"Ngươi yên tâm đi!" ba tên Hùng Miêu cùng vỗ vỗ Khách Thu Sa, "Con trai ngươi, sẽ không thể là đứa trẻ đần độn được!"
"Điều này không thể chắc chắn được!" Khách Thu Sa nói: "Ông chủ, người có biết Mạt Khắc Nhĩ đă làm gì không? Hắn Ỷ vào hệ_thần lực của mình, còn bảo Phan Ða Lạp giúp đỡ, trước lúc đứa trẻ đó Sinh ra, đã nhét một đống thứ lộn xộn vào linh hồn nó rồi!"
"Biết càng nhiều thứ thì càng tốt chứ!" Kiệt Khắc Tốn cười ha ha.
"Trời ơi, con trai ta sẽ không bị biến thành kẻ ngu ngốc chứ?" Khách Thu Sa quỳ Sát vào người Kiệt Khắc Tôn, rên rỉ không ngừng.
"Ðược rồi. Ngươi quên ông chủ ngươi làm nghề gì rồi sao? Cứ Xem như Tây Mễ Cách sinh ra một kẻ ngu si, ta cũng có thể biến nó thành người thông minh!" Sở Thiên đẩy Kiệt Khắc Tôn ra, "Mau đi gặp Ðại địa phụ thần đi!"
"Không cần gặp ta đâu " Giọng nói của Ðặng Khẳng từ trong Tiếp nguyệt tháp truyền ra, "Ta đã nghe thấy cà rồi, Khách Thu Sa sắp có con rồi, ha ha! Đứa trẻ năm nào nay cũng đã Sắp làm cha rồi! Phất Lạp Ðịch Nặc, ngươi bảo Khách Thu Sa đi Xuyên qua tường Tiếp nguyệt tháp, rồi vào đây!"
"Vậy đa tạ đại ca rồi!" Sở Thiên đứng bên ngoài tháp lên tiếng cảm ơn.
Rất nhanh, Khách Thu Sa đã đem cả đại quân người ngựa tiến vào Tiếp Nguyệt tháp, sau đó Sở Thiên dùng thời gian thuận lưu đem bọn họ bay về phía mặt trăng. Lúc này, giọng nói của Ðặng Khẳng cũng nói với theo, "Phất Lạp Địch Nặc, nửa năm trước Mẫu Thần đã lấy Trật Tự Thư từ chỗ của ta!"
Sở Thiên sửng sốt, đang bay bỗng nhiên ngừng lại, nheo mắt suy nghĩ trong chốc lát, sau đó cao giọng nói: "Cám ơn đại ca đã nhắc nhở, ta hiểu rồi!"
_ Nói Xong, Sở Thiên nói với Mặc Phỉ Ðặc đang đứng bên cạnh: "Tam ca, làm phiền ngươi đên bờ Tây hải, báo tin này cho A Mạt Kỳ! Đồng thời báo cho hắn, có thể đánh bại Bô Lai Ân Đặc, nhưng không được giết hắn!"
Mặc Phỉ Đặc không hỏi nguyên do, trái lại nói: "Bên cạnh ngươi đã không còn Thần Vương nữa, lúc an nguy phải làm thế nào?" Sở Thiên lạnh lùng cười, "Nếu ta không dự đoán sai, lúc này Khố Khoa Kỳ đã không còn Ở trên mặt trăng nữa!"
Mặc Phỉ Ðặc gật đầu, bảo Khách Thu Sa đem_hắn ra ngoài, hắn là Thần Vương, nên cũng không ngần ngại chuyện bên ngoài là một vùng hỗn độn.
Kiệt Khắc Tốn ngạc nhiên nói: "Ông chủ, sao ngươi biết Khố Khoa Kỳ không còn ở trên mặt trăng nữa?"
"Không còn thời gian để giải thích nữa, ta Sợ rằng Tiểu Bạch cũng không còn ở trên mặt trăng nữa, mau đi thôi!" Nói Xong, thần lực tầng thứ Sáu của Sở Thiên phát ra, tăng tốc tiến về mặt trăng.
_ Không lâu sau, đoàn người Sở Thiên đã đến Nguyệt Thần Điện hôm nào, nay đã thành Hồng Nguyệt phế tích.
