Dị Nhân Tu Chân Đa Thế Giới

Chương 16 - Năm Năm Đã Qua

Thời gian qua đi. Ma đạo ngày đêm rèn luyện.

Đã năm năm trôi qua kể từ ngày ba mươi thiếu niên dị giới đến đây. Những cô bé cậu bé giờ đã mười đến mười lăm tuổi.

Qua tu luyện cực hạn, linh khí, linh dược, trận pháp và trải nghiệm chiến đấu đã ảnh hưởng lớn đến cơ thể. Tác động tu luyện lớn hơn rất nhiều so với sự phát triển tự nhiên nên dù chênh nhau vài tuổi cũng không có nhìn ra bao nhiêu khác biệt nữa.

Thành tựu tu luyện của đa số thiếu niên ma giáo là năm và sáu bậc Tam Bộ Luyện. Trong khi đó thành tựu của Ngưu Kình, Thúy Vy, Ngưu Chiến là bảy bậc; của Mã Tập là tám bậc.

Một đám thanh niên Ma giáo ngồi tụ tập trong giờ giải lao.

- A các ngươi nghe gì chưa? Mã Tập vừa đột phá lên tám bậc đấy.

- Thật sự là không thể tin nổi. Chúng ta tu luyện hơn hai mươi năm rồi mà thành tựu chỉ mới bậc năm, bậc sáu thôi. Còn hắn... Aicha.

- Xem ra Mã Tập chính là người có thiên phú tu luyện nhanh nhất rồi.

- Mã Tập bây giờ được giáo đầu Hắc ma Phương Ảnh rất ưu ái a.

- Phải. Mã Tập là đệ tử cưng của Phương giáo đầu. Ngưu Chiến là đệ tử cưng của Liên giáo đầu. Bọn họ chính là tương lai của Ma giáo chúng ta đó

Cách đó không xa là nhóm của Thúy Vy đang ngồi.

- Hừm - Ngưu Trụ khịt mũi.

- Có gì sao? - Ngưu Kình hỏi.

- Mấy sư huynh kia đang ngồi bàn tán về hai ngọn lửa của Ma giáo.

- Lại Ngưu Chiến và Mã Tập à? - Ngưu Kình thờ ơ hỏi.

- Các sư huynh càng ngày càng có vẻ xu theo bọn chúng. Chúng được thế lại càng ngông cuồng hơn. - Ngưu Trụ nói.

- Có phải hai người bọn hắn lại gây sự với hai ngươi nữa phải không? - Thúy Vân hỏi.

Hai người Ngưu Kình, Ngưu Trụ không trả lời chỉ nhìn đi chỗ khác.

- Nè. Ta hỏi đó. - Thúy Vân giận nói.

- Ngươi cũng biết mà. Đâu phải chỉ có riêng chúng ta. Chỉ là chúng quan tâm hai chúng ta kỹ hơn mấy người kia thôi. – Ngưu Trụ nói.

- Sao các ngươi không xử lý chúng? – Thúy Miêu hỏi.

- Thật ra không phải chúng ta ngại chúng. Mà chúng ta không muốn để hai giáo đầu phải chú ý. Dù gì thì bọn chúng cũng là đệ tử cưng của họ mà. – Ngưu Kình nói.

- Bọn chúng nhây lắm. Thấy chúng ta hiền là cứ làm tới. – Ngưu Trụ nói.

- Ta nghĩ phải lựa dịp nào cho chúng một trận. – Ngưu Kình nói.

- Ừm. – Ngưu Trụ gật đầu.

Thúy Vân nói:

- Ta thật không hiểu tại sao Mã Tập lại tu luyện nhanh đến vậy. Các ngươi có còn nhớ khi chúng ta đi mật đạo Hắc ma lĩnh lần đầu tiên không?

Ngưu Trụ nói:

- Dĩ nhiên còn nhớ. Mã Tập lúc đó chỉ là bậc ba, là người yếu nhất trong số ba mươi người chúng ta. Vậy mà qua một đoạn thời gian hắn đã đuổi kịp chúng ta lên bậc năm rồi đột phá lên bậc sáu trước tiên.

Thúy Miêu nói:

- Hắn được Phương giáo đầu chuyển sang Đặc Công chức trách và huấn luyện đặc biệt. Từ đó đến nay lúc nào hắn cũng là người đột phá trước tiên. Chúng ta vừa mới lên bậc bảy chưa bao lâu thì hắn đã lên bậc tám rồi. Tốc độ tu luyện thật quá nhanh.

