Edit: PDN
Đông Phương Ngữ Hinh giơ tay gọi lửa, một đám lửa đỏ như máu xuất hiện.
Lửa này vừa ra, mọi người lại ồ lên.
Bởi vì, vừa lúc nãy, Hoan Hoan cũng dùng lửa này. . . . .
Nhưng bây giờ. . . . . .
Thế nhưng Đông Phương Ngữ Hinh cũng là loại lửa này. . . . . .
Vì sao? Một loại dị hỏa, làm sao có thể để cho hai người đồng thời khống chế?
Mọi người nghi ngờ há hốc mồm, nhưng Đông Phương Ngữ Hinh lại không có thời gian giải thích, nàng phóng dược liệu tới đan lô luyện chế đâu vào đấy, không chút hoang mang, còn thật sự chuyên tâm.
"Nàng nhất định có thể thành công . . . . . ."
Thạch Lan lẩm bẩm nói xong, Tần Cầm cũng nói:
"Khẳng định , ta tin tưởng nàng. . . . . ."
Tà Dịch nhìn nàng chăm chú, nhìn không chớp mắt , nhìn Đông Phương Ngữ Hinh thắm thiết, hắn cũng tin tưởng nàng.
Bởi vì là đan dược thất giai, dược liệu luyện chế đều thật phiền toái, hầu như mỗi một loại dược liệu cũng không giống nhau, yêu cầu rất cao.
Đông Phương Ngữ Hinh trước mặt đang bày trên một trăm bình sứ mới, luyện chế xong trực tiếp để vào.
Hoan Hoan từng nói qua, tư thế luyện chế đan dược của Đông Phương Ngữ Hinh rất đẹp,giống như là khiêu vũ, động tác của nàng, mê hoặc mọi người.
Rất nhanh , một ngày một đêm liền đi qua như vậy, dược liệu kia, cuối cùng xử lý xong tất cả.
Dược liệu xử lý xong xuôi, sau đó là chế đan , Đông Phương Ngữ Hinh khống chế được nhiệt độ, cường độ của Tiểu Hỏa cầu, cảm thấy lúc không sai biệt lắm, mới bắt đầu dựa theo trình tự từng bước thêm dược liệu vào phía trong.
Đan dược chậm rãi thành hình, thêm tất cả dược liệu xong xuôi, lại qua hơn một ngày.
Một viên đan dược lớnhơn một thước, rốt cục xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
"Kết Đan thành công ?"
Có người thở ra một hơi dài, lúc này ngọn lửa màu đỏ kia bao vây lấy viên đan dược lớn, ngọn lửa hừng hực, mang theo nhiệt độ nóng rực, thậm chí mọi người đều cảm thấy nhiệt độ xung quanh tăng cao không ít.
Mà lúc này trên không, đã có thể ngửi được mùi đan dược nhàn nhạt.
Đông Phương Ngữ Hinh ngồi xếp bằng làm xong, tay hợp lại thành nắm, thuần thục khống chế được ngọn lửa.
"Ha ha, đã thành công một nửa . . . . . ."
Chích lão vui vẻ cười, Liệt lão nhìn ngọn lửa kia như nghĩ tới cái gì, có thể nhìn đến loáng thoáng màu lam giống nhau.
"Cái này đúng là lửa của tiểu nha đầu. . . . . ."
Ông đã có thể khẳng định.
"Nhưng Hinh Nhi cũng không thể là vừa nhận được, nếu vừa mới nhận được, nàng và dị hỏa không có khả năng phối hợp xinh đẹp như thế. . . . . ."
Chích lão trầm tư , Liệt lão gật gật đầu:
"Vậy trong đó, thật sự vẫn có chuyện xưa gì hay sao?"
"Ha ha, chờ gặp các nàng rồi nói sau. . . . . ."
Bây giờ còn chưa đến lúc bọn họ ra mặt, hiện tại bà đã có phần kỳ vọng, lúc Đông Phương Ngữ Hinh nhìn thấy bọn họ, sẽ là biểu tình gì chứ ?
Hai cái nha đầu này, không ngờ thật sự chưa làm cho bọn họ mất mặt nha.
Đan dược thất phẩm, từ thành đan đến Ngưng Đan thời gian rất dài, chậm rãi , nén lại từng chút, lấy đến tinh hoa của nó.
Đông Phương Ngữ Hinh cũng không sốt ruột, từ từ khống chế được, rốt cục khi đan dược trở lại đan lô, lúc trở thành cỡ ngón tay, đã lại qua năm ngày . . . . . .
Một lần luyện chế này, ước chừng qua gần tám ngày, nhưng mọi người lại không một ai rời đi, đều trơ mắt nhìn , người chứng kiến khoảng khắc kỳ diệu này.
Cuối cùng, sắc trời âm u xuống, thành công ?
Trong mắt mọi người vui vẻ, nhưng đồng thời lại có một ít lo lắng.
Đan dược thất phẩm sẽ có đan lôi, mà đan lôi, không biết Đông Phương Ngữ Hinh có thể chịu đựng được hay không?
Nếu nàng chống cự không được mà nói, người sẽ bị thương, hơn nữa, đan dược cũng sẽ hỏng mất.
Đông Phương Ngữ Hinh cũng có chút lo lắng, nàng không biết đan lôi này sẽ kịch liệt cỡ nào.