Cổng Tiếp nguyệt Tháp vừa mở, một làn gió lạnh ập tới, Sở Thiên vội vàng cầm cố tất cả những gì trước mặt, chỉ thấy trước mặt hắn là vô số vong linh, hơn nữa trong đó còn có một Số ít những vong linh của Mỹ Hải yêu, "Mai Nhĩ Kim Tư, đến giờ cơm rồi!"
"Ða tạ ông chủ!" Một huyết quang lóe lên từ cổ tay Sở Thiên, rồi biến thành một tiểu nha đầu.
Nhiếu năm rồi, Mai Nhĩ Kim Tư vẫn không hề thay đổi gì, nhưng bây giờ hắn đã trở thành vũ khi hùng mạnh nhất của Bố Lôi Trạch, bảy năm trước, Mẫu Thần công kích Huyễn Thú đại lục, biến hơn một vạn nhân loại thành vong lỉnh, Mai Nhĩ Kim Tư phát cuồng, ngay cả vong linh, và những nhân loại thân thuộc, đã ăn hết mười vạn, từ đó về Sau, Sở Thiên đã dùng máu của mình đề giam giữ hắn trên cánh tay, nếu không phải trường hợp cần thiết, thì tuyệt đối không dùng tới.
Bây giờ ngay cả Mẫu Thần mà Mai Nhĩ Kim Tư cũng có thể ăn, đúng là càng thêm tàn ác.
Chỉ thấy hắn hít Sâu_một hơi, Sau đó há rộng miệng, một làn máu phun ra, chỉ thấy vong linh bên ngoài Tiếp nguyệt tháp biến thành máu loãng. rồi nhanh chóng vọt lên, đến bên trong miệng Mai NhĨ Kim Tư.
"Ai chà, tỷ phu, ngươi bảo huyết thú ức hiếp những vong linh này là Sao? Lẽ nào hắn còn có thể ăn luôn cả tiêu muội ta đây?" Tất cả vong linh đều biến mắt, nhưng Ở giữa những làn máu chưa khô hiện lên một bóng người, tử thần Cáp Địch Tư! Sau lưng cô ta còn có mấy chục vương tộc Mỹ Hải yêu, bọn chúng cũng tránh được sự thôn phệ của Mai Nhĩ Kim Tư.
Anh Cách_Lạp Mỗ Ở trong tay bọn Mỹ Hải yêu, vừa thấy Sở_Thiên, hắn cười khổ: "Ông chủ, Xin thứ lỗi, Mẫu Thần đích thân ra tay, Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực của ta không thể ngăn được bà ấy, không cứu được phu nhân Ai Lệ Ti!"
"Điều này không thể trách ngươi được!" Long thần quyền trượng của SỞ Thiên chỉ về phía Cáp Địch Tư, "Tiểu Bạch đâu?"
"Tỷ tỷ ư? Chà, để ta nghĩ Xem!" Cáp Địch Tư mặc Lời nguyền Tử Thần, nhưng không đội mũ giáp, đang đứng nghĩ ngợi.
"Ðừng giả vờ nữa!" Sở Thiên lạnh lùng nói: "Khố Khoa Kỳ và Mẫu Thần đều không Ở đây, có lẽ Tiểu Bạch cũng không có ở đây! Bọn họ đang ờ bờ Tây hải phải không?"
"Hừ!Tỷ phu thông minh thật đấy!" Cáp Ðịch Tư "Ta Ở_đậy là để kéo dài thời gian, ngươi có thể làm gì ta đây? Ngươi có gan đi, thì ta cũng có gan giết Anh Cách Lạp Mỗ!"
Sở Thiên chỉ tay về cha mẹ Khố Khoa Kỳ đang bị giam giữ Ở phía Sau, "Ngươi cho rằng ta không dám giêt bọn họ?"
"Giết đi!" Cáp Địch Tư cười bỡn cợt: "Thứ hỗn đàn như Khố Khoa Kỳ còn quan tâm đến bọn họ hay Sao?"
Sở Thiên nheo mắt cười, "Cáp Ðịch Tư tiểu muội, ngươi và Khố Khoa Kỳ là vợ chồng, bọn họ cũng là cha mẹ của ngươi!"
