Địa Ngục Công Ngụ

Chương 30

Đường Lan Huyễn có thể thề, cho dù đem toàn bộ các ca khúc ưu mỹ nhất mà y đã từng nghe qua từ trước đến giờ, cũng không cách nào so được với những lời Lý Ẩn nói lúc này.

Nhìn cái bóng đen di chuyển trên vách đá bất chấp quy tắc trọng lực kia, Đường Lan Huyễn nói vào điện thoại:” Lý Ẩn... Cứu chúng tôi! Tôi và Dương Lâm hiện giờ đang ở lưng chừng vách núi, chúng tôi...”

“ Vách núi?” Lý ẩn nghi hoặc hỏi:” Chuyện gì đã xảy ra? Các cậu sao lại phải...”

“ Tôi và Dương Lâm đang bám vào dây thừng ở lưng chừng vách núi, nơi này là biên giới của núi Hoa Nham rồi, con “quỷ” kia hoàn toàn không bị trọng lực ảnh hưởng, có thể di chuyển trên vách núi, sắp bắt được chúng tôi rồi!”

Giống như muốn đùa giỡn với bọn họ, bóng đen trên vách đá kia, tiếp cận bọn họ với tốc độ rất chậm.

“ Con ‘quỷ’ kia rất gần các cậu sao?” Lý Ẩn lúc này cũng cảm thấy vô cùng lo lắng.

“ Đúng vậy a...” Đường Lan Huyễn giờ khắc này đã sợ muốn chết:” Nhưng mà khoảng cách cụ thể cũng không rõ lắm, quá tối...”

“ Tối?” Lý Ẩn hơi suy nghĩ một chút, vội nói:” Cơ hội tốt! Đây là cơ hội ngàn năm khó gặp a!”

“ Cơ hội tốt?”

“ Cậu nói các cậu đang ở khu vực biên giới núi Hoa Nham đúng không?”

“ Đúng...”

Dương Lâm thấy Đường Lan Huyễn phía trên đang nói di động với Lý Ẩn, cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc kích động, ngay lúc đó, Đường Lan Huyễn bỗng nhiên đưa di động xuống, cho Dương Lâm xem.

Trên màn hình di động có viết một hàng chữ.

“ Cởi áo ra! Đợi lát nữa bất luận tôi nói cái gì cậu cũng phải làm theo tôi đấy!”

Tuy Dương Lâm thấy khó hiểu, nhưng nếu như là chỉ thị của Lý Ẩn, chuyện này nhất định có đạo lý.

Y tức khắc dùng một tay kéo mở dây khóa, lúc này... Bóng đen kia càng lúc càng gần rồi! Khoảng cách, chưa đến năm mét!

Sau khi kéo mở dây khóa, y tuột ống tay áo bên trái ra trước, rồi dùng tay trái nắm chặt dây thừng, lại tuột nốt ống tay áo bên phải... Còn bóng đen kia, lúc này đã gần trong gang tấc!

Bất quá, cho dù là gần như vậy, nhưng vì sắc trời quá tối đen, cho nên cũng không thấy rõ gương mặt của bóng đen đó.

Tiếp theo, Đường Lan Huyễn phía trên tựa hồ cũng đã cởi áo, lúc này quát to một tiếng:” Dương Lâm, thế nào cũng sẽ chết, hay là chúng ta dứt khoát tự sát đi a!”

Lập tức y đem chiếc áo ném xuống dưới! Còn Dương Lâm nghe thấy câu nói đó của hắn, tức khắc hiểu rõ đây là chuyện “phải làm theo”..., lập tức cũng lấy áo ném xuống dưới!

Cái bóng đen kia lập tức nhảy xuống, muốn bắt lấy hai chiếc áo kia!

Dương Lâm lập tức hiểu ra, nghe thấy bọn họ nói muốn “tự sát”, sau đó lại thấy 2 chiếc áo rơi xuống, quả là rất giống cả hai người họ đã nhảy xuống. Sắc trời tối đen này rõ ràng đã trợ giúp đắc lực cho bọn họ.

Một lát sau, ánh trăng lần nữa thoát khỏi đám mây đen!

Chỉ thấy cái bóng trắng bệch kia giờ phút này đã xuống tới đáy, áo cũng đã rơi trên mặt đất, còn “quỷ” hình như cũng đã phát hiện đây chẳng qua là chiếc áo, nhưng cũng đã muộn rồi, thân hình con “quỷ” đó cũng đã vững vàng chạm đất.

Cái này thì có tác dụng gì chứ? “Quỷ” rồi cũng trở lên thôi!

