Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 528

Edit:PDN

Hắn thấy được lão hồ li, về sau còn sẽ không biết ư?

Ngay lúc hắn quyết định muốn dùng máu của tiểu hồ ly, thật ra nên chuẩn bị tốt đề sau này đối đầu với lão hồ li.

Dù sao, cho dù hắn che dấu huyết mạch kia lại, có ngày lão hồ li cũng biết được.

"Ừ, ngươi nói rất đúng, để cho bọn chúng tăng mạnh phòng bị bên ngoài, bây giờ ta bắt đầu . . . . . ."

Hắn nhìn về phía tiểu hồ ly, tàn nhẫn nói :

"Tiểu hồ ly, xem như ngươi xui xẻo, ai bảo ngươi là kim hồ ly nghìn năm khó gặp chứ?"

Máu kia thật quá tốt, không nghĩ tới cũng lại là sai lầm.

Hai mắt Long vương nhắm nghiền, nhìn hắn sẽ dụng công, Đông Phương Ngữ Hinh vội hỏi:

"Long vương, ngài thật sự không để ý chết sống của Long tộc các ngài sao? Thu tay lại đi, thả tiểu hồ ly, ta cam đoan nó sẽ không tính toán với ngài, chuyện ngày hôm nay, chúng ta cũng coi như chưa từng phát sinh cái gì . . . . ."

Đông Phương Ngữ Hinh nói thật dễ nghe, nhưng Long vương làm sao có thể tin tưởng?

Hơn nữa, cơ hội này, chỉ có một lần.

Hắn không mở mắt, cũng không tiếp tục để ý tới Đông Phương Ngữ Hinh.

Úy Trì Tà Dịch nhìn cũng âm thầm sốt ruột, nhưng lúc này. . . . . .

Bỗng nhiên, trên người của Long vương dần hiện ra một vòng ánh sáng màu đỏ đẹp đẽ, màu sắc này, là màu của máu.

Một chỗ khác, bên phía tiểu hồ ly hào quang cũng là màu vàng , bao vây lấy nó, mạ lên một lớp màu vàng thuần khiết.

Hai loại vòng sáng hết sức chói mắt, trong lòng Đông Phương Ngữ Hinh căng thẳng, nàng không biết chuyện này có ý nghĩa gì.

Nàng muốn đến ngăn cản, cũng không có võ công, không đi được.

"Nữ vương, đây là. . . . . ."

Kiến thức của nữ vương nhiều một chút, dù sao tuổi đặt tại kia.

"Long vương muốn đổi máu. . . . . ."

Nữ vương thở dài:

"Một lúc nữa, đoán chừng tiểu Nhạc Nhạc liền. . . . . ."

Bà không đành lòng nói ra, quả nhiên, lời của bà vừa xong, màu vàng tiểu Nhạc Nhạc liền hòa chung một chỗ với màu đỏ của Long vương.

Hơn nữa, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là . . . . .

Hào quang màu vàng, mở rộng từ chỗ hai người kết hợp, đến cuối cùng. . . . . .

Thế nhưng. . . . . .

Hào quang của tiểu hồ ly càng ngày càng ảm đạm, thậm chí Đông Phương Ngữ Hinh cảm thấy được tình trạng sinh mệnh của nó sắp xói mòn.

"Hoan Hoan. . . . . . Hoan Hoan ngươi ở chỗ. . . . . ."

Đông Phương Ngữ Hinh bất lực gọi, cái tiểu nha đầu kia, bình thường vận may tốt như vậy, thời điểm quan trọng thế này, cũng đừng gặp chuyện không may ——

"Lão gia gia, không ổn. . . . . ."

Hoan Hoan đang vội vàng đi tới cứu người với lão hồ li, Hoan Hoan bỗng nhiên hô.

"Làm sao vậy, tiểu nha đầu. . . . . ."

"Tiểu Nhạc Nhạc, gặp nguy hiểm. . . . . ."

Ánh mắt của Tiểu Hoan Hoan đỏ lên, suýt chút nữa sẽ khóc ra.

Ánh mắt của lão hồ li lạnh lùng, nói :

"Làm sao ngươi biết "

"Cháu. . . . . . Cháu khế ước với nó mà, lúc nó gặp nguy hiểm, đương nhiên cháu có cảm giác.. . . . . Cháu cảm thấy hơi thở của nó rất yếu, hầu như, lúc nào cũng có thể chết mất. . . . . ."

Tiểu Hoan Hoan òa khóc, lão hồ li một phát bắt được tiểu Hoan Hoan, vù một tiếng đã bay lên.

Võ công của lão cực cao, tu vi hầu như đã đến đỉnh , tốc độ này, ngay cả Tiểu Hỏa cầu cũng không thể so với .

Hoan Hoan ngất ngây choáng váng, bé không nghĩ tốc độ của lão gia gia lại có thể nhanh như vậy.

"Nhanh chút. . . . . . Tiểu Nhạc Nhạc, ông nhất định phải cứu nó nha. . . . . ."

Tiểu Hoan Hoan sốt ruột nói xong, lão gia gia gật gật đầu, đương nhiên lão sẽ cứu người ——

Đương nhiên , người của Long tộc lớn mật như thế, tốt, tốt vô cùng, lão sẽ làm bọn chúng trả giá đắt.
Bình Luận (0)
Comment