Dị Thế Thần Ma

Chương 9







Huyễn Phong sơn, trên mặt Huyễn Thủy hồ…



Cuồng phong nổi lên, nước trong hồ vang lên một tiếng nổ lớn tạo nên con sóng lớn, một cơn sóng cao đến mười mấy chục mét. Toàn bộ mặt hồ như bị cự nhân nhấc lên,lập tức một bạch phát thiếu niên chừng mười bảy, mười tám tuổi điểm cước từ dưới đáy hồ, cả người trực tiếp thoát ly Huyễn Thủy hồ, đồng thời thân mình bay lên lẳng lặng đứng giữa không trung.



- Ha ha, cuối cùng Thần Kiếp cũng đã đến…



Trên khoảng không, thiếu niên nhẹ nhàng cười nhạt, ngẩng đầu nhìn kiếp vân trên trời.



Trên bầu trời u ám, tầng tầng lớp lớp lôi vân to lớn không gì sánh được rất nhanh tụ tập lại, trong đó ẩn chứa năng lượng mà mỗi người đều cảm thấy run rẩy, nhưng mà hắn lại không chút nào để vào mắt, lẳng lặng giữa không trung, không nhanh không chậm chờ Thần Kiếp giáng xuống.



“Ầm ầm ầm!”




Sấm chớm vang dội! Một đạo thần lôi đường kính chừng bảy tám chục trượng mạng theo khí tức hồng hoang viễn cổ từ chín tầng trời bổ xuống, bắn về phía đám mây của hắn!



- Phá !



Nhàn nhạt nhìn đạo thần lôi, hắn không chút lay động, thậm chí còn lười chẳng thèm liếc mắt nhìn thần lôi lấy một cái, tay phải phất lên,một đạo kiếm quang khổng lồ trong khoảnh khắc nhằm về phía cửu thiên, đem thần lôi nghìn trượng trực tiếp đánh nát.



Oành!!!...



Kiếp vân dường như bị sự ngạo mạn của thiếu niên làm tức giận, đạo thần lôi thứ hai so với đạo thứ nhất còn lớn hơn gấp đôi, từ trên trời cao lần thứ hai giáng xuống!



- Lôi kiếp gì củ chuối vậy, không đủ để tê da đầu nữa?



Thiếu niên vẫn như cũ không hề lay động, miệng nhàn nhạt tự hỏi, lại phất tay điểm một đạo kiếm quang hướng tới. Đạo thần lôi thứ hai cũng bị kiếm quang cắt qua, hóa thành mây khói.



- Uhm, không tệ, cứ tiếp tục phấn đấu…



Thiếu niên nhìn kiếp vân vẻ mặt bất đắc dĩ, phẳng phất như lôi kiếp trước mắt chỉ là đứa trẻ đang được hắn dạy bảo vậy. Nếu có tiên nhân xuyên việt tới đây phỏng chừng sẽ trợn mắt há mồm, thằng cha này thật là trâu bò mà… Không nói đến thần kiếp trong tam giới cực kì hiếm thấy, cả mấy tram ngàn vạn năm hiếm hoi lắm mới có, vì thế nên lực lượng mạnh mẽ có thể làm bất kì kẻ nào độ Thần Kiếp bị yên diệt đến hồn phách cũng chẳng còn, cũng vì thế nên tam giới cũng chỉ có vài vị thánh nhân mà thôi. Thế mà tiểu tử này chẳng thèm nhìn lôi kiếp, thật là không có thiên lý mà, ta muốn lột da hắn xem làm bằng cái gì mà ngưu bức vậy?



( Tác giả : Ta cũng muốn xem thử coi da hắn làm bằng gì, cạc cạc…).



Ngay sau đó, đạo thứ ba, đạo thứ tư, đạo thứ năm..... Mãi cho đến đạo thiên lôi thứ tám toàn bộ trong nháy mắt đều bị thiếu niên đánh tan!



Xa xa, cách Huyễn Phong thành không biết bao nhiêu vạn dặm, trong một căn nhà tuy nhỏ nhưng sạch sẽ, một lão giả và một thiếu nữ đang ngồi. Thiếu nữ đang rót trà cho lão giả. Bỗng nhiên lão giả khiếp sợ thất thanh nói:



- Kinh khủng quá, tám đạo thần lôi của Thần Kiếp mà có thể vượt qua, không có một đạo nào đánh xuống được




- Chuyện gì vậy gia gia.



Thiếu nữ ngạc nhiên hỏi.



- Có cường giả đang độ Thần Kiếp.



- Hắn có vượt qua cũng chẳng cần quan tâm, gia gia mạnh hơn hắn nhiều, hì hì...



