- Hiện tại, ta tiếp nhận chuyện hôn sự này, liền gặp một vấn đề nho nhỏ không thể tiếp thu, chính là hai nhà triệt để quyết liệt! May mắn chính là, ta có hảo cảm với tiểu nha đầu, cho nên chuyện tiếp nhận không phải là việc gì khó. Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại. Phần hảo cảm này, nếu như không có thì sao? Có thể sẽ biến hai nhà từ nay vĩnh viễn thành tử địch, tranh đấu vài thập niên không chết không ngớt! Không phải Quân gia diệt chính là Độc Cô gia vong! Phần hậu quả này, hai nhà chúng ta không thể thừa nhận!
- Mà hết thảy chuyện này, tất cả đều là nàng làm. Giờ phút này Tiểu Nghệ cũng ở đây, ta vẫn phải nói như vậy: tùy hứng như thế, làm việc không để ý tới hậu quả như thế. Ta sao có thể yên tâm để cho nàng làm chính phòng đại phụ đây?
Quân Mạc Tà nói như vậy quả là rất nặng, khẩu khí mặc dù ôn hòa, thế nhưng lại rất ngưng trọng.
Độc Cô Tiểu Nghệ hổ thẹn cúi gằm đầu xuống, cơ hồ trốn ở trong bộ ngực. Với tâm tính băng tuyết thông minh của nàng sớm đã nhận ra hậu quả lúc trước mà mình đã hồ đồ gây nên, quả nhiên là mình làm sai.
Độc Cô lão phu nhân há miệng muốn nói, muốn vì cháu gái mình mà giải thích một câu, thế nhưng cuối cùng lại không nói ra được, đành thở dài một hơi.
Độc Cô Tung Hoành cùng Độc Cô Vô Địch phụ tử hai người nhìn nhau. Đặt mình trong hoàn cảnh người khác mà nói, có một lão bà cả gan làm loạn như vậy, mình cũng không muốn.
- Nhưng Tiểu Nghệ còn nhỏ mà.
Vị phu nhân ở bên cạnh Lão phu nhân một mực nhìn chằm chằm Quân Mạc Tà, thì ra chính là mẫu thân ruột của Độc Cô Tiểu Nghệ vội vàng ngắt lời, thay chính nữ nhi của mình mà giải thích.
- Đúng vậy, nha đầu xác thực còn nhỏ, thế nhưng cũng không phải là lý do để mỗi khi phạm sai lầm là sẽ bỏ qua! Bá mẫu, Độc Cô Tiểu Nghệ chính là đệ tử thế gia! Độc Cô thế gia đối với nàng cưng chiều quá tạo thành một loại hậu quả rất đáng sợ! Thậm chí còn tạo ra hậu quả rất đáng buồn. Như vậy, một nữ hài tử nho nhỏ chính là đại biểu cho cả Độc Cô thế gia! Chú ý chính là đại biểu cho mặt mũi của cả một nhà!
Quân Mạc Tà nghiêm mặt nói:
- Hoặc là nói cách khác. Nếu như vị công tử ở bên ngoài chọc hoa ghẹo nguyệt ăn chơi trác táng, chỉ cần không quá phận, chắc hẳn đám quý tộc sẽ tùy ý để tiểu bối xử lý việc này, thế hệ trước không cần phải nhúng tay vào. Nhưng nếu như Tiểu Nghệ ở bên ngoài xảy ra chuyện mà nói, như vậy chỉ sợ Độc Cô thế gia sẽ không quản cái gì mà phải trái trắng đen, tất nhiên cả nhà già trẻ đồng loạt ra trận! Không cần biết đạo lý không cần biết đó là ai, đều sẽ ra tay. May mà nha đầu trời sinh tính thiện lương, nếu không rất có khả năng sẽ gây ra hậu quả không thể vãn hồi.