Dương Lâm không rõ, Lý Ẩn làm như vậy đến tột cùng là có dụng ý...

Bỗng nhiên, kỳ tích đã xảy ra!

Thân ảnh ở bên dưới vách núi kia, nhìn giống như là đang bị phong hóa, thân thể dần dần tan rã, biến mất không còn thấy nữa...

Đường Lan Huyễn nhìn thấy cũng trợn mắt há hốc miệng, hơn nửa ngày mới có phản ứng.

“ ‘Quỷ’ ‘quỷ’ biến mất rồi?

Y vội vàng đưa điện thoại lên, nói với Lý ẩn ở đầu dây bên kia:” Lý Ẩn... Vì sao... Vì sao, ‘quỷ’ biến mất?”

“ Bởi vì ‘quỷ’ đã phạm phải một quy tắc của trò chơi trốn tìm, cho nên không thể tiếp tục làm ‘quỷ’ trong trò chơi này nữa rồi.”

“ Phạm phải quy tắc? Quy tắc gì?” Đường Lan Huyễn khó hiểu hỏi.

“ Còn nhớ rõ nội dụng của huyết tự chỉ thị không? Có hai hạn chế, đầu tiên là không để ‘quỷ’ bắt được, thứ hai là không thể ly khai núi Hoa Nham. Cho đến giờ chúng ta đều bị nhà trọ khéo léo lừa gạt, do những lần huyết tự chỉ thị trong quá khứ, đã ảnh hưởng đến suy nghĩ của chúng ta, cứ nghĩ là hạn chế không thể ly khai địa điểm chỉ định chỉ nhằm vào các chủ hộ mà thôi. Thế nhưng mà, huyết tự chỉ thị lần này rõ ràng đã khác... Sau khi chọn ra ‘quỷ’, bắt đầu chơi trốn tìm, trong lúc đó không thể ly khai núi Hoa Nham.”

“ Ah... Chẳng lẽ là, Lý Ẩn...”

“ Các cậu bị gạt... Chính là bắt đầu từ điểm này đó. Lúc ban đầu, các cậu đều cho rằng, ‘quỷ’ và người ẩn nấp, đều là do các chủ hộ có mặt đảm nhiệm, cho nên tự nhiên nghĩ rằng, tất cả mọi người đều phải tuân thủ cái hạn chế không được rời khỏi núi Hoa Nham này. Nhưng mà, người đóng vai ‘quỷ’ lại không phải là một chủ hộ, mà là quỷ hồn thực thụ. Bắt đầu từ giờ khắc đó, các cậu cũng đã đem cái điều kiện hạn chế không được rời khỏi núi Hoa Nham của vai ‘quỷ’, loại trừ đi.”

“ Cái này... Nói như vậy...”

“ Đúng vậy. Cho dù là quỷ hồn thực thụ, nhất định cũng phải tuân thủ cái điều kiện hạn chế này! Không thể ly khai núi Hoa Nham, nếu không tức là trái với quy tắc trò chơi, không thể tiếp tục đóng vai ‘quỷ’ nữa!”

Đường lan Huyễn lập tức giống như có ngọn đèn thắp sáng trong đầu. Chỗ này là biên giới núi Hoa Nham, hai vách núi này, cũng không phải là song song, mà lại giống như hypecbol tạo thành một chữ “Nhân”, mà vách núi hiện tại bọn họ đang ở chính là phía dưới chân chữ “Nhân”, từ vị trí bọn họ mà rơi xuống mặt đất, cũng tức là đã “ly khai” núi Hoa Nham a! Phía dưới không còn được tính là phạm vi núi Hoa Nham nữa rồi!

Cửa thang máy mở.

Lý Ẩn ra khỏi thang máy, mỉm cười nhìn đám đông chủ hộ đang đợi, nói:” Các vị yên tâm, bác sĩ Đường và Dương Lâm đều không có chuyện gì nữa rồi, bọn họ sẽ an toàn trở về nhà trọ đấy.”

Mọi người ban đầu sững sờ, sau đó liền kinh hỷ, nhất là Hoa Liên Thành, y lập tức nhảy dựng lên hỏi:” Lý... Lầu trưởng, cậu nói thật không?”

“ Ừm. Không sao cả rồi.”

“ Nhưng...” Thê tử Y Hàm bên cạnh Hoa Liên Thành nhìn lên đồng hồ trên tường nói:” Thời gian còn chưa đến 12h a...”

“ Không sao rồi. ‘Quỷ’ sẽ không tiếp tục truy tìm bọn họ nữa.”