Thiếu nữ cười hì hì nói, trong giọng mang theo vẻ làm nũng. Chỉ nghe lão giả cười khổ, nói:



- Hắn mạnh hơn ta khi vượt qua thần kiếp nhiều. Ai… Đúng là tre già măng mọc mà…



- Gia gia còn khỏe mạnh mà, chưa già đâu, hì hì…



Bên trên Huyễn Thủy hồ…



Không gian tĩnh lặng, nhưng bầu trời vẫn âm u quỷ dị. Sau đạo thiên lôi thứ tám, đạo thiên lôi thứ chín mãi vẫn không giáng xuống, thiếu niên ngẩng đầu nhìn lên, đột nhiên nhướng mày, thu lại bộ dáng lười nhác, đem toàn bộ tinh thần tập trung nơi kiếp vân đồng thời phóng xuất toàn bộ kiếm nguyên hộ thể. Hắn cảm thấy bất an, cực độ bất an, dường như kiếp vân lại nổi lên một hồi âm mưu, hồi âm mưu đó lại nhằm vào hắn!



Qua nửa ngày, kiếp vân trên bầu trời lần thứ hai xuất hiện lôi điện, nhưng lần này so với tám lần trước hoàn toàn bất đồng, bởi vì toàn bộ kiếp vân lại biến thành một đạo thiên lôi!



- Phản đối, lão thiên định chơi ta sao !



Thiếu niên hét lớn một tiếng, Chân nguyên lực trong cơ thể dâng trào, kiếm nguyên mạnh mẽ tuôn ra hộ thể. Một đạo Thần lôi mạnh mẽ , to lớn hơn vạn trượng trông như quả núi giáng thẳng xuống đầu hắn.



Ầm ầm ầm!!!




Ầm ầm oành!!!



Tiếng sấm vang rền chấn động, toàn bộ mặt hồ Huyễn Thủy phảng phất như cũng run rẩy theo!



Đạo thần lôi chừng mấy trăm trượng phảng phất từ trên ba mươi ba tầng trời gào thét mạnh mẽ, điên cuồng đánh về phía phòng ngự cực hạn của thiếu niên!



"A!"



Đối mặt với đạo thần lôi to gấp trăm lần bình thường, Hạ Thiên phát ra tiếng hô thống khỗ, Kiếm nguyên phòng ngự quanh người trong nháy mắt nát bấy! Chân nguyên linh lực trong cơ thể như sông như biển cuồn cuộn trong nháy mắt tiêu hao quá nửa!



Dường như làm vậy chưa đủ hả giận, đạo thần lôi tiếp tục oanh kích hắn càng thêm mãnh liệt!



“Ầm!”



Dưới uy lực gần như vô tận của thần lôi, Hạ Thiên còn chưa kịp phản kháng lần cuối đã bị thần lôi oanh kích lên người, cũng may cơ thể hắn vô cùng cường đại so với các Huyễn Tiên khác cường đại hơn nhiều do kiếm nguyên Chân Kiếm Quyết và hỗn độn linh khí của Hỗn Độn Chân Quyết rèn luyện, nếu không sớm đã hồn phi phách tán rồi.



Thần lôi tiếp tục chạy khắc cơ thể, không ngừng rèn làm cho thể chất của hắn vô cùng cường hãn. Chỉ là Hạ Thiên lúc này trông vô cùng thảm, quần áo mất sạch, đầu tóc bị lôi điện làm cho dựng đứng, da thịt bị cháy đen xì, chỉ thấy hắn nghiến răng nghiến lợi lộ ra hàm răng trắng bóng trên khuôn mặt đen xì trông thật quỷ dị trong lòng thầm nghĩ sau này nghịch điện phải cẩn thận, không nên coi thường…



Chừng nửa giờ sau, mây đen khắp trời lần nữa rút đi, lộ ra thân hình bị cháy đen của Hạ Thiên. Sau đó, một luồng quang mang mạnh mẽ từ trên trời rót thẳng vào người hắn làm cho lực lượng của hắn trở nên mạnh mẽ hơn cả trăm, thậm chí cả ngàn lần lúc trước. Cảm nhận lực lượng hiện tại, hắn biết sau khi vượt qua Thần Kiếp hiện giờ Hỗn Độn Pháp Quyết tiến vào ngũ trọng : Thái Cực cảnh, Chân Kiếm Quyết cũng đột phá cảnh giới Chí Tôn Kiếm.



Nhưng điều làm hắn ngạc nhiên hơn cả vẫn ở phía sau…


Bình Luận (0)
Comment