Dị Thế Tà Quân

Chương 977 - Rốt Cuộc Ai Mới Là Kẻ Nắm Chắc Thắng Lợi Trong Tay!

- Cuộc thứ năm, đổ đấu thú! Đấu huyền thú!

Chiến Thanh Phong cơ hồ lấy âm thanh nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này! Hiện tại đã là trận quyết chiến cuối cùng, hắn cũng bất chấp cái gì mặt mũi hay không mặt mũi!

Nếu như thua …

Phần hậu quả này, mặc dù là huynh đệ hai người bọn hắn cũng chịu không nổi! Nào còn suy nghĩ cái gì mặc mũi với không mặt mũi chứ!

Hiện tại, duy nhất chỉ có thể trông cậy vào vị Quân Mặc Dạ này cũng không hiểu được những cách ăn chơi của bọn công tử, coi như hiểu được cũng không nên tinh thông, bởi vì huynh đệ chúng ta thật sự thua không nổi mà…..

Bất quá, đấu huyền thú cũng cần có nhiều kỹ xảo khống chế trong đó. Cho dù là gian lận làm càn, cũng phải đem lại thắng lợi trong ván cuối cùng này mới được!

- Đấu huyền thú?

Khóe miệng Quân Mạc Tà khẽ nhếch. Thiếu chút nữa mở miệng cười to!

“Này huynh đệ, suy cho cùng tính toán cái gì vậy? Coi như bán đứng gia tộc của mình có vẻ như cũng không cần làm quá đáng như vậy chứ, tới mức trực tiếp chính mình cũng đem đi bán luôn chứ!”

“Ngươi cư nhiên để cho ta một vị vương giả của Thiên Phạt sâm lâm, người mang trong mình thứ toàn bộ huyền thú đều thèm nhỏ dãi “Khai Thiên Tạo Hóa Công” đi đấu huyền thú cùng các ngươi? Trong thiên hạ còn có chuyện tình tốt như vậy dâng tới cửa sao?”

- Không sai! Chúng ta muốn đấu huyền thú!

Chiến Thanh Phong trong mắt đã thấy tơ máu ẩn hiện! Liên tiếp bốn đổ cuộc, thật sự là thua rất uất ức, vừa rồi y đã cố kiềm nén bản thân mình không nổi điên lên: Rõ ràng là đã nắm chắc thắng lợi ở các trận đó. Nhưng không hiểu sao ngược lại còn bị đối phương phản kích? . Cuối cùng lại lỗ vốn nặng…

Hắn thậm chí có một loại trực giác khó thể tin được: Vô luận chính mình muốn âm mưu gì cũng đều nằm trong dự liệu của đối phương, đều bị đối phương đùa bỡn trong lòng bàn tay! Cái này cũng không giống mình bố trí âm mưu mà ngược lại giống như mình đang lao đầu vào cạm bẫy Quân Mặc Dạ bày sẵn!

- Đấu huyền thú ta cũng không phản đối… Bất quá huyền thú đấu như thế nào đây? Còn nữa, ta không có huyền thú a…

Quân Mạc Tà lúc này thật sự không hiểu nhiều lắm.

Quân đại thiếu gia quả thực trên thực tế là vương giả Thiên Phạt sâm lâm không ngoa. Nhưng đối với cái gọi là đấu huyền thú quả thực là dốt đặc cán mai!

- Ta sẽ cho người đem huyền thú lại đây. Yên tâm, chúng ta so thể hình cùng kỹ xảo, huyền thú chỉ có phẩm cấp khá thấp, nếu là phẩm cấp cao, chỉ bằng khí thế là có thể so thắng bại căn bản không cần phải so đấu…

Chiến Thanh Phong nói:

- Về phần huyền thú tham gia so đấu huyền thú. Toàn bộ đều đến từ đấu thú trường. Cũng không phải do ta và ngươi nuôi nấng, nếu không cũng mất đi tính công bình…

- Nói như vậy, Quy tắc chung là ta và ngươi đều cùng tự chọn lựa một con, để chúng tiến hành quyết đấu một trận?

Quân Mạc Tà hỏi.

- Không sai!