Nghe được câu này, Hạ Tiểu Mỹ lập tức cười cười quay sang Âu Dương Tinh phía sau làm mặt xấu, nói:” Ha ha, có ai vừa nói bác sĩ Đường không thể trở về nhà trọ vậy ta?”

Âu Dương Tinh lúc này có chút ngạc nhiên nhìn Lý Ẩn, lập tức nói:” Là anh sao? Lý lầu trưởng? Anh tìm ra sinh lộ của huyết tự chỉ thị lần này?”

“ Chính xác mà nói, là tôi và Doanh Tử Dạ cùng nhau thảo luận tìm ra.”

Ngay lúc này cửa thang máy còn lại cũng mở ra, Doanh Tử Dạ từ bên trong thong thả bước ra ngoài.

Ánh mắt mọi người lúc này nhìn Doanh Tử Dạ, đều tràn ngập cảm kích. Từ điểm này có thể thấy, nhân duyên của Đường Lan Huyễn trong nhà trọ tốt đến cỡ nào.

“ Còn... Trương Linh Phong và Thần Chấn Hưng đều chết cả rồi sao?” Bỗng nhiên Y Hàm hỏi:” Bọn họ...”

“ Trương Linh Phong thì không rõ lắm, nhưng Thần Chấn Hưng quá nửa là đã chết...” Lý Ẩn lúc này vô cùng tiếc hận, nói:” Nhưng mà không có biện pháp, chấp hành huyết tự chỉ thị, căn bản không thể hy vọng tất cả mọi người đều sống sót.”

Núi Hoa Nam, Đường Lan Huyễn và Dương Lâm đều dốc hết sức lực leo lên trên. Tuy đã thoát khỏi sự truy đuổi của quỷ, nhưng nếu không cẩn thận té xuống, như vậy thì quá oan uổng rồi.

“ Lý Ẩn quả là lợi hại a...” Dương Lâm hai tay nắm chặt dây thừng, nói:” Không hổ là người kế nhiệm chức lầu trưởng của Hạ Uyên a! Nói không chừng, huyết tự chỉ thị lần thứ năm, lần thứ sáu hắn cũng có thể vượt qua...”

Đương nhiên, nói thì nói như vậy, nhưng sinh lộ rõ ràng là không hề dễ dàng tìm ra. Hơn nữa, cho dù đã tìm được sinh lộ, thì để nó xuất hiện trong thực tế cũng chưa chắc là dễ dàng. Ngay cả... những lần huyết tự chỉ thị sau cùng, có còn tồn tại sinh lộ hay không, cũng là một vấn đề lớn. Nói không chừng lúc đó, chỉ có cách dựa vào vận khí mới có thể sống sót.

Cuối cùng, hai người sức cùng lực kiệt leo lên được bờ vực, thời khắc đôi chân chạm vào mặt đất, bọn họ mới cảm nhận được mình thật sự còn sống. Hai người đều nằm trên mặt đất, từng hơi từng hơi hô hấp, giờ phút này thả lỏng, mới cảm thấy vừa rồi có thể cầm cự được quả thực là không thể tin nổi.

“ Để tôi băng bó hai tay của cậu một chút a,” Đường Lan Huyễn quẳng ba lô xuống mặt đất lấy ra băng gạc, nói:” Tình trạng của cậu thế này rất dễ bị nhiễm trùng đấy.”

Sau khi băng bó kỹ lưỡng các vết thương trên người Dương Lâm, Đường Lan Huyễn nhìn đồng hồ một chút, khoảng 10h10’. Tiếp theo, chỉ cần an tâm đợi đến nửa đêm 0 giờ, là có thể rời khỏi ngọn núi Hoa Nham như ác mộng này rồi.

“ Rốt cục... Rốt cục sống rồi,” Giờ phút này Dương Lâm vẫn chưa thể tin được là mình vẫn còn sống, có nhiều lúc y đã nhận định bản thân chết chắc rồi, nhưng rốt cục vẫn tìm được đường sống trong chỗ chết.

Đường Lan Huyễn và Dương Lâm cùng nhau trải qua thời khắc hoạn nạn sinh tử lần này, đã hình thành một tình bằng hữu vô cùng sâu đậm.

“ Bác sĩ Đường, cậu là lần thứ hai vượt qua huyết tự chỉ thị à?” Dương Lâm đột nhiên hỏi.