"Câm miệng!" Cáp Địch Tư giận dữ, nhưng cô ta liếc mắt về phía bọn Mỹ Hài yêu đang đứng sau lưng, rồi lại cười. Mấy năm nay cuộc sống của Cáp Ðịch Tư cũng không dễ dàng gì, Khố Khoa Kỳ khống chế Mẫu Thần, cô ta cũng bị ép gả cho Khố Khoa Kỳ, ngay cả Sáng Thế Thần Hạp cũng bị
cướp đi, nhưng cô ta lại còn phải bán mạng thay cho Khố Khoa Kỳ, nếu không Mẫu Thần sẽ lại hành hung cô ta!
Không cần phải nói, bọn Mỹ Hải yêu Ờ sau lưng cô ta, có hai nhiệm vụ là bảo vệ và giám Sát cô ta.
"Tỷ phu, ngươi cứ ngoan ngoãn mà Ở lại trên mặt trăng này đi!" Cáp Địch Tư cười khanh khách Sở Thiên vừa nghĩ cách, vừa cười nói: "Chà chà, Cáp Ðịch Tư, sai lầm lớn nhất của Khố Khoa Kỳ, chính là để một minh ngươi Ở đây kéo dài thời gian!"
"Thật không? Tỷ phu, lẽ nào ngươi có cách để cứu được Anh Cách Lạp Mỗ tù tay ta sao?" Nói Xong, cô ta quay người quát bọn Mỹ Hải yêu: "Nghe đây, trong đoàn người Phất Lạp Địch Nặc gia tộc, nếu ai dám rời khỏi mặt trăng, hay có ý đồ gây rối, lập tức giết Anh Cách Lạp Mỗ!"
Rồi lại cười nói với SỞ Thiên: "Tỷ phu, ta biết ngươi có bàn lĩnh biến người chết sống lại, nhưng những kẻ này đều là những linh hồn cường giả do Khố Khoa Kỳ đích thân dạy dỗ, bọn chúng không ra tay thì thôi, chứ đã ra tay, thì sẽ mất đi linh hồn! Không còn linh hồn nữa, ta Xem ngươi làm sao cứu hắn!"
"Ta nói lại một lần nữa.... " Sỏ' Thiên ngẩng đẩu, nhin Nguyệt Thần Ðiện năm Xưa, rồi lẩm bẩm: "Sai lầm lớn nhất của Khố Khoa Kỳ là cho ngươi ở lại đây để kéo dài thời gian của ta, không, Khố Khoa Kỷ cũng là một đối thủ Xứng tầm đấy, hắn không thể phạm một Sai lầm ngớ ngẩn như vậy! Cáp Ðịch Tư!"
Long thần quyến trượng của Sở Thiên chỉ vào Tử Thằn, "Ta không tin ngươi có thể cầm chân ta được lâu, Khố Khoa Kỳ cũng không tin ngươi có thể cầm chân ta... Ý định của Khố
Khoa Kỳ đă quá rõ ràng rồi, hắn muôn tách ngươi và Mẫu Thần ra, đề ta giết ngươi, còn hắn sẽ giết Mẫu Thần!"
"Ngươi có thể giết ta sao? Ha ha!" Cáp Địch Tư cười nửa chừng, thì bọn Mỹ Hài yêu ở phía sau đột nhiên nói: "Chủ mẫu, nhìn phía sau lưng!"
Cáp Ðịch Tư kinh ngạc, lúc này cô ta mới phát hiện, Sở Thiên nói lảm nhảm như vậy, là để thu hút sự chủ ý của cô ta, ngay lúc Sở Thiên đang nói, tất cả các ma sủng đã Ở ngay bên
cạnh Sở Thiên, hơn nữa Sau lưng những ma sủng này, ba tên Hùng Miêu Kiệt Khắc Tốn và mười hai thánh đấu sĩ đang định làm điều gì đó!
"Phất Lạp Địch Nặc, bảo bọn chúng dừng lại!" Cáp Ðịch Tư hét lớn.
