Dị Thế Đạo Môn (Bản Dịch)

Chương 50 - Du Lịch Vạn Dặm

Lý Bình An thở dài một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Việc ngày xưa các ngươi làm là do phép tắc sinh tồn tại sơn mạch này, bần đạo không có tư cách trừng phạt các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó nghiêm mặt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng sau này bần đạo sẽ lập quy củ tại vùng núi này, tất cả thôn xóm không được công kích lẫn nhau, tất cả tế linh không được đả thương người, nếu có vi phạm tuyệt không tha thứ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thôn trưởng liên tục gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! Đúng vậy! Đại nhân ngài nói cái gì thì chính là cái đó! ͏ ͏ ͏ ͏

Người trung niên gầy gò bổ nhào vào trên mặt đất, thút thít nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đa tạ đại nhân che chở. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi thôn dân biết là Lý Bình An giết chết tế linh của Lang Vương thôn, thái độ liền quay ngoắc một trăm tám mươi độ, Lý Bình An nói cái gì chính là cái đó, một câu đều không phản bác. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An cùng bọn hắn nói một chút quy củ của mình, lưu lại một quả Truyền Âm phù liền tiếp tục lên đường, lần này dẫn đường chính là Dã Trư Tinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Kế tiếp Lý Bình An cùng Bạch Vân tại Thương Man sơn mạch đi lại ròng rã một tháng, gặp qua gần bốn mươi tòa thôn thôn to nhỏ, trong đó có hai ba cái là giống với thôn của Dã Trư Tinh, đều cùng tham gia công kích Lang Vương thôn. Lý Bình An cũng chỉ có thể thầm than một tiếng, cũng không biết mình tha thứ bọn hắn là đúng hay sai, hi vọng Đạo Tổ không trách tội! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lúc đó còn gặp qua hung thú công thôn, kia hung thú cũng không kém tinh quái bao nhiêu, chỉ là không có trí tuệ, chỉ có bản năng dã thú, bị Lý Bình An tiện tay đuổi vào bụng siêu độ một phen, hương vị đỉnh cao. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ũng đã gặp mấy tế linh hung tàn uy áp toàn thôn, bị Lý Bình An giải quyết, thu được một trận mang ơn. ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An cưỡi Thanh Ngưu đứng tại đỉnh núi, bên người là Bạch Vân đạo trưởng đang cung kính đứng thẳng. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan chủ, hẳn là không sai biệt lắm! ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An ừ một tiếng rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bạch Vân, khoảng thời gian này vất vả ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không vất vả, không vất vả, còn muốn đa tạ quan chủ một đường dạy bảo. ͏ ͏ ͏ ͏

Vẻ mặt Lý Bình An mộng bức nhìn về phía Bạch Vân, vô ý thức nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta dạy ngươi cái gì rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân nhìn về tiểu sơn thôn yên bình phía chân núi, cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan chủ không cần khảo nghiệm ta, ta vừa mới bắt đầu có lẽ không hiểu thâm ý của ngài, nhưng hiện tại ta đã hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thâm ý gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An nghĩ thầm ͏ ͏ ͏ ͏

“ Có thâm ý sao? Không có mà! Ta chính là không muốn nhìn thấy quá nhiều thảm sự phát sinh mà thôi.“ ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân đạo trưởng ung dung nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Một tháng qua ta cùng quan chủ đi qua vạn dặm xa, ghé hết mọi thôn trại chung quanh, nhìn đến sự gian khổ của sơn dân, cũng thấy vô số thăng trầm. Ban nãy khi đứng trên cao nhìn xuống, ta đột hiểu rõ thâm ý của quan chủ khi mang ta theo. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ khi ta tu luyện đến nay, một đường sát phạt thành tựu Thánh Đường chủ giáo, càng ngày càng cao cao tại thượng, nhìn xuống thế tục chúng sinh, ngày xưa tâm tư ban sơ thuần chân đã sớm biến mất không thấy. Việc cùng nhau đi tới đây kỳ thật chính là quan chủ ngài mang ta một lần nữa trải nghiệm quá trình tình cảm của thế tục, ngài muốn để ta minh ngộ bản tâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân quay người hướng Lý Bình An cúi đầu thật sâu, cảm kích nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan chủ, Bạch Vân ngu muội, thẳng đến lúc này mới sáng tỏ thâm ý của ngài, đa tạ quan chủ vì ta chỉ ra con đường phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An lúng túng cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Kỳ thật, ta cũng không có ý tứ này. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân đứng lên, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan chủ, ta hiểu! Ngài chính là quá điệu thấp! ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân cười đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Người trong thôn quanh đây có lẽ vẫn còn nghĩ ngài có tu vi nhị cấp. Bọn họ dù có nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ đến ngài là tuyệt đỉnh cường giả siêu phàm nhập thánh. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An xấu hổ cười cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tu vi của ta có thể là nhị cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân đạo trưởng cười ha hả: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan chủ, ngài thật biết nói đùa, lúc trước ngài thao tác không gian, hư không tạo vật ở trong đạo quan, còn có thể là giả hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An không phản bác được, giả thì cũng không phải giả, nhưng đó là do hệ thống làm, thật sự không liên quan gì đến ta cả. Thôi được rồi, không thể giải thích được, ai muốn nghĩ ta siêu phàm nhập thánh thì cứ nghĩ đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi thôi! Chúng ta xuống núi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An cúi đầu nhìn về phía chân núi, trong sơn thôn khói bếp lượn lờ, có lẽ có thể xin một bữa cơm. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân nắm lấy Thanh Ngưu, cùng xuống núi. ͏ ͏ ͏ ͏

Không lâu sau đó, hai người đã đi vào thôn, vừa vặn nhìn thấy mấy nam tử đang nhấc một đầu Trường Mao Tượng cũng đi về hướng thôn, xung quanh còn có một đám trẻ con vây quanh Trường Mao Tượng, vừa chạy vừa reo hò. ͏ ͏ ͏ ͏

-------------

Phóng tác: xonevictory

Bình Luận (0)
Comment