Địa Ngục Chi Vương Thiên Tài Kiều Phi

Chương 195

Đáng tiếc là Hòa Hy vừa mới nhấc chân định rời đi thì đột nhiên cảm nhận được một luồng khí lạnh lướt qua sau lưng.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, nàng nhận ra một nguồn linh lực mạnh mẽ, bị nén lại thành hình một lưỡi dao sắc bén, phóng thẳng đến sống lưng nàng với tốc độ sét đánh.

Không kịp suy nghĩ, nàng lập tức lấy roi từ trong không gian. Cơ thể xoay một trăm tám mươi độ, mượn lực xoay người mà quất mạnh roi về phía vũ khí đang tấn công.

Một tiếng “crắc” vang vọng trong con hẻm, đầu roi Cốt tiên quét xuống mặt đất, kéo theo những tia lửa tóe sáng.

Thế nhưng vũ khí vừa tấn công nàng lại biến mất không dấu vết, rồi bất ngờ xuất hiện trở lại, lắc lư ngay trước mắt nàng.

Khóe môi Hòa Hy siết chặt thành một đường thẳng. Nàng thật không ngờ thứ tấn công mình lại là… một cái hồ lô rượu.

Chiếc hồ lô đang lơ lửng giữa không trung, lắc lư qua lại, thỉnh thoảng còn gật đầu như thể đang chế giễu sự bất lực của nàng.

Hòa Hy trừng mắt nhìn lão ăn mày.
“Vừa rồi chẳng phải ngươi nói ngươi không phải đồng bọn của ả ta sao?”

Lão ăn mày gãi con chí trên đầu, cười nham nhở:
“Đương nhiên lão không phải đồng bọn của ả! Nhưng tiểu nha đầu ngươi vu oan cho lão. Nếu lão không làm gì đáp lễ thì còn mặt mũi nào nữa!”

Sắc mặt Hòa Hy trầm xuống. Nàng lập tức xoay người định dùng thuật Dịch chuyển để thoát khỏi nơi này.

Nhưng tiếc rằng dù nàng phản ứng nhanh đến đâu, cái hồ lô kia còn nhanh hơn. Hễ nàng vừa thi triển thân pháp, hồ lô lập tức chặn trước đường đi của nàng.

Mỗi khi Hòa Hy dùng roi Cốt tiên tấn công, hồ lô liền né sang một bên, lùi về khoảng cách an toàn, vừa lắc lư thân hình tròn trịa vừa như đang chê cười nàng.

Ánh mắt Hòa Hy dần trở nên sắc lạnh. Có vẻ hồ lô này có thể nhìn thấu suy nghĩ của nàng, đoán trước được mọi hành động nàng định làm.

Nếu không thể đoán được cú đánh đầu tiên của đối thủ, thì chỉ có thể bất ngờ ra tay, khiến hắn trở tay không kịp.

Quyết định xong, Hòa Hy giả vờ tiếp tục thi triển thuật Dịch chuyển. Đúng như dự đoán, hồ lô lập tức lao đến tấn công với lượng linh lực mạnh mẽ. Nhưng lần này Hòa Hy không né, ngược lại nàng đột ngột bùng nổ toàn bộ linh lực. Không rút lui mà tiến thẳng về phía trước, thân thể nàng như một lưỡi dao sắc bén phóng thẳng tới hồ lô.

Chỉ trong chớp mắt, toàn thân nàng tản ra sát khí lạnh buốt đủ khiến người khác run rẩy.

Biểu cảm của lão ăn mày đột ngột thay đổi. Vốn dĩ lão đang mang vẻ mặt xem trò vui, nhưng lúc này lại lộ vẻ kinh ngạc, đứng ngẩn người nhìn Hòa Hy. Cũng vì mất cảnh giác, hồ lô rượu của lão dừng lại giữa không trung, không kịp tấn công nữa.

Một tiếng “rắc” giòn tan vang lên.
Chiếc hồ lô bị roi Cốt tiên chém làm đôi, rồi vỡ nát thành hàng trăm mảnh nhỏ rơi lộp bộp xuống đất.

 linh tửu bên trong theo đó tràn ra, mùi rượu nồng lan khắp con hẻm.

Lão ăn mày sững sờ vài giây, rồi lập tức lao đến bên hồ lô với vẻ mặt đau đớn. Lão xoay quanh vũng rượu trên đất, hít hà mùi rượu như người sắp khóc:
“Ai da, rượu của ta! Thần tửu của ta! Tiểu nha đầu không biết trời cao đất dày kia! Ngươi có biết loại rượu này khó lấy thế nào không?! Ta phải đổi cả nghìn bảo vật mới có được một chút này! Ngươi có biết cả thành Yên Kinh này không có cái thứ hai đâu không?!”

Hòa Hy ngẩng cằm lên, vẻ ghét bỏ hiện rõ trên mặt.

Thần tửu gì chứ? Theo như những gì nàng thấy, gọi nó là rượu giả còn may!

Dù sao cũng không thể so với linh tửu nàng đang ủ trong Cửu U Linh Tuyền. Chỉ cần nghĩ đến rượu trái cây nàng từng tự tay nấu trong kiếp trước, nàng biết thứ rượu này thua xa. Ngoài chút linh khí ít ỏi trong đó, nó có gì đáng giá?

Cả thành Yên Kinh không có cái thứ hai? Sao lão không nói là cả thiên hạ không có cái thứ hai luôn đi!

Lão ăn mày túm lấy vai Hòa Hy, hét lớn:
“Ta không cần biết! Tiểu nha đầu, chính ngươi làm hỏng rượu của ta, mau bồi thường cho ta! Nếu không, ta sẽ xử ngươi!”

Sắc mặt Hòa Hy đen lại.
“Ngươi nói cái gì vậy, lão già thối? Rõ ràng là ngươi ra tay trước, tại sao ta phải bồi thường?”

“Ta mặc kệ!” Lão ăn mày tức giận quát. “Ngươi phải bồi thường thần tửu quý giá của lão! Nếu không, sau này ngươi cứ làm tiểu nha hoàn của ta!”

Bình Luận (0)
Comment