Quả thật đã có một tin tức lạ lùng như vậy.
Vốn mấy ngày trước, cuộc sống ở Thiên Hương Thành có chút bạo loạn. Bắc Thành Bang chỉ trong một đêm đã bị tổ chức thần bí tiêu diệt hòan toàn. Đường Gia, thế gia tại Thiên Hương Thành, thông qua Bộ Hình triển khai cứ thế mà làm, không kiêng nể gì cả. Mà nguyên nhân khiến gia chủ Đường gia thân phận tôn quý là thế, mà lần này lại phải tự mình thân chinh tham gia, là do mất một vật cực kỳ trọng yếu.
Một khoả nội đan của huyền thú Cửu giai đỉnh phong!
Án này còn chưa được dẹp, thì tin tức đã bị rò rỉ ra ngoài, liền đó đã lan nhanh như tốc độ ánh sáng vậy. Cứ như chim bay thẳng cánh, phảng phất như một cơn lốc, làm rung chuyển cả đại lục.
“Đây chính là cơ hội! Cơ hội lớn để chúng ta một lần nữa có được Huyền đan!”
Phủ Thái sư, Lý Thượng vẫn nằm trên giường bệnh, Lý Du Nhiên mặt che sau tấm sa màu xanh, giọng như chém đinh chặt sắt nói.
“Hả? Ngày trước ta đã tốn công tốn sức không nhỏ, nhưng vẫn mãi là bọ ngựa đợi mồi, hoàng tước ( chim sẻ) đợi phía sau …. Cuối cùng chả thu được cái gì cả, việc hôm nay cũng chắc gì đã là cơ hội?”
Thái sư Lý Thượng khí sắc trông đã khá hơn nhiều, mặc dù trông vẫn còn suy nhược nhưng cũng không đến nỗi như lão truyền ra ngoài. Hiện giờ đã có thể đối thoại bình thường. Giờ phút này, trong mắt lão như đã có thần thái sang sủa hơn, nhìn đứa cháu mà lão coi như con này nói.
Từ ngày cố khôi phục đan điền một lần nữa thất bại, mặc dù thử qua nhiều cách điều trị, mạng già đã được bảo đảm, nhưng trạng thái thân thể lại không tránh khỏi bị bệnh tật hành hạ. Thái sư Lý Thượng giờ đây cũng không tránh khỏi tâm tàn ý lạnh.
Lão tất nhiên hiểu rõ tình trạng thân thể mình, chỉ e cũng không thể cầm cự được bao lâu nữa, cho nên trong giai đoạn này, hết mực tập trung tài bồi cho trưởng tôn của mình là Lý Du Nhiên. Vô luận gặp vấn đề gì, cũng trước tiên hỏi ý kiến Lý Du Nhiên, sau đó mới chỉ điểm lại, nêu ra những điều cần chú ý.
Lý Du Nhiên quả nhiên cũng không phụ sự kỳ vọng của lão, cho dù là tâm tính hay suy nghĩ, đều hứa hẹn có nhiều sự tiến bộ. Đối với sự nhận thức tình hình, cảm giác, suy nghĩ đã rất nhạy cảm. Thậm chí cho dù là Lý thái sư nhiều lúc cũng tự thị không bằng, khiến cho lão đối với chính mình càng thêm chút tâm ý nguội lạnh, nhưng lại vừa có chút an ủi. Dù sao chung quy sau này Lý Gia cũng đã có người thừa kế.
“Tình huống trước mắt rất rõ ràng. Sự tình Huyền đan của Đường Gia bị mất, trên đời này, chắc chỉ có ba người có thể tiết lộ. Đường lão gia chủ hiển nhiên sẽ không ngu xuẩn tiết lộ bí mật của mình, tự nhiên lại mang đến cho gia tộc mình một cái đại phiền toái này.
Mà chúng ta lại càng không thể tiết lộ ra ngoài. Huyền đan vô cùng trọng yếu, thêm một người biết là thêm một kẻ tranh giành. Chúng ta cho là người của lão biết chuyện Huyền Đan lúc trước đã lấy. Rõ ràng không phải là chúng ta tiết lộ, thì kẻ duy nhất có thể tiết lộ bí mật này, cũng chỉ có thể là kẻ ngày đó biết Huyền đan mà thôi”.
