Edit:..Lam Thiên..
“Ai, tiểu thư, nếu không ngươi để vương chúng ta động tâm với ngươi thử xem”
Nha đầu lần này nói trực tiếp , Mẫn Du Nhiên giật mình nhìn nàng:
“Ngươi là nói chính ta…?”
Nàng? Dùng chính nhan sắc của mình?
“Ân......”
Nha đầu dùng sức gật gật đầu, ngu ngốc này, chẳng lẽ nàng cho rằng U Minh vương nhàn quá không có việc gì liền đi cứu nàng sao?
Bất quá, nếu không phải có thanh danh của nàng ở bên ngoài, với tư sắc này, chưa đến mức khiến U Minh vương chú ý đâu?
“Ta...... Này......”
Nói chính mình làm cái việc ghê tởm ấy, Mẫn Du Nhiên có chút không bình tĩnh .
Nàng nghĩ tới bộ dáng của U Minh vương, chỉ thấy qua một lần, nhưng cảm giác kia tối thiểu hắn cũng đã làm phụ thân .
Thậm chí còn có thể là gia gia , cùng một người nam nhân nhưu vậy lên giường......
Nàng đều lớn như vậy , nhưng luôn luôn giữ mình trong sạch, thậm chí đều không có cùng nam nhân khác phát sinh qua......
Người thích nàng cũng không thiếu, nhưng nàng luôn luôn chưa động tâm, càng không cùng bọn họ làm qua sự tình gì.
Lúc này, bỗng nhiên muốn đem lần đầu tiên của chính mình cấp cho một lão nhân, trong lòng nàng liền không tiếp thụ được.
“Tiểu thư, chính ngươi ngẫm lại, ta đây trước đi xuống ......”
Tiểu nha đầu lời nói đã đưa, tự nhiên phải nhanh chóng trở về phục mệnh.
U Minh vương thật là, nhìn trúng thì trực tiếp thượng là tốt rồi, còn muốn để các nàng tự mình đáp ứng, nói là cam tâm tình nguyện mới có ý tứ --
Ham thích biến thái --
Nha đầu ly khai, Mẫn Du Nhiên ngơ ngác ngồi.
Nàng là một luyện đan sư, được xưng là thiên tài luyện đan sư.
Danh hiệu này, đã theo nàng qua nhiều năm như vậy.
Nàng đã có thói quen mỗi ngày đều luyện đan, nếu có một ngày không thể luyện đan , nàng thành một cái phế nhân, kia......
Nàng tình nguyện chết , cũng không cần sống như vậy.
Lúc này võ công của nàng cơ bản đều không có!
Nếu tu luyện lại, có thể, nhưng muốn luyện đến bằng thời điểm lúc trước, phải mất bao lâu?
Vài chục năm?
Hơn nữa, nàng đã thói quen cao cao tại thượng , một lần nữa bắt đầu, căn bản không có khả năng......
Cho nên, khôi phục võ công, trước mắt mới là quan trọng nhất.
Nàng lấy ra tay gì đó, chỉ có một.
Chính là thủy bình luyện đan, nhưng lúc này, đã không còn tác dụng gì .
Vừa rồi lời nha đầu nói, nàng hiểu được, nếu nàng đã dám nói như vậy, chính là có nắm chắc , thậm chí đây có thể là ý tứ của U Minh vương.
Nhưng nàng không hiểu, U Minh vương làm sao có thể xem trúng chính mình?
Bởi vì nàng là luyện đan sư, một thiên tài luyện đan sư sao?
Nàng là từ cái địa phương kia đi ra, vậy Đông Phương Ngữ Hinh......
Đông Phương Ngữ Hinh...... Nghĩ tới cái tên này, nàng vẫn như cũ có chút kích động.
Nàng tổng cho rằng nàng không bằng chính mình, nhưng cuối cùng nàng lại bị đánh bại.
Nàng có thể đi ra , Đông Phương Ngữ Hinh nhất định cũng có thể đi ra.
Chính mình thành một phế vật không có võ công, nếu để Đông Phương Ngữ Hinh nhìn thấy, không biết sẽ như thế nào cười chết nàng?
Đây là điều nàng không mong muốn nhìn thấy nhất , cho nên......
Không, nàng sẽ không nhận thua .
Đông Phương Ngữ Hinh, một lần tỷ thí kia còn chưa có kết thúc, ta nhất định sẽ tiếp tục tìm ngươi khiêu chiến .
Mà tất cả chuyện này, nói nàng hư vinh cũng tốt, thế lực cũng thế, đều cần một người trợ giúp.
U Minh vương......
Mẫn Du Nhiên yên lặng nhớ kỹ.
Hắn trưởng thành rất xấu, nhưng lại có thể giúp nàng được thứ nàng muốn, cho nên......
Nhưng đem lần đầu tiên của chính mình cấp cho một người nam nhân như vậy, trong lòng nàng vẫn có vài phần không cam nguyện.