- Không chỉ nhanh, hắn còn rất may mắn nữa. - Ngưu Trụ nói - Mấy lần đi Hắc Ma Lĩnh mật đạo rồi đi Huyết Ma Lĩnh mật đạo hắn chính là người kiếm được nhiều pháp bảo nhất. Ta và hắn cùng mở mười cái rương gần nhau. Ta mở năm cái đều đồ là đồ bỏ đi, hắn thì nhặt được một chiến giáp và một chiến ngoa. Các ngươi nói xem.

- Cùng lúc thu được hai cái? - Thúy Vân nói - Thật là khó tin mà.

- Chiến giáp gia tăng lực phòng ngự, bảo vệ các điểm yếu. Chiến ngoa gia tăng tốc độ di chuyển và thân pháp. Hắn có hai thứ đó chính là khắc tinh của sát thủ rồi. - Thúy Miêu nói.

- Khắc tinh của sát thủ? - Ngưu Kình đứng dậy. - Hừ.

Bốn người Ngưu Trụ, Thúy Vy, Thúy Vân, Thúy Miêu nhìn Ngưu Kình ngạc nhiên:

- Ngưu Kình ngươi tính làm gì?

- Ta đi nhận nhiệm vụ. - Ngưu Kình nói.

- Không phải ngươi vừa làm liên tiếp mấy nhiệm vụ rồi sao? - Thúy Miêu hỏi - Chẳng lẽ điểm cống hiến không đủ?

- Điểm cống hiến của ta đã sử dụng hết rồi giờ không đổi được cái gì hay ho nữa. - Ngưu Kình nói. - Bọn chúng có người đỡ đầu. Chúng ta phải tự thân vận động. Nếu không nỗ lực thì sẽ rất nhanh bị hai bọn chúng bỏ xa.

- Điểm cống hiến của ta cũng không còn bao nhiêu - Ngưu Trụ đứng lên nói - Ta cũng muốn đi kiếm thêm một ít.

Ngưu Kình quay qua ba người còn lại hỏi:

- Các ngươi thì sao?

- Ta vừa mới làm nhiệm vụ xong nên muốn nghỉ ngơi một chút. - Thúy Vy nói. - Hơn nữa, các nhiệm vụ hiện nay đều dành cho một người làm, không có nhiệm vụ làm theo tổ đội.

Hai cô gái kia cũng gật đầu tán đồng.

- Nếu vậy thì ta và Ngưu Trụ đến chỗ Vân tỷ trước.

Ngưu Kình nói xong thì cùng Ngưu Trụ rời đi.

Cách thức tu luyện và vật phẩm hỗ trợ của Ma giáo dành cho thiếu niên đoàn bọn chúng vẫn như trước đây, đều là ưu đãi và súc tiến. Tuy nhiên khi lên cấp bậc cao hơn thì độ khó càng tăng khiến cho nhu cầu tiêu thụ linh khí, vật phẩm cũng cao hơn. Dù cho Ma giáo có cung cấp cho tài vật tu luyện nhưng vẫn là không đủ. Ma giáo cũng có kế hoạch dài hạn để cho các Ma giáo đồ tự lực một phần. Theo đó, ngoài thời gian tu luyện chuẩn đã được chỉnh lý rút ngắn lại, các Ma giáo đồ sẽ có thời gian rảnh để tự tu luyện hoặc đi tìm tài vật về gia tăng thực lực cá nhân. Nói về khai thác tài vật thì các mật đạo là một trong các nguồn cung cấp rất hấp dẫn.

Thời gian trước các mật đạo có nhiều vật phẩm nên mỗi lần đi khai quật mọi người đều kiếm được không ít. Sau khi khai thác xong, chờ một đoạn thời gian các yêu nhân nơi khác kéo về lại đem thêm một ít pháp bảo vật phẩm mới đến. Nhưng thời gian gần đây Ma giáo thiếu niên đoàn mạnh lên, có nhiều nhóm nhỏ tách ra đi khai thác riêng. Mật độ khai thác quá dày khiến tài vật ngày càng hiếm. Có nhóm đi mấy lần không kiếm được gì phải bỏ cuộc, chuyển sang đi săn yêu thú hoặc làm nhiệm vụ.

Ban đầu là săn yêu thú, các nhóm cũng kiếm được kha khá tài nguyên để sử dụng hoặc cống hiến. Nhưng sau đó yêu thú một mặt bị giết quá nhiều, một mặt sợ hãi bỏ đi nên việc đi săn cũng nhanh chóng lâm vào khó khăn. Giờ đa số là đi làm nhiệm vụ.

