Tuy rằng, sương mù rất nhạt, cơ hồ đều nhìn không thấy.
Nhưng......
Ngẩng đầu nhìn mặt trời trên cao một chút, có vẻ hôm nay mặt trời rất tỏ rất nắng.
Hiện tại không sai biệt lắm chính là giữa trưa, nên đúng ra không có khả năng xuất hiện đám sương mù này .
“Làm sao vậy?”
Quốc sư đến bên cạnh Đông Phương Ngữ Hinh, chân mày hắn cau lại, không hiểu hỏi.
“Ngươi xem này......”
Chỉ chỉ màu đen phía trước, tuy rằng rất nhạt, nhưng cẩn thận nhìn một chút cũng có thể nhìn ra.
“Đây là......”
“Bế khí......”
Này, tựa hồ là độc đi.
Bởi vì bọn họ là vụng trộm trốn ra ngoài, nên bọn họ đều mang theo mạng che mặt, mặc y phục cũng vô cùng bình thường, thoạt nhìn giống như là một người bình thường, không có chút nào nổi trội.
“Ân, chúng ta nhanh chóng rời đi thôi......”
U Minh vương đã từng nói qua, có lẽ, người của Hắc Phong cốc đã đến , chỉ là bọn hắn đang ẩn nấp ở đâu đó, chờ ......
Chờ bọn hắn luyện chế đan dược thành công.
Hinh Nhi đã để cho bọn họ ngừng chuyện luyện đan lại, bất quá, người của Hắc Phong cốc hẳn là còn chưa biết.
“Ân......”
Quốc sư biết gặp phải tình huống này là không thể chậm trễ, cho nên, hắn vội vàng dùng tốc độ nhanh hơn.
Đông Phương Ngữ Hinh cũng dùng tốc độ nhanh nhất để đi, chỉ là, mới vừa đi được vài bước, liền bỗng nhiên có một đạo kình phong đánh úp lại, thẳng tắp đánh tới trên người bọn họ.
Thân mình hai người cúi xuống, tránh né đạo kình phong kia, đồng thời Đông Phương Ngữ Hinh nắm hai tay lại, một đạo kình phong đánh ngược trở lại chỗ phương hướng đạo kình phong vừa nãy đánh tới bọn họ.
“Ha ha, đây là người của Tinh Anh học viện sao? Lén lén lút lút là muốn đi chỗ nào vậy?”
Một chút, cũng không đánh trúng người kia.
Mà theo tiếng nói chuyện kia, một bóng dáng màu trắng hiện thân đi ra.
Người nọ, mang theo mặt nạ, mặt nạ cũng là màu trắng , một thân hắn màu trắng......
Thật khủng bố, mang theo một loại quỷ dị nói không nên lời .
“Ngươi là ai? Tinh Anh học viện tựa hồ cũng không có nói là không thể rời đi?”
Đông Phương Ngữ Hinh nhìn hắn, chỉ là, người này quá mức kín đáo......
Nàng căn bản liền nhìn không thấy bộ dáng của hắn.
“Là không có nói, nhưng chủ nhân chúng ta nói......”
Bạch nhân ha ha cười, đứng ở trước mặt Đông Phương Ngữ Hinh cùng quốc sư
Người này võ công không sai, vừa rồi thiếu chút nữa thì đả thương đến chính mình --
“Chủ nhân?”
Là người nào?
“Chính là chủ nhân chúng ta, Hắc Phong cốc đại đương gia ......”
Hắc Phong cốc, đây là lần đầu tiên Đông Phương Ngữ Hinh cùng bọn họ tiếp xúc.
“Nga, nghe ý tứ của ngươi, thì Tinh Anh học viện này đã là địa bàn của Hắc Phong Cốc ngươi ?”
Thật là có ý tứ, người này, xem ra cũng chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi.
Bất quá, chỉ một tiểu nhân vật như này, liền đã lợi hại như vậy, kia nếu như người đến là nhân vật lợi hại , chính mình chẳng phải là......
Vừa rồi đã trực tiếp bị đánh chết sao?
“Đương nhiên......”
Nguyên lai, bọn họ phân tích đều đúng sự thật.
Không thể tưởng được bên ngoài Tinh Anh học viện đã bị bọn họ thần không biết quỷ không hay khống chế rồi, nhưng sư phụ bọn họ lại vẫn chưa biết.
Đông Phương Ngữ Hinh làm bộ như lơ đãng nhìn về phía quốc sư, sắc mặt quốc sư lại càng không tốt......
“Vậy ý tứ của ngươi là......”
Đông Phương Ngữ Hinh âm thầm xuất ra độc dược --
Hừ, tuy rằng võ công của nàng không ra gì, nhưng độc dược do chính nàng điều chế......
Kia đều do chính nàng nghiên cứu ra , cho nên cũng chỉ có chính nàng mới có giải dược.
“Đi theo chúng ta......”
Hắn lạnh nhạt nói xong, tựa hồ đây là chuyện cực kì đương nhiên.