Đích Trưởng Nữ

Chương 163.2

“Nhà mẹ đẻ của Tôn thị?” Nghe Triệu Khả Nhiên nhắc đến Tôn di nương, Triệu Lâm cau mày nghĩ lại: “Đúng rồi, ta còn nhớ hình như Tôn thị còn có một ca ca, hình như là làm quan ở Lễ bộ phải không?”

“Đúng vậy, tổ phụ, trí nhớ của người thật tốt.” Triệu Khả Nhiên gật đầu, “Không sai, đại ca của Tôn di nương làm quan ở Lễ bộ, bây giờ hắn là Lễ bộ Thị Lang, chỉ có điều, sau này cũng không biết...”

“Lễ bộ Thị Lang phải không?” Triệu lâm nheo mắt nhìn Triệu Khả Nhiên, nghi ngờ hỏi: “Khả Nhiên, con muốn nói gì, vì sao sau này lại không biết?”

“Tổ phụ, hẳn là người không biết!” Triệu Khả Nhiên cười giải thích, “Lúc trước, con và Húc vương gặp nhau, hắn có nói với con Lễ bộ Thượng thư đã lớn tuổi, có thể sẽ sớm cáo lão hồi hương. Vậy vị trí Lễ bộ Thượng thư không phải sẽ trống sao? Đại ca Tôn di nương là người có bản lĩnh, đến lúc đó...”

Triệu Khả Nhiên không nói tiếp, chỉ có điều, cho dù nàng chưa nói hết, Triệu Lâm cũng hiểu được ý của nàng.

“Xem ra, Tôn thị này thật là người có phúc!” Triệu Lâm nheo mắt, dường như đang suy nghĩ điều gì, mở miệng nói.

“Đúng vậy!” Triệu Khả Nhiên giống như không chú ý đến lời nói của Triệu Lâm, cười nói, “Tôn di nương thật sự là người có phúc. Người xem, những năm gần đây, nàng sinh cho phụ thân duy nhất một đứa con trai. Phong nhi thông minh như vậy, người nhà mẹ đẻ của nàng cũng ngày càng có tiền đồ. Chỉ là thật đáng tiếc!”

“Đáng tiếc cái gì?” Triệu Lâm nhịn không được mở miệng hỏi.

“Haiz...” Triệu Khả Nhiên thở dài, “Con chỉ thấy tiếc cho Tôn di nương mà thôi, nếu dựa vào gia thế hiện tại của Tôn di nương thì nhất định không phải làm thiếp, làm một quan phu nhân chính đáng cũng dư dả. Lúc trước nếu không phải nhà nàng sa sút thì hiện tại cũng không cần làm thiếp.”

Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên nói, trong mắt Triệu Lâm hiện lên tia sáng. Dường như nghĩ tới điều gì, ông nhìn Triệu Khả Nhiên: “Khả Nhiên, xem ra tình cảm của con và Tôn thị hình như rất tốt!”

Nhìn ánh mắt thăm dò của Triệu Lâm, Triệu Khả Nhiên cười vô cùng thản nhiên: “Phải không? (Ddlqd>-
Lúc Triệu Khả Nhiên đang nói chuyện, Triệu Lâm vẫn luôn dùng ánh mắt sắc bén nhìn nàng, chỉ là, đối với ánh mắt lén lút của Triệu Lâm, Triệu Khả Nhiên cũng không né tránh, hết sức thản nhiên nhìn lại ông.

Một lúc sau, Triệu Lâm mới thu hồi ánh mắt của mình, thản nhiên nói: “Khả Nhiên, ta có chút mệt mỏi, con đi về trước đi!”

Nghe được Triệu Lâm phân phó, rất nhanh Triệu Khả Nhiên liền rời khỏi thư phòng. Mà ở trong thư phòng, Triệu Lâm vẫn còn ở lại một mình, lâm vào trầm tư suy nghĩ.

Sau khi rời khỏi phòng, Triệu Khả Nhiên thở dài nhẹ nhõm. Xem ra tổ phụ nàng tuy rằng lớn tuổi nhưng vẫn cơ trí linh hoạt như xưa! Chỉ bằng mấy câu nói của nàng liền ra mục đích của mình. Chẳng qua, bản thân nàng đủ bình tĩnh, nếu không có thể đã bị lộ!

Mấy ngày tiếp theo, Triệu Khả Nhiên vẫn ở lại Trấn Bắc hầu phủ, chỉ là Triệu Lâm không còn đi tìm Triệu Khả Nhiên nói chuyện phiếm nữa.