Có những nhiệm vụ đơn giản như mang linh dược vào thành thị đổi thực phẩm vải vóc với dân chúng. Dù sao Ma giáo lực lượng tập trung vào chiến đấu chứ không tập trung vào trồng trọt hay may vá. Cũng có nhiệm vụ khó khăn như đi ám sát một yêu thú thủ lĩnh hoặc một nhân vật nào đó. Những nhiệm vụ này ngoài việc giúp đỡ cho Ma giáo thực hiện kế hoạch mười năm còn là một phương thức rèn luyện dành riêng cho Hồng Kỳ thiếu niên đoàn.

Trong phòng tài vụ, có một vài người đang đứng ở đó.

Hiện tại Chu Chỉ Vân là người vừa thu nhận cống hiến, phân phát vật phẩm kiêm luôn ghi nhận nhiệm vụ.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ đón nhìn lên bảng danh sách nhiệm vụ.

- Chỉ toàn là những nhiệm vụ đơn giản. Điểm cống hiến không lớn lắm. - Ngưu Kình thở dài một tiếng.

- Chỉ Vân tỉ à. Không còn nhiệm vụ nào khó khăn hơn hơn sao? - Ngưu Trụ hỏi.

- Không có. Sáng nay có ba nhiệm vụ khó cấp độ bạc đã bị Ngưu Chiến và Mã Tập đăng ký mất rồi. – Chu Chỉ Vân nói.

- A. Bọn chúng cũng muốn tranh dành điểm cống hiến? - Ngưu Trụ nói - Chẳng lẽ sự cung cấp của hai giáo đầu không đủ đáp ứng cho chúng?

- Theo ta thấy không phải như vậy. Những tài vật tu luyện do hai giáo đầu đặc cách ban cho đều là hàng thượng phẩm, số lượng lại không ít. - Ngưu Kình nói.

- Chẳng lẽ bọn chúng.... - Ngưu Trụ trừng mắt. - ...muốn gây khó dễ cho chúng ta.

Chu Chỉ Vân vốn có hữu hảo rất tốt với nhóm của Ngưu Trụ nên không giấu diếm nói:

- Ngưu Chiến, Mã Tập hai người đó có đặc cách của hai giáo đầu nên được phép nhận cùng lúc nhiều nhiệm vụ. Mà khi đã nhận rồi dường như không có gấp gáp thực hiện.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ nhìn nhau.

- Quả nhiên là vậy.

Chu Chỉ Vân nói :

- Các ngươi cũng đã từng giúp cho ta. Hay là như vầy, sau này có nhiệm vụ khó ta sẽ thông báo cho các ngươi trước. Thế nào?

Ngưu Trụ và Ngưu Kình mừng lắm nói:

- Vậy thì đa tạ sư tỷ trước rồi.

- Đừng khách khí. - Chỉ Vân cười đáp.

Ngưu Kình nói:

- Trước mắt cứ làm tạm những nhiệm vụ này đã. Dù sao cũng vì Ma giáo đi.

- Ngươi nói có lý. - Ngưu Trụ đồng tình.

Ngưu Trụ chọn nhiệm vụ đem thịt yêu thú cấp thấp đi đổi gạo, rượu và một ít thực phẩm với một cái thôn nhỏ. Hắn trước khi đi đã đem một bộ đồ thợ săn mặc vào thay cho trang phục ma giáo đồ.

Ngưu Kình chọn nhiệm vụ đi dò xét các thông tin về Tiên đạo, Yêu đạo, Thế gia và kết nối với các điệp viên Ma giáo thất lạc. Khu vực của nhiệm vụ lần này là thành Xà Bang. Ngưu Kình cũng cải trang thành một người phiêu bạt giang hồ để tiện bề đi lại.

Thật ra, Ngưu Trụ mới là người thích hợp hơn trong việc nghe ngóng tin tức. Ngưu Trụ hắn có siêu giác quan, có thể nghe rất thính, nhìn rất xa, mũi rất tinh, cảm giác cũng rất nhạy. Với các đặc tính này, hắn không cần vận dụng thần thức để truy xét. Các cao thủ sẽ không thể phát hiện ra sự dò xét của hắn. Hắn cũng nhiều lần đi do thám nhưng lần này hắn muốn đổi không khí làm các nhiệm vụ khác. Dù sao làm đa dạng nhiệm vụ thì trải nghiệm càng phong phú hơn. Làm nhiệm vụ là phụ mà học hỏi kinh nghiệm mới là chính.