- Nói cho cùng, hành vi của Độc Cô Tiểu Nghệ cũng sớm đã đại biểu cho cả Độc Cô thế gia. Nếu quả thật là có một ngày nàng tới Quân gia, như vậy nàng có thể đại biểu, Quân gia cùng Độc Cô thế gia hai đại gia tộc! Chẳng khác gì là lực ảnh hưởng sẽ tăng gấp đôi! Nếu như lúc đó cũng tùy ý làm bậy, có thể nói rõ ra một câu: ngoại trừ vài đại gia tộc ẩn đời bí ẩn ra. Các đại gia tộc khác trong thiên hạ, hoặc là bởi vì một câu hữu ý hoặc vô ý của nàng mà bị diệt.
- Hoặc là sau này nàng có khả năng làm đại phu nhân, thế nhưng hiện tại, ta không thể đáp ứng. Cũng không dám đáp ứng!
Quân Mạc Tà ngang nhiên nói:
- Thử hỏi nếu như đổi lại là chính các ngươi gặp phải loại chuyện này, cũng sẽ không đáp ứng đúng không? Như vậy, tại sao lại ép ta đáp ứng?...Quân Mạc Tà ta sẽ không chỉ lấy một nữ nhân, tựa hiện tại mà nói, xác định đã có Quản Thanh Hàn! Mà Quản Thanh Hàn cũng là bởi vì Tiểu Nghệ làm càn, cho nên nàng không tiếc giá nào mới cứu một mạng của ta, mới tạo thành sự tình phức tạp như thế, nói không dễ nghe, nếu không có Thanh Hàn xả thân cứu ta, hoặc lúc đó ta chết đi. Quân gia, Độc Cô thế gia thế nào đối mặt? Nếu ta hứa để cho Tiểu Nghệ làm đại phu nhân. Như vậy đối với Thanh Hàn liệu có công bằng không? Bởi vì nàng chịu thay sai lầm của Tiểu Nghệ mà chịu sự chỉ trích của thiên hạ văn nhân! Xuýt chút nữa rơi vào cảnh chỗ vạn kiếp bất phục, cuối cùng còn muốn để tiểu nha đầu chiếm tiện nghi, chuyện này sao có thể!
- Thế nhưng Quản Thanh Hàn thủy chung đã từng là chị dâu của ngươi! Nàng sao có thể làm đại phu nhân được chứ?
Độc Cô lão phu nhân nghe xong Quân Mạc Tà nói, rốt cuộc cũng hỏi một câu.
- Lão phu nhân cũng nói đây chẳng qua chỉ là đã từng. Vốn là chuyện quá khứ! Mà Quản Thanh Hàn hiện tại lại là nghĩa nữ của Tam thúc ta, tin tưởng đây không phải là chuyện bí mật gì! Như thế nào không thể lấy ta? Còn nữa, ta cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ qua phân các nàng làm lớn nhỏ! Ai lớn ai nhỏ hãy tự mình tranh thủ đi. Chỉ cần để người khác phục, cho dù là người kiêu ngạo cũng có thể được.
Quân Mạc Tà bật cười lớn nói:
- Lùi một vạn bước mà nói, trong chuyện này ta cũng là bị động, ta không nghĩ muốn bị động như vậy, lúc này nói chuyện hôn nhân đại sự cũng không khỏi quá gấp gáp một chút.
- Ý của ngươi là? Vô luận như thế nào ngươi cũng không thể cho Tiểu Nghệ làm đại phu nhân?
Độc Cô Tung Hoành hung dữ nhìn Quân Mạc Tà, hơi nhoài người tới. Dùng một loại khẩu khí cực đoan nguy hiểm mang theo áp lực cực đại mà nói.
- Ha ha, vừa mới nói cũng chỉ là đứng trên phương diện hai bên mà phân tích thôi, con người của ta làm việc xưa nay đều có một nguyên tắc, vô luận làm chuyện gì đều không thích người khác uy hiếp, vô luận là bất luận kẻ nào uy hiếp!
