Đích Trưởng Công Chúa

Chương 11



Người trong lời Tuyên Hòa đế đúng là chị em họ Trịnh, Tiêu Nguyên Mẫn vẫn nhớ đại khái, tuy không gọi được tên nhưng vẫn nhận được mặt.

“Mẫu hậu nói 2 chị em họ là người rất có phong thái.” Tiêu Nguyên Mẫn kéo cánh tay Tuyên Hòa đế nói.

Tuyên Hào đế cười 1 cái, “Vậy về sau để các nàng bên Huyền Huyền được không?”

“Được ạ.” Tiêu Nguyên Mẫn đồng ý luôn.

Chị em họ Trịnh nghe thấy liền quỳ xuống, “Nô tỳ Trịnh Nếu Vụng (Trịnh Nếu Hà) bái kiến Xương Bình trưởng công chúa điện hạ.”

“Đứng lên đi.” Tiêu Nguyên Mẫn cười nói, “Đường ma ma sắp xếp cho hai vị …” Nhìn 2 người trang điểm trầm tư 1 chút, “Hai vị ma ma ở cùng nhau đi.”

“Vâng, đúng vậy.”


Đám người đi xuống, Tiêu Ngọc Tộ và Tiêu Nguyên Mẫn liền cùng Tuyên Hòa đế rúi rít nói chuyện, thường thường đem Tuyên Hoa đế chọc đến vui vẻ cười to. Tiếng 2 đứa trẻ ngọt ngào như vậy làm 1 phòng phá lệ ấm áp.

Tiễn Tuyên Hòa đế đi rồi, Tiêu Nguyên Mẫn cũng không vội gặp chị em họ Trịnh, “Triệu ma ma và Lý ma ma ở trong phòng hầu hạ là được, 2 người đều ra ngoài đi đừng phiền ta và đệ đệ nghỉ ngơi.”

“Vâng, Đươc.” Đây là thói quen Huệ ý hoàng hậu tạo thành lúc trước. Khi ấy nếu là Tuyên Hòa đế không ở lại Huệ ý hoàng hậu liền ôm con gái cùng nhau ngủ trưa, cho nên người hầu hạ không có gì nghi ngờ lui xuống.

Lý ma ma đem cửa sổ mở ra, dọn ghế thêu ngồi ở cửa thuê, Triệu ma ma bưng sữa dê và điểm tâm bày tốt, Tiêu Ngọc Tộ không còn chút nào ngây thơ của trẻ nhỏ, nghiêm chỉnh ngồi.

Tiêu Nguyên Mẫn lấy ra sách, nhỏ giọng dạy bé chữ, cùng hắn giảng một số thứ nàng mới học được.

Kỳ thật Tiêu Nguyên Mẫn hiểu cũng không nhiều lắm, đều là từ lúc trước Huệ ý hoàng hậu và sư phó dạy, chính là cũng không có cách khác, 3 cái ma ma tuy biết chữ nhưng chỉ là biết chút ít bên ngoài mà thôi.

Chờ buổi tối, Tiêu Nguyên Mẫn khiến cho Đường ma ma dẫn chị em họ Trịnh tới, “Hai vị nữ sư phó.” Nàng cũng không dùng cách gọi ma ma với 2 người.

“Không dám.” Chị em Trịnh thì quỳ xuống, cũng không vì Tiêu Nguyên Mẫn nhỏ mà làm có lệ, Trịnh Nếu Vụng cung kính nói, “Huệ ý hoàng hậu đối tỷ muội nô tỳ có ơn, nô tỳ và muội muội không có gì báo đáp, giờ 2 người bọn nô tỳ nguyện vì người hầu, hầu hại trưởng công chúa.”

Tiêu Nguyên Mẫn trong lòng rõ ràng đây là các nàng thể hiện trung thành, mím môi dưới nói, “Không biết 2 vị nên xưng hô như thế nào?”

2 chị em họ Trịnh dập đầu nói, “Thỉnh công chúa ban tên.”

Tiêu Nguyên Mẫn hơi nhíu mắt, “Không bằng tỷ tỷ gọi Trịnh ma ma, muội muội gọi tiểu Trịnh ma ma được không?”

“Vâng, được.”

Tiêu Nguyên Mẫn cao hứng mà vỗ tay, “Thật tốt quá, Triệu ma ma hôm nay làm phòng bếp nhỏ làm thêm vài món, mọi người cùng 2 người Trịnh ma ma cùng ăn đi, để Bán Mai hầu hạ là được.”


“Vâng, được.” Triệu ma ma không từ chối cũng tươi cười mang hai người đi xuống.

Chị em họ Trịnh hành lễ rồi liền đi theo Triệu ma ma xuống, trong lòng cũng cảm thấy là một chủ tử tốt, công chúa tuổi nhỏ nhưng là người hiểu chuyện hơn nữa thủ đoạn không thấp.

Mặc kệ là công chúa tự có thủ đoạn hay là do người khác dạy, chỉ cần công chúa làm người rõ ràng các nàng không sợ bị hại vì sự hồ đồ. Tuy các nàng báo đáp ơn Huệ ý hoàng hậu sẽ cẩn thận dạy công chúa lễ nghi nữ đức, chính là cái khác … Hai người sẽ không để mình bị kéo vào.

