Dị Thế Tà Quân

Chương 1225 - Sự Khủng Bố Của

Thời gian dài tranh đấu liên tục, thể lực của Ưng Bác Không tuy có chút giảm xuống, trên người cũng bị thương không ít, thế nhưng vẫn không hề cho đám Cuồng Đao nhẫn thoải mái chút nào.

Thông qua một loạt những lần giao thủ, bọn họ đều cảm giác được, một đoàn quân nho nhỏ ba trăm người trước mắt này mặc dù không phải là huyền thú Thiên Phạt, chỉ là huyền giả nhân loại bình thường, thế nhưng vô luận là tố chất thân thể hay lực đạo huyền công đều rất mạnh! Chẳng những không kiêng kỵ chiến sĩ huyền thú Thiên Phạt, mà lại còn càng đánh càng hăng! Không nói đến tu vi, ở đây người có tu vi thấp nhất cũng là Thánh Hoàng Tam cấp, cho dù chỉ nói dùng lực cũng mạnh kinh người!

Chỉ cần bị trúng một quyền, cho dù là cao thủ đạt tới tầng thứ U Minh Quỷ Nhẫn cũng bị đánh cho bay ra ngoài năm sáu trượng, một mảng người còn bị đè ngã theo! Nếu như không có đám người này cản trở, có người thậm chí còn lo một quyền này có thể hay không đánh hắn bay thẳng về quê nhà...

Bị chân quyền đánh tới, nếu người trúng chiêu công lực hơi thấp, trái tim nhất định sẽ bị đánh tan!

Uy thế kinh người như thế, trong đám chiến sĩ Thiên Phạt cũng chỉ có chiến sĩ Hùng tộc mới có thực lực khủng bố như vậy, mà cũng không phải chiến sĩ Hùng tộc nào cũng có thực lực như vậy!

Thế nhưng chỉ ba trăm người kia, không người nào mà không có thực lực như thế!

Chuyện này cũng thật quá kinh khủng đi!

Ngay từ đầu cuộc chiến, dị tộc nhân với nhân số chiếm ưu thế, dưới sự thống lãnh thống nhất, hoàn toàn không thèm để vào mắt ba trăm người này, bộ phận Cuồng Đao nhẫn cũng chưa xuất động.

Bởi vì bọn họ biết, phía sau những người này còn có chiến sĩ Thiên Phạt kinh khủng hơn!

Bọn họ muốn nghỉ ngơi dưỡng sức để đối phó với đám chiến sĩ thú tộc Thiên Phạt kia.

Với loại chiến sĩ bình thường trước mắt này, cần gì phải dùng tới cao thủ đối phó, chỉ cần mỗi một người nhổ nước miếng cũng có thể dìm chết bọn họ! Cho dù bọn họ có thực lực không kém, thế nhưng nhờ chiến thuật biển người cũng có thể thu phục xong!

Thế nhưng khi song phương giao chiến, cao thủ dị tộc mới phát hiện, những gì vừa nghĩ lúc trước cùng với thực chiến là hoàn toàn sai lầm!

Ba trăm người này, tùy tiện một người cũng sẽ là một tòa thành chiến tranh hoàn mỹ.

Giống như là cỗ máy giết chóc trời sinh, tung hoành ngang dọc trong thiên quân vạn mã đang giao tranh kịch liệt.

Không phải chiến lực của chiến sĩ dị tộc quá yếu, mà những người này thật sự quá mạnh, mạnh đến nỗi biến thái!

Một trăm con chuột nếu như không màng đến thương vong, có thể giết chết một con mèo, thế nhưng một trăm con kiến không thể nào thắng được một con hổ.

Chiến sĩ dị tộc bình thường rất khó giết bọn họ, căn bản ngay cả năng lực công kích bọn họ cũng không có, thậm chí ngay cả bước chân cũng không thể ngăn trở!

Trước khi bọn hắn hoàn toàn kiệt sức, chiến thuật biển người đối với chiến sĩ như vậy mà nói, đúng là truyện cười!

Một câu truyện cười cực kỳ tàn khốc và đẫm máu.

Ánh mắt của tất cả bọn họ đều lạnh như băng, nhìn người sống cũng như là một cỗ thi thể. Hơn mấy trăm nhân mạng đã siêu độ dưới tay bọn họ, ánh mắt bọn họ thậm chí chưa từng chớp một cái!

Ở sâu trong đồng tử thâm thúy chỉ có sát ý!

Ba trăm người đối chọi với vạn đại quân, tỉ lệ chênh lệch cỡ nào! Cơ hồ là lấy một địch trăm!

Thế nhưng ba trăm người này đều nhào lên, ở trong mảng bóng đêm đen kịt này liền dễ dàng tạo thành một lỗ hổng lớn đầy máu giữa đội hình dị tộc nhân được bố trí nghiêm mật tỉ mỉ.

Nhất là ngay từ lúc đầu bọn họ đã dùng đao, một đao bổ xuống giống như thiểm điện xẹt qua bầu trời.

