Dương Tử Mi vừa về đến nhà, đã cảm thấy bầu không khí trong nhà rất kỳ quái. Ông nội Dương Bách hạ điếu tẩu xuống, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô, từ từ phun khói thuốc, lỗ mũi hừ hừ những hơi thở ngắn, nghe có vẻ như đang rất tức giận.
Vừa nhìn thấy cô trở về, liền dập thuốc xuống đất, gõ gõ:
- Hừ, con đã ra ngoài, ở trong cái nhà hào môn đó rồi, còn trở về đây làm gì nữa?
Nghe thấy lời này của ông, Dương Tử Mi liền hiểu rõ, người trong nhà mình đã biết chuyện của Tứ Hợp Viện. Cô vốn muốn chờ cho đến khi xây xong tòa nhà còn lại rồi mới báo cho mọi người vui mừng.
Nhưng không ngờ họ đã biết trước rồi.
- Tử Mi, con mua nhà ở ngoài rồi hả?
Dương Thanh thân thiết nhìn cô hỏi.
Dương Tử Mi gật gù:
- Ừ, con cần một chỗ để luyện công, trong nhà mình không thích hợp.
- Nếu nhà này không thích hợp thì con để mọi người trong nhà chúng ta chuyển đến nhà mới của con ở đi, hôm nay ta đã đến xem thử rồi, nó là một Tứ Hợp Viện rộng trên tám trăm mét vuông, dư sức cho cả đại gia đình chúng ta ở.
Ông nội vừa thở phì phò vừa nói.
- Ông nội à, tòa nhà đó không thích hợp để mọi người vào ở.
Dương Tử Mi giải thích:
- Con đã cho xây một tòa nhà sát khu đó, hai tháng sau tất cả mọi người trong nhà có thể chuyển đến đó ở.
- Tử Mi!
Dương Thanh kinh hãi:
- Mua nhiều nhà như vậy làm gì chứ? Mọi người ở đây là được rồi!
- Cha, không có gì, đúng lúc trong tay con có một khoản tiền, chỉ là mua nhà, nhưng nhà này có thể tăng theo tỉ giá, sẽ không mất giá, coi như là con đầu tư đi. Có điều, nhà kia của con thật sự không thích hợp cho mọi người ở, bởi vậy, con cũng không thể ở cùng mọi người được.
Dương Tử Mi giải thích.
- Cái gì gọi là không thích hợp? Con muốn vứt bỏ mọi người trong nhà có phải không?
Dương Bách đập bàn nói:
- Ta biết lắm mà, con gái toàn là những hạng người bất trung.
- Cha đừng nói như vậy, Tử Mi, con gái của con không phải là người như vậy đâu.
Dương Thanh bất mãn với những gì mà Dương Bách nói.
- Tử Mi làm như vậy nhất định là có lý do riêng của con bé.
- Còn lý do gì nữa chứ? Không phải là nó chỉ muốn một mình hưởng lạc thôi sao?
Dương Bách kêu ầm lên.
Dương Tử Mi bắt đắc dĩ nhìn Dương Thanh:
- Cha, cha tin con sao?
Dương Thanh gật gù, ánh mắt quả quyết:
- Cha tin con!
- Bà cũng tin con, Tử Mi.
Bà nội cũng lên tiếng,
- Lão già, không có Tử Mi, bây giờ ông còn đang ở Dương gia thôn đào đất làm ruộng đấy, làm gì có được cuộc sống thư thái như ngày hôm nay? Bây giờ ông lại nghi ngờ lòng hiếu thảo của Tử Mi, thật là quá đáng.
- Chị, em cũng tin chị!
Dương Tử Hi đang đứng gần đó cũng chớp mắt nói:
- Có điều, chị ơi, em cũng muốn xem nhà mới của chị một chút, chị có thể đưa em đi xem được không?
- Tất nhiên là được rồi, có điều không thể đến quá thường xuyên, một tuần nhiều nhất chỉ có thể đến một lần thôi.
Dương Tử Mi cũng không biết nên giải thích trong nhà có cát khí sẽ ảnh hưởng đến mọi người như thế nào.
Người bình thường tình cờ đến chỗ ở của cô sẽ hấp thụ một ít cát khí ở đó, đối với thân thể sẽ khỏe mạnh, có tác dụng rất lớn, nhưng nếu đến nhiều sẽ không thể nào hấp thụ nổi.
- Vậy đã là đủ rồi, chờ chút cơm nước xong, chị dẫn mọi người đi qua đó nha!
Dương Tử Hi mừng rỡ nói.
Dương Tử Mi cười cười, gật đầu.
- Hừ!
Dương Bách ngồi gần đó gõ điếu tẩu lên bàn,
- Không thèm.
Dương Tử Mi không nói gì với ông, những người khác trong nhà tin tưởng cô, như vậy cũng đủ rồi.
Sau khi ăn cơm xong, Dương Tử Mi lặng lẽ trở về phòng gọi điện thoại cho Long Trục Thiên, phiền anh ra ngoài tránh đi một chút, nói người trong nhà mình muốn qua đó tham quan, không nên để người nhà biết có sự tồn tại của anh trong nhà mới.
Nếu cha của Dương Tử Mi biết cô ở chung với một người đàn ông như vậy, chắc chắn sẽ bị kéo về nhà dạy dỗ một trận.