Quân Mạc Tà hời hợt nói.
- Hiện tại là chuyện nhân sinh đại sự nếu còn uy hiếp ta mà nói, ta sẽ cảm thấy phi thường khó chịu, cho dù có phá cũng không có sao.
Thái độ cường ngạnh của Quân Mạc Tà khiến Độc Cô Tung Hoành lão gia tử phi thường khó chịu, trừng đôi mắt ngưu, râu mép rung rinh như muốn phát tác.
- Tốt lắm tốt lắm, mọi người không nên dây dưa về vấn đề này nữa.
Lão phu nhân đột nhiên nhoẻn miệng cười tủm tỉm nói:
- Tuy danh phận của Tiểu Nghệ chưa có định. Thế nhưng có thể chấp nhận được, tin tưởng một thời gian nữa Mạc Tà sẽ suy nghĩ tới chuyện này. Trước tiên cứ đính hôn trước, chuyện tình sau này, con cháu đều có phúc, chúng ta cần gì phải quản nhiều như vậy? Chỉ cần sau này Mạc Tà đối với Tiểu Nghệ tốt, có thể bao dung Tiểu Nghệ là được rồi.
- Huống chi Mạc Tà lúc này đối mặt với áp lực của cả Độc Cô thế gia, cuối cùng cũng không có khuất phục, nói chuyện rất thẳng thắn, mặc dù có vài phần khó nghe, thế nhưng cũng không thể phủ nhận là không có đạo lý, tất cả mọi người đều nghe rõ. Điều này cũng làm cho ta thấy chỗ đáng quý của một nam nhân! Uy vũ không khuất phục mới là nam tử tốt! Nếu như Mạc Tà bị cả nhà chúng ta hù chạy, cho dù hắn đáp ứng. Loại nhu nhược như vậy, lão thân ngược lại sẽ không đáp ứng cuộc hôn nhân này. Mạc Tà tiểu tử này, lão thân nhìn rất thuận mắt. Lão thân không tính toán với tiểu tử này nữa.
Độc Cô Tung Hoành cùng Độc Cô Vô Địch phụ tử hai người nhất tề muốn hôn mê, nói tốt cũng là ngài, nói không tốt cũng là ngài, nhưng rốt cuộc bây giờ phải làm sao với hai cha con nhà này đây? Tới đây khảo nghiệm là chủ ý của ngài, hiện tại không khảo nghiệm cũng là chủ ý của ngài, ngài nói là dừng tại đây, ai còn có chủ ý nữa.
- Mấy ngày nữa hai người các ngươi đi gặp Quân Chiến Thiên đi, trước tiên định hôn sự đã. Bất kể là về chuyện gì, sau này hãy nói, dù sao hôn sự này cũng phải định ra trước đã.
Lão phu nhân vênh mặt hất hàm sai khiến sắp xếp hai đại nam nhân, thậm chí con mắt cũng không nhìn bọn họ:
- Ân, để tỏ thành ý, các ngươi đích thân qua đó đi. Sau khi sắp xếp ổn thỏa, phải kiếm một bà mối, trao đổi văn thư. Làm cho chuyện này thành chính thức, sau đó đính hôn.
Lão bà nghĩ một lát, sau đó nói tiếp:
- Nghi thức lần này, chính là hướng tới hoàng tộc, đều phải mời đám văn võ bá quan đến, thuận tiện phải mời mấy người năm trước có mời nhà chúng ta. Ách, mấy đám cưới xin của cha con các ngươi ta đều ghi chép vào sổ sách. Đợi lát nữa để Tiểu Nghệ nha đầu đưa tới cho các ngươi, nhớ kỹ phàm là có tên, chúng ta đều phải đòi lại tiền, một người cũng không buông tha, tối thiểu phải thu hồi tiền vốn mới được.