Binh khí của dị tộc nhân như là đậu hũ khi tiếp xúc với đao của bọn họ, thường là không chịu nổi một kích.

Một khi binh khí của song phương tiếp xúc “ca sát” một tiếng vang nhỏ, binh khí của mình đã gãy làm hai đoạn. Nửa khúc trên thân đao bay ra ngoài, đồng thời hai con mắt không thể tin được của dị tộc nhân cũng trừng lớn mang theo nửa thân người rơi xuống.

Không kịp phòng bị!

Chỉ có bốn chữ này là tương đối chính xác đề hình dung tràng cảnh lúc này!

Trên chiến trường, khi mà hai quân đối bính, không ngờ lại xuất hiện tình huống không kịp chuẩn bị như vậy, nếu nói ra, tin tưởng vô luận là quân nhân của quốc gia nào phỏng chừng đều cười rụng răng, thế nhưng hiện tại, giờ phút này, tình cảnh không thể tưởng tượng được lại xuất hiện trong đại trận của dị tộc nhân!

Song phương vừa tiếp chiến, các chiến sĩ dị tộc nhân xếp sau hàng thứ mười còn chưa kịp phản ứng gì liền phát hiện các chiến hữu mới vừa rồi còn sống sờ sờ, lúc này đã ngã xuống toàn bộ, mà Cương Đao sắc bén cướp đi sinh mệnh của các chiến hữu, lúc này đang lướt tới cuống họng của mình.

Đúng là cực nhanh!

Đúng là sắc bén!

Ba trăm tên Tàn Thiên Phệ Hồn cộng lại giống như là mấy nông phu thuần thục cầm liềm gặt lúa mạch vậy, hơn nữa còn là siêu cấp thu hoạch! Mọi người đều hứng khởi thu hoạch tính mạng đối thủ, giống như không biết mệt mỏi, chỉ đắm chìm trong niềm vui sướng khi thu hoạch!

Đợi cho đến khi ba trăm người cùng với đồ đao trong tay phá tan vòng vây, dưới tay bọn họ cũng đã có hơn vạn nhân mạng vĩnh viễn ra đi! Hơn vạn nhân mệnh, đây chính là dị tộc, mỗi người đều có hai cỗ thân thể! Nếu như đơn thuần dùng đầu người để tính, hơn vạn sinh mệnh ở đây phải nhân lên hai mới chính xác!

Các chiến sĩ Tàn Thiên Phệ Hồn vẫn như cũ bảo trì thái độ lãnh khốc, liên tục tiến về phía trước, trong cuộc chiến này, đội hình của bọn họ vẫn đâu vào đấy, ngay ngắn trật tự. Nhanh chóng thu hoạch mạng sống trên tay, nhưng dưới chân vẫn bảo trì sự trầm ổn, đẩy mạnh tần suất, thỉnh thoảng lại đá bay một thân thể, khiến hàng ngũ địch nhân đổ rạp một mảnh lớn, sau đó hờ hững bước từng bước tiến liên phía trước, thỉnh thoảng còn giẫm lên bụng thi thể nào đó giống như giẫm thủng kinh khí cầu vậy.

Thế cho nên cứ như vậy mang theo máu tươi chà đạp vô số phần chân tay bị cụt, các chiến sĩ Tàn Thiên Phệ Hồn vẫn dũng mãnh tiến về phía trước.

Những người này vốn là thiết huyết tướng sĩ năm đó theo Quân Vô Ý nam chinh bắc chiến, đã sớm nhìn quen với cảnh giết chóc, tử vong.

Sau khi trải qua huấn luyện Địa Ngục của Quân Mạc Tà, tâm ý lại càng kiên định hơn.

Liên tục tiêu diệt, liên tục chém giết, liên tục giết chóc, trong một năm rưỡi qua căn bản bọn họ chưa từng dừng tay.

Đặc biệt giờ phút này đối mặt với dị tộc nhân, kẻ thù của Huyễn Huyễn đại lục, là loại tạp chủng biến thái! Bọn họ lại càng thêm sát thủ vô tình. Dưới sự dẫn dắt của hai vị sát thần, bọn họ trực tiếp biến trận chiến thành một cuộc thi đua giết chóc!

Đúng vậy, chính là thi đua giết chóc!

Trên con đường ba trăm nhân thủ đẩy mạnh tiến lên, sau lưng, còn có vô số thi hài, ngay cả loại nửa chết nửa sống cũng không có, chính là một kích giết chết, một kích tuyệt sát! Quân Mạc Tà, chính là vị thân truyền thuật giết người, vĩnh viễn chỉ có đơn giản, chuẩn xác, sắc bén mà trực tiếp!

Một khi ra tay, không hề tồn tại may mắn! Không có bất kỳ con cá lọt lưới nào!

Ba trăm người như vậy, đến khu chiến trường này quả thật giống như rồng về đại hải, hổ nhập thâm sơn!

