dưới, cuối cùng, không nhiều hơn không ít hơn, não, tụy, thận… của Kim Cương, đúng mười bốn nơi có nồng độ máu đặc biệt cao.

"Khốn kiếp, Thần Sáng Thế có phải từng học Đông Y không vậy?" Sở Thiên hoàn toàn sững sờ.

Đừng quên Sở Thiên là một bác sỹ thú y tinh thông kinh mạch trong Đông Y, theo cách nói của địa cầu thì những chỗ đó trên người Kim Cương là chính là Thất Tuyền Thể trong Đông Y và Đạo Gia, là những cơ quan quan trọng nhất cân bằng cơ thể, cũng là cơ sở của việc tu tiên trong Đạo Gia.

Tuy không biết có phải Thần Sáng Thế từng học Đạo pháp không, nhưng Sở Thiên đã xác định được vị trí của mười bốn mảnh Thần Cách rồi.

Lần lượt để Thần Thạch vào những nơi có nồng độ máu cao nhất, Sở Thiên ra khỏi cơ thể Kim Cương, quan sát sự thay đổi của Tinh Hạch.

Mười bốn luồng Thần Lực trắng đục dần tụ lại ở não Kim Cương, rồi đi vào Tinh Hạch. Ngay sau đó, đại não hình bán nguyệt tách làm hai, biến thành hình vòng bao xung quanh Tinh Hạch, còn Tinh Hạch thì vẫn nguyên như cũ.

Thuận Lưu! Sở Thiên cảm thấy thời gian trôi qua quá chậm!

Tinh Hạch của Kim Cương đã chuyển hóa hoàn toàn thành một giọt chất lỏng trong suốt, rồi nhẹ nhàng chuyển động.

"Anh Cách Lạp Mỗ, bảo vệ Ni Mễ Tư!" sau khi khâu lại vết mổ, Sở Thiên bình tĩnh dặn dò.

Ngay lúc Anh Cách Lạp Mỗ dùng Thần Lực bảo vệ Ni Mễ Tư thì "Uỳnh!" một tiếng, trời đất bắt đầu biến sắc. Ma thú thăng cấp đã đi ngược lại với ý chí của Thần Sáng Thế, đương nhiên sẽ gây ra dị biến!

Có điều Sở Thiên đã từng thấy nguyên tố pháp tắc thì không thèm để ý đến chút thay đổi khi thăng cấp nữa rồi.

Trên nội đảo cách đó khá xa, Mặc Phỉ Đặc đang chớp chớp mắt ngửa cổ lên nhìn trời, "Oa~ đẹp quá! Mọi người ra xem pháo hoa này!"

Sự thay đổi của trời đất bất giác trở thành tiết mục giải trí trên đảo Bố Lôi Trạch.

。。。。。。。

Sau khi dị biến kết thúc, một thân hình rất "bé nhỏ" đứng nghiêm trang trước mặt Sở Thiên, tay làm động tác quân lế Khải Tát, "Báo cáo ông chủ! Kim Cương cấp tám vừa thăng lên cấp mười thành công! Đợi căn dặn của ông chủ!"

Nói nhỏ bé là so với cơ thể trước của Kim Cương, giờ hắn biến thành hình người, một đại hán cao ba mét, lưng ong tay vượn. So với Kim Cương thì dáng người A Mạt Kỳ quả thật là mảnh dẻ.

"Tốt!" Sở Thiên cười đến không ngậm nổi miệng lại nữa. Tuy Kim Cương cũng chỉ có nhất trùng như Khách Thu Sa, nhưng hắn có tương lai vô hạn, "Đi nghỉ đi đã! Sau đó thì vào Thần mộ dưới đảo tu luyện!"

Bốp!

Kim Cương đập ngực phải một cái rồi rời đi.

Sở Thiên quay đầu nhìn Khách Thu Sa, sau đó thì phát hiện một vấn đề, Kim Cương sau khi kế thừa Thần Cách thì lập tức biến thành người, tại sao Khách Thu Sa vẫn là bộ dạng gấu trúc?

"Khách Thu Sa, ngươi cũng là ma thú cấp mười, tại sao không thể biến thành người?" Sở Thiên hỏi.