“Cũng có nghĩa là, chỉ cần tìm được kẻ này, cũng chính là thu được Huyền đan về tay!”
“Lại nói, cứ cho hắn là hoàng tước, ta thử lấy bề ngoài mà xét. Kẻ đến đã chiếm được Huyền đan, đã có lợi lớn rồi thì cứ một mạch vô thanh vô tức mà chuồn. Cứ để mọi thứ như bình thường, không gây động tĩnh gì thì mới hợp lý. Nhưng liền sau đó, lại phát ra một tin tức, lộ ra rằng Cửu cấp Huyền đan thật sự tồn tại. Kẻ này cũng thật khó hiểu, trước đó thì thủ đoạn thần bí, không lưu lại một tý dấu vết gì cả. Nhưng sau đó lại tung ra một chiêu như vậy, hắn nhất định có dụng ý!”
“Mà dụng ý của hắn, tôn nhi ngu dốt , cũng chỉ phán đoán ra vài điểm. Thứ nhất, hắn mặc dù có được Huyền đan, nhưng cũng chưa nói đến làm sao để dùng, làm sao để đạt được hiệu quả chân chính của Huyền đan, có được vật nhưng vẫn chưa thể dùng được. Cho nên hắn mới thu hút cường giả đến, hòng đục nước béo cò, moi ra cách phát huy hiệu quả của Huyền đan.
Mà nói kĩ một chút, bàn đến phương pháp hấp thu Cửu cấp Huyền đan, chính Đường Vạn Lý nghiên cứu cũng đã vài chục năm, nghe ngóng khắp nơi cũng không ít. Nhưng đến lúc này cũng chưa hiểu rõ toàn bộ, thì làm sao có thể dễ dàng thu được tin tức liên quan đây? Kể cả cháu, nếu không được sư phụ chỉ điểm, e rằng cũng chả biết gì mà nói.”
“Nói tiếp đi.” Trên mặt Lý Thượng lộ ra vẻ tán thưởng.
“Thứ hai, kẻ này hẳn chỉ là người trong Thiên Hương thành, tất nhiên phải là một cao thủ nhất lưu. Thậm chí rất có thể là tuyệt đỉnh cao thủ đã tu luyện tới bình cảnh Huyền khí. Nếu không thì hắn sẽ tuyệt đối không ở ngay đó mà phóng ra tiêu tức, tự kiếm phiền phức làm gì. Dẫu sao cứ kiên nhẫn chờ đợi, chờ cho sóng gió qua đi thì càng tốt chứ sao? Cho nên cháu đoán rằng kẻ này hẳn đang đến giai đoạn cần đột phá bình cảnh.”
“Không tệ! Thế còn thứ ba?” Ánh mắt Lý Thượng ý tán thưởng càng hiển hiện.
“Thứ ba? Người này lại luôn tự tin sẽ nắm đằng chuôi mọi việc, vậy hẳn phải có một mạng lưới tình báo vô cùng mạnh mẽ. Với một điểm này, có thể tám phần đoán được rằng hắn là người của đại thế gia trong thành. Lại nói, chỉ có sử dụng lực lượng của cả gia tộc, hắn mới có thể lớn mật, dám nắm chắc mà làm vậy!” Âm thanh Lý Du Nhiên có chút thận trọng.
“Được! Phân tích rất tốt, có được những điều này chúng ta cơ bản có thể thu hẹp mục tiêu gần hơn.” Lý Thượng vỗ tay một cái, trong lòng rất vui mừng: “Ngay lúc này cháu hoài nghi những ai?”
“Lý gia chúng ta tất nhiên phải trừ ra, tiếp đến Đường Gia cũng không thể tính đến, còn lại Quân gia, Mộ Dung gia, Độc Cô gia, Mạnh gia, và Tống gia, tổng cộng năm nhà, cả năm đại gia tộc này đều có khả năng!”