Về phương diện người của dị tộc, chỉ huy lần này chính là Khuyển Dưỡng Câu Thịnh, ngoại trừ là một vị Cuồng Đao Nhẫn Thượng cao thủ, hắn đồng thời cũng là một vị quan chỉ huy xuất sắc. Số lượng quân của hắn cũng có tới năm vạn.

Phán đoán của hắn chính là tập kết tất cả U Minh Quỷ Nhẫn, đặc biệt là Cuồng Đao Nhẫn lại một chỗ. Ngoại trừ đội phó đốc chiến ra, tất cả quân tinh nhuệ đều gắn một chỗ, tùy thời đều có thể phóng ra. Chỉ chờ thời khắc mấu chốt, nhất cử đột phá địch nhân, thu lấy đại công!

Về phần quân đội bình thường dưới trướng, mặc dù hơn năm vạn, số lượng rất đông, thế nhưng đám này chỉ là pháo hôi mà thôi! Hắn tin tưởng, chỉ cần mình oanh liệt đánh một trận, cho dù năm vạn bộ đội này chết sạch, số lượng cũng sẽ rất nhanh được bổ sung!

Cho nên hắn căn bản không hề quan tâm tới hi sinh nhất là tộc nhân bình thường hi sinh!

Giờ phút này, hắn đang lạnh lùng nhìn đội quân Tàn Thiên Phệ Hồn trên chiến trường, trong mắt tản mát ra vẻ tàn nhẫn! Đợi đến thời khắc mấu chốt khi đối phương mệt mỏi, hắn sẽ đem tất cả quân tinh nhuệ tung ra, hoàn toàn xé nát ba trăm người kia!

Cho dù người làm bầng sắt cũng tuyệt đối không thể duy trì thời gian chém giết lâu như thế.

Nhân lực có hạn, đây chính là chân lý bất biến!

Thế nhưng, theo cuộc chiến duy trì liên tục, vị Khuyển Dưỡng Câu Thịnh tướng quân này nguyên bản trên mặt tràn đầy vẻ tự tin, lúc này dần dần biến mất, thay vào đó là vẻ kinh ngạc, ánh mắt cơ trí sắc bén cũng trở nên khiếp sợ cùng khó có thể quên, thậm chí còn ẩn ẩn mấy phần sợ hãi!

Bởi vì, cuộc chiến đã duy trì một khoảng thời gian không ngắn, ba trăm người này ít nhất đã sát thương hơn ba mươi địch nhân, nhưng bọn họ vẫn không có bất kỳ dấu hiệu mệt mỏi nào! Khí thế vẫn như cuồng phong, chiến lực vẫn mười phần như cũ!

Điều này, sao có thể chứ?!

Khuyển Dưỡng Câu Thịnh không thể nào tin vào kết quả này, cho dù có mạnh như mình, phát ra công kích toàn lực, chém giết một đoạn thời gian như vậy, chỉ sợ sau đó cánh tay cũng không thể nâng lên nổi. Thế nhưng đám người này lại không có nửa điểm mệt mỏi a!

Đây chính là chỗ không hợp với lẽ thường!

Khuyển Dưỡng Câu Thịnh tự nhiên không thể biết được đám người trước mặt này đã từng chịu qua loại huấn luyện nghiêm khắc cỡ nào! Khi bọn họ ở tầng thứ Ngân Huyền, mỗi ngày đã phải duy trì liên tục nâng mấy trăm cân gỗ thô.

Một mạch cho tới trưa! Vô luận thế nào cũng phải nâng...

Lúc mới bắt đầu huấn luyện, cơ hồ mỗi ngày thân thể đều được phá tan cực hạn!

Càng về sau càng tăng lên, thẳng đến hiện tại, khi khí giới huấn luyện đã đạt tới trọng lượng vài tấn sắt! Nâng tấm sắt vài tấn đến trưa không nói, tay phải còn phải vung đao huấn luyện. Cho dù là lúc ăn cơm cũng phải mang khối sắt trên đỉnh đầu...

Dưới sự huấn luyện tàn khốc như vậy, Tàn Thiên Phệ Hồn đã sớm quen thuộc với sự huấn luyện khủng bố này rồi!

Trình độ huấn luyện này đủ khiến bất cứ kẻ nào cũng phải sụp đổ!

Tựa với trình độ chém giết trước mắt, chỉ cần không dính phải vết thương trí mạng, đội viên Tàn Thiên Phệ Hồn căn bản có đủ tự tin liên tục chém giết đối phương với khoảng thời gian một ngày một đêm cũng không thành vấn đề!

Huống chi hiện tại vẫn chưa tới nửa canh giờ...

Khoảng thời gian vẫn còn rất dài...

Thế nhưng Khuyển Dưỡng tướng quân hiển nhiên đã đứng ngồi không yên rồi.

Nhưng mà đúng lúc này, hắn rốt cuộc cũng phải lên tiếng “Thự Quang”.

Bình Luận (0)
Comment