"Ta có thể chứ!" vừa có thêm một Thú Thần, tâm trạng Sở Thiên vô cùng tốt, bế Tiểu Hùng Miêu lên Sở Thiên cười: "Biến thử một lần cho ta xem nào!"

"Không thích mà!" Tiểu Hùng Miêu nũng nịu, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt dữ dằn của Anh Cách Lạp Mỗ thì ngoan ngoãn biến hình, "Ta cảnh cáo, chỉ được nhìn, không được cười!"

"Ha ha ha ha ha!" tuy đã có cảnh cáo nhưng Sở Thiên và Anh Cách Lạp Mỗ vẫn không nhịn được cười.

Thì ra Tiểu Hùng Miêu tuy có thể biến thành người nhưng vẫn giữ đặc trưng là hai màu trắng đen của gấu trúc.

Một đứa trẻ ba tuổi chu môi nhìn thật đáng yêu, nhưng vầng mắt và chân tay đều là màu đen, đặc biệt là đôi mắt đen nhánh kia cứ chớp chớp, khiến Sở Thiên cười nắc nẻ.

"Thôi được rồi, ngươi vẫn nên biến lại thành gấu trúc đi!"

"Đau khổ quá!" Tiểu Hùng Miêu ca thán, đỏ mặt chạy mất.

Sở Thiên cười rất vui nên không nghĩ tới một chuyện, sức mạnh của Thần Tự Nhiên cũng không đủ để xóa đi đặc trưng gấu trúc của Khách Thu Sa, vậy gen của con gấu trúc này mạnh đến mức nào?

Nói chuyện dăm ba câu với Ni Mễ Tư và con cháu của hắn xong, Sở Thiên trở về nội đảo.

Nhưng đến nửa đường hắn cảm thấy A Mạt Kỳ đang phát ra một khí thế chấn áp mạnh mẽ, tiện đường đi xem thế nào. Thì ra A Mạt Kỳ đang bắt nạt đám Phất La Đa.

Áp lực của Thần đâu phải cái Cự Long có thể chống cự lại, Phất La Đa và các trưởng lão khác mồ hôi đã túa ra đầm đìa ướt hết cả áo.

"Bệ hạ, cuối cùng người cũng đến!"Phất La Đa run rẩy cúi chào Sở Thiên, A Mạt Kỳ cũng thu lại khí thế chấn áp.

"Sao các ngươi còn chưa đi? Ta đã nói rồi, ta không làm Long Hoàng!" Sở Thiên nhăn mặt phẩy tay, "Mau đi đi!"

"Bệ hạ, người bỏ mặc Cự Long tộc thật sao?"

Phất La Đa mệt mỏi đứng dậy, hắn đã tính cả rồi, chỉ cần Sở Thiên không đồng ý, hắn sẽ không quay về A Cổ Lạp Sơn nộp mạng. Danh tiếng quan trọng, nhưng cái mạng già này còn quan trọng hơn! Có điều, để xoa dịu các trưởng lão khác, hắn vẫn đau đớn nói: "Các vị trưởng lão, mọi người quay về trước đi, ta ở lại khuyên nhủ bệ hạ, nếu không được… ta sẽ quay về trước lăng mộ của các đời tiên hoàng tự vẫn!"

"Đợi đã!" Sở Thiên nheo mắt, lăng mộ tiên hoàng các đời? Không lẽ trong số long cốt lấy lần trước không có thi thể của Long Hoàng các đời?

Khốn kiếp, sao lão tử không nghĩ tới nhỉ? Trừ Á Lợi Tư Thác Đức ra, các Long Hoàng khác cũng đều là Thần cả! Thi thể của Thần sao có thể được mai táng cùng các Cự Long bình thường khác chứ?

Lăng mộ Long Hoàng, bên trong có bao nhiêu máu Long Hoàng, bao nhiêu Tinh Hạch, thậm chí có bao nhiêu Thần Cách đây?

Nghĩ tới đây, Sở Thiên cười: "Ài, các ngươi nói đúng, dù thế nào ta cũng là huyết mạch Long Hoàng, không thể giương mắt nhìn người tộc mình bị diệt vong được!"

Nắm lấy tay Phất La Đa một cách thân thiết, Sở Thiên đi về phía nội đảo, "Thế này đi, chúng ta đến Quang Minh Thần Điện thương lượng một chút…"
Bình Luận (0)
Comment