Sáng hôm sau.

Ngưu Kình và Ngưu Trụ cùng khinh công băng qua nhiều núi rừng sông suối rồi tách ra làm hai hướng khác nhau. Ngưu Trụ đi về Phước Chí thôn còn Ngưu Kình đi về Xà Bang thành.

Ngưu Kình khinh công không nghỉ suốt nửa ngày cuối cùng cũng đến gần một thành thị lớn. Khi cách thành khoảng một dặm thì hắn không khinh công nữa mà chuyển sang đi bộ.

Ngưu Kình đi đến cổng thành. Phía trên cổng đề ba chữ rất lớn "Xà Bang Thành". Bên dưới ba chữ đó là một tấm kính tròn chiếu thẳng xuống phạm vi trước cổng thành. Ngưu Kình nhìn qua thì biết đó là kính chiếu yêu. Hai bên trái phải của kính chiếu yêu là bộ hình phù điêu khắc hai con rắn đang phùng mang đe dọa.

Hai bên cổng thành có bốn người lính canh. Ngưu Kình ngầm đánh giá bốn người này đều có thành tựu ba bậc tu luyện Tam Bộ Tinh Khí Thần. Phía trong thành còn có một phòng canh nhỏ, bên trong phòng là vệ binh đội trưởng, thành tựu sáu bậc tu luyện.

- Xem ra lực lượng bảo hộ thành này cũng không quá mạnh.

Trong cách tu chân bình thường, tu chân giả sẽ qua giai đoạn Luyện Khí trước. Sau khi tích khí được đầy đủ mới tiến hành tái cấu trúc cơ thể gọi là Trúc Cơ. Sau đó nữa mới tiến hành luyện Thần Hồn. Khi cả ba phần Tinh, Khí, Thần đếu viên mãn thì mới đột phá qua Kim Đan Kỳ được.

Trong cách tu chân của Ma giáo được Thánh sứ Lý Điển cải tiến thì có khác một chút. Ma giáo tu luyện cùng lúc ba phần là luyện khí, trúc cơ và luyện thần. Mà ở mỗi chức trách lại có sự ưu tiên khác nhau nữa. Như chức trách Sát Thủ cần dò xét và ẩn thân cao cho nên ưu tiên luyện thần cao nhất; sau đó là sự nhanh nhẹn cho nên luyện tinh ưu tiên thứ hai. Chức tránh Pháp Sư cần khí lực dồi dào cho nên luyện khí ưu tiên cao nhất; cần sự tĩnh tâm cho nên luyện thần ưu tiên thứ hai. Chức trách Đấu Sĩ cần phòng ngự lực lượng mạnh cho nên chỉ ưu tiên luyện tinh. Chức trách Hỗ trợ thì luyện cả ba cái tinh khí thần đều nhau.

Mặc dù tinh đẳng và khí đẳng của Ngưu Kình chỉ là bảy bậc nhưng thần hồn đẳng cấp của hắn đã đạt tới mức Kim Đan kỳ. Xét trong tất cả các Ma giáo đồ chúng từ thiếu niên cho đến thanh niên thì thần đẳng của hắn là cao nhất, thậm chí vượt qua cả Hồng Miễn sư huynh. Chính vì có thần đẳng ở mức Kim Đan kỳ cho nên Ngưu Kình có thể tra xét tu vi của những người từ Kim Đan kỳ trở xuống. Ngược lại nếu hắn muốn che giấu tu vi thì chỉ những người có từ Kim Đan kỳ trở lên mới tra xét được. Sau Ngưu Kình là Ngưu Trụ, Thúy Vy, Hồng Miễn đều đạt thần đẳng Tam Bộ chín bậc, tương đương với Trúc Cơ hậu kỳ.

Ngưu Kình thản nhiên đi trong thành, cũng không có ai kiểm soát hay bắt bớ gì. Sát thủ ngoài việc ưu tiên sát thương mạnh, tốc độ nhanh ra thì còn tu luyện kỹ năng ẩn tàng thực lực. Ngưu Kình hắn từ trước khi vào thành đã đem toàn bộ thực lực bản thân ẩn xuống, nếu không phải cao thủ Kim Đan kỳ trở lên căn bản không thể dò xét được tu vi của hắn. Nói cho cùng thì trước mắt bọn lính gác cổng và những người dân trong thành thì hắn chỉ là một thằng người vô hại không có bản lĩnh gì.

Bình Luận (0)
Comment