“ Ừ, đúng vậy. Sớm đã nghe mọi người nói càng về sau huyết tự chỉ thị càng đáng sợ, hôm nay coi như tôi đã thực sự được lĩnh giáo.” Đường Lan Huyễn nhìn bầu trời trên đầu, nói:” Nếu như không có Lý Ẩn, chỉ sợ chúng ta bây giờ đã...”

“ Tôi cũng bắt đầu thấy phục hắn rồi đó, tôi nghĩ hắn nhất định sẽ còn làm tốt hơn cả Hạ Uyên.”

Lúc này hai người đều toàn thân vô lực, nằm ở bên vách núi, bất tri bất giác, vậy mà đều ngủ cả.

Đến lúc tỉnh dậy, Dương Lâm dụi dụi đôi mắt, giơ tay lên nhìn, thì đã mười một giờ bốn mươi lăm! Qua thêm mười lăm phút nữa, là có thể ly khai núi Hoa Nham rồi!

Y vội vàng đánh thức Đường Lan Huyễn bên cạnh, nói:” Bác sĩ Đường, dậy, dậy đi!”

Đường Lan Huyễn mở mắt, nhưng vẫn còn bộ dáng ngái ngủ. Hai người quả thực đã rất mệt mỏi.

“ Đi thôi, bây giờ đi xuống núi, chắc cũng vừa kịp hết thời gian.” Dương Lâm đứng thẳng người lên, một giấc ngủ này cũng bổ sung được một ít thể lực.

Cẩn thận nghĩ lại, vì sao bắt đầu từ lần thứ sáu, thì có thể trực tiếp trở về nhà trọ? Chỉ sợ là... Cho dù muốn dùng phương thức vật lý thông thường để về nhà trọ, thì cũng không cách nào thực hiện được!

Sự vui sướng vì sống sót đã dần tan biến, hiện tại muốn vượt qua huyết tự chỉ thị đã khó khăn thế này, như vậy tương lai... Bọn họ có thể sống thêm thời gian bao lâu đây?

Hai người hoảng hoảng hốt hốt tiến vào nội thành, trở lại cư xá chỗ nhà trọ. Đến lúc chạy đến cái hẻm nhỏ, mới nhớ tới xe không thể lái vào được.

Sau khi xuống xe, hai người vẫn không thôi nhìn đông nhìn tây, đồng thời cũng dùng tốc độ nhanh nhất chạy về hướng nhà trọ!

Chỉ có nhà trọ... Chỉ có trong nhà trọ mới có thể cấp cho bọn họ cảm giác an toàn!

Thời điểm đến trước cửa nhà trọ, mọi người nhìn thấy Đường Lan Huyễn và Dương Lâm, đều rất cao hứng hô to đứng dậy.

“ Chúc mừng cậu, bác sĩ Đường, đại nạn không chết tất có hậu phúc a!”

“ Tôi đã sớm nói bác sĩ Đường là người tốt khẳng định sẽ có hồi báo tốt đẹp mà!”

“ Bác sĩ Đường, lần này đều do Lý lầu trưởng...”

Bất quá, hai người Đường Lan Huyễn và Dương Lâm, sắc mặt vẫn trắng bệch, không hề hưng phấn vì sống sót sau đại nạn. Khi nghĩ đến tương lai vô cùng hung hiểm, là bọn họ đã đem sự vui mừng vì thoát chết trong đường tơ kẽ tóc mà ném thẳng lên chín tầng mây rồi.

Dù sao... Đối với Đường Lan Huyễn và Dương Lâm, thì đây vẫn mới chỉ là lần huyết tự chỉ thị thứ hai và thứ ba thôi a!

Tại thời khắc bước vào nhà trọ, toàn bộ vết thương trên người Dương Lâm, đều tự động khôi phục lại rồi. Dương Lâm xé toạc băng gạc trên tay, cánh tay đã hoàn toàn có lớp da mới, huyết dịch cũng tự động được bổ sung. Khi chấp hành huyết tự chỉ thị, chủ hộ bất luận bị tổn thương thế nào, chỉ cần không chết quay về nhà trọ, như vậy là có thể tự động khỏi hẳn.

Bất quá, cũng chỉ khi chấp hành huyết tự chỉ thị mới có thể như thế. Bình thường mà bị thương, khi quay về nhà trọ cũng không có tự động lành lại đâu đấy.

Lý Ẩn cảm thấy thần sắc của bọn họ rất cổ quái, nhưng bây giờ nhìn bọn họ cũng đã rất mệt rồi a, tốt hơn không nên hỏi thêm bọn họ cái gì nữa. Bất luận thế nào... Có chuyện gì, ngày mai mới nói đi.
Bình Luận (0)
Comment