Mấy ngày sau khi ngây người ở Trấn Bắc Hầu phủ. Cuối cùng Triệu Khả Nhiên cũng quay về Thái sư phủ. Không chỉ có Triệu Khả Nhiên, những người khác cũng phải rời khỏi Trấn Bắc Hầu phủ. Sáng sớm, sau khi ăn sáng xong, Triệu Khả Nhiên liền ngồi lên xe ngựa về nhà.

Trong xe ngựa, ngoại trừ Triệu Khả Nhiên còn có Thi Hương. Trong mấy ngày này, Thi Hương vẫn luôn ở bên cạnh hầu hạ Triệu Khả Nhiên.

“Mấy ngày nay, Trấn Bắc Hầu phủ có gì khác thường không?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi.

Triệu Khả Nhiên để Thi Hương đến bên cạnh mình khẳng định không phải vì muốn nàng hầu hạ. Nếu như cần người hầu hạ Triệu Khả Nhiên sẽ không cần tốn sức như thế. Nàng gọi Thi Hương đến là vì có thể bảo vệ mình, dù sao trong Trấn Bắc Hầu phủ cũng không phải an toàn tuyệt đối. Chỉ bằng thân phận hiện tại của mình cũng không ít người đỏ mắt! Đương nhiên, còn có nguyên nhân khác, chính là nàng cần người bên cạnh giúp đỡ. Bởi vì có một số việc nàng không thể tự mình đi làm.

Nghe Triệu Khả Nhiên hỏi, Thi Hương khẽ gật đầu: “Mặc dù chung quy rất yên ổn, nhưng mà vẫn có một ít tình huống khác thường. Mấy ngày gần đây, Lý lão phu nhân cũng không có làm gì, chỉ có điều, tiểu thư, DIEN/DAN/LE/QUY/DON Nhị thúc của người dường như ở sau lưng làm không ít chuyện, tuy nhiên, việc này cũng không liên quan đến tiểu thư là được.”

“Cái gì?” Triệu Khả Nhiên cau mày, “Rốt cuộc ông ta đã làm chuyện gì. Hiện tại Triệu Khả Bình và Lâm Khê Nhiễm sắp đính hôn, không phải ông ta cần nên vui vẻ mới đúng sao? Đối với ông ta mà nói, chuyện tốt này cũng không phải nhỏ, ông ta còn muốn làm cái gì nữa!”

“Không có, tiểu thư, người hiểu lầm.” Thi Hương mở miệng giải thích, “Triệu Dũng quả thật là làm không ít chuyện, nhưng mà dường như đều là vì Triệu Khả Bình thôi.”

“Cái gì? Vì Triệu Khả Bình.” Nghe Thi Hương nói xong, Triệu Khả Nhiên càng nghi hoặc, “Hôn sự của Triệu Khả Bình đã được định ra, ông ta còn muốn làm cái gì!”

“Tiểu thư, người có điều không biết.” Thi Hương nói, “Mấy ngày gần đây, Triệu Dũng đều phái người âm thầm điều tra Lâm Khê Nhiễm, còn có việc Lâm Khê Nhiễm vì nữ tử thanh lâu <> mà đánh Triệu Khả Nhân. Ông ta điều tra vô cùng kỹ càng, chỉ có điều, cũng tốt, ta vẫn luôn chú ý đến tiểu thư, không thì, việc thiết kế chuyện Triệu Khả Nhân bọn họ chỉ sợ cũng bị điều tra ra.”

“Rốt cuộc ông ta muốn làm gì đây!” Đối với hành động của Triệu Dũng, Triệu Khả Nhiên vô cùng khó hiểu, “Rốt cuộc ông ta điều tra Lâm Khê Nhiễm là muốn làm gì đây! Ông ta có mục đích gì? Chuyện xảy ra như vậy, ông ta còn muốn làm cái gì!”

Thi Hương suy nghĩ một lúc, thận trọng nói: “Tiểu thư, ta cảm thấy, Triệu Dũng làm như vậy cũng không muốn gây ra chuyện gì, chỉ là vì Triệu Khả Bình thôi. Dù sao hiện tại Triệu Khả Bình và Lâm Khê Nhiễm đã dịnh ra hôn ước. Ông muốn điều tra Lâm Khê Nhiễm, có lẽ vì muốn tìm hiểu một chút con rể tương lai của mình đến cùng là hạng người gì.”