Chiến Thanh Phong cười lạnh nói:

- Chớ có trách ta không nhắc nhở ngươi. Chọn lựa huyền thú cũng là một môn học vấn. Nếu thua cũng chỉ có thể trách mình ánh mắt không tinh. Nếu ngươi có thắng, cũng chỉ là do vận khí. Bởi vì huyền thú một hồi mang tới phần lớn có bộ dạng giống nhau như đúc, kích thước lớn nhỏ như nhau, phẩm cấp cũng y hệt như nhau. Thậm chí, ngay cả màu lông cũng giống y như vậy. Ta thật sự vô cùng muốn biết vận hạn của Mặc đại thiên tài có hay không mãi mãi may mắn a!

- Vận may có tỏa sáng hay không tự nhiên lát nữa sẽ biết. Ta hiện tại chỉ muốn biết, cái gọi là đấu huyền thú thủy chung như thế nào mới phân rõ thắng bại đây?

Quân Mạc Tà thoáng cau mày.

- Khi song phương xác định đã chọn lựa xong, sau đó ở trên đầu hai huyền thú phân biệt bôi lên hai vòng tròn màu sắc bất đồng, luật thi đấu rất đơn giản: thắng thì sống bại thì chết. Ai thắng ai thua, tự nhiên vừa xem là hiểu ngay!

Chiến Thanh Phong nói.

Hắn một mặt lên tiếng giải thích, một mặt trong lòng cũng chậm rãi buông lỏng xuống hơn nữa cũng mừng thầm. Xem ra tên Quân Mặc Dạ này đích thực là không biết bí quyết đấu thú rồi. Bằng không hắn sẽ không thể ngay cả quy định cơ bản dễ hiểu vậy cũng không biết!

Ván này xem ra là sẽ chân chính thống khoái nắm chắc thoát khỏi số phận bốn ván liên tục bại trận, thậm chí ván thứ tư rõ ràng là thua khi chiếm cứ ưu thế lớn lao dưới tình huống đối phương lâm vào tuyệt địa, trước mắt Chiến Thanh Phong quả thật là thua mãi nên có chút sợ sệt. Ngay trong tình huống trước mặt xem như đã nắm chắc. Trong lòng cũng thấp thỏm không yên….

- Thì ra là thế! Ta hiểu rồi!

Quân đại thiếu gia gật đầu.

Nhân tiện trong khoảng thời gian này. Sớm đã có người ra roi thúc ngựa tiến đến đấu trường an bài thủ tục. Muốn đám người đem huyền thú vận chuyển đến bên này.

Ở đây có nhiều đại nhân vật như vậy đến xem, chẳng lẽ muốn tất cả bọn họ đều phải lặn lội mà đi bộ?

Cái này cũng không khỏi có điểm không hợp lý….

Hơn nữa, các công tử thiếu gia ở đây tùy tiện cũng có một ít gia thế, muốn trường chủ nghe mệnh lệnh nhường một cái đấu thú tràng nho nhỏ thật sự là một việc quá dễ dàng, bất quá chỉ là tiểu sự tình thôi(việc nhỏ).

Trong thời gian ở đây chờ đợi. Miêu Tiểu Miêu gấp gáp khó dằn nổi lôi kéo Quân Mạc Tà qua một bên giải thích cho hắn một ít yêu cầu cùng quy củ. Mặc dù thời gian cấp bách nhưng lâm trận mới mài gươm. Bất quá chỉ mong gấp gáp tìm một tia hy vọng chiến thắng.

Chiến Thanh Phong làm ra vẻ không quan tâm nhìn qua giả vờ rộng lượng không để bụng, nhưng trong lòng lại âm thầm buồn cười. Cái trò đấu huyền thú này cũng là một môn đòi hỏi kỹ xảo học vấn phi thường, những con huyền thú này chiến đấu chỉ dựa vào khí thế bản thân chứ thực lực không sai biệt lắm, chủ yếu là đấu thú nhân ở bên ngoài vòng đấu chỉ huy. Ngoài ra còn phụ thuộc vào sự khiêu khích của địch thủ….

Những cái này đều đòi hỏi kỷ xảo đặc biệt. Không có vài năm thời gian hun đúc, không ném ra từng bó bạc lớn làm học phí quyết không thể đạt được. Thật là khó học vô cùng a…..