Lý Du Nhiên từ từ hạ từng đầu ngón tay:
”Bất quá đối với Quân gia mà nói, mặc dù là đối đầu với chúng ta nhiều năm, nhưng lấy Quân Chiến Thiên cương trực, có vẻ không bao giờ thèm làm mấy chuyện kiểu này, Quân Vô Ý thì mặc dù thân tàn nhưng tim không phế. Nhưng hắn vẫn là tàn tật, hành động không thể liền mạch, tới Quân Mạc Tà vẫn chỉ là một thiếu niên, không có tư cách điều khiển Quân gia. Cho nên, nghi ngờ đối với Quân gia, nhìn trước mắt mà nói là nhỏ nhất, nhưng cũng không thể tiêu trừ mọi sự để ý, mọi chuyện đều có thể xảy ra!”
“Đối với Độc Cô gia tộc nghi ngờ cũng không cao lắm, mặc dù gia tộc này sở hữu thế lực lớn, có khả năng để làm hoàng tước (ý nói kẻ đứng sau giật dây, muốn xưng bá)! Nhưng từ căn bản mà nói, Độc Cô gia tộc thiếu nhất là dã tâm, nếu không bằng vào thực lực nhà này sớm đã thay thế Quân gia.
Lý do để bệ hạ có thể dễ dàng thả lỏng sự phát triển của Độc Cô gia, bởi vì họ cho ra những dũng sĩ trụ cột, nhưng lại không giống với Quân gia là nơi của những tướng soái tài năng. Độc Cô gia xông pha trận mạc thì có thể, nhưng nếu muốn như Quân Vô Hối, Quân Vô Mộng, Quân Vô Ý và cả Quân Chiến Thiên nọ, thống soái toàn cục, ngồi trong quân trung mà quyết định thắng bại, Độc Cô thế gia tuyệt không thể!”
“Nhưng đổi lại mà nói nếu Độc Cô gia tộc mà có thể có dạng nhân vật như vậy, sợ rằng cũng sẽ sớm bị bệ hạ đem cả gia tộc một nhà diệt sạch! Dù sao Độc Cô gia tộc cũng không như Quân gia có ân cứu mạng với bệ hạ. Cho dù là Quân gia công lao hiển hách, lớp hậu bối bị xuất sắc chả phải cũng rơi vào kết cục này sao? Độc Cô gia há có thể là ngoại lệ ư?”
“Cho nên Độc Cô gia dù có mạnh, hậu nhân tuy nhiều nhưng không lại không có như Quân thị gia tộc ngưng tụ lực lượng. Quân gia mặc dù giống như suy sụp, nhưng một nhà bốn vị nguyên soái nổi danh, tâm phúc của họ cũng đủ để làm dao động cả vương quốc này!”
“Cho nên mới nói, Độc Cô gia mặc dù có nhiều nghi ngại hơn so với Quân gia, nhưng cũng phải nói một câu không dễ nghe, cháu thật sự không nghĩ ra gia tộc Độc Cô lại có đủ tâm cơ để trở thành Hoàng Tước!”
“ Nói đến Mạnh gia, thứ nhất, họ là minh hữu của chúng ta, thứ hai, Mạnh gia cũng không có nhân vật nào đặc biệt, cho nên cơ hội của họ cũng không lớn, tạm thời đứng ở vị trí thứ ba.
“Trong các thế gia, lại nói đến Tống gia, luôn luôn nhún nhường, nhưng con chó cắn người thì không sủa, chúng chính là kẻ đáng đáng nghi thứ nhì, chỉ đứng sau Mộ Dung thế gia. Mộ Dung thế gia vẫn luôn ẩn nấp dã tâm, tâm đầy tham vọng, lại có quan hệ với hoàng thân quốc thích. Cho nên, với sự việc lần này, cháu với Mộ Dung thế gia đặc biệt chú ý!” Lý Du Nhiên thận trọng phân tích, mấy lời này tuy thong thả mà nói nhưng hiển nhiên trong tâm vẫn khẩn trương tự hỏi.
“Uhm! Tốt.” Lý Thượng gật đầu.
”Nhưng mà, bên cạnh những gia tộc này, còn một vài nơi cháu chưa có nói đến.”
“Xin tổ phụ đại nhân chỉ giáo.” Lý Du Nhiên nói.