Ðáng tiếc là đã chậm rồi Từ lúc Sở Thiên nói chuyện đến giờ, ba tên Hùng Miêu Kiệt Khắc Tốn đang ngồi trên mặt đất, còn mười hai thánh đấu Sĩ ngồi vậy quanh bên chúng Mười ba năm nay, thực lực của Kiệt Khắc Tốn không có gi thay đổi, nhưng mười hai thánh đấu sĩ đă không còn như trước đây nữa, lĩnh vực của họ có nguồn gốc từ sức mạnh mà Tư Đặc Ân để lại ờ thần điện, Sức mạnh này nhờ sự chỉ đạo của Kiệt Khăc Tốn và Chiến Thần, trở nên mạnh mẽ không gi sánh được, nhất là Kiệt Khắc Tốn, là ma sủng của Thần Hoàng, hắn đã dạy bọn Bái Nạp Mỗ thành hoàng kim thánh đấu Sĩ, đều là Cao Vị Thần, còn lĩnh vực của bọn họ - Tiếng than thở Phất Lạp Ðịch Nặc, cũng đã thành công!
Mười hai_đạo quang hình mũi nhọn phóng lên, tập hợp lại trên cơ thể Kiệt Khắc Tốn, Kiệt Khắc Tôn bay lên không trung, trong tiếng gió phần phật, cười nói: "Cáp Địch Tư, ngươi còn nhớ rõ cái này chứ?"
Nói Xong, ba tên Hùng Miêu Xoay người đứng lên, trong nháy mắt, "bình" một tiếng, trong làn khói, ba người bọn họ hợp lại, dường như là Khách Thu Sa đã lớn hơn gấp trăm lần, một con gấu trúc đứng thẳng, uy vũ hung bạo xuất hiện trên mặt trăng!
Đó mới chính là thực lực thật sự của bọn họ, đó mới chính là Phán Quyết Thần Thú thực Sự!
"Phán Quyết?" Cáp Ðịch Tư kinh h̉ãị vội vàng hét: "Mau giết Anh Cách Lạp Mỗ!"
Những móng vuốt sắc nhọn của bọn Mỹ Hài yêu nghiến vào cơ thể Anh Cách Lạp Mỗ, nhưng lúc này, Phán Quyêt Thần Thú giơ cao hai tay, trầm giọng quát: "Lấy danh dự của ta, phán quyết sự giết chóc là vô hiệu!"
Rắc, rắc, rắc! Răng của bọn Mỹ Hài yêu như cắn phài thiếc, toàn bộ răng của chúng đều bị gãy.
Cáp Địch Tư kinh ngạc nói: "Không thể được, không có Tư Ðặc Ân ngươi không thể sử dụng Phán Quyết lĩnh vực được!"
Sở Thiên cười tiếp lời: "Đúng vậy, Tư Đặc Ân không Ở đây, thì ta có mười hai thánh đấu sĩ, bọn họ không bì được với Tư Ðặc Ân nhưng cũng đã đủ để Kiệt Khắc Tốn khởi động lĩnh vực rồi. Mau cứu người!"
Sở Thiên vừa dứt lời, bên người Anh Cách Lạp Mỗ liền chui ra vô số dây leo, trói chặt hết bọn Mỹ Hải yêu, đồng thời Sở Thiên khởi động thời gian thuận lưu, cướp Anh Cách Lạp Mỗ về.
Cáp Ðịch Tư còn đang bị mắc kẹt ở giữa Phán Quyết lĩnh vực, chỉ có thể đứng nhìn tất cả mọi việc diễn ra.
Phụt!
Như một quá bóng bị Xì hơi, cơ thể tên Hùng Miêu đang to lớn đột nhiên nhỏ lại, rồi biến thành ba tên Hùng Miêu bình thường, "Trời ơi, Bái Nạp Mỗ, các ngươi phải chẳm chỉ luyện tập hơn nữa đi, Sức mạnh cung cấp không tinh thuần, ta chỉ có thể chống lại được với loại Thần Vương do người khác ban cho như Cáp Địch Tư, nếu gặp một Thần Vương khác, chắc chắn chúng ta Xong đời rồi!"
Sở Thiên cười, "Cáp Địch Tư, ngươi còn gì để nói không? Muốn đưa tay chịu trói, hay muốn ta giúp ngươi?"
"Đưa tay chịu trói? Hừ, ta cũng là Thần Vương!" Trên đầu Cáp Địch Tư nổi lên một làn khói, Lưỡi liềm và chùy của tử thần cũng đang Ở trong tay. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
_ Sở Thiên lắc đầu, thở dài nói: "Đáng thương quá! Cáp Ðịch Tư vừa rồi quả là ta không hề nói dối, lần này Khố Khoa Kỳ muốn tiêu diệt luôn cả ngươi và Mẫu Thần rồi!"