Quân đại thiếu gia không biết ở ngoài đấu thú trường có người vì thua sạch tiền tài, mất hết can đảm sống mà giơ đao tự sát? Những người đó, có khi cả đám đều là tiền bối đấu thú một thời đầy tài năng a. Nếu không phải là cao thủ trong làng đấu thú, không nắm chắc chiến thắng cũng sẽ không đem bản thân và tính mạng gia đình lên đổ thú a…

(NBV: Anh em có lỡ ghiền cá độ thì chơi nho nhỏ thôi, đừng đổ hết vào đó mà … )

Lại nói Chiến Thanh Phong có cảm giác tự tin nắm chắc thắng lợi mười phần trong tay bởi vì tại Chiến gia ngoại trừ bí tịch võ công tu luyện còn cất giữ một quyển sách cổ lưu truyền từ thời cực thịnh của tổ tiên, vốn dĩ năm đó Cửu U Đệ Nhất Thiếu đốt toàn bộ bí kíp tu luyện trong thiên hạ. Nhưng tiểu đệ tử của hắn, cũng chính là chủ nhân Huyễn phủ đời thứ nhất lén trộm giấu đi mấy quyển công pháp tu luyện đặc thù, quyển sách cổ này cũng là một trong những quyển pháp quyết tu luyện đặc thù đó.

Cho đến đời sau, khi dựng nên bát đại thế gia kế nghiệp, vị lão tổ tông kia vì tăng thực lực của người mình, để giúp cho thế lực hậu nhân mình vững như bàn thạch mà mang những quyển bí kíp trân quý đưa ra. Nhượng cho bát đại thế gia tự mình lựa chọn.

Lúc bấy giờ cuốn “huyền thú bí quyết” cũng không chỗ hữu dụng mà y như gân gà vậy. Bởi vì nó dù sao cũng là một pháp môn tu luyện. Có điều không thể dùng trong việc giao đấu giết địch mà thôi.

(NBV: Sự tích “gân gà” từ Tào Tháo thì chắc ai cũng biết,đại khái là bỏ thì tiếc mà giữ lại cũng chẳng để làm gì )

Nhưng vào thời đó Chiến gia trong Huyễn phủ là một gia tộc bé nhỏ miễn cưỡng đươc nhập vào trong bát đại gia tộc mà thôi, cũng không còn cách nào chỉ đành chịu gượng vui cầm lấy một quyển có giá trị thấp nhất trong đó, chung quy dù sao cũng không thể so sánh với những thế lực mạnh mẽ khác. Nhưng qua mấy ngàn năm sau, tình trạng này đã phát sinh biến đổi mãnh liệt!

Chính bởi vì có được bản huyền thú phổ này, người Chiến gia tu luyện tuy rắng chậm chạp, nhưng lại có được năng lực thân cận gần gũi với huyền thú. Tuy rằng bởi vì nội dung quyển cổ thư không đầy đủ nên cũng chỉ có thể có hiệu quả đối với bát cấp huyền thú trở xuống, nhưng như vậy cũng đã mang lại cho Chiến gia vô số tài nguyên !

Mà Chiến gia đúng là dựa vào quyển bí kíp huyền thú có vẻ như là gân gà này mà ở Huyễn phủ từng bước quật khởi mãi đến hôm nay, đạt được địa huy hoàng, nhất cử nhất động đều có sức ảnh hưởng cực lớn !

Phải biết rằng: Kinh tế, vô luận ở thế giới nào cũng đều chiếm một vị trí chủ đạo !

Có tiền, liền có thể làm được tuyệt đại đa số chuyện tình người khác thậm chí cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến !

Chiến gia, chính là nắm trong tay hào quang của dồng tiền !

Có được kỹ năng thần dị như vậy, cho nên Chiến gia ở Huyễn phủ sở hữu toàn bộ huyền thú, tất cả các phương diện có liên quan đến huyền thú đều chiếm ưu thế tuyệt đối! Trò đấu thú này đương nhiên có một phần quan trọng là sản nghiệp Chiến gia

Cho dù là một ít huyền thú hơi yếu. Chỉ cần được Chiến gia dạy dỗ một thời gian cũng có thể chiến thắng kẻ địch hùng mạnh hơn một bậc! Chính vì chiếm ưu thế vượt trội như vậy, Chiến Ngọc Thu mới đề xuất kiến nghị làm cơ sở cho trận chiến thứ năm!

(NBV: Tóm lại Chiến gia là một gia tộc mafia chuyên nghề cá độ mà phất lên )

Mà loại tình huống này bên trong Huyễn phủ cố nhiên cũng là một bí mật không lớn không nhỏ. Nhưng thân là cháu gái của phủ chủ, Miêu Tiểu Miêu tự nhiên là biết được, cho nên nàng mới càng thêm lo lắng Quân Mặc Dạ không biết điều này. Hiện tại Chiến gia lại có ưu thế tiên thiên lớn như vậy, thật nàng không tìm được kế hay nào giúp hắn lấy yếu chống mạnh, lấy nhỏ chống lớn đây chứ…..