- Ân, ai không có tên trên đó cũng mời tới, dù sao cũng phải nể mặt mũi của người ta! Việc này cứ định như vậy đi, đợi khi hai đứa thành thân, ta sẽ không e dè gì mà mời hết. Có thể làm tới một ngàn mấy trăm mâm đó! Ân, nếu Quân gia bỏ ra tiền mà nói, có thể mở rộng hơn nữa, dù sao lão Quân gia bên kia cũng còn bao nhiêu người mà.
- Ân, tiền nong nhất định là phải rõ ràng, nếu lúc trước chúng ta đi năm trăm lượng, mà bọn chúng chỉ theo bốn trăm lượng thôi, như vậy tựa hơi quá đáng, loại người này sau này kiên quyết không thể kết giao! Ân, cũng không nhất định phải cưới vợ để kiếm tiền. Đám sinh nhật, sinh hài tử, dọn nhà, đều phải báo đến hết, à, sinh nhật của lão nhân ta chẳng phải sắp đến sao? Xem ra lần này chúng ta có thể thu hai lần liền rồi, thời gian không sai biệt lắm, không tệ.
Lúc này, trên đầu của Quân Mạc Tà liền toát ra đầy ngập mồ hôi lạnh.
Lão phu nhân thật sự là suy nghĩ quá chu đáo.
Không phải người một nhà, không được vào một cửa. Thật sự là bưu hãn!
Độc Cô Vô Địch cười toe toét, dùng lực gật đầu thật mạnh, biểu hiện ra vẻ mặt tham tiền nói:
- Đây là điều tất nhiên rồi, mẫu thân thật cao minh, lại có thể thu hai phần tiền, lúc đó là có tiền trả cho Quân gia rồi.
- Nói cho Khâm Thiên Giám, để cho bọn họ lựa chọn một ngày hoàng đạo! Quan trọng nhất chính là nói cho bọn họ biết, lễ đính hôn cùng với sinh nhật đều là cùng một thời điểm, sau đó thông tri cho Khổng Lệnh Dương, để hắn chủ trì mọi việc.
Lão bà nói tới đây, Độc Cô Vô Địch vội vàng cắt đứt:
- Mẫu thân, Khổng Lệnh Dương đã chết rồi còn đâu.
Nói xong liền liếc nhìn Quân Mạc Tà. Khổng Lệnh Dương không phải là chết bởi tay tên tiểu tử này mới gọi là gặp quỷ á!
- Chết rồi? Ài, thật là đáng tiếc.
Độc Cô lão phu nhân mặt không đổi sắc thở dài một tiếng. Cũng không biết là đang tiếc cho chuyện gì, đáng tiếc cho một lão nho uyên bác, hay là tiếc cho chuyện không có người chủ trì hôn sự.
Độc Cô Tung Hoành gật gật đầu nói:
- Việc này đơn giản. Tuy đám gia hỏa kia bình thường không thân với chúng ta lắm, nhưng mà không lo, nếu như không muốn, đến lúc đó trực tiếp dùng dây thừng đem trói bọn chúng tới, chỉ cần tới hiện trường, còn không dám nể mặt mũi của chúng ta sao?
- Như thế cũng được.
Độc Cô lão phu nhân vui mừng gật đầu nói:
- Về phần những chuyện khác hai người các ngươi là đại nam nhân cứ bàn đi nhé, lão thân ta là nữ nhân, ta thực sự không nên quản chuyện này.
Quân Mạc Tà mắt trợn trắng dã, đây là loại người gì a? Ngài còn nói không nên quản chuyện này? Nếu có nói một mình ngài đã quản hết chuyện này rồi cũng không sai. Hắn lại nhìn Độc Cô Tung Hoành, lão này lại muốn dùng dây thừng trói người ta tới đây, điều kỳ quái nhất chính là, Lão phu nhân lại còn nói: như thế cũng được! Quân Mạc Tà có phần suy sụp.