Edit: voi còi
Thế nhưng, chợt nàng nghĩ đến, hình như Mẫn Du Nhiên bị chính mình giết chết......
Đông Phương Ngữ Hinh đổ mồ hôi, hình như nàng cũng hung hãn.
Vì Tiểu Nhạc Nhạc xuất ra, tự nhiên là Tiểu Hoan Hoan không sợ đau.
Chẳng qua, tuy rằng không sợ đau, nhưng biểu cảm trên mặt, vẫn làm cho người ta buồn cười như cũ.
“Cái kia...... Hoan Hoan a, cái này chẳng qua chỉ lấy một chút máu thôi, con cũng không cần làm ra vẻ muốn ra chiến trường đi?”
Đông Phương Ngữ Hinh có phần bất đắc dĩ, nữ nhi này của mình, thật đúng là đáng yêu thật đâu?
“Con không có a...... Mẫu thân, người ta mới không đâu......”
Hoan Hoan mím môi, bé sợ sao?
“Vì Tiểu Nhạc Nhạc, đừng nói là một chút máu, ngay cả nhiều máu hơn nữa, con cũng nguyện ý ra...... Ôi......”
Trong lúc Tiểu Hoan Hoan nói chuyện, Tà Dịch đã động thủ, Hoan Hoan đau hô một tiếng, Uất Trì Tà Dịch thở dài:
“Tốt lắm, đã không có việc gì ......”
“Tiểu Hoan Hoan, ngươi đối ta thật tốt......”
Tiểu Nhạc Nhạc lại chạy ra, vừa rồi lời nói của Tiểu Hoan Hoan khiến cho nó quá cảm động......
Tiểu Hoan Hoan vì nó xuất ra, thế nhưng lại dùng chính máu của mình ......
Tiểu Nhạc Nhạc cũng không muốn cho Tiểu Hoan Hoan chịu thiệt, nó trực tiếp cắn nát móng vuốt nhỏ, nhét vào bên miệng Tiểu Hoan Hoan.
Hoan Hoan sửng sốt, không biết Tiểu Nhạc Nhạc đây là muốn làm cái gì.
Mà Đông Phương Ngữ Hinh cùng Uất Trì Tà Dịch cũng không phản ứng, một cỗ chất lỏng mặn mặn chảy vào trong miệng, Hoan Hoan không tự giác nuốt xuống đi.
Sau đó......
Mọi người chưa phản ứng kịp đâu, trên người Tiểu Nhạc Nhạc, bỗng nhiên kim quang (ánh sáng vàng) lấp lánh ......
Thậm chí...... trên người Tiểu Hoan Hoan, đều có kim quang......
Kim quang......
Đông Phương Ngữ Hinh nhíu mày, nàng nhớ được, lần trước ở trận đấu, Tiểu Nhạc Nhạc tham ăn nhiều đan dược, sau đó lần thứ hai tiếp đan lôi rất nhiều, trên người nó giống như chính là màu sắc này.
Mà lúc này......
Thậm chí Hoan Hoan cũng biến thành màu sắc này, chứ không phải là......
Tiểu Nhạc Nhạc muốn tiến giai?
Mà mấu chốt để nó tiến giai, chính là nó cùng Hoan Hoan trao đổi máu sao.
Tiểu Nhạc Nhạc tiến giai, Hoan Hoan cùng nó khế ước, tự nhiên cũng được thơm lây.
Nữ vương cùng quốc sư cũng không phải người chưa từng thấy qua việc gì, liếc mắt một cái liền nhìn ra cách thức trong đó.
Nhưng lúc này, hiển nhiên không phải thời cơ tốt để tiến giai.
Nếu như tiến giai, tất nhiên sẽ có năng lượng dao động.
Mà ẩn thân không gian, đoán chừng cũng không che dấu được rồi.
Mà tiểu Nhạc Nhạc và Hoan Hoan, cũng không cho bọn hắn lựa chọn thời gian thời điểm --
“Chúng ta đi ra ngoài ngăn cản một lát đi......”
Sắc mặt Uất Trì Tà Dịch lạnh lùng, hắn sẽ không để cho mẫu nữ bọn họ (Hoan Hoan và Ngữ Hinh) xảy ra chuyện gì.
“Được...... Đi thôi......”
Đông Phương Ngữ Hinh gật gật đầu, bọn họ cũng nên đi ra ngoài nhìn xem, bằng không......
Ngộ nhỡ bị mấy thứ này phát hiện, bọn họ thì không có gì, Hoan Hoan cùng Tiểu Nhạc Nhạc, liền nguy hiểm.
Hai người nói xong liền nhảy ra ngoài, nữ vương cùng quốc sư vừa thấy cũng đi theo đi ra ngoài --
Bọn họ là cùng một trận chiến tuyến, tự nhiên không có khả năng không giúp đỡ.
Nhwungx con chim kia biết nơi này có người, nhưng không tìm được, bọn chúng luôn luôn xoay quanh tại chỗ, chờ......
Bỗng nhiên nhìn thấy bốn người đi ra, liền cùng nhau xông tới.
Dựa vào, mấy thứ này, cho rằng nhiều hơn thì hơn người sao.
Mọi người ngưng tụ chân khí, đối với bọn chúng đánh.
Mà Đông Phương Ngữ Hinh, lại là trực tiếp gọi hỏa cầu tiếp đón.
“Dựa vào cùng nhau, không được tản ra......”