Trong nhất thời, Miêu Tiểu Miêu quả thật trăm mối tơ vò, bởi vì nàng lần này chân chính nhìn không ra Mặc Quân Dạ có thể lấy đâu ra nửa diểm hy vọng chiến thắng!

Lần này có thể hoàn toàn bất đồng so với những lần trước. Những lần trước có thể lợi dụng tỉ mĩ tình huống, thậm chí là dựa vào vận khí để giành thắng lợi. Nhưng hiện tại, coi như tiếp tục có vận khí thiên đại may mắn đi nữa chỉ sợ cũng uổng công. Đối phương chín là có được thực lực tuyệt đối a…… Miêu Tiểu Miêu âm thầm thở dài một hơi tiếc nuối.

- Miêu cô nương, ngươi làm sao vậy?

Quân Mạc Tà lơ đãng nghe nàng giảng giải, giờ đột nhiên thấy nàng thở dài ai oán, không khỏi theo tiềm thức hỏi một câu.

- Chiến gia quả thực là bỉ ổi….ngươi cư nhiên lại không biết gì hết…

Miêu Tiểu Miêu tức khí lên, nhịn không được đem chuyện này từ đầu tới cuối nói ra một lượt, cuối cùng nhíu mày than thở :

- Trận cuối cùng này, có thể nói là một chút phần thắng cũng không có a….

- Không thể nào, chẳng lẽ Chiến gia có thể lợi hại như vậy, huyền thú như nhau trong tay bọn họ đều có thể biến đổi như thế sao?? Điều này sao có khả năng chứ!

Quân Mạc Tà ngạc nhiên nghi ngờ hỏi.

- Đây là sự thật. Sự tình trên thế gian này từ xưa đến nay chỉ có chuyện con người không tưởng tượng được, nhưng không có chuyện gì không làm được! Chiến gia quả thật là có loại bổn sự này!

Miêu Tiểu Miêu ưu sầu than thở:

- Muốn tại trận này tiếp tục nhờ vào vận khí mà thắng lợi căn bản chính là không có bất kỳ khả năng nào! Chiến gia tại trận cuối cùng đưa ra đề nghị này, chính là vì muốn xua tan hết thảy may mắn của ngươi, muốn bằng thực lực tuyệt đối của bản thân triệt để đả bại ngươi đó!

- Chưa chắc, chưa chắc.

Nếu là chuyện Quân Mạc Tà còn có thể thúc thủ nhận thua. Nhưng là đấu huyền thú thì hắc hắc….Quân đại thiếu gia mà nói mình đứng đệ nhị, chỉ sợ dù là Cửu U Đệ Nhất Thiếu có đích thân quay lại cũng chưa chắc dám nói mình là đệ nhất!

Đối với ván đấu cuối cùng này Quân Mạc Tà có trăm triệu lần nắm chắc, nhất định sẽ giành thắng lợi.

“Chiến gia có thể làm nhiều nhất cũng chỉ là tác động tới cảm xúc của huyền thú mà thôi, không thể nào hơn được nữa. còn bổn thiếu gia lại có thủ đoạn làm cho huyền thú trong nháy mắt trực tiếp tiến giai…Dám so với ta? Chiến gia xem như là gặp vận * chó a? Giỏi lắm là đem bản thân nhảy vào hố phân, càng vùng vẫy càng thối, hãy xem bản thiếu gia ta chơi đùa hắn thành tàn phế luôn nha!”

- - ----- -------------------

Trong khi chờ đợi. Chúng nhân cũng ồn ào sôi nổi thảo luận. Ngay cả các giám khảo trong đấu thú trường cũng đều cho rằng Chiến gia lúc này tất thắng không thể nghi ngờ! Tuyệt đối sẽ không có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào xảy ra!

Chiến Thanh Phong vốn thần sắc như sắp phát hỏa rốt cục cũng bộc phát điên cuồng.

Dù cho ngươi là Không Linh thể chất trong truyền thuyết thì như thế nào chứ. Coi như ngươi thắng cả bốn trận thì như thế nào đây? Chỉ cần ngươi thua trận cuối cùng này, ngươi vẫn sẽ xong đời!

Người thắng làm vua, kẻ thua làm giặc.

Rốt cuộc ai mới là kẻ nắm chắc thắng lợi trong tay!

Bình Luận (0)
Comment