>
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
-----------------------
-Không vì cái gì hết!
Abe Masao đứng dậy nói:
-Xin lỗi, nếu như cô đã không muốn làm vợ tôi, mà cô cũng không chịu bán tấm thẻ gỗ kia cho tôi thì mời cô ra ngoài! Tôi có việc cần phải làm rồi.
-Abe tiên sinh không cần gấp gáp đuổi người như thế chứ. Tôi muốn hỏi cô một chuyện, mong cô có thể trả lời cho tôi biết.
-Cô hỏi đi.
-Tôi rất ngạc nhiên vì sao ông cố Abe Hoshizora của Abe tiên sinh chỉ có ngày sinh mà không thấy có ngày mất vậy?
Abe Masao ngẩng đầu nhìn cô một cái rồi cúi đầu nói:
-Người trong gia tộc không ai biết ông ấy ở đâu, có người nói ông ấy đã biến mất, lại có người nói rằng ông ấy đã đắc đạo thành tiên rồi.
-Gia tộc của anh chính là âm dương sư thế gia ư?
-Ừ.
-Vậy Abe Seiten có phải là người của gia tộc các anh hay không?
Abe Masao im lặng liếc cô một cái, giọng nói cũng trở nên lạnh nhạt hơn hẳn:
-Cô hỏi nhiều quá rồi đó, mời cô đi ra ngoài dùm!
Nhìn thấy cô ta lộ ra vẻ người lạ chớ tới gần thì Dương Tử Mi hiểu, cho dù cô có hỏi tiếp thì cũng phi công mà thôi. Cho nên cô bèn bước ra ngoài.
Còn Abe Masao nhìn bóng lưng của cô rồi gọi điện thoại:
-Điều tra lai lịch người này cho tôi.
Lúc Dương Tử Mi bước ra khỏi cửa thì Tăng Tư Tuệ đang đứng đợi cô với vẻ lo lắng nhìn thấy cô đã đi ra, cô bèn vội vàng bước tới gần xem xét Dương Tử Mi một vòng rồi lại sờ soạng một phen. Cứ như đang kiểm tra xem Dương Tử Mi có bị hư hao chỗ nào không khiến cho Dương Tử Mi cảm thấy dở khóc dở cười vô cùng.
-Nữu Nữu à, khi nãy công tử Abe nói gì với em vậy? Có phải nói thích em không?
Tăng Tư Tuệ lo lắng hỏi.
-Đúng thế, anh ta còn muốn em gả cho anh ta nữa cơ.
Dương Tử Mi trợn mắt nói.
-Thật à, vậy em có đồng ý không thế?
Tăng Tư Tuệ hưng phấn hỏi tiếp.
-Chị muốn em đồng ý hay muốn em từ chối?
-Chị cảm thấy rất mâu thuẫn nha, nếu như em đồng ý thì chị sẽ không còn cơ hội rồi. Nhưng mà nếu em không chịu thì em đã bỏ lỡ cơ hội trở thành cô bé lọ lem trong truyện cổ tích rồi.
-Ha ha, vậy thì chị vẫn còn cơ hội đó.
- Thật hả? Em từ chối rồi ư? Sao em có thể từ chối cơ chứ?
Tăng Tư Tuệ kêu rên với vẻ thất vọng.
-Cho dù em có vì chị mà từ chối anh ta thì chưa chắc gì anh ta để ý đến chị. Em thật ngốc, em mau quay vào phòng nói em đồng ý lời cầu hôn của anh ta nhanh lên.
-Chị họ à…
Dương Tử Mi không hiểu nổi cách suy nghĩ của Tăng Tư Tuệ nha.
-Vừa rồi là em gạt chị thôi! Anh ta không có cầu hôn em đâu, cũng không có nói thích em, bọn em chỉ nói vài thứ linh tinh thôi.
-Một học sinh trung học nghèo nàn như em thì có thể nói gì với một người siêu cấp giàu có như anh ta được? Thiệt là, em nên thừa lúc không có ai ở đó mà nhào tới đè anh ta đi. Sau đó công bố với người bên ngoài, anh ta đã thuộc về em rồi!
Tăng Tư Tuệ tiếp tục kêu rên.
Dương Tử Mi mờ mịt nói:
-Hay chị vào mà đè anh ta đi, chứ em không dám đè đâu.
-Chị cũng không dám.
Tăng Tư Tuệ nhún vai nói tiếp:
-Chỉ có mơ tưởng mà thôi.
-Vậy thì chúng ta đi thôi! Người như anh ta chính là trăng trên trời. Chúng ta chỉ có thể nhìn chứ không thể hái nó xuống đâu.
Dương Tử Mi ôm tay Tăng Tư Tuệ nói:
-Ông cậu vẫn đang chờ chúng ta kìa.
-Phải ha, ông nội vẫn còn đang chờ. Mà chúng ta còn phải đi lấy lại mấy túi quần áo của em nữa chứ.
Tăng Tư Tuệ vỗ trán một cái rồi kéo Dương Tử Mi chạy đi nhưng nào ngờ… phịch một tiếng cô lại va trúng người khác.
Lúc cô ngẩng đầu lên nhìn, gương mặt lộ vẻ vui mừng.
-Cát Liên Thành!
Dương Tử Mi cũng nhận ra người đàn ông đang đứng trước mặt họ. Đây là nghệ sĩ đang rất hot trên tivi - Cát Liên Thành. Anh ta có thể ca hát, nhảy múa lại biết đóng phim, hơn nữa rất đẹp trai cho nên có rất nhiều fan hâm mộ. Mà kiếp trước cô cũng là fan của anh ta.
Có điều kiếp này cô không còn cảm giác đối với chuyện này nữa rồi.