Edit:..Lam Thiên..
“Con không biết có thể thành công hay không, nhưng...... Chúng ta có thể thử một chút, mẫu thân, cho dù là không có tác dụng, nhưng nó đối với thân thể con người cũng không có bị tổn hại gì ......”
Nữ vương vừa nghĩ cũng đúng, là không tổn hại, cho nên......
“Ân, được rồi......”
Nếu như thật sự có thể quên chuyện kia, vậy cuộc sống của bà sẽ thoải mái hơn rất nhiều .
“Ta muốn chuẩn bị một chút, ngày mai đi, ngày mai được không?”
Nữ vương tự nhiên đáp ứng, nghĩ đến có thể quên được đoạn ký ức không vui này, trong lòng bà thế nhưng loáng thoáng có chút chờ mong --
“Hinh Nhi, vừa mới nhận được tin tức của quốc sư......”
Uất Trì Tà Dịch vội vã tiến vào, Đông Phương Ngữ Hinh vội vàng đứng lên, nữ vương cũng vội vàng nhìn qua.
Quốc sư đã đi hơn một tháng , chuyện tình Thiên Thương Đảo bên kia, còn chưa có xử lý xong sao?
“Làm sao vậy? đã xảy ra chuyện gì?”
Theo lý thuyết, Long Vương đã chết , hẳn là không có việc gì mới đúng a.
Còn lại số tiểu binh này, đối phó hẳn là cũng không khó đi .
“Là Uất Trì Nhu Tình...... Uất Trì Nhu Tình hôn mê , cần nàng giúp nàng chẩn trị......”
A......
Hôn mê......
Năm nay là thịnh hành nữ nhân có thai hôn mê sao?
Lúc đó nàng hôn mê, nhưng là bởi vì......
Đông Phương Ngữ Hinh có chút không biết nói gì, bất quá nàng rất nhanh chóng tiếp nhận phong thư Tà Dịch đưa qua , nhìn lướt qua, sau đó đưa cho nữ vương.
“Không thể tưởng được Uất Trì Nhu Tình lại có tính tình cương liệt như vậy, này Uất Trì Nhu Y nếu là cũng như thế, kia tam trưởng lão nên cười to ......”
Thiên phú tốt, cũng không nhất định liền thật sự tốt.
Lần đầu tiên Đông Phương Ngữ Hinh biết lời này chân chính hàm nghĩa là gì?
“Ha ha, ta cũng không tưởng......”
Tà Dịch hắc hắc cười, hắn vì Uất Trì Tà Tâm tìm được một nữ tử như vậy mà cao hứng.
“Hối hận sao ?”
Trừng mắt nhìn Uất Trì Tà Dịch liếc mắt một cái, Uất Trì Tà Dịch vội vàng khoát tay:
“Làm sao có thể...... Ta cho tới bây giờ cũng chưa nhìn qua nàng......”
Lúc nữ nhân này không ăn giấm , hắn lo lắng nàng không thương chính mình.
Nhưng thời điểm ghen......
Đặc biệt là, dấm chua này lại không thể ăn được .
Ai, thật sự là rất......
Làm cho người ta không nói được lời nào .
“Hừ, biết chàng cũng không dám......”
Phía trên nói bọn họ đã đang đi trên đường , đại trưởng lão đã xử lý qua trước, nên hẳn là không thành vấn đề đi.
Cho nên, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không sốt ruột, bất quá người của Long Vương này, thật sự là......
Có loại chủ tử gì, thì sẽ có thủ hạ dạng đó a.
Người của Long Vương, có mấy người có nhân tính , ngay cả nữ nhân có thai cũng không buông tha.
“Đúng rồi, Tà Dịch, ta còn nhớ lúc đó Long Vương không phải cấp cho ngươi một nữ nhân sao?”
Nói đến nữ nhân, Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên nghĩ tới cái chuyện này.
Việc này, nhưng là sau này nàng mới nghe nói , nhưng......
Nàng vẫn luôn chưa gặp qua cái nữ nhân kia.
Bất quá nghe nói nàng cùng chính mình có vài phần tương tự a?
“Ta...... Hinh Nhi, nàng cũng biết ta đối với nữ nhân khác không có hứng thú , hơn nữa lúc đó ta cũng không có chú ý a......”
Hắn nhưng là đã trực tiếp quên mất việc này .
Bất quá, tối hôm đó rất loạn , nói không chừng nữ nhân kia đã chết, hoặc là thừa dịp loạn mà chạy trốn .
“Nga......”
Hắn đều đã nói như vậy, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không tiện truy cứu.
Chờ Tiểu Hoan Hoan đến hỏi một chút, tuy rằng Uất Trì Tà Dịch không thèm để ý, nhưng chuyện về Tà Dịch, Đông Phương Ngữ Hinh tuyệt không dám khinh thường a.
Nghĩ đến Uất Trì Nhu Y từng đã giả trang chính mình tiếp cận Uất Trì Tà Dịch, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh vẫn như cũ có một chút vướng mắc a .