“Ý của ngươi nói, Triệu Dũng làm nhiều việc như vậy chỉ là vì Triệu Khả Bình mà thôi.” Đối với giải thích của Thi Hương, Triệu Khả Nhiên cảm thấy buồn cười, “Đúng vậy, ông yêu thương Triệu Khả Bình, điểm này ta biết, nhưng mà, làm như vậy thực sự có ích sao? Nếu điều tra ra Lâm Khê Nhiễm không phải là người chồng tốt, chẳng lẽ không để Triệu Khả Bình gả cho Lâm Khê Nhiễm sao?”

Triệu Khả Nhiên vốn chỉ nói chơi mà thôi, nhưng không nghĩ tới Thi Hương gật đầu vô cùng nghiêm túc, “Đúng vậy, tiểu thư, khả năng này vô cùng lớn. Tiểu thư, người không biết, lúc trước ở tiệc tuyển phi Triệu Khả Bình không phải không được tuyển chọn sao? Sau đó, Lý lão phu nhân và Triệu Dũng đều tìm hôn sự cho Triệu Khả Bình. Chuyện này ta cũng điều tra qua, Triệu Dũng cũng không phải muốn tìm người gia thế hiển hách, mà đều là một số người trung hậu thành thật, gia thế cũng không đặc biệt hiển hách, nhưng tính tình nhà trai cũng vô cùng tốt. Ta cảm thấy, ông ta chẳng qua chỉ muốn tìm cho Triệu Khả Bình một người bình thường một chút, tránh cho sau này Triệu Khả Bình bị thiệt thòi. Chi là đáng tiếc, chuyện này lại bị chặn đứt mà thôi.”

“Cái gì?” Nghe Thi Hương nói, Triệu Khả Nhiên chấn động, khả năng này, cho tới bây giờ nàng đều không nghĩ đến.

“Tiểu thư, ta hỏi người, ở trong mắt người, Triệu Dũng là hạng người gì?”

“Hạng người gì?” Nghe Thi Hương hỏi, Triệu Khả Nhiên cau mày nghĩ, “Kỳ thật mà nói, đối với Nhị thúc này ta cũng không hề hiểu rõ hết. Ta chỉ biết, năm đó, ông cố ý muốn kết hôn với Chu thị, hiện tại cũng là Nhị thẩm. Chuyện này, lúc trước cho dù là Lý tổ mẫu hay là tổ phụ đều hết sức phản đối. Nhưng về sau lại không còn cách nào, mới để cho Nhị thẩm vào cửa. @dien@dan@le@quy@don@ Còn có một điểm lạ chính là mấy năm nay, mặc dù ông ta có không ít thiếp thất, nhưng cũng chỉ có hai người con là Triệu Khả Lễ và Triệu Khả Bình mà thôi, hơn nữa đều là Chu thị sinh ra. Chỉ có điều, những năm này, ông ta vô cùng coi trọng quyền thế, vẫn luôn tranh đoạt vị trí Trấn Bắc hầu cùng với phụ thân. Nhưng mà ta cũng thừa nhận một chút chính là ông có năng lục hơn so với phụ thân.”

“Tiểu thư, người có nghĩ đế không, kỳ thật mấy năm nay, nhận thức của người đối với Triệu Dũng có lẽ có điểm không chính xác!” Thi Hương suy nghĩ một lúc nói: “Theo quan sát của ta, xem ra mặt ngoài hình như ông ta rất quan tâm đến quyền thế, chỉ là đối với việc hôn ước của Triệu Khả Bình mang lại cho ông ta lợi ích, dường như ông ta cũng không cao hứng.”

“Phải không?” Triệu Khả Nhiên nheo mắt, khóe miệng cười gợi lên ý thích thú, “Nghe ngươi nói như vậy, giống như trước kia ta đã nhìn lầm Nhị thúc. Rốt cuộc ông ta là hạng người gì? Đối với chuyện này, ta thực sự cảm thấy hứng thú nha!”

“Tiểu thư, cần ta làm cái gì sao?” Thi Hương chủ động mở miệng hỏi.

“Có.” Trong mắt Triệu Khả Nhiên tràn ngập hứng thú, “Thi Hương, ngươi điều tra toàn bộ mọi chuyện một nhà Nhị thúc rõ ràng cho ta, một chút cũng không bỏ sót. Bản thân ta muốn biết rốt cuộc trong lòng ông ta nghĩ như thế nào. Đúng rồi, nhất là chuyện con nối dòng, kể lại cho ta một chút chuyện tra được.”

“Đã biết, tiểu thư.”
Bình Luận (0)
Comment