Chúng mày làm việc cái kiểu gì thế? Không phải đã hứa là trong vòng hai ngày sẽ tiêu diệt nó sao? Sao giờ này vẫn thấy nó sống nhởn nhơ ra đấy?
Mấy ngày nay, cứ tốt đến là trong đầu Lý Nhất Nguyên lại bắt đầu xuất hiện ảo giác, hắn nhìn thấy những người mà trước đây hắn từng giết chết đến đòi hắn trả lại mạng, khiến hắn không ngủ được, luôn trong tình trạng nghi thần nghi quỷ, tính khí cũng trở nên vô cùng nóng nảy.
Tình hình con trai hắn cũng tương tự, hai cha con chẳng khác gì trúng phải tà.
Xảy ra tình trạng này, người đầu tiên mà hắn nghĩ tới chính là những hành động của Dương Tử Mi.
Con nha đầu đó đã cướp đi miếng cơm mà hắn kiếm, khiến hắn phải nuốt không biết bao nhiêu là sự sỉ nhục, lại còn dùng tà thuật với hắn. Hắn thật sự không muốn thấy cô xuất hiện trên cõi đời này một giây phút nào.
Hắn vốn tưởng rằng, sát thủ đã giết chết cô, nào ngờ lại thấy cô ung dung tự tại dạo chơi trên đường, do đó, hắn lập tức gọi điện đến trung tâm môi giới sát thủ chửi chúng nó một trận.
- Thật xin lỗi ngài, sát thủ mà chúng tôi cử đi tự nhiên hóa điên mất rồi, dẫn tới không hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng ngài yên tâm, dù sao chúng tôi cũng đã nhận đảm nhiệm nhiệm vụ này thì nhất định sẽ hoàn thành. Trong hai ngày tới, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức cử ra sát thủ giỏi nhất đi giải quyết con bé.
Đối phương trả lời.
- Thằng đó hóa điên rồi à? Lẽ nào chúng mày bình thường toàn thuê sát thủ bị bệnh tâm thần?
Lý Nhất Nguyên nổi giận đùng đùng.
- Vốn dĩ hắn không phải là bệnh nhân tâm thần, mà là một sát thủ đầy đủ tư cách, vượt qua vòng tuyển chọn của đội ngũ sát thủ, chỉ là không hiểu tại sao tự nhiên bị điên.
Đối phương giải thích.
Lý Nhất Nguyên nghe vậy, trong lòng lập tức chùng xuống, hắn đoán ra ngay nhất định là do Dương Tử Mi đã động tay chân.
Không ngờ, con nha đầu này cũng có bản lĩnh như thế, dám biến một sát thủ to cao vạm vỡ thành một tên ngốc.
Như vậy hắn càng khẳng định, mấy ngày gần đây hắn và thằng con trai luôn gặp phải ma quỷ cũng là do cô làm, nếu không thì đã không như thế.
- Nhất định phải tiêu diệt nó!
Lý Nhất Nguyên liền cung cấp cho đối phương toàn bộ thông tin liên quan đến thân phận của Dương Tử Mi, để họ có thể đưa ra được đối sách tốt nhất.
- Thầy tướng? Chẳng qua cũng chỉ là một con nha đầu mười lăm tuổi, hiểu biết chút ít, nhưng cũng chỉ thuộc dạng hời hợt. Sát thủ của ta biến thành ngốc, ngẫu nhiên cũng là tai nạn thôi.
Giọng điệu đối phương tỏ vẻ khinh miệt.
- Mày đừng coi thường nó, năng lực của nó phải lớn lắm đầy, nếu không sao ở đây nó lại nổi tiếng đến vậy. Tao còn bị nó khiến đêm nào cũng gặp ma, tao đoán nó biết vu thuật.
Lý Nhất Nguyên nghiến răng nói:
- Tao sẽ trả thêm tiền, nếu mày có thể giết chết nó, tao sẽ trả thêm năm ngàn tệ!
- Ngài đã nói trịnh trọng như vậy thì như này đi, tôi sẽ xin thêm viện trợ!
Đối phương đáp lời.
- Ừm, mong rằng trong hai ngày này, không còn nhìn thấy nó thong dong trên đường nữa.
Lý Nhất Nguyên gác máy, đầu lại cảm thấy nhức. Hắn thấy có chút sợ hãi khi nghĩ đến tên sát thủ bị điên kia, hắn liền gọi một tên cảnh vệ vào:
- Mày có biết quanh đây có vị thầy tướng giỏi nào không?
- Em nghe nói ở thành phố A có một vị nữ thầy tướng rất lợi hại, bói toán, đoán mệnh, xem phong thủy đều rất linh, nếu cục trưởng muốn xem có thể tới Mặc Hiên trên đường Brunei đặt hẹn trước.
- Đừng có nói với tao về con bé đó!
Vừa nghe nhắc đến Dương Tử Mi, Lý Nhất Nguyên liền thấy đau đầu, đập bàn đầy tức giận.
Tên cảnh vệ sợ hãi run rẩy, không hiểu do đâu mà cục trưởng lại tức giận đến vậy.
- Ngoài nó ra, còn ai khác không?
Lý Nhất Nguyên điều chỉnh lại tâm trạng, tiếp tục chất vấn.