Đây cũng là điều tổ phụ dày 2 người lúc trước về nhà. Hai người liếc nhau, chuyện khác chờ về sau xem tiếp.

Chị em họ Trịnh tự nguyện cả đời không cưới làm ma ma, trừ bổ báo đáp ơn Huệ ý hoàng hậu ra, còn vì vài phần tính toán bên trong, cũng coi như buông tha bản thân hy sinh vì gia tộc họ Trịnh.

Không nói khác trước đây, Chị em họ Trịnh được đề bạt khiến con gái họ Trịnh có tiếng tốt, tuy rằng trước đây không lo không gả được, chính là hiện tại người danh môn vọng tộc cầu cưới càng nhiều. Hơn nữa Tuyên Hòa đế đề bạt một vài người trong họ Trịnh. Ở một hướng xa hơn, đến khi Thái tử đăng cơ như vậy họ Trịnh người có thể cao hơn một bước, liền tính Thái tử … Họ Trịnh bọn họ cũng không sợ khi đó tân hoàng đăng cơ, vì danh tiếng của chính mình cũng không dám làm khó trưởng công chúa.

Tiêu Nguyên Mẫn vừa rồi không có ra oai phủ đầu với chị em ho Trịnh đó là bởi vì là người Huệ ý hoàng hậu cứu lúc trước, làm như vậy khiến người lạnh lòng, làm người sẽ suy nghĩ nhiều. Như vậy người nhận ơn của Huệ ý hoàng hậu có thể tận lực giúp nàng sao.

Mà chị em họ Trịnh sẽ cảm thấy Tiêu Nguyên Mẫn là người thông minh, không chỉ có vì nguyên nhân này, cũng có làm không để 2 chị em tiếp nhận thân phận người hầu, ngược lại bày tiệc rượu để mấy người ma ma cùng nhau ăn, để bọn họ có cơ hội hiểu nhau. Càng là Đường ma ma bọn họ, chị em họ Trịnh về sau là cùng một thuyền không được nghi ngờ.

Sợ là nhiều ngày công chúa không làm 2 chị em bọn họ hầu hạ, ngược lạ sẽ làm Triệu ma ma đưa 2 người làm quen bên trong Đông Cung, làm một ít việc nhỏ, làm 2 chị em có cơ hội hiểu những người khác trong cung. Đây đều là chuẩn bị việc sau này, như vậy chị em họ Trịnh mới có thể tự hỏi xem công chúa có đáng giá bọn họ trả giá sinh mệnh bảo vệ không.

Kẻ sĩ được người thưởng thức mà chết, những lời này đối với bọn họ và cung nữ giống nhau áp dụng.

Ăn cơm, trừ Đường ma ma và Lý ma ma đi gác đêm cho Công chúa và Thái tử mọi người đều về phòng nghỉ ngơi. Triệu ma ma nằm trên giường lặt mình vài lần không ngủ được, nghĩ đến chuyện chị em họ Trịnh. Huệ ý hoàng hậu thật sự đoán được xa như vậy sự việc phát sinh sao?

Triệu ma ma có thể xem như hiểu Huệ ý Hoàng hậu, lúc trước bà là từ nhà họ Diêu theo tới, bên cạnh Huệ ý hoàng hậu xuất giá những việc tính kế tuy không bằng Huệ ý hoàng hậu, chính là so với người khác giỏi hơn nhiều. Thái tử và công chúa bình yên vô sự sống đến bây giờ không thể nói không có công lớn của Triệu ma ma.

Chính bởi hieur Huệ ý hoàng hậu, Triệu ma ma mới càng thêm thấy sự lợi hại của hoàng hậu. Lúc Đại hoàng tử chết không tra ra được người chủ mưu, Tuyên Hòa đế tức giận với không ít người, nhưng có hung thủ bên trong không không ai biết.

Huệ ý hoàng hậu sẽ không cam lòng, rốt cuộc chết không chỉ có Đại hoàng tử, mà hoàng hậu thân mình bị thương. Bất quá lạ ở chỗ Huệ ý hoàng hậu vừa mới sinh xong, tỉnh lại chuyện thứ nhất là ngăn Tuyên Hòa đế. Thậm chí sau này cũng không có chuyện lớn, lúc ấy Triệu ma ma chỉ nghĩ là Huệ ý hoàng hậu vì sinh con trai chính là hiện tại xem ra … Sợ là còn có hậu chiêu. Lúc trước có thể Huệ ý hoàng hậu biết mình không sống được lâu nữa mới giữ chị em họ Trịnh, nếu không sao hoàng hậu lại nhúng tay vào chuyện này.


Triệu ma ma lại trở mình kéo chăn lên đến cằm, không nói chuyện khác riêng tâm tư của Tuyên Hòa đế sợ là không có người đoán đúng hơn Huệ ý hoàng hậu.

