Edit: voi còi
Bé nghĩ đi tới, hỏi một chút hắn thế nà .
Nhưng lại nghĩ đến lão gia gia dặn, bé không dám lộn xộn.
Lão gia gia nói qua, đến lúc bé nên đi qua, sẽ nói cho bé.
Nếu như lúc này bé đi qua, chậm trễ lão gia gia bọn họ, vậy......
Chẳng phải là hại Tiểu Nhạc Nhạc?
Tiểu Hoan Hoan lo lắng xem hắn, rắn răng, chờ lão gia gia gọi đến.
Độ ấm của ao tiếp tục lên cao, mà bộ dáng nham thạch nóng chảy gì đó, càng là giống như một cỗ dây thừng chuyển động đứng lên.
Là chuyển động, không phải sôi trào.
Tiểu Hoan Hoan thấy rõ, mà Tiểu Nhạc Nhạc ngay tại giữa kia, tất cả đều vây quanh hắn chuyển động.
Hoan Hoan cách thật sự xa, nhưng vẫn cảm giác được độ nóng như cũ.
Tiểu Nhạc Nhạc......
Hoan Hoan yên lặng hô, bé không dám nói lời nào, không dám động......--
Cứ kéo dài như vậy, không biết qua bao lâu, lão hồ ly bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía Tiểu Hoan Hoan:
“Tiểu nha đầu, đi qua......”
Tiểu Hoan Hoan vội vã đi qua, đến bên người lão hồ ly:
“Có thể chứ?”
“Ừ” Lão hồ ly gật gật đầu, dặn nói:
“Khả năng sẽ có chút đau, cháu phải kiên trì một chút......”
Tiểu Hoan Hoan vội gật đầu, bé không sợ đau, chỉ cần có thể cứu người.
Lão hồ ly nhìn về phía hai người đối diện, bọn họ cũng chưa trợn mắt, vẫn đang khống chế được cái ao như cũ.
Lão hồ ly thở dài, tay vừa chuyển, đem Hoan Hoan hút bay lên.
Sau đó bàn tay to vừa lật, Hoan Hoan liền trở thành tư thế đầu dưới chân trên.
Tư thế này, không thoải mái, nhưng Hoan Hoan cái gì đều cũng chưa nói.
Tay lão hồ ly đẩy đẩy thân mình Hoan Hoan, thân mình nho nhỏ, theo lực đẩy kia đẩy mạnh về phía phương hướng Tiểu Nhạc Nhạc ở giữa.
Tại mặt này đi......
Hơn nữa, đầu trúc xuống......
Phía dưới là cái ao không biết có bao nhiêu độ, Tiểu Hoan Hoan thiếu chút nữa bị nóng chết.
Không có việc gì, không có việc gì, rất nhanh sẽ không có việc gì.
Bé nói với chính mình, cũng rất khó chịu a.
Cuối cùng, Tiểu Hoan Hoan đến bên người Tiểu Nhạc Nhạc, lão hồ ly cách không buông Tiểu Hoan Hoan, đầu bé liền áp đến trên đầu Tiểu Nhạc Nhạc.
Hai người, đỉnh đầu gắn kết .
Trên người Tiểu Nhạc Nhạc thật nóng, thật nóng.
Tiểu Hoan Hoan càng đau lòng, Tiểu Nhạc Nhạc của bé, khi nào bị tội lỗi như vậy a.
Nhưng mà, kiên trì, nhất định phải kiên trì, đây là vì cứu Tiểu Nhạc Nhạc ư?
“Tiểu Hoan Hoan, kiên trì một chút a......”
Lão hồ ly cũng biết Tiểu Hoan Hoan không thoải mái, ông lại lo lắng dặn dò.
“Vâng...... Cháu đã biết, lão gia gia......”
“Phía dưới khả năng càng khó chịu......”
Lão gia gia nhắc nhở, Tiểu Hoan Hoan vội hỏi:“Chỉ cần có thể cứu Tiểu Nhạc Nhạc, cháu không thành vấn đề ......”
Lão gia gia có thế này mới yên tâm, ông nhìn về phía hai người còn lại, cuối cùng bọn họ mở mắt ra.
Ba người liếc nhau, sau đó cùng nhau dụng công, trực tiếp đối với Tiểu Hoan Hoan.
Ba cổ nội lực cực kì cường hãn cùng nhau đánh qua, cảm giác kia......
Tiểu Hoan Hoan cảm giác chính mình kiên trì không được, lực lượng kia thời gian dần qua phóng chậm chạp một chút.
Đồng thời, có một lực lượng kỳ quái, tựa hồ ở theo trong thân thể bé xé rách gì đó......
Đó là một loại cảm giác chia lìa thấu xương, so với.... .......
Một loại, cắt thịt đều khó chịu......
Tiểu Hoan Hoan muốn khóc, nhưng bé rắn răng......
“Tiểu Nhạc Nhạc đem máu cho cháu, Tiểu Hoan Hoan, máu này, là vật trân quý nhất thân thể, cháu muốn trả lại cho hắn, lấy ra tự nhiên rất thống khổ ......”