“Trong thành mà nói, vẫn còn một nhất đại thế gia mà cháu có vẻ không để ý. Hoàng thất! Hoàng thất mới chân chính là thế gia mạnh mẽ nhất! Mặc dù cho đến giờ, bệ hạ vẫn luôn thâm tàng bất lộ, nhưng nếu bên cạnh không có một vài cường giả đỉnh cấp bảo hộ, sợ rằng bệ hạ đã sớm bị giết không biết bao nhiêu lần rồi! Còn một điểm, cháu cũng phải đặc biệt lưu ý, trong Thiên Hương Thành còn có ba đại bang phái, thực lực cũng tương đương, cũng cần phải xem xét kĩ.”
“Ngoài ra, cũng không ngoại trừ khả năng có cao thủ thần bí tiềm ẩn tại Thiên Hương Thành. Vừa hay tại Thiên Hương Thành đang có một vài tập đoàn sát thủ hoạt động, cái này cũng có thể là một mục tiêu.”
Lý Thượng ho vài tiếng, cố gắng gượng ngồi dậy, mắt mở trợn trừng nói: “Sự kiện Huyền đan lần này, chắc chắn báo hiệu một cơn sóng gió sắp nổi lên! Du Nhiên, cháu phải cẩn thận! Lại nói, bằng vào lực lượng hiện giờ của chúng ta có lẽ cũng không đủ, hãy thỉnh sư phụ cháu đến, có vậy mới có thể nắm chắc sự tình. Nếu lão không thể đến thì … cũng phải xin để các sư huynh tới! Nếu không được thì ta khuyên cháu tốt nhất nên bỏ qua lần tranh đoạt này!”
“Nhịn một tý nhưng sẽ tránh được tai ương!” Lý Thượng thở dài một tiếng, thân hình lại nằm xuống.
(giống câu Một điều nhịn, chín điều lành của mình)
“Khi ở Lăng Thần cháu đã gửi đi Thiên lý ưng, tin rằng hiện sư phụ đã nhận được tin rồi.” Lý Du Nhiên chầm chậm gật đầu.
“Ừ, tình hình huyền khí của cháu đến đâu rồi? Lý Thượng vẫn nhắm mắt hỏi.
“Đã đến Kim phẩm đỉnh giai.” Lý Du Nhiên giọng có chút thẹn nói: “Tuy nhiên, cảnh giới hiện có chút không ổn định, nếu củng cố thêm chút thì sẽ có thể đột phá đến Ngọc Huyền. Chỉ là vẫn chưa làm được...”
Lý Thượng nhấc tay, ngăn hắn nói tiếp:
“Chưa nói có phải vô tâm hay không, dù biết rõ hậu quả ra sao, ta cũng sẽ vui vẻ giúp cháu đột phá. Dù sao, cháu cũng là hi vọng lớn nhất của Lý gia. Sự tình này cháu không cần quá để tâm.”
Lý Du Nhiên thở dài một tiếng.
Lần trước Lý Thượng dùng Hải Để Ngọc san hô chữa thương. Do nằm ngoài dự liệu nên gây nổ mạnh, Lý Thượng tất nhiên bị trọng thương, Lý Du Nhiên cũng bị vài vết cắt trên mặt, tiểu bạch kiểm (gương mặt cute đó ^^) hoàn toàn bị hủy hoại. Nhưng nói lại, phúc họa khó lường, họa đến chưa chắc không may, nhờ vậy mà Lý Du Nhiên lại nhận được chỗ tốt khác.
Sau khi Linh khí trong ngọc san hô bị Lý Du Nhiên kích phát xuất ra, Lý Thượng mới có thể hấp thu được. Khi vụ nổ bùng nổ, một lượng lớn linh khí lại vừa khéo tụ vào kinh mạch đang tắc nghẽn trên người Lý Du Nhiên. Cũng tính là nhân họa đắc phúc (gặp họa mà được phúc). Sau đó, Lý Du Nhiên vì mặt bị thương, nên cũng không ra ngoài, chỉ tĩnh tâm tu luyện.
Nhờ có luồng lực này này tương trợ, đã thăng tiến từ Kim Phẩm sơ giai thăng cấp lên Kim Phẩm đỉnh giai! Chỉ run rủi thêm chút nữa là sẽ có thể một bước tiến lên Ngọc Phẩm huyền giả. Lấy tuổi tác Lý Du Nhiên mà nói, bằng vào tốc độ tiến cảnh như vậy thì dù không phải là vô tiền khoáng hậu, nhưng cũng có thể ngẩng mặt mà kiêu ngạo với đời rồi.