Tuyên Hòa đế trong lòng có cảm tình với Huệ ý hoàng hậu, trong cảm tình còn có áy này, đặc biệt là khi Huệ ý hoàng hậu chết Tuyên Hòa đế đã hứa, nên đối với 2 đứa trẻ càng thêm để bụng, như vậy tuyệt đối không thể làm những người phụ nữ có tâm tư riêng dạy dỗ trưởng công chúa để tiếp cận Thái tử. Như vậy chuyện dạy trưởng công lễ nghi nữ đức chắc chắn sẽ không phải những phi tần chốn hậu cung, chính Thái hậu cũng có tính toán riêng, như vậy chỉ có thể tìm ma ma trong cung hoặc nữ học sĩ. Ma ma kiến thức hữu hạn, Tuyên Hòa đế coi trọng trưởng công chúa tự nhiên muốn làm điều tốt nhất. Chị em họ Trịnh chính là người thích hợp nhất được chọn. Hai chị em học thức cao, nhân cách tốt, Huệ ý hoàng hậu lại có ơn lớn với 2 người. Vài giờ sau chỉ cần Tuyên Hòa đế biết 2 chị em liền chắc chắn sẽ chọn 2 chị em. Triệu ma ma không dám khẳng định là Tuyên Hòa đế tự nhớ ra hay có người nhắc nhở. Nếu có người nhắc nhở … vậy chỉ có thể là Lý Đức Trung, nhưng Lý Đức Trung vì sao muốn giúp chuyện này.

Triệu ma ma ngồi dậy, chỉ thấy càng nghĩ càng loạn không khỏi thở dài, dù sao Huệ ý hoàng hậu sẽ không hại … Không đúng, Triệu ma ma đột nhiên mở to 2 mắt toát mồ hôi lạnh. Thái tử bị đậu mùa bên trong có nhiều kỳ lạ, tuy không dám nói Đông Cung tất cả mọi người đều trung thành nhưng ít nhất người có thể đến gần Thái tử và công chúa đều có thể tin. Như vậy những thứ kia làm thế nào đưa đến đây, không chỉ có bọn họ tra không được, ngay cả Tuyên Hòa đế cũng tra không ra. Từ đó có thể thấy trong thời gian ngắn không có biện pháp làm được chu toàn như vậy.

Triệu ma ma hốt hoảng xuống giường, đến bàn rót một ly trà lạnh …

“Ma ma có chuyện gì sao?” Nha hoàn hầu hạ bên ngoài nghe tiếng hỏi lại.

“Không có việc gì.” Triệu ma ma uống ly trà lạnh mới cảm thấy khá hơn, “Ngươi ngủ đi.”

“Vâng.”

Triệu ma ma nằm trên giường hồi lâu mới bình tĩnh lại, nếu thật là Huệ Ý hoàng hậu làm chỉ cần Thái tử và công chúa vượt qua đó là chỉ có lợi không có hại. Nhưng trước tiên Thái tử và công chúa phải vượt qua, mọi người đều biết bị đậu mùa rất ít người sống sót. Triệu ma ma nhắm mắt lại cố gắng bình tĩnh, việc này … Huệ ý hoàng hậu làm được, xem như đánh một canh bạc khổng lồ. Nếu thắng về sau Tuyên Hòa đế đối với an toàn của 2 đứa bé cang thêm coi trọng. Không chỉ có chuyện này xảy ra mọi người trong cung đều thấy bất an, lại thấy Tuyên Hòa đế coi trọng 2 đứa bé về sau ai muốn ra tay phải cẩn thận suy tính một phen.

Quan trọng nhất chính là Huệ Ý hoàng hậu sau đó không để lại dấu vết cho Tuyên Hòa đế và Thái hậu tìm được. Sau này hậu cung tuyệt đối không lại có người mưu hại. Còn tăng được vị trí của Thái tử càng khiến mọi người không dám âm mưu. Phải biết người bị đậu mùa càng nhỏ thì tỷ lệ sống sót càng lớn. Nếu là chết … Huệ Ý hoàng hậu tính toán nghĩ đến mà sợ … Bởi vì chuyện của Đại hoàng tử nên trở lên cứng rắn, nếu Thái tử và công chúa không vượt qua, trong cung không thể bởi vì chết như vậy người mà có thể an ổn. Dựa theo tâm tư của Huệ Ý hoàng hậu, những người phi tần kia không mấy người có thể sống sót. Thậm chí những hoàng tử công chúa cũng vì vậy mà bị liên lụy, nhưng Huệ Ý hoàng hậu làm thế nào sắp xếp, Triệu ma ma không thể nghĩ ra được.

Chỉ là nghĩ đến công chúa có chút quá mức vô tội, nàng chỉ là đứa bé gái, liền được Tuyên Hòa đế thương cũng không lo, những người đó tính kế đỏ mắt cũng không hại công chúa. Hơn nữa … Nghĩ đến điều xấu, Thái tử không lên ngôi, khẳng định sẽ chết, chính là công chúa sẽ không chết, mặc kệ ai đăng cơ đều không đi hại đích trưởng công chúa, ngược lại sẽ ban vinh hoa phú quý thể hiện tình cảm sâu sắc, cũng biểu hiện rộng lượng đối với con của hoàng hậu đầu tiên của Tuyên Hòa đế.




Bình Luận (0)
Comment